Sách Tự Thú của Thánh Augustinô


Ðam mê sai lạc của tuổi 16



tải về 0.55 Mb.
Chế độ xem pdf
trang3/46
Chuyển đổi dữ liệu12.08.2022
Kích0.55 Mb.
#52870
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   46
Sach tu thu cua thanh Augustino

1. Ðam mê sai lạc của tuổi 16.
Khi tôi được 16, cuộc đời tôi đến một khúc quanh. Bạn bè tôi 
đã thấy tôi bị nguy hiểm trở thành kẻ vô luân, nhưng thay vì 
khuyến cáo tôi, hay nói về hôn nhân như một giải quyết hợp lý, 
thì họ chỉ lo cho tôi trở thành nhà hùng biện, giàu có và danh 
tiếng.
Cha tôi không giàu hay danh giá nhưng ông rất rộng rãi với tôi 
và trả tiền cho tôi du học tại Carthage. Tôi không phê bình ông 
và cũng không vô ơn vì nhiều cha mẹ giàu có hơn ông nhưng 
lại không làm gì cho con cả. Nhưng tôi phải nói là ông không lo 
gì cho cuộc sống luân lý của tôi cũng như việc không có niềm 
tin Kitô giáo của tôi. Không có gì là giá trị chỉ cần tôi trở thành 
con người có học. Thực là một ước vọng hão huyền.
Cha tôi biết tôi không còn là đứa nhỏ nữa. Như thế là ông có 
thể có cháu nội. Ông hãnh diện vì tôi thành đàn ông. Tôi nghe 
ông cười phở lở với mẹ tôi dù cho lúc đó ông đang say rượu.
Ðúng ra lúc đó ông đang học đạo. Nhưng mẹ tôi là người đạo 
dòng bà phải thấy nguy hiểm đó rất rõ ràng. Bà biết tôi chưa là 
một kitô hữu và lo lắng vì thấy cuộc sống tôi cứ như thế khó 
mà quay trở lại.
Bà thường bảo ban tôi và điều bà nói, bây giờ tôi biết rõ là chân 
lý của Chúa. Nhưng bà không cấm cản tôi một phần vì bà theo 
chồng và đàng khác bà cũng đặt hi vọng nơi tôi rất nhiều. 
Không hi vọng về cuộc sống tinh thần nhưng về danh tiếng 
trong đường học vấn. Cả hai thúc đẩy tôi theo học, cha tôi vì 


ông không nghĩ gì đến Chúa, còn mẹ tôi thì bà hi vọng tôi học 
giỏi sẽ tìm ra Chúa. Họ có những lý do lẫn lộn và những tham 
vọng ưu tiên sai lạc. Ðó chỉ là thứ tham muốn thường tình cho 
tôi, nhưng rất nguy hiểm vì đạt mục đích.
2. Tại sao ta phạm tội ?
Khi tôi được 16 tuổi bạn bè tôi và tôi thường rong chơi vào 
vườn bên cạnh có cây lê sai trái. Chúng tôi thường rung cây 
cho trái lê rơi xuống đất. Chúng tôi không thèm ăn mà ném cho 
lợn. Ðiều thích thú không phải là những trái lê đó mà chính là 
niềm vui vì đã lấy trộm. Thực là hình ảnh của tội nhân loại.
Không thể chối bỏ tội lỗi trong cuộc sống hàng ngày. Vàng bạc 
làm chói loà con mắt. Ðụng tới xác thịt con người thì ấm áp và 
thích thú. Ðược khen hay thi hành quyền bính trên kẻ khác cho 
chúng ta nhiều thoả mãn. Và không có gì là sai lạc tự nội tại 
trong khả năng của con người được sảng khoái.
Nhưng chúng con không được điều mang lại khoái lạc khi 
chúng con không thèm biết đến luật Chúa, Chúa ơi hay vi phạm 
luật đó. Tội sẽ phát sinh khi tìm kiếm cái tốt nhỏ bé nhưng coi 
như mục đích cuộc đời. Khi tìm kiếm tiền bạc, cảm tình hay 
quyền lực bằng phương pháp thái quá sẽ sinh ra tội lỗi.
Như thế khi ta hỏi mình tại sao trong trường hợp đó, chúng ta 
phạm tội thì có hai câu trả lời. Hoặc là chúng ta muốn được cái 
không có hay ta sợ mất cái ta có. Chẳng hạn khi giết người. 
Một ngừơi giết người khác. Có phải vì muốn đoạt vợ hay điều 
gì khác mà họ có và họ sửa soạn để có ? Hay họ sợ người khác 
đoạt vợ hay của cải và địa vị của họ.
Tôi giả thiết còn thêm lý do để trả thù nữa. Chúng ta không thể 
tin là người đó giết chỉ vì khoái giết. Chúng ta giết có lý do 


quan trọng. Phần lớn có liên quan đến khoái lạc thế tục, vẻ đẹp 
của vàng bạc, danh dự hay tình trạng trước mắt thế gian, khoái 
lạc khi va chạm xác thịt, niềm vui làm bạn với con người và 
những liên hệ của cải.
Những cái đó mang lại khoái lạc và có vài điều tốt lành, có thể 
hoàn toàn tốt lành nếu được nó không vi phạm ý Chúa hay luật 
ngài. Nhưng theo đuổi chúng chỉ vì chúng là tà dâm tinh thần : 
tìm chính khoái lạc cho mình, buông thả cho mình, và xa cách 
Thiên Chúa. Hãy lấy vài thí dụ. Kiêu ngạo lo làm cho ta lên 
đỉnh cao. Nhưng trên đỉnh cao không còn chỗ trống. Có Chúa ở 
đó và Chúa rất tối cao. Tham vọng dẫn ta tìm quyền lực và vinh 
quang nhưng vinh quang quyền lực là của Chúa, Chúa ơi. 
Những người lăng loàn tìm trong vô vọng tình yêu đáp trả 
nhưng không thể tìm thấy tình yêu Thiên Chúa được trao ban tự 
do và không có điều kiện.
Có người tìm sự đơn sơ và vô tội (tuy nhiều khi cái họ kiếm tìm 
chính là dốt nát ngu muội) Tuy nhiên không có gì đơn giản 
bằng Chúa cũng không ai vô tội như Chúa luôn chống lại sự dữ. 
Người lười tìm nghỉ ngơi nhưng chỉ có nghỉ ngơi thực trong 
Chúa. Có người luôn tìm kiếm khoái lạc trong kinh nghiệm 
cảm giác nhưng chỉ có khi ở bên phải ngài mới có khoái lạc 
vĩnh cửu. Lòng ta khắc khoải cho đến khi được nghỉ yên bên 
Chúa. Chúng ta thường lẫn lộn quảng đại với phung phá nhưng 
Chúa là Ðấng rất quảng đại lại không phung phí gì cả. Ta mong 
có của nhưng Chúa đã có mọi sự. Chúng ta buồn vì đánh mất 
cái ta ưa thích. Ta quên là chỉ trong cõi vĩnh cửu mọi sự mới 
thuộc về ta mãi mãi.
Nói cách khác, tội xuất hiện khi ta có một khát khao tự nhiên 
hay ao ước hay tham vọng và cố gắng trong vô vọng thoả mãn 
không cần Chúa. Không những đó là tội nhưng còn làm sai lạc 
hình ảnh Chúa trong ta. Tất cả những điều tốt lành đó và mọi sự 


yên ổn của ta chỉ có thể tìm thấy chính đáng và hoàn hảo nơi 
Ngài.

tải về 0.55 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   46




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương