Chương 2
Vật lộn với chân lý
Chương này kể lại giai đoạn quan trọng trong cuộc đời
Augustin, những năm học ở Carthage. Tại đây qua những tác
phẩm của Cicero ngài học biết là việc theo đuổi sự khôn ngoan
quan trọng hơn uy tín hay của cải vật chất. Ý nghĩ này không
bao giờ rời xa ngài, và thực sự đã trở thành căn bản cho việc
tìm kiếm chân thành chân lý trong suốt cuộc đời ngài.
Nhưng cũng tại Carthage, khi chỉ mới có 17 tuổi, Augustin có
người yêu. Một năm sau cô này mang thai và sinh ra người con
tên là Adeodatus. Từ đó, dù cho đôi khi ngài khinh bỉ mình về
chuyện đó, ngài thấy mình không có thể sống không có bồ.
Ngài trung thành với người yêu đầu đời này trong vòng 15 năm
dù sau này khi định lập gia đình ngài chọn cô khác. Sự yếu
đuối này theo ngài là gánh nặng thường xuyên cho Ngài và đôi
khi là chướng ngại cho việc trở lại. Augustin làm thày giáo một
thời gian ngắn trong thành phố quê hương khi một người bạn
chết gây cho ngài một ấn tượng mãnh liệt. Rồi khi có "job"
thơm tại Roma, ngài đã sống nhiều năm sôi động với một nhóm
bạn bè tại đây. Họ coi mình như những người tìm kiếm chân lý
nhưng theo ngài "họ không cho rằng trí khôn của họ là món
quà của Chúa".
Phái Manicheism Augustin theo một thời gian chỉ là Kitô giáp
thoái hoá bác bỏ mọi ý niệm về Thiên Chúa hiện diện trong vật
chất hay con người. Như thế Augustin coi việc nhập thể, với
hình ảnh Thiên Chúa mang lấy thân xác con người nơi Chúa
Giêsu, ngôi lời nhập thể, là một chuyện hoàn toàn không thể
chấp nhận được. Manicheism chỉ là một trong các lạc giáo
trong thời đó, và khi Monica cầu nguyện cho Augustin tìm thấy
mái ấm trong Giáo Hội Công giáo, bà nghĩ là Giáo Hội này
vẫn trung thành với giáo huấn các tông đồ, chính thống, Giáo
Hội của kinh thánh luôn đứng vững trước những tư tưởng lạ kỳ
hay chóng qua.
Cuối chương ta thấy Augustin bước thêm một bước: đoạn tuyệt
phái Manicheism. Rồi có job mới quan trọng ở Milan ngài bị
ảnh hưởng của giám mục Ambrose và quyết định học đạo.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |