330 |
C h ư ơ n g 0 6 : N g u y ễ n D u v à T r u y ệ n K i ề u
thăng làm Cần Chánh Điện Học Sĩ, sung chức Chánh Sứ sang Trung
Hoa. Có lẽ trong khi làm Chánh Sứ sang Trung Hoa Nguyễn Du đã
mua và đọc được nguyên lục của truyện Kiều. Trong thời gian đi sứ
đó Nguyễn Du cũng làm thơ và viết văn rất nhiều. Những bài thơ làm
trong thời gian đi sứ góp lại có tên là Bắc Hành Thi Tập. Đi sứ thành
công về được thăng chức Lễ Bộ Tham Tri (chức Hữu Tham Tri trong
Bộ Lễ). Có lẽ Nguyễn Du sáng tác truyện Kiều vào khoảng năm 1813-
1815 hay 816. Sau đó thì sáng tác Văn Tế Thập Loại Chúng Sanh. Năm
1820, vua Minh Mạng lên ngôi, muốn gửi thi sĩ đi sứ lần thứ hai.
Chưa kịp đi thì thi sĩ bị bệnh và mất ngày 16 tháng 9 (10 tháng 8 năm
Canh Thìn). Giai thoại vua Minh Mạng ngồi uống trà và phê bình câu
'Dọc ngang nào biết trên đầu có ai' có lẽ xảy ra vào năm 1820, khi vua
vừa mới lên ngôi.
Truyện Kiều là một áng văn chương toàn bích về phương diện văn
chương. Nhưng đứng về phương diện tư tưởng Phật học thì còn có
những khuyết điểm. Cách sử dụng ngôn từ và điển tích rất khéo léo.
Tả về tình tiết trái tim con người thì thi sĩ rất tài ba, sâu sắc. Nhận xét
tâm lý tinh tế cho đến nỗi chúng ta phải giật mình nhiều phen.
Nguyễn Du đã thật sự sống trong cuộc đời. Những ánh sáng lóe lên
(mà chúng ta nhận diện như những tuệ giác đạo Bụt) không phải do
học Bụt mà có mà do tác giả sống trong cuộc đời và tìm ra. Ví dụ như
nhận xét 'Bây giờ rõ mặt đôi ta, Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?'
hay 'Trời còn để có hôm nay, Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời.'
Tuệ giác Phật giáo có trong này nhưng không phải do thi sĩ học Phật
mà nói ra. Thi sĩ đã sống rất sâu sắc, trân quý từng giờ từng phút của
sự sống mà tìm ra và diễn tả sự thật đó một cách khéo léo.
Phần sau, chúng ta sẽ xét về kiến thức, cái gọi là triết học Phật giáo
trong truyện Kiều. Chúng ta tìm ra quan niệm của tác giả về Nghiệp,
Nhân quả, quan niệm còn có tính đại chúng hóa, chưa tới mức độ của
người học Phật thâm uyên. Có những người nói cụ Nguyễn Du tinh
thông về Nho học và Phật học. Đó là do thương quá mà nói. Sự thật,
Nguyễn Du rất tài tình như một thi sĩ nhưng kiến thức Phật học của
cụ trong khi sáng tác truyện Kiều còn chưa chín. Sau khi viết truyện
Kiều, Nguyễn Du đã tiếp tục học thêm văn học Phật giáo. Phật học
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |