Phi-líp: Thư Tín Của Niềm Vui
5
Bài 1
Giới Thiệu Thư Phi-líp
Phi-líp 1:1-2
David Legge
Thư Phi-líp là chủ đề của chúng ta, và tôi xin phép được khích lệ
các bạn hãy hiểu biết đầy đủ về quyển sách nhỏ nầy - sách chỉ dài bốn
đoạn. Thật tuyệt vời nếu các bạn có thể đọc thật nhiều lần thư tín nầy, rõ
ràng sẽ không làm xao nhãng việc đọc Kinh Thánh thành tâm của các
bạn, nhưng càng đọc nhiều lần các bạn có thể hiểu biết trọn vẹn những
lẽ thật và tình cảm mà Phao-lô dành cho các tín hữu ở Hội Thánh tại
Phi-líp. Cũng như thư I Cô-rinh-tô, khi nhìn vào lời giới thiệu của cả hai
thư tín, chúng ta thường dễ dàng đọc lướt qua và nghĩ những từ ngữ nầy
không quan trọng, đó chỉ là quy ước khi Phao-lô viết thư, nhưng thật sai
lầm bởi vì trong lời đó có chìa khóa để giải thích toàn bộ bức thư, và
thật ra chủ đề của những thư tín mà chúng ta có.
Vì vậy, chúng ta hãy đọc câu 1 và 2:
“Phao-lô và Ti-mô-thê, tôi tớ
(servants)
của Ðức Chúa Jesus Christ, gởi cho hết thảy các thánh đồ
trong Ðức Chúa Christ Jesus, ở thành Phi-líp, cùng cho các giám mục
và các chấp sự: Nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho
bởi Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta và bởi Ðức Chúa Jesus Christ” (Phil.
1:1-2). Giờ đây tôi muốn đọc cho các bạn nghe bản Kinh Thánh khác
mà tôi tin rằng dịch hai câu nầy chính xác hơn. Xin các bạn lắng nghe
thật rất, rất cẩn thận, rồi hãy nhìn vào bản Kinh Thánh các bạn, và xem
điểm khác nhau của bản dịch nầy. Đây là cách mà từ ngữ Hy Lạp thật sự
xác nhận, có thể mất vài phút nhưng sau đó các bạn sẽ thấy từ ngữ sẽ
chứng minh toàn bộ ý nghĩa của thư tín nầy.
“Phao-lô và Ti-mô-thê, tôi
mọi (bondservants)
1
của Ðức Chúa Christ Jesus,” hãy lưu ý thứ tự khác nhau
- không phải
“Ðức Chúa Jesus Christ,” mà là
“Ðức Chúa Christ Jesus,”
1
Tôi mọi (bonslave) như nô lệ bị ràng buộc với chủ, thân phận thấp kém
hơn tôi tớ (slave). Chú thích của người dịch (ND).