Tự Do Ngôn Luận Bán Nguyệt San


Đài RFI ngày 28-03-2012, trong bản tin nhan đề



tải về 0.99 Mb.
trang3/4
Chuyển đổi dữ liệu04.01.2018
Kích0.99 Mb.
#35403
1   2   3   4

Đài RFI ngày 28-03-2012, trong bản tin nhan đề Việt Nam bác bỏ thông tin về việc hủy bỏ visa của phái đoàn Vatican có viết: “Theo hãng tin Đức DPA vào hôm nay, 28-03-2012, bộ Ngoại giao Việt Nam đã phủ nhận thông tin cho rằng Hà Nội đã hủy bỏ visa để ngăn không cho đại diện Vatican đến Việt Nam điều tra án phong chân phước cho Hồng Y Nguyễn Văn Thuận. Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Việt Nam nói : «Chính quyền Việt Nam không nhận được bất kỳ đề nghị chính thức nào từ Vatican về chuyến công tác như vậy sẽ diễn ra tại Việt Nam trong thời gian tới».


Phát biểu trên được đưa ra sau khi hôm 26-3, Thông tấn xã Công giáo AsiaNews và Thông tấn xã Pháp AFP loan tin Hà Nội hủy bỏ visa nhập cảnh cho một phái đoàn của Vatican dự trù đến Việt Nam hồi tuần qua để điều tra án phong chân phước cho Hồng y Francois-Xavier Nguyễn Văn Thuận…

Phát ngôn viên bộ Ngoại giao VN cũng tuyên bố «VN luôn sẵn sàng tạo điều kiện cho các phái đoàn của Vatican tới làm việc chính thức trong khuôn khổ các thỏa thuận đã có giữa 2 bên».(hết trích)

Theo thư của Hồng y Peter Kodwo Turkson (người Ghana), Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về Công lý và Hòa bình, gởi cho Hồng y Phạm Minh Mẫn ngày 17-03-2012, thì phái đoàn đó là của Giáo phận Rôma. Bản tin BBC ngày 29-03-2012 cũng xác nhận như vậy, đồng thời còn thêm: phái đoàn đã xin sang Việt Nam với visa du lịch và HY Turkson không phải là thành viên phái đoàn.

Dù sao, việc tòa đại sứ Việt Nam tại Ý thu hồi visa đã cấp và việc phát ngôn viên bộ Ngoại giao Việt Nam nói trớ sang một phái đoàn của Vatican để khỏi trả lời thẳng chuyện rút visa cho thấy thái độ thiếu thiện chí, thậm chí lật lọng của Cộng sản Hà Nội.


THÔNG BÁO KHẨN : HĐCQ SẼ CƯỠNG CHIẾM THÁNH THẤT AN NINH TÂY NGÀY

16-3-2012

Kính quý đồng đạo,

Thánh thất An Ninh Tây vừa nhận được Thư mời của HĐCQ đề ngày 12 tháng 2 năm Nhâm Thìn (DL: 04-3-2012).

Nội dung là HĐCQ thông báo là sẽ đến Thánh thất An Ninh Tây để thi hành Quyết định trục xuất 3 vị Chức việc nêu trong Quyết định trước đây và cưỡng chiếm Thánh thất vào lúc 08g30’ ngày 24 tháng 02 Nhâm Thìn (DL: 16-3-2012).

Chúng tôi xin trân trọng thông báo với toàn thể quý đồng đạo xa gần nắm rõ và nếu có điều kiện, hãy đến hiệp sức đấu tranh cùng chúng tôi. Chúng tôi kiên quyết tử thủ đến cùng bằng mọi phương tiện có thể để bảo vệ Thánh Thất và Điện Thờ không bị rơi vào tay HĐCQ. Mọi biện pháp ứng phó, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.

Khi đi, quý đồng đạo nhớ chuẩn bị giấy tờ cá nhân và phương tiện hợp lệ.

Những đồng đạo ở xa không đến được, xin hãy cầu nguyện Đức Chí Tôn, Đức Phật Mẫu, các Đấng Thiêng Liêng và Đức Tôn Sư Hộ Pháp hộ trì cho chúng tôi đầy đủ oai lực để vượt qua cơn khảo đảo này.

Xin kính cáo.

Ngày 15 tháng 2 Nhâm Thìn

(DL: 07/3/2012)

CTS LÊ MINH CHÂU


MỘT GƯƠNG SÁNG THỂ HIỆN ĐỨC TIN CỦA CHỨC

VIỆC VÀ ĐỒNG ĐẠO TẠI THÁNH THẤT AN NINH TÂY

Đúng như Hội đồng Chưởng quản đã thông báo cho Thánh thất An Ninh Tây, huyện Đức Hoà, tỉnh Long An, là ngày 16-03-2012 vào 6g30 sáng sẽ đến Thánh thất để tiếp thu Thánh thất và trục xuất Hiền huynh Chấp trị sự Lê Minh Châu cùng 2 Đạo hữu là Võ Văn Đông và Nguyễn Thúy Liễu ra khỏi Thánh thất.

Ông Nguyễn Thành Tám đả chỉ thị Đầu tỉnh đạo Long An hiện có 48 Hương đạo chuẩn bị cho mỗi hương 2 vị, phải hiện diện trong buổi tiếp thu để làm áp lực nơi Thánh thất An Ninh Tây.

Đúng 6g30 sáng, lực lượng của HĐCQ đến tất cả 6 xe, luôn cả xe Nhà thuyền và đội Mai táng. Theo Anh em nghĩ là xe Nhà thuyền sẽ ủi sập cửa Thánh thất để người của HĐCQ tràn vào cướp Thánh thất.

Điều nầy Thánh thất đã trù liệu sẵn, nên đã kéo Thuyền Bát nhã của Thánh thất chận ngang cửa. Thành ra khi HĐCQ đến không dám ủi sập cửa chỉ đứng nhìn. Hai bên bắt loa phóng thanh kêu gọi nhau. Trong Thánh thất có Bà PTS Lê Kim Biên phóng loa ra ngoài nói là HĐCQ không đủ tư cách để tiếp thu Thánh thất vì HĐCQ đã làm sai Chơn truyền và Luật pháp đạo. Đây là miếng đất do Đức Hộ Pháp còn sanh tiền đã mua được của dân, và hiện nay CTS Lê Minh Châu đang có trong tay bằng khoán đất. Hơn nữa khi xây cất Thánh thất theo mẫu của Toà thánh và Điện thờ Phật Mẫu thì ông Nguyễn Thành Tám không bỏ ra một đồng nào, tất cả đều do Đồng đạo Bảo thủ Chơn truyền theo Hội thánh trước 1975 cáng đáng.

Phải nói Hiền tỷ PTS Lê Kim Biên rất thông Luật pháp, gọi loa không nghỉ và kể lể về mối Đạo Trời xây dựng nên và Đồng đạo đến ngày giờ nầy quyết tâm gìn giữ nơi đây cho Đạo và Đức Hô Pháp được trường tồn.



Đến 10giờ30 thì tất cả đều rút về không kèn không trống. Tất cả chính quyền, công an huyện và xã có mặt rất đông nhưng không can thiệp. Theo nguồn tin thông thạo là ông Chánh án tỉnh Long An đứng về phe Thánh thất vì ông thấy sự việc HĐCQ ức hiếp Thánh thất nên ông đã lên tiếng là không được leo cổng vào, làm như vậy là trái luật v.v... Chúng tôi sẽ hỏi rõ việc nầy và sẽ thông báo cho Quí Hiền huynh, Hiền tỷ sau nầy.

Kính trình Quí vị tin sốt dẻo nầy và sẽ có tin thêm tường trình tất cả sự việc cho Quí vị rõ.

Liên hiệp Ban Trị sự Hội thánh Em và Tín hữu Cao đài Toà thánh Tây Ninh Hải Ngoại hoan nghinh nhiệt liệt tinh thần “Hiệp Đồng Chư Môn Đệ, Gìn Luật Lệ Cao Đài” của tất cả Đồng đạo Bảo thủ Chơn truyền ở Quốc nội.

Người tường thuật lại sự việc vì đã mở máy theo dõi suốt cuộc tiếp thu vừa kể trên.

Nay kính,

Hiền tài Nguyễn Thanh Liêm.

Hoa Kỳ, 16-03-2012




Để xây dựng uy tín và thần thánh hóa Hồ Chí Minh, đảng Cộng sản đã sử dụng nhiều chiêu bài và ngụy tạo nhiều huyền thoại: 1) Huyền thoại gia đình cách mạng. 2) Huyền thoại lên đường cứu nước. 3) Tiếm danh Nguyễn Ái Quốc. 4) Giả danh Trần Dân Tiên. 5) Giả đoàn kết quốc gia. 6) Giả hiệp ước quốc tế. 7) Ngụy tạo tư tưởng Hồ Chí Minh.

1. HUYỀN THOẠI GIA ĐÌNH CÁCH MẠNG.

Các nhà sử học Cộng sản trình bày rằng Hồ Chí Minh xuất thân từ một gia đình cách mạng. Thân phụ là phó bảng Nguyễn Sinh Sắc hay Nguyễn Sinh Huy là bạn đồng khoa với Phan Chu Trinh và thường giao kết với Phan Bội Châu là người đồng hương. Sau khi được bổ nhiệm tri huyện Bình Khê, Nguyễn Sinh Sắc đã tự ý từ quan để phản kháng chế độ thực dân phong kiến.

Sự thật không phải như vậy. Dầu là một sĩ phu đỗ đại khoa, Nguyễn Sinh Sắc đã không có một đời sống cá nhân đứng đắn. Ông thường say rượu và trong những lúc nóng giận đã có thái độ thô lỗ và đánh đập con cái. Năm 1910, cũng vì say sưa, Nguyễn Sinh Sắc đã quá tay đánh chết một nghi can là Tạ Đức Quang. Cũng vì vậy ông bị triều đình tuyên phạt 100 trượng, giáng 4 cấp, cách chức tri huyện và sa thải khỏi quan trường. Sau này ông được miễn phạt trượng hình. Dầu sao ông đã làm nhục giới nho sĩ vì không biết tu thân trước khi trị quốc. Do sự sỉ nhục này đối với sĩ lâm và bà con lối xóm, ông đã dắt các con rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, đi tha phương cầu thực làm nghề bốc thuốc tại miền Nam.

Sự thật lịch sử này đã được chứng minh bằng một văn thư do Hồ Chí Minh dưới tên Paul Tất Thành viết từ Nữu Ước ngày 15-12-1912 gửi Khâm Sứ Trung Kỳ, xin cho cha được phục chức và được làm thừa biện, giáo thụ hay huấn đạo để có phương tiện mưu sinh.

Và truyền thống gia đình cách mạng của Hồ Chí Minh chỉ là một huyền thoại (Chính Đạo: Hồ Chí Minh, con người và huyền thoại).

2. HUYỀN THOẠI LÊN ĐƯỜNG CỨU NƯỚC.

Các nhà sử học CS còn trình bày rằng năm 21 tuổi Hồ Chí Minh rời Bến Nhà Rồng Sài Gòn xuất dương lên đường cứu nước. Thời gian này, phong trào kháng thuế tại Quảng Nam và các tỉnh miền Trung đã bị dập tắt. Trường Đông Kinh Nghĩa Thục tại Hà Nội đã bị thâu hồi giấy phép, và tại Nhật Bản, Phan Bội Châu, Cường Để cùng 200 sinh viên Việt Nam du học đã bị trục xuất. Theo gương Phan Chu Trinh, năm 1911 Hồ Chí Minh tìm đường qua Pháp để học hỏi tinh thần tự do dân chủ, hy vọng có ngày trở về giải phóng đồng bào khỏi ách đế quốc tư bản.

Đây cũng chỉ là một huyền thoại. Do đơn ngày 15-9-1911, Nguyễn Tất Thành xin Bộ Thuộc Địa Pháp đặc cách cho theo học Trường Thuộc Địa "để trở nên người hữu ích cho nước Pháp" (utile à la France). Trường Thuộc Địa là trung tâm đào tạo các cán bộ hành chánh và giáo dục của chế độ thuộc địa. Theo quy chế, các sinh viên phải được sự giới thiệu của nhà chức trách Đông Dương. Nhiều vị khoa bảng và trí thức nổi tiếng đã theo học trường này như Bùi Kỷ, Trần Trọng Kim, Thân Trọng Huề, Bùi Quang Chiêu, Bùi Bằng Đòan v.v... Vì không đúng thủ tục, đơn của Nguyễn Tất Thành đã bị bác bỏ.

Và huyền thoại Hồ Chí Minh từ Bến Nhà Rồng xuất dương lên đường cứu nước đã bị giải tỏa.



3. TIẾM DANH NGUYỄN ÁI QUỐC.

Từ 1911 đến 1914, Nguyễn Tất Thành làm phụ bếp tại các tầu buôn của hãng Les Chargeurs Réunis chạy quanh các nước Âu Châu, Phi Châu và Mỹ Châu. Khi Thế Chiến Thứ Nhất bùng nổ, Nguyễn Tất Thành sang Anh làm phụ bếp tại nhà hàng Carlton và trở về Paris năm 1917. Trong thời gian này LS Phan Văn Trường đã thành lập Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước để đấu tranh công khai đòi tự trị và độc lập cho Việt Nam.



Do lời mời của lãnh tụ Đảng Xã Hội Pháp Jean Jaurès (người đã can thiệp với Thủ Tướng Pháp để ân xá cho Phan Chu Trinh), cùng với cụ Phan, LS Phan Văn Trường đã nhiều lần đến điều trần tại Quốc Hội Pháp để trình bày quan điểm về chính sách bảo hộ của Pháp tại Việt Nam và đạo đạt nguyện vọng của người dân Việt Nam lên Quốc Hội.

Sau Thế Chiến Thứ Nhất, năm 1919 tại Paris, dưới bút hiệu chung Nguyễn Ái Quốc, bộ ba Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền và Nguyễn Tất Thành, nhân danh Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước đã đệ trình các Chính Phủ Đồng Minh và Chính Phủ Pháp Thỉnh Nguyện Thư của Dân Tộc Việt Nam trong tinh thần hợp tác và thương nghị, nguyên văn như sau:

"Từ sau cuộc chiến thắng của Đồng Minh, các dân tộc bị trị vô cùng xúc động trước những triển vọng tương lai, căn cứ vào những cam kết minh thị và trân trọng của các cường quốc Đồng Minh trước dư luận thế giới trong cuộc đấu tranh vừa qua để bảo vệ Văn Minh chống Dã Man.

Chiếu theo các cam kết này, một Kỷ Nguyên mới của Luật Pháp và Công Lý sẽ khai mở đem lại hy vọng chứa chan cho các dân tộc bị trị.

Trong khi chờ đợi Nguyên Tắc Chủ Quyền Quốc Gia được chấp thuận, trong lý tưởng cũng như trên thực tế, do sự thừa nhận và thực thi Quyền Dân Tộc Tự Quyết thiêng liêng, Dân Tộc Việt Nam trân trọng đệ trình các Chính Phủ Đồng Minh cao quý, cũng như Chính Phủ Pháp khả kính, những thỉnh nguyện khiêm tốn sau đây:

1) Ban hành Đại Xá cho tất cả các chính trị phạm bản xứ.

2) Cải thiện chế độ tư pháp Đông Dương bằng cách ban hành những bảo đảm về quyền bình đẳng trước pháp luật giữa người bản xứ và người Âu Châu. Bãi bỏ toàn bộ và vĩnh viễn hệ thống tòa án đặc biệt được dùng làm công cụ khủng bố và đàn áp các thành phần lương thiện nhất của dân tộc Việt Nam.

3) Ban hành Tự Do Báo Chí và Tự Do Ngôn Luận

4) Ban hành Tự Do Lập Hội và Tự Do Hội Họp.

5) Ban hành Tự Do Di Trú và Xuất Ngoại

6) Ban hành Tự Do Giáo Dục và thiết lập tại các tỉnh những trường kỹ thuật và chuyên nghiệp cho người bản xứ.

7) Thay thế chế độ cai trị bằng nghị định bằng chế độ pháp trị.

8) Thành lập Phái Bộ Thường Trực dân cử của người bản xứ bên cạnh Quốc Hội Pháp để đạo đạt tới Quốc Hội những nguyện vọng của người bản xứ.

Khi đệ trình những thỉnh nguyện nêu trên, Dân Tộc Việt Nam kỳ vọng vào nền Công Lý Thế Giới của các Cường Quốc và đặc biệt tin tưởng vào sự hào hiệp của Dân Tộc Pháp cao quý hiện đang nắm giữ vận mệnh của Dân Tộc Việt Nam bằng cách đứng ra bảo hộ Dân Tộc Việt Nam nhân danh Cộng Hòa Pháp. Dân Tộc Việt Nam không hổ thẹn được sự bảo trợ của Dân Tộc Pháp, trái lại còn cảm thấy vinh hạnh.

Vì họ biết rằng Dân Tộc Pháp biểu tượng cho Tự Do và Công Lý, và sẽ không bao giờ từ bỏ lý tưởng cao cả của Nghĩa Bác Ái toàn cầu. Vì những lý do đó, trong khi lắng nghe tiếng nói của kẻ bị trị, Dân Tộc Pháp sẽ hoàn thành nghĩa vụ của mình đối với nước Pháp cũng như đối với nhân loại.

Thay mặt Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước: Nguyễn Ái Quốc".

Luật Sư Phan Văn Trường, tiến sĩ luật, Chủ Tịch Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước là người soạn tài liệu này.

Nguyễn Ái Quốc (Nguyen le Patriote) là bút hiệu chung của bộ ba Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền và Nguyễn Tất Thành. Nguyễn là dòng họ đa số tại Việt Nam và Ái Quốc là phỏng theo tên Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước (Groupe des Patriotes Annamites). Với bút hiệu này, họ đã viết những bài bình luận trên các báo của Đảng Xã Hội như Nhân Loại (L'Humanité), Dân Chúng (Le Populaire) v.v...

Mặc dầu vậy, Hồ Chí Minh đã tự nhận mình là Nguyễn Ái Quốc. Dưới bút hiệu Trần Dân Tiên, trong cuốn "Những Mẩu chuyện về Đời Hoạt động của Hồ Chủ Tịch". Hồ Chí Minh viết: "Khi chiến tranh chấm dứt, tại Hội Nghị Hoà Bình Véc-Xây, Tổng Thống Mỹ Wilson nói về 14 điều. Các đại biểu các dân tộc bị áp bức đến để yêu cầu độc lập và tự do. Trong số đó, có Nguyễn Ái Quốc (tức là Anh Ba hay Hồ Chí Minh). Ông Nguyễn tổ chức nhóm người Việt Nam yêu nước tại Paris và ở các tỉnh khác. Với danh nghĩa của tổ chức này, ông đã đưa yêu cầu 8 điều ra trước Hội Nghị Véc-Xây".

Đây chỉ là một sự mạo nhận. Vì những lý do sau đây:

a) Thỉnh Nguyện Thư được soạn thảo nhân danh Hội Những Người Việt Nam Yêu Nước, một tổ chức do Phan Văn Trường thành lập năm 1914 tại Paris, khi Nguyễn Tất Thành còn ở Luân Đôn.

b) Thỉnh Nguyện Thư đề cập đến những nguyên tắc pháp lý mà trong thời gian đó (1919) chỉ các luật gia và chính trị gia mới thấu hiểu như quyền bình đẳng trước pháp luật, chế độ pháp trị, chế độ tòa án đặc biệt, quyền dân tộc tự quyết v.v...

c) Đề nghị thành lập Phái Bộ Thường Trực Dân Cử Việt Nam tại Quốc Hội Pháp là do sáng kiến của Phan Văn Trường. Từ năm 1911, cùng với Phan Chu Trinh, theo lời mời của Jean Jaurès, ông đã nhiều lần đến điều trần tại Quốc Hội Pháp để đạo đạt những nguyện vọng của nhân dân Việt Nam lên Quốc Hội.

d) Nguyễn Tất Thành chỉ là một học sinh vừa qua bậc tiểu học và không có kiến thức chính trị. "Ông rất ít hiểu về chính trị, không biết thế nào là công hội, thế nào là bãi công, và thế nào là chính đảng... Ông không đủ tiếng Pháp để viết và phải khẩn khoản yêu cầu ông Phan Văn Trường viết thay... Ông lắng nghe những buổi thảo luận, nhưng không hiểu rõ về chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa xã hội, giai cấp vô sản v.v... ông nhức đầu vì khó hiểu". Vả lại vốn liếng tiếng Pháp của ông chỉ gồm những chữ thông dụng trong đời sống hằng ngày học từ những cô sen trong giới bình dân (Trần Dân Tiên, sđd).

e) Trần Dân Tiên còn nêu lên yêu cầu bãi bỏ chế độ sưu dịch, thuế đinh, thuế muối và việc bắt ép dân mua muối và thuốc phiện. Các điều khoản này không thấy trong bản Thỉnh Nguyện Thư tiếng Pháp đăng trên báo L'Humanité ngày 18-6-1919. (Chính Đạo: Hồ Chí Minh, con người và huyền thoại).

Nói tóm lại, trái với lời Trần Dân Tiên, Hồ Chí Minh không phải là tác giả Thỉnh Nguyện Thư của Dân Tộc Việt Nam. Và năm 1919 Hồ Chí Minh cũng chưa phải là Nguyễn Ái Quốc. Đây chỉ là một sự mạo nhận tư cách của Nguyễn Tất Thành, một người ít học nhưng nhiều tham vọng.

Năm 1917, khi từ Luân Đôn trở về Paris, Nguyễn Tất Thành tá túc tại nhà Luật sư Phan Văn Trường số 6 Villa des Gobelins. Năm 1914, Phan Chu Trinh và Phan Văn Trường bị bắt giam về tội phản nghịch (tình nghi liên lạc với Cường Để tại Berlin). Sau 9 tháng điều tra, hai nhà chí sĩ họ Phan đã được miễn tố (Phan Chu Trinh chủ trương hợp tác với Pháp đánh Đức, cũng như Gandhi hô hào thanh niên Ấn Độ tình nguyện gia nhập quân đội Hoàng Gia Anh).

Mặc dầu vậy, hai vị vẫn bị cảnh sát điều tra theo rõi. Mỗi khi có trát đòi Nguyễn Ái Quốc, Nguyễn Tất Thành đứng ra nhận trát, tự xưng là Nguyễn Ái Quốc. Ông nói: "Nguyễn Ái Quốc chính là tôi, các ông cứ đưa trát cho tôi, đừng làm phiền chú/bác tôi (ý nói Phan Văn Trường hay Phan Chu Trinh)". Năm 1921, Nguyễn Tất Thành bỏ Đảng Xã Hội để gia nhập Đảng CS dưới tên Nguyễn Ái Quốc.

4. GIẢ DANH TRẦN DÂN TIÊN

Các nhà sử học cho rằng Hồ Chí Minh là người thông minh, nhưng là sự thông minh ngoài phố. Sự khôn ngoan giảo quyệt này đã được biểu lộ rõ nét nhất trong cuốn "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch" của Trần Dân Tiên xuất bản và tái bản nhiều lần từ 1948 đến 1976. Ngày nay ai cũng biết Trần Dân Tiên là Hồ Chí Minh. Trong lịch sử văn học thế giới, không thấy một nhà văn tự trọng nào lại giả danh bằng một bút hiệu để tự đề cao mình. Dùng bút hiệu thật để nói về mình cũng là vạn bất đắc dĩ, vì cái tôi thường đáng ghét. Dùng bút hiệu giả để thần thánh hóa mình thì quả là đáng khinh!

Chúng ta thử đánh giá sự "khiêm tốn" của tác giả:

"Nhiều nhà văn nhà báo Việt Nam và ngoại quốc muốn viết tiểu sử của vị Chủ Tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, nhưng mãi đến nay chưa có người nào thành công. Nguyên nhân rất đơn giản: Chủ Tịch Hồ Chí Minh không muốn nhắc lại thân thế của mình (...). Hiện nay còn nhiều việc cần thiết hơn, rất nhiều đồng bào đang đói khổ. Sau 80 năm nô lệ, nước ta bị tàn phá, bây giờ chúng ta phải xây dựng lại. Chúng ta nên làm những công việc hết sức cần kíp đi đã (...). Với đức tính khiêm tốn nhường ấy, và đương lúc bề bộn bao nhiêu công việc làm sao Hồ Chủ Tịch có thể kể lại bình sinh của Người được".

Thế nhưng Hồ Chủ Tịch đã đại ngôn:

"Khi còn là một thiếu niên 15 tuổi, người thiếu niên ấy đã sớm hiểu biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của đồng bào. Lúc bấy giờ anh đã có chí đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào. Anh khâm phục các cụ Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu, Hoàng Hoa Thám, nhưng không hoàn toàn tán thành cách làm của 3 người, vì:

- Cụ Phan Chu Trinh chỉ yêu cầu người Pháp thực hiện cải lương.

- Cụ Phan Bội Châu hy vọng Nhật giúp đỡ để đuổi Pháp, chẳng khác gì đưa hổ cửa trước rước beo cửa sau.

- Cụ Hoàng Hoa Thám còn nặng cốt cách phong kiến".

Năm 1905, khi Hồ Chí Minh 15 tuổi, cụ Phan Chu Trinh chưa viết Đầu Pháp Chính Phủ Thư (l906), chưa phát động phong trào Duy Tân và Đông Kinh Nghĩa Thục (l907). Vậy mà Hồ Chí Minh đã phê phán chính sách canh tân và giáo dục của cụ là cải lương (mà cải lương thì đã sao?).

Chưa thấy cụ Phan Bội Châu rước cọp vào nhà, chỉ thấy Hồ Chí Minh cõng rắn CS về cắn gà nhà, gây tai hại vô lường cho đất nước và dân tộc.

Năm 1945, khi mới 55 tuổi, Hồ Chí Minh tự phong mình là "cha già của dân tộc". Ông còn tự thần thánh hóa mình, kể rằng "chân dung Hồ Chủ Tịch được treo trên bàn thờ giữa những bình hương hoa đèn nến".

"Hồ Chủ Tịch được nhân dân yêu mến là do lòng hy sinh và lòng nhân từ của Người. Chủ Tịch không bao giờ nghĩ đến mình. Người chỉ nghĩ đến người khác, nghĩ đến nhân dân (...). Đối với nhi đồng, tên Bác Hồ là như một người mẹ hiền. Chỉ nhắc đến tên Bác là các em trở nên ngoan ngoãn".

Vậy mà người cha già (67 tuổi) đã nhẫn tâm để đàn em hạ sát người vợ trẻ đã sinh cho mình đứa con trai là Nguyễn Tất Trung. Năm l957, khi cô Nguyễn Thị Xuân yêu cầu công khai hoá cuộc hôn phối đã kéo dài trên 2 năm, Hồ Chí Minh vẫn ngọt ngào giả lả: "Cô xin như vậy là hợp tình hợp lý, nhưng phải được Bộ Chính Trị đồng ý, nhất là mấy ông Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt đồng ý mới được". Do đó, cô đành phải chờ một thời gian. Trong thời gian này, cô đã biến thành chướng ngại vật làm mất uy tín của lãnh tụ. Theo đúng phương châm hành động, tất cả những chướng ngại vật làm cản trở con đường của lãnh tụ sẽ bị thanh toán và vô hiệu hóa.

Thanh toán trước hết bằng cách hạ nhục đối phương, cho viên tướng công an Trần Quốc Hoàn mặc sức hãm hiếp. Rồi cho thủ hạ chùm chăn lên đầu và dùng búa đánh vỡ sọ nạn nhân (như vụ Staline hạ sát Trotsky tại Mexico).

Một người có những thủ đoạn bất nhân như vậy, mà bộ máy tuyên truyền của CS còn đề cao như một vị anh minh kết tinh "đức tính từ bi của Đức Phật, tính công bằng bác ái của Chúa Ki-Tô, sự minh triết của Khổng Tử, sự siêu thoát của Lão Trang".

Ngoài ra, Trần Dân Tiên còn tự sánh mình với Mặc Tử là người đã mòn trán lỏng gót bôn ba khắp nơi để lo cho thiên hạ. Điều đáng nói là, trong khi Mặc Tử chủ trương hòa bình, thì Hồ Chí Minh cổ võ chiến tranh. Trong khi Mặc Tử theo thuyết kiêm ái, yêu dân tộc, yêu nhân loại, thì Hồ Chí Minh gieo rắc căm hờn, thúc giục thú tính để phát động đấu tranh giai cấp và thủ tiêu những lương dân vô tội và những người quốc gia yêu nước theo chủ nghĩa dân tộc.

5. GIẢ ĐOÀN KẾT QUỐC GIA.

Khi hay biết phe Thế Giới Dân Chủ không chịu trao Đông Dương cho Đảng Cộng sản Đông Dương vì họ không muốn Staline mở rộng Bức Màn Sắt từ Đông Âu qua Đông Á, ngày 11-11-1945 Hồ Chí Minh giả bộ giải tán Đảng Cộng sản Đông Dương để thành lập Hội Nghiên Cứu Chủ Nghĩa Các-Mác. Để có chính nghĩa đoàn kết quốc gia, Hồ Chí Minh mời Nguyễn Hải Thần thuộc Cách Mạng Đồng Minh Hội và Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam thuộc Việt Nam Quốc Dân Đảng tham gia chính phủ liên hiệp.

Trong Tuyên Cáo Đoàn Kết ngày 24-12-1945, Hồ Chí Minh cam kết tôn trọng sự đoàn kết của các đảng phái quốc gia để tranh thủ độc lập, "Vì độc lập quốc gia là cứu cánh tối hậu cần phải tranh thủ và chỉ có sự hợp tác và hữu nghị chân thành giữa những người Việt Nam mới có thể đạt được độc lập quốc gia". Ông còn lên án mọi hành vi phá hoại tình đoàn kết quốc gia cũng như việc dùng võ lực để tiêu diệt các đảng phái quốc gia.

Vậy mà sau đó Trần Dân Tiên đã vu oan giá họa "bọn phản động Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tường Tam được Trung Hoa Quốc Dân Đảng giúp đỡ đã có âm mưu phá hoại và Hồ Chủ Tịch đã phải nhường cho họ 70 ghế quốc hội".

Ngày 6-3-1946, Hồ Chí Minh ký Hiệp Ước Sơ Bộ Sainteny công nhận Việt Nam là một quốc gia tự trị trong Liên Bang Đông Dương và trong Liên Hiệp Pháp. 15 ngàn quân Pháp được thay thế quân Trung Hoa, đổ bộ Hải Phòng và đồn trú tại Bắc Việt trong 5 năm.

Tháng 5-1946, Hồ Chí Minh qua Paris thương nghị. Phái đoàn Việt Nam đáng lẽ do ngoại trưởng Nguyễn Tường Tam lãnh đạo, nhưng trước đó: "Bộ Trưởng Tam đã bỏ trốn". Và mùa hè năm đó, Nguyễn Hải Thần và Vũ Hồng Khanh cũng bỏ trốn sang Tàu để khỏi bị sát hại như Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm v.v...

Sau khi tống xuất quân đội Trung Hoa, CS thẳng tay đàn áp và thủ tiêu các cán binh Quốc Dân Đảng và Đồng Minh Hội. Như vậy, Tuyên Cáo Đoàn Kết 1945 chỉ nhằm thành lập chính phủ liên hiệp để làm bình phong thương nghị với Pháp. Rồi nhờ Pháp tống xuất Tàu cho Đảng CS rảnh tay tiêu diệt các đảng phái quốc gia để được độc quyền lãnh đạo.

Trong Thế Chiến Thứ Hai, để được Đồng Minh yểm trợ, Staline đưa ra chính sách thân thiện với Anh Pháp. Đảng CS Pháp phối hợp với Đảng Xã Hội trong Mặt Trận Bình Dân. Phe CS Việt Nam cũng hợp tác với phe Tân Tả Phái của Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch để thành lập Mặt Trận Dân Chủ và xuất bản tờ La Lutte (Tranh Đấu).

Trong những cuộc bầu cử Hội Đồng Đô Thành Sài Gòn và Hội Đồng Quản Hạt Nam Kỳ, liên danh Tranh Đấu của Tạ Thu Thâu toàn thắng. Đây là giai đoạn đấu tranh công khai, ôn hòa, hợp pháp và bất bạo động. Chiêu bài đoàn kết quốc gia một lần nữa được áp dụng. Nguyễn An Ninh thuộc phe Trung Hoà, Tạ Thu Thâu thuộc phe Tân Tả Phái và Nguyễn Phan Long thuộc phe Lập Hiến, đã đứng ra tổ chức Đông Dương Đại Hội để đạo đạt thỉnh nguyện của nhân dân Việt Nam tới phái đoàn Quốc Hội từ Paris sang.

Vậy mà ngay sau khi cướp được chính quyền, Đảng CS đã phản bội lời giao ước đoàn kết và đã thủ tiêu Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Phạm Quỳnh, Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Văn Sâm, Hồ Văn Ngà, Dương Văn Giáo v.v... là những người quốc gia yêu nước thuộc các nhóm Tân Tả Phái và Lập Hiến.

Về việc hạ sát Tạ Thu Thâu, Hồ Chí Minh còn giả nhân nghĩa tiếc Tạ Thu Thâu là người yêu nước. Nhưng ông lại thêm rằng những ai chống lại chính sách của ông đều sẽ bị vô hiệu hoá. Sau khi Staline thủ tiêu người chiến hữu đàn anh của mình là Trotsky năm 1940, tất cả phe tân tả phái Trotskit đều phải bị thanh toán và triệt hạ uy tín.

Ngoài ra, Hồ Chí Minh còn cho hạ sát Đức Giáo Chủ Hòa Hảo Huỳnh Phú Sổ và các lãnh tụ các đảng phái quốc gia yêu nước như Trương Tử Anh (Đại Việt), Lý Đông A (Duy Dân), Khái Hưng, Nhượng Tống (Quốc Dân Đảng) v...v...



6. GIẢ HIỆP ƯỚC QUỐC TẾ.

Theo sách lược CS ký hiệp ước không phải để thi hành hiệp ước. Vì các hiệp ước ngoại giao chỉ là những phương tiện để thực thi những mục tiêu chính trị:

a. Ký Hiệp Ước Sơ Bộ Sainteny ngày 6-3-1946 nhờ Pháp tống xuất Tàu để rảnh tay thanh toán các đảng phái quốc gia nhằm giữ độc quyền yêu nước, độc quyền lãnh đạo. Sau đó lại phát động chiến tranh ngày 19-12-1946.

b. Ký Hiệp Định Đình Chiến Genève 1954 để tống xuất Pháp và cướp chính quyền tại Miền Bắc. Sau đó lại tái phát động chiến tranh.

c. Ký Hiệp Định Hòa Bình Paris 1973 để tống xuất Mỹ. Sau đó lại tái phát động chiến tranh để thôn tính Miền Nam.

7. NGỤY TẠO TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH.

Sau cuộc Cách Mạng giải thể CS tại Đông Âu, chủ nghĩa CS đã bị nhân dân thế giới vứt vào thùng rác lịch sử. Tại Đức, quê hương của Các-Mác, chủ nghĩa Mác đã bị phủ định và được thay thế bằng chủ nghĩa Dân Chủ Tự Do và Dân Chủ Xã Hội. Tại Nga, quê hương của Lênin, chủ nghĩa Lênin cũng đã bị phủ định để thay thế bằng chủ nghĩa Dân Chủ Tự Do và Dân Chủ Xã Hội.

Trước sự phá sản của chủ nghĩa Mác Lê, Đảng CS ngụy tạo cái gọi là "tư tưởng Hồ Chí Minh", một điều mà chính Hồ Chí Minh thời sinh tiền cũng không bao giờ đề cập đến. Ông chỉ nói đến chủ nghĩa Mác Lê, tư tưởng Mao Trạch Đông, và tác phong Hồ Chí Minh. Ông nhìn nhận rằng, về phần tư tưởng, "Bác Mao đã viết cả rồi, tôi không còn gì để viết nữa".

Do đó ông chỉ thực thi trung thành những nguyên lý Mác Lê và tư tưởng Mao Trạch Đông. Ông hết sức tán tụng Staline và Mao Trạch Đông. Ông viết: "Mao Trạch Đông đã đông phương hóa chủ nghĩa Mác Lê và đã đưa cách mạng Trung Quốc đến thành công. Cách mạng Việt Nam phải học tập và thực sự đã học hỏi rất nhiều từ cuộc cách mạng Trung Quốc. Các nhà cách mạng (CS) Việt Nam phải ghi nhớ điều này và phải biết ơn Mao Trạch Đông về sự đóng góp to lớn này".

Thật vậy, Hồ Chí Minh không có tư tưởng gì đặc sắc. Ông chỉ là người sao chép lại.

Những mục tiêu “độc lập, tự do, hạnh phúc” ghi trong các tiêu đề chánh thức của nhà nước chỉ là phỏng theo 3 cương lĩnh của chủ nghĩa Tam Dân do Tôn Dật Tiên đề xướng trong Cách Mạng 1911: "Dân Tộc Độc Lập, Dân Quyền Tự Do và Dân Sinh Hạnh Phúc".

Bản Tuyên Ngôn Độc Lập do Hồ Chí Minh đọc ngày 2-9-1945 cũng là sự sao chép Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ theo đó: "mọi người sinh ra bình đẳng và được Tạo Hóa ban cho những quyền bất khả xâm phạm như quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Thêm vào đó là lời mở đầu Tuyên Ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền Pháp 1789: "mọi người sinh ra tự do và bình đẳng và luôn luôn được tự do và bình đẳng".

Dùng giả nhân nghĩa là ngụy quân tử. Nhưng khéo ngụy trang Hồ Chí Minh đã viện dẫn các tư tưởng minh triết của Nho Gia trong việc giáo hóa, trị dân và dựng nước như: "Điều gì mình không muốn thì đừng làm cho người; cần kiệm liêm chính, chí công vô tư; lo trước cái lo của dân, vui sau cái vui của dân; không lo nghèo mà lo không đều; mười năm trồng cây, trăm năm trồng người" v.v....

Về mặt kiến thức, Hồ Chí Minh thú nhận ông không am tường chính trị và nhức đầu khi nghe nói về những vấn đề lý thuyết chủ nghĩa. Ông chỉ là người cán bộ thừa hành trung thành và tận tụy của Staline và Mao Trạch Đông. Nhờ Phan Chu Trinh, Phan Văn Trường và Nguyễn Thế Truyền, ông nổi danh vì bút hiệu chung Nguyễn Ái Quốc. Từ đó, ông được giới thiệu với các lãnh tụ Xã Hội và CS Pháp như Léon Blum, Marcel Cachin v.v... Từ một tiểu trí thức, ông đã bước lên địa vị một cán bộ CS quốc tế, phụ trách vùng Đông Nam Á.


QUẶN ĐAU VỚI CỒN DẦU

Nghĩ đến Cồn Dầu thấy quặn đau

Ngẫm xem nông nỗi bởi vì đâu

Nghĩa trang tan biến thành mây khói


U ám mây mù phủ trước sau.

Tiếng kêu cầu cứu thành vô vọng

Nào có mấy ai hỗ trợ đâu?

Ngao ngán ngậm ngùi ai oán quá


Thảm thương thay số phận Cồn Dầu !

Sao lại nỡ lòng như thế nhỉ?

Đang tâm xóa bỏ chữ lương tri!

Mạnh tay thao túng gây điều ác

Mặc sức tung hoành chẳng kể chi.

Lm. An-rê Đỗ Xuân Quế o.p. 22-03-2012

THÁNG TƯ ĐEN

(Một nén hương kính dâng Tổ Quốc VN và tưởng niệm những
người chết cho quê hương, vì quê hương và vì sự xâm lăng tàn
khốc của CS trong Tháng Tư Đen 1975)

Ngày Ba Mươi Tháng Tư xưa


Lệnh hàng: vết chém ai đưa qua hồn
Lòng đau với Tháng Tư buồn
Súng rơi cùng suối lệ tuôn nghẹn ngào...
Ngày Ba Mươi Tháng Tư nào
Ai đem dân tộc xô vào lầm than?
Xác người ai bón rừng hoang
Biển xanh pha máu Việt Nam đỏ hồng!
Ai làm cách núi ngăn sông
Cha con chia biệt, vợ chồng ly tan?
Ai làm tan nát Việt Nam
Hòa bình sao lại vô vàn đớn đau?
Tháng Tư đen. Tháng Tư sầu
Một trăm cái trứng đào sâu oán thù!
Giết nhau bằng những mưu mô
Giết nhau bằng súng Liên sô, đạn Tàu!
Giết nhau không nhận ra nhau
Giết nhau chẳng chút lòng đau. Lạ lùng!
Giết nhau, vỗ ngực: Anh hùng
Ngàn trang uế sử trùng trùng máu tươi...

Tháng Tư đen. Tháng Tư ơi!


Việt Nam ! ai xót xa người Việt Nam !?

Ngô Minh Hằng


Trong khi các lãnh tụ CS Á Châu khác như Roy tại Ấn Độ hay Malaka tại Nam Dương đều bị thất sủng dưới bàn tay sắt của Staline vì họ có những tư tưởng hướng về chủ nghĩa Dân Tộc và chủ thuyết Hồi Giáo, thì Hồ Chí Minh vẫn một lòng một dạ chung thủy với Quốc Tế CS.

Dầu không có tư tưởng chính trị đặc sắc nhưng Hồ Chí Minh đã thành công trong việc:

- Dùng ngụy trang dối trá (ngụy chủ nghĩa Dân Tộc);

- Lấy giả nhân giả nghĩa (bằng các chiêu bài độc lập, tự do, hạnh phúc, đoàn kết, hòa giải, hòa hợp);

- Để giành chính nghĩa (giải phóng dân tộc, giải phóng lao động);

- Và cướp chính quyền (để không chia quyền với bất cứ ai).

- Kính thưa đồng bào Việt Nam!

- Kính gửi các tổ chức chính trị, đảng phái, tôn giáo, báo giới, truyền thông Việt ngữ toàn cầu !

Ðảng Cộng sản Việt Nam, nhà cầm quyền Hà Nội đã tổ chức một cuộc đấu thầu cho việc chuẩn bị xây dựng một nhà máy điện nguyên tử, dự định xây dựng tại tỉnh Ninh Thuận với sự mời gọi bốn quốc gia: CH Nga, CHND Trung Hoa, CH Ấn Ðộ và Nhật Bản. Nếu đúng như tiến trình bàn thảo và quyết định thì sẽ tiếp tục gây ra sự thiệt hại to lớn và nguy hiểm cho nhiều vấn đề: An ninh sinh mạng cho hàng triệu con người, ngân sách, kinh tế, đối ngoại, môi trường, an ninh quốc gia...

* Ngân sách, kinh tế:

1- Giá mua và xây dựng một nhà máy điện nguyên tử loại, hạng trung bình trọn giá hiện nay là khoảng 3 đến 5 tỷ USD. Nếu với số tiền này để cung ứng cho việc học tập, đào tạo một đội ngũ chuyên viên kỹ thuật đúng mức thì khoảng 15, 20 năm sau Việt Nam sẽ không cần phải mua nhà máy điện nguyên tử của nước ngoài. Hiện tại đời sống nhân dân vẫn còn hơn 70% đang cần phải xoá đói, giảm nghèo cùng rất nhiều vấn nạn khẩn thiết cần giải quyết cho ổn định đời sống nhân dân cả nước.

2- Dự tính 20 đến 30 năm sau, tất cả các nhà máy điện nguyên tử trên toàn thế giới đang vận hành bằng nhiệt năng từ than đá, dầu mỏ đều quá lỗi thời và lạc hậu. Ðiện năng phục vụ cho con người ngày ấy sẽ chủ yếu là: Nguyên tử điện sản sinh từ ánh sáng, gió, nước và sóng ngầm hải lưu trong lòng biển... (Tất cả điều kiện thuận lợi này đất nước Việt Nam đang dư thừa vì có tới hơn 3.500 km bờ biển với lượng mưa lớn, sức gió rất mạnh và nguồn ánh nắng ngập tràn không gian bầu trời, biển đảo).

* Ðối ngoại:

1- Dù nhìn nhận ở góc độ nào thì việc xây dựng nhà máy điện nguyên tử của một nhà nước độc tài khó kiểm soát, không minh bạch cũng là hành vi thách đố, đe dọa, khiêu khích… các quốc gia lân bang. Đặc biệt, nếu nhà máy điện nguyên tử nằm trong quyền cai trị của chế độ Cộng sản Việt Nam độc đảng, độc tài thì sự nguy hại khôn lường sẽ không thể giám sát được.

2- CHXHCN Việt Nam mua và xây dựng xong một nhà máy điện nguyên tử thì diễn biến chung toàn thể đời sống chính trị, kinh tế, xã hội… Việt Nam sẽ có thể lặp lại một Bắc Triều Tiên hiện hữu. Đó, là chưa kể đến nếu bị Trung Quốc đe dọa toàn diện trên Biển Đông và tràn ngập người Hoa trên đất liền thì tương lai đất nước Việt Nam sẽ đi về đâu? Vì, về địa lý, lãnh hải Biển Ðông đã mất cả hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa với hàng chục nghìn km2 hải phận cùng gần 1.000 km2 biên giới phía Bắc. Các điểm cao quốc phòng Việt Nam hầu như đang bị khống chế tuyệt đối.

* Môi trường:

1- Hiệu quả kinh tế của một nhà máy điện nguyên tử, nếu được bảo hành chuẩn xác có hiệu quả tối đa cũng khoảng trăm năm. Nhưng, điều kiện nhân sự, kỹ thuật và tri thức con người ở chế độ độc tài Cộng sản Việt Nam hiện nay không có 10% bảo đảm, do nhiều vấn đề kỹ thuật, điều hành, chất thải, người sử dụng… với những lý do:

+ Không có nguồn cung ứng bảo đảm để có số ngoại tệ mạnh ổn định, không có chuyên viên kỹ thuật cao hoặc đúng mức để bảo trì, bảo hành đúng hạng mục, quy trình…

+ Ðây là những quả bom nguyên tử nổ chậm, không hẹn ngày, giờ và sự nguy hiểm không lường hết được từ các lò phản ứng hạt nhân cùng vấn nạn lưu trữ, bảo đảm an toàn chất thải, phóng xạ.



+ Ai sẽ chịu trách nhiệm bảo hiểm, bảo toàn cho sức khoẻ con người và môi trường sinh thái khu vực cư ngụ và cho toàn thể người dân Việt Nam khi có sự cố tai nạn (Bởi vì nhà cầm quyền Cộng sản VN không phải là một nhà nước vì dân, do dân bầu ra). Và, ngược lại thể chế ấy cũng không có một văn bản khế ước, ký kết bảo đảm an toàn, an ninh cụ thể nào với nhân dân hay với mỗi công dân VN)

2- Nếu như các công trình thuỷ điện, cáp điện lưới cấp quốc gia hiện hữu của CHXHCN Việt Nam đang là những sản phẩm phản khoa học, tàn phá sinh thái đất nước, con người như: thủy điện Hoà Bình, Trị An, Yên Bái, Lào Cai, đường dây cao thế 500 KW Bắc–Nam... gây nên biết bao nghìn tỷ đồng thiệt hại thì việc mua và xây dựng nhà máy điện nguyên tử sẽ dẫn đến sự nguy khốn gấp trăm, ngàn lần chưa ai có thể tiên đoán được.



* An ninh:

1- Một thể chế độc đảng, độc quyền, độc tài như đảng CSVN thì ai và lực lượng nào có thể kiểm tra, giám sát được việc chế tạo, sản xuất vũ khí, bom, đạn nguyên tử dạng nhỏ (mini) cung cấp cho các tổ chức khủng bố, bọn cướp, lũ tội phạm mafia giết người hàng loạt ở một khu vực hay phạm vi vài, ba km2 ?

2- Sự ngạo mạn, gian manh và dối trá vốn có trong hệ thống của thể chế độc tài, độc quyền Cộng sản Việt Nam càng trở nên đố kỵ, khiêu khích các nước láng giềng. Do đó, vấn đề an ninh quốc gia sau khi Việt Nam có một nhà máy điện nguyên tử thì lại càng bị ảnh hưởng, chi phối nặng nề, phức tạp, nghi ngờ dẫn đến nguy hại, bất an cho tương lai nền hòa bình lâu dài, ổn định và phát triển bền vững của đất nước Việt Nam.

Xin mời gọi tất cả những nhân sĩ Việt Nam yêu nước hãy nhập cuộc.

Xin kêu gọi những trí thức trong nước cùng hải ngoại hãy cùng lên tiếng ngăn chặn kịp thời hành vị tội ác, phản khoa học của nhà cầm quyền Cộng sản Hà Nội.

Trân trọng



Trần Tỉnh Lê

http://thanhnienconggiao.blogspot.com/



Việc hiện nay PetroVietnam (PVN) đang phải cố gắng bán 49% cổ phần NMLD Dung Quất là vì những lý do và ý đồ thực chất sau:

1- Trong năm 2011 vừa qua, năm thứ 2 đi vào khai thác của một công trình mới 100% trị giá quyết toán đến khoảng trên 3,5 tỷ USD, NMLD DQ đã lỗ trắng trên 3000 tỷ VNĐ nữa (khoảng 150 triệu USD). Đây là con số “bí mật” không được báo chí công bố ra ngoài nhưng trong ngành thì... ai ai cũng biết.

Sự thực là, nếu cứ để thế khai thác tiếp thì NMLD DQ sẽ còn lỗ tiếp lớn hơn trong năm nay 2012 và các năm tới, và chắc chắn sẽ dẫn đến thảm họa kỹ thuật và thảm họa kinh tế cho PVN và cả quốc gia. Vì thế, phải sửa chữa NMLD DQ là điều bắt buộc đối với PVN. Việc đâu tư xây dựng nhà máy lọc dầu đầu tiên của Việt Nam coi như chưa hoàn tất (mặc dù đã là niềm tự hào của ngành dầu khí Việt Nam!) sau khi PVN đã tiêu 3,5 tỷ trong trên 10 năm qua.



2- Nhưng sao lại phải sửa chữa một “niềm tự hào” – một nhà máy mới hoàn toàn? Nghe vô lý quá! Đỉnh cao trí tuệ gì mà làm ăn kém dzậy? Vì thế, đỉnh cao trí tuệ quyết định "lý do thực chất" là vì PVN muốn mở rộng nhà máy, nâng công suất lên thành 9 triệu tấn/năm.

3- Nhưng Chính phủ VN hay PVN lấy đâu ra tiền để sửa chữa NMLD DQ nữa, khi anh cả đỏ PVN đã và đang bị sa lầy tài chính khắp nơi: trên các “sân nhà” như trên "sân" Điện lực (với Tcty PV “no” Power ), "sân" của Xăng dầu (với TCty PV "ôi"...), trên “sân" xây dựng và bất động sản (với các TCty PVC và TCty PV Lands...), và trên các "sân khách": Đầu tư khai thác với Algeria, Venezuela... mỗi nơi đều mất vài tỷ USD mấy năm qua?

Chỉ có cách "lấy mỡ nó rán nó", vốn luôn là tuyệt chiêu của lãnh đạo mọi lúc mọi nơi, trong chiến tranh và trong kinh tế đều vậy. Vậy là chỉ còn cách lấy Dung Quất "rán" DQ mà thôi.



4- Nhưng NMLD DQ vốn dĩ ai cũng biết là "của ôi" rồi, trị giá 3,5 tỷ USD mà chỉ làm ra “lỗ tạm” nhưng lỗ khá sâu – mỗi năm vài trăm triệu đô – thì bán hay "rán" nó ra sao cho “thơm” đây?

Thế mà PVN vẫn sẽ "rán" nó được đấy! Và đây lại là tuyệt chiêu nữa của lãnh đạo: Luôn luôn lấy sai lầm mới để sửa chữa sai lầm cũ, lấy lừa dối mới để che đậy sự lừa dối cũ, lấy đối tác mới “rán” ông chủ Nhân dân – đã cũ...

Vấn đề là PVN phải thực hiện sai lầm mới này một cách thật hoành tráng để nhân dân tin tưởng đó là thành công mới của lãnh đạo. Mà dân ta thì nói gì tin nấy (ấy là “người ta” nghĩ thế), dân ta đến nay vốn luôn luôn tin vào Đảng và Chính phủ mà, nên đó là chuyện nhỏ với Đảng và Chính phủ, và với cả PVN.

5- Trên tinh thần “cách mạng” đó, thực chất tài chính của vụ việc PVN “bán” 49% cổ phần NMLD DQ là như sau:

Giá trị sổ sách của NMLD DQ hiện là khoảng trên 3,5 tỷ USD, nếu bán 49% là 1,715 tỷ USD thì không nhà đầu tư nào thèm mua. Bởi vì, bỏ ra 1,715 tỷ USD để mỗi năm gánh lỗ thêm chừng 75 triệu USD nữa cho PVN thì nghe có vẻ không logic lắm với bất kỳ ai. Và đừng nói các nhà tài phiệt dầu khí dốt nhé, hay họ sẽ lại bị lừa nhé... (Họ trả “học phí ngu” cho PVN… đủ rồi).

Ai cũng có thể biết NMLD DQ chỉ có giá trị (net value, net equity, net worth) chỉ đáng giá tối đa 1,5 tỷ USD tính theo công suất hay sản lượng thực của nó: 6 triệu tấn sản phẩm đầu ra với giá thành gia công chế biến dầu thô trung bình (cao) 50 USD/T (con số này ở khu vực là 46-48 USD), và cho doanh số 300 triệu USD, tức tổng tài sản của NMLD DQ có trị giá thị trường tối đa là 5 lần 300 triệu tức 1,5 tỷ USD, nếu Việt Nam muốn bán nó ra thị trường quốc tế, ví dụ NY Stock Exchange... Nhưng NMLD DQ đã được PVN "đầu tư" đến 3,5 tỷ USD (ai không biết 2 tỷ USD "từ đâu dôi ra" kia họ đã "đầu tư" ra sao – nhìn tài sản và cuộc sống của quan chức chính phủ và PVN thì biết liền!), tức là đã có 2 tỷ USD là "đầu tư ảo" trong đó – tham nhũng, thất thoát, không hiệu quả. Mua 49% cổ phần DQ là mua khoảng 1 tỷ USD "đầu tư ảo" đó nữa, nên nhà đầu tư mới vào NMLD DQ cũng sẽ được PVN cho phép "mua ảo" hay "đầu tư ảo" chung

Có nghĩa là, thay vì bỏ ra 1,715 tỷ USD mua 49% cổ phần, nhà đầu tư mới chỉ cần bỏ khoảng 700 triệu USD thật để sửa chữa nhà máy (chuyển từ chủ yếu xài dầu ngọt Bạch Hổ sang dầu chua Venezuela hay Trung Đông) và để lắp dây chuyền công nghệ xử lý dầu chua mới nâng công suất lên thành 9 triệu tấn/năm, thêm 3 triệu tấn/năm, còn 1 tỷ USD nữa là "ảo", tức không phải bỏ tiền ra, mà vẫn được "ghi nợ" tổng số trên 1,7 tỷ USD... Các nhà đầu tư mới nổi từ Nga và Châu Á “đại lục” rất khoái kiểu ăn “1 vốn 4 lời” này…



Làm sao họ làm thế được về kỹ thuật đầu tư?

Đơn giản, vì nhà đầu tư sẽ được trực tiếp tiến hành việc sửa chữa, nâng cấp, mở rộng Nhà máy theo yêu cầu trên của PVN (như “điều kiện” của việc bán cổ phần này), nên thực chất họ sẽ mang thẳng thiết bị rẻ tiền vào để làm việc đó và tự xuất hóa đơn tùy thích cho PVN, sao cho họ bao trọn 49% cổ phần NMLD DQ là 1,715 tỷ USD...



6- Sau màn biểu diễn quốc tế sắp tới mang tên "PVN bán 49% cổ phần NMLD DQ" trên của PVN, NMLD DQ sẽ có giá trị sổ sách (booking value) là... 5,215 tỷ USD (3,5 tỷ + 1,715 tỷ USD), với công suất 9 triệu tấn/năm. 

Giá trị thực của nó lúc đó theo sản lượng (tức theo khả năng tạo doanh thu, lợi nhuận ròng trước thuế) là: 9 triệu tấn/năm x 50 USD/tấn x 05 = 2,25 tỷ USD. Tức phần "đầu tư ảo" sẽ tăng từ 2 tỷ USD hiện nay thành: 5, 2152,25 = 2,965 tỷ USD, gần 3 tỷ USD.

Điều đó có nghĩa là PVN và “nhà đầu tư mới” của PVN sẽ nghiễm nhiên được chiếm thêm 965 triệu USD “đầu tư ảo” nữa qua phi vụ này, mỗi bên khoảng nửa (51/49%) số đó.

7- Kết luận buồn: Thay vì dũng cảm nhận sai lầm của công trình NMLD DQ đã đầu tư và huy động vốn đầu tư 700 triệu USD thêm cho NMLD DQ để sửa chữa sai lầm cũ đó và mở rộng Nhà máy, nâng tổng mức đầu tư lên 3,5 tỷ + 0,7 tỷ = 4,2 tỷ USD (trong đó vẫn chỉ có 2 tỷ "ảo") thì Việt Nam cũng sẽ có NM LD DQ công suất 9 triệu tấn/năm, người ta lại chọn con đường tiếp tục lừa dối nhân dân, tiếp tục phá hoại đất nước, tiếp tục tham nhũng lớn công khai đồng tiền và tài sản của nhân dân!

Họ sẽ mượn tay "nhà đầu tư nước ngoài mua 49% cổ phần NM" để có thể đầu tư thêm 700 triệu USD nhưng cũng để có thể cùng tham nhũng thêm 1 tỷ USD nữa, nâng "giá trị ảo" của NMLD DQ lên thành trên 5,215 tỷ USD thay vì 4,2 tỷ USD...

Đây sẽ là sai lầm lớn tiếp theo che đậy sai lầm lớn đã mắc chỉ trong một công trình NMLD DQ!

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.





Còn nhớ năm 2010, nhà văn Võ Thị Hảo đã viết bài “Miền Trung ơi! Người đã bị thí mạng?!” trong đó nêu lên lời cảnh báo nguy cơ treo bom nước trên đầu dân đồng bằng. Vì đâu? Xin trích:

“Cục trưởng Cục đê điều và phòng chống lụt bão Nguyễn Xuân Diệu công bố: tổng lượng mưa năm 2009 nhỏ hơn tổng lượng mưa năm 1999 tại miền Trung nhưng đỉnh lũ năm 09 lại vượt đỉnh lũ năm 99 tới cả 1,5m.

Ngày 24-11-2009, một đại biểu Quốc hội tỉnh Phú Yên cho biết, thực tế lũ năm 2007 cho thấy, chỉ một trận mưa 330 mm tại tỉnh này, mà thiệt hại lớn hơn mức lũ “lịch sử” năm 1991 với lượng mưa 1.300 mm, bởi vì nhà máy thủy điện Sông Ba Hạ ở đây đã xả lũ hết công suất với vận tốc 11.400 m3/s!

Sau trận lũ lụt thảm khốc tại miền Trung hồi tháng 11-2009, nhiều đại biểu Quốc hội đã chất vấn chính phủ về nguyên nhân lũ lụt miền Trung. Một số nhà chuyên môn có uy tín đã phát hiện là “do yếu tố con người” – do những nhà máy thuỷ điện vì lợi ích cục bộ của mình, không thực hiện quy trình đã cam kết về vận hành hồ chứa phòng lũ, cứ tích đầy nước để chạy máy phát điện tối đa, đến lúc mưa lớn tràn về, liền mở cửa xã lũ ào ạt để bảo vệ đập và nhà máy, bất kể hậu quả cho dân vùng hạ lưu.

Về cơ bản, ngành thủy điện và thủy lợi cam kết khi xây dựng rằng các hồ chứa có thể chống hạn và cắt lũ, nhưng trên thực tế khảo sát đã được công bố từ cơ quan chức năng thì việc vận hành hệ thống hồ xả lũ ở đây là tùy tiện, không hề có một “nhạc trưởng”… (hết trích)

Mời bạn đọc lại bài viết của Nhà Văn Võ Thị Hảo và những nguy cơ từ lời báo trước ấy đã bắt đầu xuất hiện dưới đây…



VNExpress 19-03-2012: Nhiều ngày qua, hàng nghìn người dân vùng hạ lưu công trình thủy điện Sông Tranh 2 ở huyện Bắc Trà My (Quảng Nam) lo lắng vì phát hiện nhiều vết nứt, rò rỉ nước ở thân đập chính của công trình này. Ngoài vết nứt toác lún sâu bên trái gần đập chính, chính quyền địa phương cùng người dân ở huyện Bắc Trà My phát hiện nhiều vết nứt, rò rỉ nước từ lòng hồ xuyên qua thân đập chính công trình thủy điện Sông Tranh 2.

Thủy điện Sông Tranh 2 có tổng mức đầu tư 5.194 tỷ đồng, xây dựng từ tháng 3-2006 gồm hai tổ máy (tổng cộng 190MW), dự kiến khánh thành trong năm 2012 này.

Cuối năm 2010 cả hai tổ máy này đều chính thức phát điện. Dung tích hồ chứa nước của thủy điện Sông Tranh 2 thuộc hàng lớn nhất miền Trung, vị trí bờ đập chính nằm sát tỉnh lộ 616 là hồ chứa nước thuộc 2 xã Trà Tân và Trà Đốc với khoảng 730 triệu mét khối nước, cao hơn vùng hạ lưu khoảng 100 m.

Những phản hồi mâu thuẫn

Từ EVN

Trần tình về vết nứt thủy điện Sông Tranh 2, Ban Quản lý Dự án Thủy điện 3 (thuộc EVN) có công văn thông báo khẩn giải thích về hiện tượng “có dòng nước chảy ra phía hạ lưu đập dâng, tràn” ở công trình Thủy điện Sông Tranh 2, đã khẳng định, dòng thấm chảy ra phía hạ lưu đập và toàn bộ lưu lượng thấm qua là khoảng 30 lít một giây nên không ảnh hưởng đến an toàn, ổn định của công trình.

“…Tổng lượng thấm của đập đã được Hội đồng nghiệm thu Nhà nước các công trình xây dựng, Hội đồng nghiệm thu cấp Tập đoàn Điện lực Việt Nam, Hội đồng nghiệm thu cơ sở, cơ quan thiết kế đánh giá là đạt yêu cầu kỹ thuật, đảm bảo chất lượng công trình.

Ban quản lý cho rằng hiện tượng nước chảy ra ở 3 vị trí hạ lưu đập là các vị trí khe nhiệt chứ không phải khe nứt. 30 khe nhiệt được thiết kế bố trí và thi công đều trên toàn tuyến đập. Mục đích bố trí các khe nhiệt này là nhằm triệt tiêu ứng suất nhiệt gây nứt bê tông trong quá trình thi công và vận hành công trình. Các khe nhiệt này xuyên suốt từ phía thượng lưu về hạ lưu.

Đơn vị thi công là Tổng công ty xây dựng Thủy lợi 4- CTCP và Ban Quản lý Dự án Thủy điện 3 đã và đang tiếp tục xử lý thấm của đập để làm giảm tổng lượng thấm nêu trên để chất lượng công trình tốt hơn. Ban quản lý dự án khẳng định vấn đề kỹ thuật này hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến an toàn ổn định của dự án.

Từ “Viện Vật lý Địa cầu”

Giáo sư Cao Đình Triều cho rằng thân đập chính của công trình thủy điện Sông Tranh 2 (Bắc Trà My, tỉnh Quảng Nam) xuất hiện đến 4 điểm nứt, rò rỉ nước từ lòng hồ xuyên qua đập là đáng lo ngại. Các cơ quan chuyên môn cùng đơn vị chủ đầu tư cần khẩn cấp vào cuộc kiểm tra các vết nứt, rò rỉ này để tránh gây thảm họa cho vùng hạ lưu.

Giáo sư Triều nhận định: thân đập thủy điện Sông Tranh 2 nằm trên đới đứt gãy đang hoạt động mạnh nên gây ra những vết nứt, rò rỉ. Do vậy, trước mắt, các cơ quan chuyên môn cần sớm thăm dò, đo đạc mức độ nguy hiểm của vết nứt để có giải pháp xử lý kịp thời, phù hợp.

“Nếu để lâu ngày, vết nứt lan rộng, thân đập bị đứt gãy thì hàng trăm triệu mét khối treo ở độ cao 100 mét so với vùng hạ lưu ào xuống thì hiểm họa thật khó lường”



Phản đối từ Bắc Trà My

Hiện 4 điểm nứt ở phần thân trái đập rò nước khá mạnh từ khu vực lòng hồ chảy thấm qua thân đập tuôn xuống hệt như khe suối.

Theo ông Trần Văn Hải, Trưởng ban quản lý dự án thủy điện Sông Tranh 2, những vết nứt trên đều ở vị trí các khe nhiệt của khối bêtông bờ đập. Ông Hải cho rằng hiện tượng thấm nước qua khe nhiệt bị nứt nằm trong tầm kiểm soát, rò thấm nước với cường độ 30 lít một giây xuất hiện từ tháng 11-2011 trong phạm vi yêu cầu thiết kế, không thể gây nguy hiểm gì.

Còn ông Nguyễn Kim Sơn, Phó Bí thư thường trực Huyện ủy Bắc Trà My phản đối, vào chiều 19-3-2012: “Lãnh đạo Ban quản lý thủy điện Sông Tranh 2 bảo rằng vết nứt trong mức cho phép thiết kế, không gây nguy hiểm gì là vô lý. Nước từ khu vực lòng hồ rò rỉ qua thân đập bê tông cốt thép tuôn chảy mạnh như dòng suối mà nói bình thường thì thật đáng ngờ. Tôi đã điện thoại yêu cầu Ban quản lý báo cáo bằng văn bản, thế nhưng đến chiều nay vẫn chưa thấy trả lời”.

“Nếu trong vòng hai ngày tới, Ban quản lý công trình thủy điện Sông Tranh 2 không báo cáo về việc đập bị rò rỉ và giải pháp khắc phục, chính quyền huyện sẽ báo cáo tỉnh can thiệp”, ông Phó Bí thư thường trực huyện ủy Bắc Trà My nhấn mạnh.

Giữa năm ngoái, lòng đất Bắc Trà My phát ra nhiều tiếng nổ bất thường làm rung chuyển nhà cửa đồ đạc khiến người dân lo lắng. Tháng 12-2011, Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam kết luận nguyên nhân tiếng nổ trong lòng đất là động đất kích thích do hoạt động hồ chứa tích nước công trình thủy điện Sông Tranh 2. Các chuyên gia cũng đã đề xuất Bộ Khoa học Công nghệ giúp địa phương này lắp đặt trạm quan trắc động đất phòng ngừa nguy hiểm cho người dân, thế nhưng đến nay vẫn chưa có sự hỗ trợ nào.



Từ sau tết Nhâm Thìn đến nay, lòng đất ở vùng hạ lưu công trình thủy điện Sông Tranh 2 vẫn còn xuất hiện những đợt dư chấn gây rung chuyển mặt đất nhưng nhẹ hơn so với trước.



Kính mời Đồng bào đón xem trang mạng (website) của Khối 8406

sẽ chính thức ra mắt nhân kỷ niệm 6 năm thành lập Khối (08-04-2012)

http://8406vn.com

Mình nhìn lại lịch sử, mà... lo cho tương lai của Mẹ Việt Nam đang mang đầy mình những trái bom nổ chậm siêu nặng suốt từ Nam chí Bắc, rồi lại nghĩ tới những nỗi lo của các nhà khoa học chân chính, những nỗi buồn của những nhà thơ như Inra-sara, những phản biện đầy tâm huyết của các nhân sỹ trí thức trước nguy cơ bom nước, bom bùn đỏ, bom hạt nhân... có thể phát nổ bất cứ lúc nào... Nghĩ mãi, nghĩ mãi đến không sao ngủ được suốt ba hôm trời...

Đó là: 


1- Những quả “bom nước” hàng ngàn triệu mét khối với sức cuốn trôi không thua gì sóng thần ở Fukushi-ma.

2- Những quả “bom bùn đỏ” mà mấy cái ông tờ-sờ, giờ-sờ đảng-viên-hưởng-đặc-ân-của-người-chủ-trương -cài-đặt-bom đã… liều mạng “đảm bảo không thể xảy ra thảm họa bùn đỏ Hungary” với lời hứa tỉnh bơ “Nếu có chuyện gì tôi xin đi…tù!” (nay chắc tất cả đã hết nhiệm kỳ và mang theo lời hứa... về hưu “hạ cánh an toàn”, y như những kẻ tội tầy trời nhưng phen này thoát khỏi bị chỉnh đốn!

3- Đó là 16 quả bom hạt nhân được bảo đảm sẽ "rước" về từ những nơi đang “thà thắp nến nhưng không dùng thêm điện hạt nhân”, những nước văn minh, tiên tiến đang phải biểu tình đi, đứng, ngồi, nằm để ngăn chặn cái thứ năng lượng giết người hàng loạt đến 2, 3 đời con cháu này. Họ từ chối năng lượng hạt nhân vì an toàn, vì không phải là đã hết giải pháp thay thế nó!

Ba thứ bom này chưa gây tai họa tiêu diệt từng mảng dân tộc Việt Nam ngay trước mắt nên ồn ào một dạo: kiến nghị, kiến nghiếc, phản biện, phản biếc, lấy chữ ký chữ kiếc…. từ các nhân vật có uy tín, các giáo sư-tiến sỹ có chuyên môn nổi tiếng ở nước ngoài lẫn nước trong…

Nhưng tất cả đều chỉ như… nước đổ lá khoai! Thậm chí có ông tướng CA còn nói thẳng “Cái bọn ở Nguyễn Du ấy (ý nói trụ sở của cơ quan IDS đã bị bức tử) phản động thì có chứ phản biện phản biếc cái gì!” 

Mọi ý kiến khác với ý Đảng lần lượt bị đẩy sang ý kiến của “lực lượng thù địch”! Dân chủ bị khóa chặt mồm! Nhà tù ngày càng được tăng cường thêm những…. “cục phân”!

Dư luận bắt đầu chán! 

Riêng mình, mọi kiến nghị này nọ mình đều kiên quyết không tham gia vì mình kiên trì với ý nghĩ: Chẳng dại gì mà “kính gửi” những kẻ coi hàng ngàn chữ ký của nhân dân chẳng đáng giá lấy một đồng xèng! Chẳng dại gì mà đấm vào không khí, chẳng rỗi hơi đánh đàn vào tai những kẻ còn xa mới lên tới hàng tai trâu!

Và… phải nói thiệt tình: Mình đã bị cái chiến thuật ù lì muôn thuở của những người nắm quyền lực mà có lúc nản lòng, thậm chí có tí… “cá nhân chủ nghĩa” khi nghĩ rằng: Đập có sập, Bùn đỏ có tràn, Hạt nhân có Chết-nổ-bùm (Tchernobyl) thì… mình cũng chẳng còn ở trên đời này! “Chúng nó ngu thì kệ bu chúng nó chết”! Để con cháu chúng ta sẽ xử lý những kẻ đã nhập cảng những trái bom nước, bom bùn, bom hạt nhân ở cái nước mà làm “cái ốc vít cho máy tính cũng chưa làm nổi”! (trích ý kiến thẳng thừng của một chuyên gia Nhật trên VTV1 đêm 23-3-2012)

Vả lại có chuyện gì xảy ra cũng ít nhất phải 10, 15 năm nữa. Lúc ấy mình cũng chẳng còn ở trên đời này mà lo bị… nhiễm xạ! Hơn nữa trước mắt còn bao chuyện phải tập trung năng lượng còn lại để góp sức với đời vạch trần cái xấu, cái ác, bảo vệ đất đai, biển đảo quê hương, viết về anh Vươn, về chỉnh và đốn Đảng của họ….

Nhưng không ngờ... hai bài viết (*) và vụ nứt đập thủy điện Sông Tranh 2 đã làm mình giật mình thức tỉnh…

Đó là bài viết về tương lai sẽ biến mất toàn bộ dân tộc Chăm Ninh Thuận ngay khi 16 lò hạt nhân sẽ được triển khai tại cái địa phương không may bị chọn để triển khai cái của nợ tốn kém và cái họa diệt chủng luôn treo trên đầu này…

Tác giả là Inrasara, một nhà thơ, không dùng từ ngữ, câu cú nào lên án nặng nề, không chỉ vào trách nhiệm của ai và cũng không đòi hỏi phải đình chỉ hay mang nhà máy điện hạt nhân đi nơi khác… Anh chỉ nói về văn hóa Chăm, nói về tình yêu với mảnh đất đã nuôi người Chăm 2000 năm sẽ đi đâu? về đâu? ngay khi bị di dân, đền bù...

Và… hình tượng đau xót như hiện ra trước mắt mình... Đó là 2 cụm tháp Po-Rom chỉ cách nơi đang triển khai nhà máy điện hạt nhân có… 15km đứng lạnh lẽo chơ vơ vì chắc chắn không thể có ai dám ở (và được ở). Sự biến mất hai cụm Tháp này, dù nó còn được giữ lại nhưng không còn người Chăm thì còn gì là giá trị? 

Và cuối cùng, cảm phục nhất là nhà thơ Chăm đã kiên quyết bỏ Sài Gòn cùng gia đình trở về làng để được cùng đồng bào mình sống chung (và chết chung?) những ngày cuối đời chừng nào văn hóa Chăm còn tồn tại!!

Mình thấy Inrasara quả là “hậu sinh khả úy” (anh 58, mình 86). Anh viết ít nhưng khả năng đánh động lương tâm và tình cảm con người hơn mình rất nhiều!

Chẳng thế mà từ bên Mỹ, Nhà khoa học nguyên tử thứ thiệt gốc Việt, Phùng Liên Đoàn mà nhiều người đã được đọc qua những lời phản biện tâm huyết của ông bị coi như những mảnh giẻ rách, lâu nay đã chẳng muốn gẩy đàn cho trâu nghe nữa, cũng phải bật dậy.

Ông gọi Inrasara là một “đại lão trí tuệ” và mong được làm quen với anh! Thế rồi, thông cảm với Inrasara, ông lại rút ruột, gan, tim, óc của mình để viết một bức thư cho Sứ quán Việt Nam tại Mỹ, yêu cầu chuyển cho chính phủ VN, ông trình bầy lại những bất lợi, rủi ro, tốn kém, lỗ nặng, ra sao về cuộc phiêu lưu hạt nhân này, một lần nữa mong sao “Nhà nước Ta” đừng để bọn Mafia kinh tế nước ngoài qua mặt…

Mình đọc xong mà thấy rùng mình, nổi da gà…(*)

Cùng với hai bài viết được phổ biến trên khắp thế giới mạng kèm theo hàng ngàn lời comments đang làm mình nghĩ tới một kịch bản kinh khủng không dám tưởng tượng đến thì lại bùng lên một sự kiện mà lần này có muốn giấu cũng không được!!

Đó là:

Ngày 20 tháng 3 năm 2012, một trong những quả bom nước có nguy cơ nổ sớm hơn dự định!

Quả bom nước này chỉ chứa trong nó “có”… 730.000.000 mét khối nước (tương đương 730 triệu tấn), đang có nguy cơ hoạt động… trước thời hạn! 

Xem trên Tivi thấy mấy chú công nhân đang tay chòong, tay đục, vội vã khoắng xi măng, dùng bao tải, vải bạt, giẻ rách... trám vào chỗ nước phun lên như ở các vòi phun nước ở Phủ Chủ tịch, rồi nghe các ông trưởng ban, phó ban, giáo sư tiến sỹ chuyên ăn lương, hưởng lộc để… “dỗ trẻ con” rằng thì là: «Đó là "khe nhiệt”… là…» - «Những chỗ nước phun đó là hoàn toàn cho phép!... là…” - «Đập Sông Tranh không có vấn đề gì!»... của mấy ông “chuyên môn giả cầy nhưng học vị thì… đúng là cầy thứ thiệt”!

Sau lại nghe các vị, cũng tiến sỹ, cũng giáo sư khác thì lại: "Chưa thấy có một cái đập nào trên thế giới như thế này!" hoặc... "Không thể đây là một khe nhiệt có thiết kế từ trước"… hoặc kiên quyết hơn: "Sai từ thiết kế, thi công đến nghiệm thu, vận hành"!...

Rồi thì… các đoàn kiểm tra chuyên ngành, các đoàn kiểm tra liên ngành, các Hội nghề nghiệp... lục tục kéo đến tận chân con đập đang không tài nào bịt nổi những lỗ phụt nước “tuôn như suối”… Rồi tranh luận rồi hội thảo, rồi họp báo... rồi... bỗng dưng chiều 22/3 họp... kín cấm tiệt báo chí!...

Cái gì xảy ra đây? Liệu đồng bào từ huyện Trà My tới tận Hội An có phải lo cuốn gói lên núi sơ tán?

……………………

Sáng 23-3-2012

Từ tối qua đến sáng nay, chuyện kết luận sau cuộc họp kín về đâp Sông Tranh 2 đã được trông chờ như một... bản tuyên án của Tòa án tối cao: tha bổng hay xử tử hình một công trình tốn kém tới hơn 5.000 tỷ đồng?!

Thì... đúng 19g25 tối, trên VTV1 xuất hiện lại một ông tiến sỹ nữa (ông thứ 11 theo ghi chép của mình nhưng chỉ khác ở chỗ: ông này vừa là tiến sỹ vừa là cục trưởng Cục Giám định Nhà nước) mang theo một tấm bìa các-tông vẽ cái đập với 3 lỗ khe nhiệt có “sai sót không mong muốn” cần khắc phục trước mùa lũ nhưng đập vẫn có khả năng chịu đựng... và đồng bào có thể an tâm...! Kèm theo là lời phát biểu “bức xúc” của chính ông Nguyễn Ngọc Quang phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam yêu cầu “gửi sớm văn bản” (?) để chính quyền nhân dân có thể an dân!?.. 

Nghe nội dung và giọng điệu trực tiếp qua telephone thì thấy: "Vâng! Thôi thì các anh cứ kết luận “không sao đâu, nhưng xin cho văn bản” chứ tin rằng “không có vấn đề gì đâu” thì em chả dại! Xin cứ cho tờ chiếu chỉ có dấu ấn triều đình để dân đừng có cật vấn, hỏi tội chúng em! Chứ cứ lời nói gió bay kiểu này mãi thì… chắc chắn chúng em sẽ lại phạm vào ít nhất 3, 4 điều trong “19 điều cấm đảng viên không được làm” mất!

Ông tiến sỹ cục trưởng thì hứa “3 ngày nữa sẽ có”?! Chắc vì vướng 2 ngày thứ bảy và chủ nhật 24 và 25 nên các giòng “suối” bắt nguồn từ… thân đập cứ thoải mái yên tâm tiếp tục phụt, phụt nữa, phụt mãi… tưới mát phía hạ lưu!

Và lạy giời 3 ngày nữa có một tờ chiếu chỉ - bùa dán khắp nơi để mấy chục vạn dân dưới hạ lưu được tin tưởng tin tưởng và... tin tưởng!

………………..

Ngày 24-03-2012

Sáng nay lướt qua những tờ báo nhớn thì trái lại… vẫn là một giọng điệu bi quan và… nghi ngờ là chính! Không thấy có đăng tuyên bố của ông tiến sỹ cục trưởng mà trái lại còn vạch thêm những sự giấu diếm mới đối với báo chí tuy có đăng một tuyên bố nữa rất chi là… "trung dung" của ông tiến sỹ có cái tên Bùi Trung Dung! Rằng thì là… "để xảy ra tình trạng rò rỉ nước tại đập thủy điện Sông Tranh 2 là có vấn đề sai sót trong thiết kế không cho phép, nhưng hiện nay việc khai thác, xử dụng… vẫn an toàn" (!?), y hệt như trên website của Ỷ-Vì-En!!! 

Thật đáng sợ khi báo chí thì vẫn cứ viết: "Nước tuôn như suối trong lòng đập" (Tuổi Trẻ 24-3) hoặc “Vẫn bất an với thủy điện Sông Tranh 2” (Thanh Niên 23-3-2012) bác bỏ những “hiểu dụ an dân” của những đại quan công chức quyết tâm “bảo vệ cái đã có lệnh phải bảo vệ”! hoặc “cố gắng phát biểu lập lờ, lấp lửng nước đôi” theo truyền thống!

Đặc biệt cái tên đích thực của kẻ trực tiếp thi công công trình này thì đến nay, tìm mãi vẫn không ra! Liệu có phải là của một “thế lục thù địch” đích thực nào không đây? Tại sao Thủy điện Sông Đà to gấp 10 lần Sông Tranh lại không có hiện tượng “ngấm cho phép” này???

Và sau mấy đêm mất ngủ mình phải thú thực là mình đã “nghĩ dại” tới một kịch bản kinh khủng đang được tiến hành trên đất nước mình như sau:

1- Nắm chắc những “con tin chính trị” để sẵn sàng hợp tác toàn diện theo mọi diễn biến của tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, chiến tranh hay hòa bình.

2- Xâm thực bằng kinh tế, chính trị, văn hóa xã hội và dân số…

3- Đề phòng có sự chống đối của các lực lượng quyết tâm giữ vững lãnh thổ như truyền thống chống ngoại xâm bốn ngàn năm bằng cách tiêu diệt ngay phong trào trong trứng nước

4- Cài đặt sẵn khắp đất nước Viêt Nam những “quả bom nổ chậm” khi cần thì... diệt chủng toàn bộ cái dân tộc bướng bỉnh này bằng mấy quả tên lửa đánh trúng cái thủy điện Sơn La, cái mỏ Tân Rai và 16 lò hạt nhân tại Ninh Thuận !?!?! 20, 30 triệu con người thay thế chẳng là cái tăm gì với dân số nước bạn 4 tốt với dân số gần 2 tỷ người đến nơi rồi!

Sẽ có người cho là mình quá lo xa, quá bi quan! Nhưng cứ nghĩ đến những gì Mao đã nói cách đây hơn 50 năm “Sẵn sàng hy sinh cả 500 triệu nhân dân Trung Hoa để tiêu diệt sạch sành sanh con hổ giấy Đế Quốc Mỹ” (**) mà thấy: “không cái gì họ không dám làm kể cả hy sinh một nửa dân tộc họ. Vậy thì... hủy diệt cả một dân tộc Việt trong đó có dân tộc Chăm của Inrasara chẳng là một cái đinh gì đối với họ hết!…

Và, mình nhìn lại lịch sử, mà... lo cho tương lai của Mẹ Việt Nam đang mang đầy mình những trái bom nổ chậm siêu nặng suốt từ Nam chí Bắc, rồi lại nghĩ tới những nỗi lo của các nhà khoa học chân chính, những nỗi buồn của những nhà thơ như Inra-sara, những phản biện đầy tâm huyết của các nhân sỹ trí thức trước nguy cơ bom nước, bom bùn đỏ, bom hạt nhân… có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Nghĩ mãi, nghĩ mãi đến không sao ngủ được suốt ba hôm trời... Và cuối cùng: một kịch bản kinh khủng nhất có thể xảy ra đã đến với mình như đã trình bầy!

Với mong mỏi tất cả những ai có lương tri khắp thế giới có thể tìm mọi cách ngăn chặn một cuộc diệt chủng mới, một cuộc “Tận Thế” dành riêng cho người Việt Nam ta trong một tương lai không xa do các “lực lượng thù địch nội và ngoại” đích thực đang bắt tay nhau tiến hành???

Có phải là suy luận quá đà? Có phải là bi quan quá mức?



Có phải là nghi ngờ quá độ? Hay không đây các bạn?

Tô Hải

24-03-2012
Theo Blog Tô Hải


(*): Hai bài viết:

1- Inrasara đối thoại với độc giả xung quanh dự án Nhà máy ĐHN ở Ninh Thuận (chủ đề Bất an Dự án Nhà máy Điện hạt nhân NT)

2- Thư TS Phùng Liên Đoàn gửi Đại sứ Việt Nam tại Mỹ năm 2010 nói về một phương án điện hạt nhân ở Việt Nam

(**): con số 500 hay 50 mình không còn nhớ rõ riêng về cái cụm từ “tiêu diệt sạch sành sanh” bọn Đế quốc thì chắc chắn không thể nào sai!


Trong tuần qua, báo chí và dư luận lên cơn sốt vì vụ nứt đập thủy điện Sông Tranh 2, thuộc tỉnh Quảng Nam.

Những bức hình chụp trên các tờ báo cho thấy những vết nứt lớn, nước tuôn tràn như suối. Ngoài ra còn có những vết nứt nhỏ, từ đó nước rò rỉ thấm qua thân đập.

Khi báo chí vừa đăng tải vụ nứt đập, ban quản lý thủy điện ST 2 lên tiếng cho rằng những vết nứt trên không gây nguy hiểm, còn cho biết thêm đã phát hiện vết nứt, rò rỉ trên thân đập từ cuối năm ngoái!

Ông Trần Văn Hải, trưởng ban quản lý dự án thủy điện 3, chủ đầu tư dự án thủy điện Sông Tranh 2 đã có công văn ngày 19 tháng 3 khẳng định: Công trình thủy điện Sông Tranh 2 (huyện Bắc Trà My, tỉnh Quảng Nam) vẫn hoạt động ổn định và an toàn.

Tuy trả lời như vậy, nhưng mặt khác, chủ đầu tư vẫn cho thuê người đi trám, bịt các điểm rò rỉ theo một cách thức rất là... thủ công.

Trong khi ‘ban quản lý’, chủ đầu tư trả lời rất “vô tư” như vậy thì các chuyên gia lại tỏ ra vô cùng lo ngại.

Báo VNExpress: “Trong khi ban quản lý công trình vẫn giữ quan điểm nứt khe nhiệt là bình thường thì các chuyên gia về đập, thủy lợi, địa chất đều khẳng định tình trạng đập thủy điện Sông Tranh 2 nứt, rò nước là bất thường, tối kỵ.” (Bài “Nứt đập thủy điện là tối kỵ”)

Ðiều làm các chuyên gia lo ngại nhất là thủy điện Sông Tranh 2 nằm trên đới đứt gãy đang hoạt động mạnh. Nếu không khẩn cấp khắc phục ngay vết nứt thì thảm họa sẽ khôn lường. Viễn ảnh về vụ vỡ đập với hàng trăm triệu mét khối nước ở độ cao 100 mét so với vùng hạ lưu đổ tràn xuống khiến người dân và cả chính quyền huyện, xã chung quanh khu vực đập thủy điện muốn lên “cơn sốt”.

Chỉ riêng việc xả lũ của các đập thủy điện vào mùa lũ hàng năm khiến “lũ chồng lũ” cũng đã đủ gây tai họa cho người dân trong vùng, khiến con số tử vong, nhà cửa tài sản bị hủy hoại tăng lên nhiều, nói gì đến chuyện vỡ đập.

Trước phản ứng của dư luận, cuối cùng ông Trần Văn Hải cũng phải thừa nhận “Ðúng là đập có vấn đề về lỗi kỹ thuật, còn phương án khắc phục các lỗi kỹ thuật này như thế nào thì hiện EVN đang lên kế hoạch triển khai”. (“Chủ đầu tư thừa nhận lỗi kỹ thuật tại thủy điện sông Tranh”, báo Dân Trí)

Người dân thì có lạ gì chất lượng các công trình “khủng” cũng như cung cách làm ăn vô trách nhiệm, “tiền thầy bỏ túi, sống chết mặc bay” của các doanh nghiệp nhà nước, các quan chức ở Việt Nam từ bao lâu nay.

Lại nghĩ đến chuyện khai thác bauxite và xây dựng các nhà máy điện hạt nhân ở Việt Nam.

Vụ khai thác bauxite ở Tây Nguyên, hàng trăm hàng ngàn chuyên gia, nhà khoa học, nhà kinh tế, nhà văn hóa, trí thức nhân sĩ cho đến người dân thường đang sống trong và ngoài nước đã lên tiếng phản đối.

Biết bao nhiêu ý kiến phân tích thấu tình đạt lý, đầy tính thuyết phục về mặt chuyên môn đã được đưa ra trước một dự án mà về mọi mặt từ văn hóa, môi trường, tác động đối với vùng Tây Nguyên và đời sống các dân tộc thiểu số cho đến an ninh quốc phòng đều là thiệt hại. Thậm chí ngay cả góc độ kinh tế mà nhà thầu và những ai ủng hộ dự án cố đưa ra để phản bác cũng được nhiều chuyên gia phân tích cho rằng khả năng lỗ nhiều hơn lời.

Thế nhưng nhà nước Việt Nam vẫn cứ nhất quyết làm cho bằng được.

Ngay cả khi thảm họa bùn đỏ xảy ra vào tháng 10-2010 ở Hungary-một quốc gia có kinh nghiệm hàng chục năm trong công nghệ khai thác và chế biến bauxite, có nền khoa học hiện đại có thể xử lý tốt vấn đề môi trường hơn Việt Nam rất nhiều.

Mặc, những người ủng hộ dự án vẫn cử nhắm mắt bịt tai đường ta ta cứ đi.

Thậm chí trả lời báo chí lúc bây giờ, Bộ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường Phạm Khôi Nguyên còn khẳng định hồ bùn đỏ ở Tây Nguyên là an toàn: “Tuy nhiên, vì chưa vận hành nên chúng tôi mới khẳng định sự an toàn trên lý thuyết và chạy mô hình...”! (báo Lao Ðộng “Tôi khẳng định hồ bùn đỏ ở Tây Nguyên an toàn”)

Hay vụ xây dựng nhà máy điện hạt nhân cũng vậy. Mặc cho những ý kiến phản biện về việc có nên triển khai xây dựng nhà máy điện hạt nhân hay nên tìm kiếm những biện pháp an toàn khác như năng lượng mặt trời, hay sức gió. Mặc cho thảm họa tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima xảy ra vào tháng 3 năm 2011, ở ngay Nhật Bản, một quốc gia vốn là “ông lớn” trong lĩnh vực sản xuất điện hạt nhân.

Sau khi thảm họa xảy ra, rất nhiều quốc gia trên thế giới đã xem xét đến việc đóng cửa hàng loạt các nhà máy điện hạt nhân. Còn ngay trên đất Nhật Bản, điện hạt nhân có nhiều khả năng bị thu hẹp lại, thậm chí, có thể biến mất hoàn toàn. Nước này hiện đang lên kế hoạch xây dựng các nhà máy điện năng lượng tái tạo.




Báo Thanh Niên cùng một số đơn vị phối hợp dự định tổ chức lễ tưởng niệm, tri ân những chiến sĩ đã hy sinh trong trận chiến Gạc Ma vào ngày 14-3 vừa qua tại Cam Ranh, Khánh Hòa, nhưng bị hủy vào giờ chót.


Ai cấm, vì sao cấm?


24 năm trôi qua, kể từ hôm xảy ra trận chiến ngày 14-3-1988, không có bất cứ một thông tin hay hoạt động tưởng nhớ chính thức về biến cố lịch sử này. Những người nằm xuống dường như đã bị quên hẳn, những người sống sót tự thân phải vật lộn với cuộc sống mưu sinh hằng ngày mà không được sự hỗ trợ nào để được gọi là xứng đáng với chủ trương đền ơn đáp nghĩa mà Nhà nước thường tuyên bố. 

6 giờ sáng ngày 14-3-1988 hải quân Trung quốc tung hỏa lực tấn công cùng lúc 3 đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam: Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao. Một cuộc chiến không cân sức, mà thế yếu thuộc về Việt Nam, diễn ra trong hai ngày. Đến ngày 16-3-1988 thì Trung Quốc chiếm được đảo Gạc Ma và giữ cho đến nay. Kết quả cuối cùng: hải quân Việt Nam hy sinh 64 chiến sỹ và 3 tàu vận tải tác chiến.

Người dân Việt Nam biết nhiều về trận chiến Trường Sa 1988, mà trong tài liệu hải quân thì gọi là CQ-88 (Chủ quyền-88), là do đoạn video clip mà phía Trung Quốc

“Theo một cuộc điều tra mới được thực hiện ở Nhật Bản sau kỷ niệm một năm xảy ra thảm họa động đất sóng thần, 80% người dân nước này muốn giảm dần, thậm chí loại bỏ sự phụ thuộc vào năng lượng hạt nhân.” (“80% người dân Nhật Bản ủng hộ từ bỏ điện hạt nhân”, VietnamPlus)

Trong khi đó Việt Nam vẫn tiếp tục khẳng định việc tiến hành triển khai không phải một, hai mà nhiều nhà máy điện hạt nhân!

Ngay tại tỉnh Ninh Thuận, không có một cuộc trưng cầu dân ý nào đối với người dân khi mà nhà máy điện hạt nhân đầu tiên của Việt Nam sẽ được triển khai tại đây. Nhưng nhà thơ Inrasara, nhà thơ Trà Vigia thì đã lên tiếng bày tỏ lo ngại cho sự an toàn của cộng đồng người Chăm hiện tại và cả cho bao thế hệ con cháu của họ.

“Tổ tiên họ đã có công khai phá miền đất này cho chúng ta được thừa hưởng hôm nay, cho nên phải ghi nhận trân trọng và dành cho họ một khoảng trời để thở. Họ là người bản địa nên rất cần được hỏi ý kiến một cách công khai và dân chủ và họ có quyền chọn lựa cuộc sống của riêng mình. Một cuộc trưng cầu dân ý là cần thiết và phải có những giải pháp cụ thể.” (Trà Vigia-“Chăm trong lò hạt nhân”)

Những tai họa như đã từng xảy ra ở Hungrary, Nhật Bản liệu có xảy ra ở Việt Nam? Khả năng rất cao là có thể, bởi Việt Nam có rất nhiều vấn đề như khả năng đảm bảo an toàn thấp kém, tham nhũng tràn lan và thiếu minh bạch.

Nếu một thảm họa bùn đỏ xảy ra ở Tây Nguyên, hay nổ nhà máy điện hạt nhân ở Ninh Thuận, hoặc là vỡ đập thủy điện ở Quảng Nam, thiệt hại về mọi mặt chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều so với tai họa xảy ra tại các nước Hungary hay Nhật Bản. Bởi các nước này dù sao cũng có trình độ kỹ thuật cao hơn, chính phủ của họ đặc biệt là Nhật Bản hết lòng vì người dân.

Nhưng... mọi phản biện cũng chỉ là nước đổ đầu vịt mà thôi.

Người ta phải tự hỏi vì sao cái nhà nước này không bao giờ chịu học lấy những bài học cay đắng từ thảm họa của các nước khác, không bao giờ chịu lắng nghe những lời nói đúng của nhân dân và kể cả những góp ý chân tình của bạn bè thế giới?

Người ta không tin là họ quá tự tin, quá chủ quan đến mức không thấy được những cái mà nhiều người đã chỉ ra cho họ thấy.

Chỉ có mấy cách trả lời: Hoặc là họ quá tham lam nên chỉ nghĩ đến những cái lợi cho mình và phe nhóm, từ những món tiền bôi trơn, tiền hoa hồng, tiền “lại quả” và đủ thứ tiền rút ruột công trình sẽ chảy vào túi họ. Hai, họ tàn ác vô lương tâm đến nỗi biết thiệt hại/tai hại nhưng vẫn cứ làm, dân chết mặc dân.

Ba, nói như ngôn ngữ của chính nhà nước Việt Nam là phải có cái bọn lực lượng thù địch nào đó quyết tâm mượn tay các quan chức lãnh đạo Việt Nam để tàn phá đất nước này, giết hại dân tộc này. Mà bọn thù địch đó là ai, từ hướng Tây hay hướng Bắc, cứ ngẫm cho kỹ thì thấy ngay thôi.

Chỉ thương cho người dân VN, chưa đủ khổ trước đủ thứ tai họa hàng ngày từ tai nạn giao thông, nạn ô nhiễm môi trường, thực phẩm mất vệ sinh... hay sao mà còn phải sống với những thảm họa diệt chủng treo lơ lửng trên đầu như thế này!



 Song Chi 

liệu hải quân thì gọi là CQ-88 (Chủ quyền-88), là do đoạn video clip mà phía Trung Quốc tung lên Youtube. Người dân chứng kiến hàng loạt đạn đại pháo nã vào người lính Việt Nam đang can trường bám đảo. Họ như nghe vang lạị câu nói hào hùng của Thiếu úy Trần Văn Phương: “Thà hy sinh chứ không để mất đảo. Hãy để máu chúng ta nhuộm đỏ Biển Đông chứ cương quyết không để mất đảo.” Thiếu úy Trần Văn Phương là người hy sinh đầu tiên trong trận chiến khi trong tay quyết giữ chặt lá cờ Việt Nam.

Một phần tư thế kỷ trôi qua các anh vẫn nằm hoang lạnh dưới đáy biển. Việc đưa các anh về đất liền để hương khói không phải là khó. Nhưng vì lý do nào đó chính quyền vẫn không vận động hoặc yêu cầu chính phủ Trung Quốc đừng làm khó trong chuyện quy tập các anh về.

Chính quyền viện dẫn lý do nhạy cảm để không vinh danh các anh đã đành. Những tổ chức khác muốn đền ơn đáp nghĩa các anh cũng không thực hiện được. Trước ngày 14-3 vài tháng, báo Thanh Niên (văn phòng đại diện tại Nha Trang), phối hợp với báo Nông Thôn Ngày Nay, Hội Cựu Chiến Binh Việt Nam, Hội Cựu Chiến Binh ngành dầu khí dự định tổ chức vinh danh, tri ân các anh và trao tặng quà cho một số gia đình liệt sĩ đã hy sinh trong trận chiến Trường Sa đúng vào ngày 14-3-2012. Buổi lễ sẽ được tổ chức tại trụ sở của Vùng 4 Hải quân, Cam Ranh. Kế hoạch được sự đồng tình và hoan nghênh của Bộ Tư lệnh Hải quân.

Các đơn vị ráo riết tổ chức, liên hệ các gia đình liệt sỹ, phát thư mời, lo việc đưa đón. Mọi việc hoàn tất chờ ngày 14-3. Những gia đình liệt sĩ khi biết được tin này hết sức vui mừng và rất mong đến ngày lễ đầy tình nghĩa ấm cúng này. Còn cách đúng 3 ngày, vào ngày 11-3, ban tổ chức nhận được lệnh “trên” yêu cầu hủy cuộc gặp mặt. Tin như sét đánh. Không thực hiện được buổi lễ vinh danh, đền ơn này, ngoài chi phí đã bỏ ra, điều cay đắng nhất là ban tổ chức sẽ gánh một oan tội là lừa phỉnh gia đình liệt sỹ; về phía gia đình liệt sỹ họ cảm thấy nhục nhã khi chồng con họ hy sinh cho đất nước mà họ vừa bị bỏ rơi vừa bị lường gạt. 

Một nhà báo đi liên hệ mời các gia đình liệt sỹ Gạc Ma đã cay đắng nói với blogger Mai Thanh Hải rằng: “"Anh trở thành người đi phỉnh (lừa) các mẹ Liệt sĩ" và chán nản: "Giỗ anh em hy sinh mà không dám tổ chức. Khóc anh em hy sinh cũng không được phép khóc!" Blogger Mai Thanh Hải cũng chán nản đặt câu hỏi “Tổ quốc có bao giờ hèn như thế này không?”

Cái lệnh cấm quái ác này đến từ đâu, từ cấp nào, của ai thì không ai được biết và cũng không có lý do. Nhà thơ Bùi Minh Quốc khi nghe được thông tin này đã viết thư ngỏ, đăng trên blog Nguyễn Tường Thụy, gởi các nhà lãnh đạo đất nước từ Quốc hội, Chính phủ, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đến tất cả những nhà lão thành cách mạng, ông viết: “Tôi tha thiết đề nghị các cấp lãnh đạo cùng tất cả những ai còn nặng lòng với dòng máu của các liệt sĩ đã đổ ra cho đất nước này hãy dành ra một phút đọc bản tin dưới đây: Kế hoạch vinh danh, tri ân Liệt sĩ Gạc Ma, Trường Sa bị ngăn chận (công bố trên trang mạng BASÀM) và cùng nhau giải đáp câu hỏi "Một hành động như thế này được gọi là lãnh đạo ư?”

Người lính bị lãng quên


Đến như Báo Thanh Niên là một tờ báo lớn và có uy tín ở Việt Nam, là đơn vị nòng cốt đồng tổ chức buổi lễ vinh danh này, sau khi bị ngăn chận đến nay cũng không đưa ra được vì lý do nào cấm, cấp nào ra lệnh cấm để dư luận tỏ tường. Cũng có thể báo Thanh Niên họ biết cấp nào đó, ai đó ra lệnh và lý do cấm nhưng không thể nêu ra. Chúng tôi trao đổi với ông Thanh Thảo, phóng viên của báo Thanh Niên, ông cũng không biết gì ngoài cái lệnh của “trên” hủy bỏ cuộc gặp mặt. Nhà báo Thanh Thảo cho biết:

“Thực ra lý do gì thì cũng không ai nói thành ra không biết được. Nhưng tôi biết cái việc chuẩn bị buổi lễ kỷ niệm mời tất cả những bà mẹ và vợ của các liệt sĩ đã gởi giấy mời xong và tổ chức tại Khánh Hòa. Đến phút cuối cùng thì được lệnh ở trên không cho. Lệnh ở đâu không biết, chỉ nói là ở trên còn lý do thì không hề nói. Tất nhiên là không hề nói nhưng ai cũng biết là chắc cái sự ngại ngần gì với Trung Quốc về quan hệ thế thôi chứ đâu có chuyện gì khác nữa! Việc tổ chức anh em làm rất kỹ, rất tốt, chu đáo và rất hết sức kềm chế chứ không làm gì quá đáng nhưng cuối cùng cũng không được.”

Không cấp, không người, không lý do! Không cho là không được làm! Tất cả là bóng tối. Người dân nhìn cách hành xử này giống hoạt động của xã hội đen, khi cần thanh toán đối tượng nào là đối tượng đó phải chết. “Lệnh trên”, dĩ nhiên là phải có lệnh, nhưng “trên” là “trên” tới đâu thì không được chỉ, và dư luận cũng đoán mò là nếu trên Hà Nội nữa thì thật là bất hạnh cho dân tộc.

Người lính Trường Sa–Gạc Ma bị lãng quên nhưng họ không quên họ và đồng đội. Hằng năm đến ngày 14-3 những cựu binh còn sống tự âm thầm tìm đến nhau, làm bữa giỗ cho những người đã hy sinh và động viên an ủi nhau, những người may mắn sống sót. Những hoạt động như vậy ngoài khuôn khổ của Nhà nước, thường tổ chức tại tư gia của cựu binh nào có điều kiện. Anh Dũng, một cựu binh Trường Sa nhà ở Khánh Hòa cho chúng tôi biết như sau:

“Lính đảo Trường Sa năm nào cũng tổ chức họp mặt và anh em ngồi lại với nhau để ôn lại những kỷ niệm vui buồn. Cái này anh em nhớ lại ngày đó anh em tự tổ chức, anh em tự sinh hoạt tự giúp đỡ cho nhau trong khốn khổ vậy thôi và trong anh em không hà.”

Việc hỗ trợ cho gia đình những đồng đội đã nằm xuống, họ không biết về phía Nhà nước làm gì vì đó là chuyện của Nhà nước, riêng hội của anh vẫn thực hiện nghĩa tình của những cựu chiến binh may mắn sống sót. Anh nói:



“Bên Nhà nước có tổ chức thì là chuyện của Nhà nước, bên hội của Dũng, anh em nào đã nằm xuống thì tới ngày họp mặt đó hội tổ chức đi thăm gia đình của những anh em đã nằm xuống.”

Như vậy trong số phận bạc bẽo của các anh cũng còn chút an ủi phần nào nhờ vào tấm lòng những đồng đội cũ.



Các anh đã thực hiện xong bổn phận của mình. Giờ đây là lúc cần tới bổn phận của người dẫn đầu trên đất nước này với những tri ân tưởng nhớ đúng nghĩa. Tiếc thay, xương cốt của các anh vẫn đang bị hoang lạnh giữa biển khơi; thân nhân các anh tối mặt vật lộn với kế sinh nhai, mà trên hết là không một tiếng nói chức trách nào đoái hoài tới sự vắng mặt của các anh. Đó là nỗi buồn đã đành đó cũng là một sự thật cần được lên tiếng.

Đất về mặt danh nghĩa là của toàn dân, nhưng thực tế là người dân không có sở hữu gì, vì quyền lợi ban phát là trong tay cán bộ, những người tất nhiên là tự làm giàu cho gia tộc bà con trong dòng họ trước. Những thói cường hào phi lý này ai cũng thấy, nhưng nhà nước không muốn thay đổi, hay ít nhất cũng chưa muốn thay đổi, vì nếu lấy đi mối lợi ban phát đất này của cán bộ, đảng CSVN sẽ còn có ai trung thành nữa?

Những gì chúng ta tưởng rằng vụ cưỡng chế đất của anh Đoàn Văn Vươn có thể sẽ khởi sự một bước chuyển biến về luật đất đai, hóa ra là chẳng có gì hết. Ông Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng tới là để trình diễn, kỷ luật cán bộ cũng là để trình diễn… Nhà nước sẽ vẫn siết quyền quản lý đất để sẽ ban phát cho tư bản làm các dự án phát triển, và qua đây cán bộ mới có tiền phong bì, tiền phần trăm… Cụ thể, đất là sở hữu toàn dân, nhưng cũng là lợi tức của đảng CSVN và của cán bộ.

Hôm 15-3-2012, hàng trăm người dân tập trung khiếu nại dự án Ecopark. Bản tin trên đài RFA kể rằng mấy trăm người dân thuộc ba xã Xuân Quang, Phụng Công và Cửu Cao thuộc huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên, hôm 15 tháng 3 tập trung về trụ sở tiếp dân của Thanh tra huyện Văn Giang từ lúc 9 giờ sáng. Mục đích khiếu nại với chính quyền đối với những điểm mà họ cho là không theo đúng luật pháp trong dự án Ecopark triển khai trên đất đai của họ.

Dân ba xã bị lấy mất 500 hecta đất, mà lại lấy kiểu sai cả luật lệ. Lời của 1 người dân nói với RFA:

“Quá trình thực hiện dự án chưa đúng; không đúng từ văn bản của chính phủ cũng như của tỉnh đưa về. Chúng tôi không chấp nhận những văn bản đó: một là tỉnh không được thu hồi 500 héc ta đất; thứ hai nữa thủ tướng cũng không được ký thu hồi 500 héc ta đất mà phải thông qua Quốc hội. Thế mà thủ tướng ký nên chúng tôi thấy chưa hợp lý. Hiện họ mới xây dựng phân khu một Bắc Hưng Hải mấy chục héc ta, còn nằm im chưa làm gì.” (hết trích)
Lấy đất của dân, vậy rồi dân sẽ làm gì để sống?

Trong một bài đăng hôm 22-2-2012 trên đài VOA, nhan đề “Tsu-nami từ đồng ruộng,” nhà báo Bùi Tín đã viết, dẫn ra ý kiến của nhiều cựu quan chức cao cấp khi bênh vực nông dân để đòi thay đổi luật đất:



“Ở Hà Nội, giáo sư Đặng Hùng Võ, nguyên thứ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường, là người hiểu biết khá sâu về tài nguyên đất đai ở nước ta. Ông đã nhiều lần báo động về nguy cơ xuất hiện gần đây của bọn “cò đất” đầu cơ ruộng đất do những sơ hở của luật pháp hiện tại trong vấn đề đất đai. Ông đặc biệt nói đến một số địa chủ mới đầu cơ ruộng đất, những địa chủ cường hào trọc phú mới do thời thế tạo nên, không hề gắn bó tình cảm với ruộng đồng để chăm bón cho những mùa lúa bội thu, mà chỉ lo bóc lột đất đai theo kiểu con buôn tham tiền. Ông nói thẳng ra rằng đã đến lúc phải trả lại cho nhà nông, cho các hộ nông dân chuyên làm ruộng quyền sở hữu tư nhân về đất đai đồng ruộng, để bà con yên tâm chăm sóc thửa ruộng của mình như chăm sóc nuôi nấng đàn con của mình vậy. Sở hữu toàn dân là con chung không ai lo, kiểu cha chung không ai khóc. Hợp tác hóa nông nghiệp là đại họa cho nông dân, nông thôn, nông nghiệp rồi, nay “sở hữu toàn dân” lại thêm một đại họa khác.

Cũng nên nghe một tiếng nói khác, của ông Trần Quốc Thuận, một luật sư, từng là phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, nói lên nỗi lo lớn là đất đai đồng ruộng đang không ổn định, đang thay thầy đổi chủ trên quy mô rộng lớn, vào tay không phải những hộ nông dân thành thạo và yêu quý nghề nông, mà lại vào tay bọn quan chức tham ô, bọn đầu cơ “cò đất” buôn bán đất đai bất hợp pháp, giá bán thường cao hơn giá mua từ 4 đến 7 lần, tạo ra một lớp địa chủ mới làm giàu phi pháp dựa vào luật pháp mù mờ, không minh bạch, mâu thuẫn nhau, có thể giải thích khác nhau. Ông đề nghị phải trao lại quyền sở hữu tư nhân về ruộng đất, ao hồ cho nông dân mới lập lại được công bằng và trật tự.” (hết trích)

Trong một bài đăng ngày 16-3-2012 trên đài RFI, nhan đề “Thân phận bọt bèo của người nông dân VN,” nhà bình luận Thụy My đã ghi lời nhà văn Tạ Duy Anh, trích:

“…Bây giờ thì yếu tố quyền lực nó đi kèm với yếu tố quyền lợi. Vì vậy mà những sự câu kết của chính quyền với những ông tư bản bây giờ – chúng tôi gọi là những con bạch tuộc – vẫn xảy ra thường xuyên ở những vùng có khả năng diễn ra đô thị hóa, và cái này nó rất là thảm khốc. Hoặc ở những vùng mà người nông dân có xu hướng làm những trang trại lớn, những khu vực chăn thả lớn. Ví dụ như Tiên Lãng, như một số những vùng ở Nam Định, Thái Bình – vùng biển ấy. Hoặc là những vùng rừng núi, khi người nông dân có xu hướng đầu tư lớn.

Khiếu kiện đất đai: Điềm báo cho những trận dông bão

Khi họ đầu tư lớn, ví dụ như trường hợp của ông Đoàn Văn Vươn thì nói thật ra, về bản chất là chính quyền cũng định chia chác lại. Thế nhưng mà không có cơ sở pháp lý để kết tội họ về việc đó, do họ lẩn được vào trong các điều khoản mập mờ của Luật đất đai. Tuy nhiên giả sử như việc cưỡng chế thành công, thì hàng chục hộ sau khi phải nộp lại cho huyện, huyện mới cho đấu thầu lại, thì rất nhiều người trong chính quyền sẽ hưởng lợi, và sẽ được chia phần trong đó.

Có nghĩa là gì ? Nghĩa là anh dùng quyền lực, lợi dụng quyền lực của Nhà nước, mượn tay Nhà nước để anh cướp bóc của người dân. Nói một cách chính xác là như thế! Và phải khẳng định lại như thế này. Ở nông thôn nói chung và những vùng mà quyền lợi về đất đai không nhiều, thì cái nạn chính quyền chèn ép người dân không có cơ sở để tồn tại, ngoài cái việc mà họ đang chờ Luật đất đai mới, xem là có gia hạn hay không. Thì hiện nay Nhà nước gia hạn rồi, tức là tôi nghĩ cái khả năng mà họ chia lại ruộng đất, rồi lợi dụng lấy những chỗ phần ngon, thì chắc là không có.

Nhưng mà có những nơi khác, bất cứ nơi nào có yếu tố quyền lợi trong vấn đề đất đai, ví dụ như chuyển đổi. Một thửa đất đền bù cho nông dân hai trăm nghìn, sau đó thì phù phép bán ra với cái giá mười triệu 1 mét vuông. Những nơi như vậy thì chính quyền lộ rõ là những kẻ cường hào. Tất nhiên không phải tất cả, nhưng cũng là một bộ phận rất lớn. Bởi vì thế này. Ở trong cái đám ấy thì những người nào mà có muốn trong sạch, gọi là có cái tâm lớn, cũng rất khó tồn tại. Anh thuộc về thiểu số, vì quyền lợi quá lớn. Quyền lợi nó che mắt tất cả. Người ta đều muốn giầu lên, đều muốn có tiền để vênh vang với thiên hạ, đều muốn tận dụng tất cả mọi cơ hội khi đang có quyền để vơ vét.

Cái thực trạng đó là một trong những lý do rất là cơ bản khiến cho người nông dân tiến hành rất nhiều vụ khiếu kiện đất đai. Và những vụ khiếu kiện đấy – tôi đã từng nói, và tôi nói rất rõ ràng, nó là điềm báo. Nó đang ngày một tích tụ lại, và là điềm báo cho những trận dông bão từ nông thôn.” (hết trích)

Trước đó, cũng trên đài RFI vào ngày 9-1-2012, bản tin nhan đề “Luật đất đai phải công nhận quyền sở hữu tư nhân” của tác giả Thanh Phương đã ghi lời Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang từ Hà Nội, đã chỉ ra rằng, cái gọi là sở hữu toàn dân là nguồn gốc gây ra nhiều tham nhũng, làm tăng khoảng cách giàu nghèo, làm giảm năng suất nông nghiệp và nói chung là cản trở sự phát triển của đất nước:

“Thực chất sở hữu toàn dân là gì ? Là sở hữu của Nhà nước. Mà sở hữu của Nhà nước là sở hữu của chính phủ. Mà sở hữu của chính phủ là của các quan chức. Cho nên có một thực tế là một giám đốc nhỏ như giám đốc một công ty chế biến cây trồng nông nghiệp đã biếu không 700 hectare đất công ở huyện Bến Cát, Bình Dương. Một giám đốc nhỏ như vậy mà có thể biếu 700 hectare đất, vậy thì những ông quan lớn hơn 5, 7 bậc có thể biếu không đến bao nhiêu hectare đất ?

Các địa chủ đỏ ngày nay không chỉ có hàng trăm, mà là hàng chục ngàn hectare đất. Chúng ta nhớ nhiều địa chủ ngày nào chưa có đến một hectare đất mà đã bị trói vào cột trường đấu, để tá điền đốt râu, rồi chết tức tưởi trong thời kỳ Cải cách Ruộng đất. Các địa chủ đỏ ngày nay không tốn một giọt mồ hôi mà ung dung, phè phỡn quá !

Trong luật Đất đai 2003 có một thuật ngữ rất mơ hồ là «giá quyền sử dụng đất». Điều phi lý, quái đản này cũng giống như thuật ngữ «tài sản XHCN», nhưng không hiểu vì sao vẫn tồn tại trong một văn bản Nhà nước. Đất và quyền sử dụng đất là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, cho nên không thể có khái niệm «giá quyền sử dụng đất» được.

Sở dĩ chúng ta không thừa nhận được quyền tư hữu đất đai là vì chúng ta đi theo chủ nghĩa Marx. Marx có một sai lầm cực kỳ cơ bản là chủ trương xóa bỏ tư hữu. Trong thực tế, công hữu làm nghèo đất đai đi, làm cho năng suất thấp.” (hết trích)

Đây không phải chuyện mới: thực tế, đã có nhiều dân oan bị cướp đất từ cả hai thập niên nay. Một bản tin trên trang web Dòng Cúa Cứu Thế ngày 23-2-2012 đã có nhan đề “Bà bảy Lương, dân oan Sài Gòn,” trong đó kể rằng: “Trên dưới 20 năm qua, bà bảy Lương là dân oan của tỉnh An Giang lên Sài Gòn khiếu kiện, vì nhà cầm quyền tỉnh An Giang đã lấy nhà của bà mà không đền bù thoả đáng.”

Hai thập niên bị lấy đất, trở thành dân oan lên Sài Gòn khiếu kiện, sống hè phố nhờ lòng dân thương xót hàng ngày.

Ai nói rằng tài nguyên đất nước hiện nay – dù là đất, là rừng, là biển, là sông… – là của toàn dân?

Chỉ duy có Đảng CSVN dám nói như thế, trong khi ban phát, chia chác quyền khai thác cho cán bộ đảng viên. Đó là một thực tế ai cũng đang nhìn thấy, đang chứng kiến, và đang nghe tiếng oan dậy khắp trời hàng ngày.



Trần Khải





ĐƠN KÊU GỌI GIÚP ĐỠ KHẨN CẤP CỦA KỸ SƯ

VI TOÀN NGHĨA

Tôi, Vi Toàn Nghĩa - công dân nước CHXHCN Việt Nam, xin thông báo khẩn cấp đến các hãng truyền thông trong và ngoài nước về việc : Tính mạng tôi đang bị đe dọa. Vừa qua - trong một vụ án mà tôi là người bị hại - cơ quan công an đã làm sai quy trình điều tra (Tôi sẽ gửi lên mạng tất cả tài liệu).

Tôi có thư kiến nghị lên Ông Thiếu tướng Giám đốc Công an Tỉnh Lạng Sơn: Trần Đăng Yến. Tôi gửi vào lúc 11g00 ngày 28-03-2012, nhưng thật bất ngờ chỉ hôm sau (Tức hôm nay ngày 29-03-2012 lúc 12g trưa) tôi nhận được điện thoại đòi gặp và dọa giết tôi.

Đơn tôi gửi đúng chỗ tin cậy - đó là công an. Sao người dọa giết tôi không quen biết? Vậy hỏi khẩn cấp rằng: Công an có liên kết với thế lực ngoài? Thiếu tướng Yến có biết không? Tại sao những bí mật của một vụ án lại bị lộ ra ngoài? Dân còn trông vào đâu hỡi các ông.

Tôi sẽ cùng Đại biểu Quốc hội đơn vị Lạng Sơn làm việc này - có bác Lê Hiền Đức cùng giúp đỡ. Tôi sẽ có công văn chính thức.

Sự việc rất khẩn cấp mong các hãng truyền thông hãy đăng thông báo này. Tôi có trách nhiệm trình bày vụ án ngay sau đây.

Hãy giúp tôi và giúp 90 triệu dân Việt Nam. Tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm thông tin cung cấp.

Thế giới ơi! Hãy công nhận dân Việt Nam cũng là những con người. Tôi công bố mối hiểm họa của tôi, tôi không sợ chết! Việc báo trước thế này để thế giới hiểu được người dân VIỆT NAM đang ở trong tình trạng nào.

Có phải 90 triệu con lợn trong chuồng - nuôi béo con nào sẽ xuất con đấy

Họ đang chăm dân như vật nuôi trong chuồng của họ.

Người kêu gọi giúp đỡ

Kĩ sư Vi Toàn Nghĩa

ĐT: 0433653899.

Số điện thoại người thụ lý vụ án: 0978789045

Đồn CA thụ lý: 0253820222

http://danlambaovn.blogspot.com/

Chú thích:

Kỹ sư Vi Toàn Nghĩa vừa là một cựu chiến binh vừa là một nhà khoa học. Ông từng viết một bức thư lưu hành trên mạng có nội dung khước từ chức vụ của Thủ tướng CS Nguyễn Tấn Dũng vì 3 nguyên nhân: thiếu đạo đức, thiếu trí tuệ và tham lam vô độ (x. RFA 26-10-2010). Ngoài ra ông còn viết nhiều bài khác báo động về hiểm họa Tàu cộng, về sự suy đồi đạo đức trong xã hội Việt Nam…

CỘNG HOÀ XHCN VIỆT NAM

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

ĐƠN KHIẾU NẠI

V/v UBND huyện Tiên Lãng chống lại kết luận của Thủ tướng Chính Phủ”



K. gửi Thủ tướng Chính phủ.

Tên tôi là  Nguyễn Thị Thương (Vợ ông Đoàn Văn Vươn). Địa chỉ: Thuý Nẻo, Bắc Hưng, Tiên Lãng, Hải Phòng.

Tôi làm đơn này gửi tới Thủ tướng Chính phủ, xem xét về việc UBND huyện Tiên Lãng không chấp hành kết luận của Thủ tướng, đồng thời đề nghị Thủ tướng xử lí chính quyền huyện Tiên Lãng theo quy định của pháp luật, vì lí do sau:

* Lí do thứ nhấtChúng tôi chưa nhận Quyết định thu hồi Quyết định cưỡng chế, thu hồi đất.

Vừa qua, chị em tôi được UBND huyện Tiên Lãng mời lên UBND xã Vinh Quang để nhận Quyết định thu hồi Quyết định cưỡng chế, Quyết định thu hồi đất, Quyết định về việc thanh tra sử dụng đất của gia đình tôi. Chúng tôi chưa nhận Quyết định thu hồi Quyết định cưỡng chế, thu hồi đất này là vì nội dung Quyết định này UBND huyện Tiên Lãng chỉ ghi “là hết hiệu lực” mà không ghi lí do thu hồi là trái pháp luật như Thủ tướng đã kết luận, đồng thơì trong Quyết định của UBND huyện Tiên Lãng cũng không ghi trách nhiệm bồi thường và thời gian hoàn thành bồi thường để gia đình tôi được biết.

Tôi cho rằng việc làm đó, chính quyền huyện Tiên Lãng  đã chống lại kết luận của Thủ tướng, cố tình che giấu sự thật, không nhận lỗi trước gia đình tôi. Đặc biệt trong lần làm việc với Đoàn Đại biểu Quốc hội Hải Phòng, ông Lương Hữu Huyền kiêm Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng đã quan liêu cho rằng gia đình tôi không hợp tác với chính quyền huyện Tiên Lãng để giải quyết vụ việc là không đúng sự thật. Hiện tại, toàn thể đàn ông  gia đình tôi đều bị nhốt trong nhà giam. Chị em tôi năng lực có hạn, bị Viện Kiểm sát thành phố Hải Phòng vu khống phê chuẩn Quyết định khởi tố bị can về tội chống người thi hành công vụ, thay mặt gia đình, tôi đã có giấy uỷ quyền cho ông Vũ Văn Luân – xóm 9, Hùng Thắng, Tiên Lãng, Hải Phòng “toàn quyền, nhân danh và thay mặt tôi làm việc với cơ quan Nhà nước có thẩm quyền, kể cả việc khiếu nại, khởi kiện liên quan đến quyền và lợi ích hợp pháp trên mảnh đất 40,3 ha mà Nhà nước đã giao cho gia đình tôi”. Song chính quyền xã Vinh Quang đã không chứng thực, ông Nhìu Chủ tịch xã Vinh Quang còn cho tôi biết thanh tra huyện Tiên Lãng sẽ không làm việc với người uỷ quyền.



* Lí do thứ haiQuyết định thanh tra về sử dụng đất của gia đình tôi.

Vừa qua thanh tra huyện mời tôi lên, họ thông báo sẽ thanh tra 4 nội dung, Đó là: 1- Gia đình tôi lấn chiếm đất. 2- Gia đình tôi nợ đọng thuế. 3- Gia đình tôi chặt phá rừng. 4- Gia đình tôi cho người khác thuê đất.

Về nội dung thứ nhấtGia đình tôi lấn chiếm đất.

Tại Quyết  định giải quyết khiếu nại số 1237 ngày 19-6-2009, Chủ tịch huyện Tiên Lãng  cũng không công nhận điều này, bản án sơ thẩm cũng không công nhận điều này. Tôi nghĩ rằng: nếu gia đình tôi lấn chiếm thì tại sao lại hợp thức hoá cho gia đình tôi. Tại thời điểm đó, Nhà nước đang vận động cá nhân, gia đình, tổ chức đổ công, đổ của để khai hoang lấn biển, phải chăng việc khai hoang lấn biển của gia đình tôi được UBND huyện Tiên Lãng hợp thức hoá là vi phạm pháp luật, giờ đây mới được thanh tra?



Về nội dung thứ haiGia đình tôi không nợ đọng thuế.

Vì từ năm 2004 đến nay, Chủ tịch huyện Tiên Lãng không ban hành Quyết định giao chỉ tiêu thu thuế sử dụng đất nông nghiệp để Chi cục thuế huyện Tiên Lãng thu thuế. Hiện nay, nhân dân toàn huyện Tiên Lãng về NTTS muốn đóng thuế nhưng Chi cục thuế huyện Tiên Lãng họ không thu, vì không có Quyết định giao chỉ tiêu thu thuế sử dụng đất nông nghiệp của UBND huyện Tiên Lãng. Nhiều lần gia đình tôi có đơn đề nghị UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định giao chỉ tiêu thu thuế sử dụng đất nông nghiệp để gia đình tôi đóng thuế nhưng UBND huyện Tiên Lãng không thực hiện. Do đó, UBND huyện Tiên Lãng cho rằng gia đình tôi nợ đọng thuế là hoàn toàn vu khống.

Về nội dung thứ baGia đình tôi chặt phá rừng.

Hôm nay chính thức gia đình tôi có đơn tố giác gửi Thủ tướng Chính phủ để Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo cho Bộ Công an, công an thành phố Hải Phòng ban hành quyết định khởi tố vụ án hình sự về tội lợi dụng chức vụ quyền hạn để chiếm đoạt tiền của gia đình tôi đối với chính quyền huyện Tiên Lãng. Vì năm 2001, ông Trần Đình Sắc - Phó Chủ tịch huyện Tiên Lãng thay mặt cho huyện vô cớ phạt gia đình nhà tôi 15.000.000đ, (5.000.000đ để trồng rừng phía ngoài) vì cho rằng gia đình tôi chặt rừng trong đầm. Tại đơn này, tôi cần nói trong hai Quyết định giao đất số 447, 220 huyện Tiên  Lãng giao cho gia đình nhà tôi là giao đất nuôi trồng thủy sản chứ có phải giao đất để trồng rừng đâu. Như vậy, việc UBND huyện Tiên Lãng phạt gia đình nhà tôi, hành vi đó đã cấu thành tội lợi dụng chức vụ quyền hạn để chiếm đoạt tiền của gia đình tôi là không thể chối cãi.

Về nội dung thứ tư: Gia đình tôi cho người khác thuê đất.

Căn cứ vào Khoản 4 Điều 113 Luật đất đai 2003, gia đình tôi có quyền cho thuê lại đất.

Như vậy, việc UBND huyện Tiên Lãng thực hiện việc thanh tra sử dụng đất với gia đình nhà tôi với 4 nội dung trên theo kế hoạch chỉ đạo của Thành uỷ, UBND thành phố Hải Phòng là có vấn đề khuất tất. Mục đích và động cơ của họ nhằm định lật lại vấn đề, trong đó có vấn đề chống lại Kết luận của Thủ tướng; do đó việc làm của UBND huyện Tiên Lãng theo sự chỉ đạo của Thành uỷ và UBND thành phố Hải Phòng là không lành mạnh, không có tính xây dựng. Tiếp tục và chưa từ bỏ hành động lật lọng như đã lật lọng thoả thuận đã kí với gia đình tôi ngày 9-4-2010 tại Toà án thành phố Hải Phòng để rồi bị Thủ tướng kết luận cưỡng chế trái pháp luật. Do đó rất cần được Thủ tướng xem xét.

Từ những lí do trên tôi cho rằng việc chính quyền huyện Tiên Lãng đang làm  hiện nay với gia đình tôi là chính quyền huyện Tiên Lãng đang chống lại Kết luận của Thủ tướng.

Vì vậy,  tôi đề nghị Thủ tướng, Chính phủ, xem xét kiểm tra việc làm của chính quyền huyện Tiên Lãng để làm rõ, xử lí trách nhiệm tổ chức, cá nhân đã gây khó dễ cho gia đình tôi và chống lại kết luận của Thủ tướng theo quy định của Nhà nước, trả lại sự công bằng và mất mát cho gia đình tôi mà Thủ tướng đã kết luận ngày 10-2-2012.

Trong đơn này tôi muốn nói năm 2006, 10 cháu thanh niên xã Vinh Quang do thèm 0,35 kg tôm tại đầm phía Đông cống Rộc xã Vinh Quang đã bị công an, VKS, Toà án thành phố HP quy kết tội cướp, tổng cộng khung hình phạt tù cho 10 cháu là 59 năm 6 tháng tù giam. Còn giờ đây tại đầm phía Nam cống Rộc (đầm nhà tôi), hàng trăm bộ đội, dân quân du kích, hàng trăm công an, hàng trăm công chức, viên chức của Chính quyền huyện Tiên Lãng tiến hành cướp bóc, đốt phá tài sản của gia đình tôi trị  giá  lên tới  tiền  tỉ đến giờ này chưa bị công an và VKS Hải Phòng quy kết tội gì. Liệu sẽ có bao nhiêu người bị bắt? Bị kết tội? Tổng khung hình phạt sẽ là bao nhiêu năm? Mong Thủ tướng sớm vào cuộc nếu không tôi nghi ngờ sẽ bị chìm xuồng khi thành phố Hải Phòng giải quyết. Lí do đơn giản là vì thành phố Hải Phòng cho phép Đảng bộ, chính quyền huyện Tiên Lãng làm như vậy.

Cuối cùng tôi xin chân thành cảm ơn!

Vinh Quang, ngày 22 tháng 3 năm 2012

Người làm đơn

Nguyễn Thị Thương

Nơi nhận:

- Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội. Thủ tướng Chính phủ, Viện KSNDTC. Toà án NDTC. Bộ công an, Bộ Tư pháp, Bộ TN-MT. Bộ Nông nghiệp.

- Trung ương MTTQVN. Trung ương Hội Nghề cá VN. Hội đồng Công giáo VN. Trung ương Hội Nông dân VN.

- Chủ tịch UBND thành phố Hải PhòngCông an, VKS Hải  Phòng. Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, LCHNTTSNL huyện Tiên Lãng.

- Lưu
CỘNG HOÀ XHCN VIỆT NAM

Độc lập tự do - Hạnh phúc

ĐƠN TỐ GIÁC

V/v UBND huyện Tiên Lãng lợi dụng chức vụ quyền hạn chiếm đoạt  tiền, của công dân có tổ chức”.



Kính gửi : 

- Thủ tướng Chính phủ.

- Bộ trưởng Bộ công an.

- Giám đốc công an thành phố Hải Phòng.

Tên tôi là Nguyễn Thị Thương.

Địa chỉ: Thuý Nẻo, Bắc Hưng, Tiên Lãng, Hải Phòng.

Tôi làm đơn này tố giác UBND huyện Tiên Lãng lợi dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tiền của gia đình tôi một cách bất hợp pháp. Đồng thời đề nghị công an Hải Phòng ban hành Quyết định khởi tố vụ án hình sự đối với UBND huyện Tiên Lãng theo Điều 280 Luật hình sự, vì lí do sau đây:

Năm 1993 đến năm 1997, UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định giao đất nuôi trồng thủy sản (NTTS) cho gia đình tôi tại Quyết định số 447 ngày 4-10-1993, Quyết định số 220 ngày 9-4-1997. Năm 2001 trong khi đang sản xuất đào ao để nuôi tôm, gia đình tôi bị UBND huyện Tiên Lãng cụ thể ông Trần Đình Sắc, Phó Chủ tịch huyện vô cớ vu cho gia đình  tôi chặt phá rừng phòng hộ (trong đầm), đồng thời phạt gia đình tôi 15.000.000đ (mười năm triệu đồng). Trong đó 5.000.000 là để trồng rừng phía ngoài. Lúc đó gia đình tôi phải đi vay 20 chỉ vàng để bán lấy tiền nộp phạt, hiện vẫn chưa trả được vàng.

Ở đơn này tôi cần nói rằng UBND huyện giao đất cho gia đình tôi để NTTS chứ không phải giao để trồng rừng. Do đó vô cớ phạt gia đình tôi là hoàn toàn trái pháp luật. Vì vậy tôi cho rằng ông Trần Đình Sắc đại diện cho UBND huyện Tiên Lãng xử phạt gia đình tôi hành vi đó đã vi phạm pháp luật hình sự một cách nghiêm trọng, cụ thể đã vi phạm Điều 280 Luật hình sự là lợi dụng chức vụ, quyền hạn để chiếm đoạt tiền của gia đình tôi một cách bất hợp pháp.

Qua đơn này tôi kính đề nghị ông: 
1- Ban hành Quyết định khởi tố vụ án hình sự với chính quyền huyện Tiên Lãng về tội lợi dụng chức vụ quyền hạn để chiếm đoạt tiền của công dân có tổ chức theo điều 280 luật hình sự.

2- Trả lại cho gia đình tôi 20 chỉ vàng mà tôi đã vay để nộp phạt cho huyện Tiên lãng.

3- Buộc UBND huyện Tiên Lãng giao lại cho gia đình tôi 30 ha rừng mà gia đình tôi đã trồng theo yêu cầu của huyện Tiên Lãng, vì huyện Tiên Lãng cho gia đình tôi chặt phá rừng do đó phải trồng bù ở phía ngoài. Vì vây gia đình tôi đã trồng được 30 ha rừng ở phía ngoài. Như vậy diện tích rừng trông đó phải thuộc quản lí, sử dụng của gia đình tôi.

Cuối cùng tôi xin chân thành cám ơn!



Vinh Quang, ngày 22-3- 2012

Người làm đơn

Nguyễn Thị Thương

Nơi nhận:

- Thủ tướng Chính phủ.

- Bộ trưởng Bộ công an.

- Chủ tịch thành phố.

- Giám đốc công an thành phố.

- Lưu



CỘNG HÒA XHCN VIỆT NAM
Độc lập-Tự do-Hạnh phúc


* * *


tải về 0.99 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương