Kim Vân Kiều Truyện



tải về 1.24 Mb.
Chế độ xem pdf
trang35/47
Chuyển đổi dữ liệu01.03.2023
Kích1.24 Mb.
#54303
1   ...   31   32   33   34   35   36   37   38   ...   47
kim-van-kieu-truyen

Không thèm sống gửi! Đi, đi thôi!
Đạp tung lọ dấm, dứt đôi dây oán.
Phật Như Lai tám vạn bốn ngàn,


Sư tử rống ba mươi sáu chốn.
Nếu chẳng mau chân tìm lối sống,
Lại bị gô cổ vào địa ngục muôn đời.
Đi, đi cho thú! Chao ôi!
Một bầu một bát lang thang góc biển chân trời,
Không câu thúc tuỳ theo mây gió dạt trôi.
Thúy Kiều đề xong, trở ra leo lên cây, rồi nắm thừng tụt xuống ngoài
vườn.
Lúc này, bóng trăng lờ mờ, Thúy Kiều mang chiếc bọc cứ thẳng hướng
tây đi miết. Dọc đường thấy bốn bể hiu quạnh, lặng ngắt vắng tanh, đi đến
lúc trời hửng sáng, trong lòng so sợ bời bời. Ngước đầu lên, bỗng thấy cái
cửa nhà chùa trên đế ba chữ: “Chiêu Ẩn am”, Thúy Kiều cả mừng, nghĩ
bụng: “Chỗ này là nơi tạm yên thân đây”. Liền gõ cửa am.
Giây lát, một sư già ra mỏ cửa, thấy Thúy Kiều mặc đạo phục, liền hỏi:
-Nữ Bổ tát từ đâu đến, sao đi sớm thế này? 
Thúy Kiều nói:
- Bạch sư bà! Tiểu đạo vân du đến đây, thấy chùa ta là nơi thanh tịnh
muốn xin vào tuỳ hỷ, nên chăng?
Sư già nói:
- Tôi không thể quyết, xin sư cô hỏi vị trụ trì!
Thúy Kiểu hỏi:
- Vị trụ trì hiệu đạo là chi?
Sư già nói:


- Đạo hiệu người là Giác Duyên!
Thúy Kiều liền theo sư già vào giữa nhà, thấy , một ni cô chừng trên
dưới sáu mươi tuổi, tự dung phong nhã, không giống người thường, liền
chắp tay xá:
-A di đà phật!Il
Ni cô đó đáp lễ, hỏi:
-A di đà phật! Tiên cô từ đâu tới?
Thúy Kiều nói:
- Bạch sư cụ! Tiểu đạo theo thầy vân du tối đây, định tới am Chiêu An
thăm đạo hữu hiệu là Giác Duyên. Không biết thế nào, thầy tôi lac đường ở
đâu, nhất thời tìm chưa thấy. Chợt thấy chùa đây để ba chữ “Chiêu Ẩn am”,
biết là đúng rồi, chẳng rõ sư phụ tôi đã đến đây chưa?
Ni cô nghĩ ngợi giây lát, rồi nói:
-Bần đạo chính là Giác Duyên, còn lệnh sư phải chăng là sư huynh
Hằng Thuỷ ở Trấn Giang?
Thúy Kiều đỡ lời ngay:
- Chính phải đó ạ!
Giác Duyên nói:
-Đã mấy năm nay không gặp, chẳng rõ sư huynh ở đâu?
Thúy Kiều nói:
-Có một vị phu nhân mời tới Kinh mấy năm, tiểu đạo cũng được thu
lưu từ Bắc Kinh.Nay nhân sửa soạn được mấy món lễ vật cúng dàng, định
đưa hầu sư thúc. Nhưng chẳng biết sư phu thì làm thế nào?
Giác Duyên nghe nói có lễ vật cúng dàng, bèn nói:


-Lệnh sư đã định qua thăm bần đạo, tất nhiên rồi sẽ tìm đến. Đạo hữu
cứ ở lại am này đợi người cũng dược!
Thuý Kiều ngỏ lời cảm tạ, đoạn lấy ra hai chiếc chuông vàng khánh
bạc dâng lên. Giác Duyên mừng lắm liền đạo hiệu ThúyKiều.
Thúy Kiều nói:
-Tiểu đạo hiệu là Trạc Tuyền!
Từ đó ở lại trong am. Ít lâu sau, không thấy thầy đến,Thúy Kiều bèn cố
ý nói với Giác Duyên:
- Không biết sư phụ ở đâu, làm sao đến nay mà vẫn chưa thấy tới?
Giác Duyên nói:
- Ngưòi tu hành, được chốn yên thân,tức là nhà đấy. Lệnh sư không
đến thì đạo hữu cứ ở lại đây, không cần phải nghĩ ngợi gì khác. Nếu quả
lệnh sư không đến thì xin cùng đạo hữu kết làm chị em tu hành cũng được
chớ sao.
Thúy Kiều nghe nói liền tương kê tựu kế, bái nhận ngay Giác Duyên
làm đạo huynh. Hai người rất là ý hợp tâm đầu.
Một hôm, hai người lên gác Ngọc Hoàng, Thúy Kiểungắm trông
phong cảnh, cao hứng vịnh một bài thơ:
Tiên khuyết cao vòi vọi,
Trèo lên hứng thú ngay!
Quanh co sông uốn khúc
Chót vót núi chờm mây.
Ngâm nga chuông Phật lắng,
Rạng rở mây lành bay.


Ngước nhìn trong chốc lát,
Tấc dạ mẩn mê say.
Giác Duyên vui vẻ nói:
-Bây lâu chưa biết sư muội thạo thơ, rồi đây thế nào cũng xin vịnh cho
nghe nữa.
Thúy Kiểu lại lấy đầu đề “Chiêu Ẩn am” vịnh tiếp một bài:
Sương khói bao la mờ....
Rừng cây cảnh xác xơ.
Trời biếc chim bay mỏi,
Nước xanh dệt thành thơ.
Lòng tựa vừng trăng sáng,
Giường sát đám mây chiều.
Nhà đâu xin chớ hỏi,
Sen trắng lặng nhìn theo.
Lại một đêm, Giác Duyên cùng Thúy Kiểu, Triệu Không và Bất Hà,
bốn người ngồi trên cầu Thăng Tiên cùng nhau uống rượu, Giác Duyên nói:
-Đêm lành cảnh đẹp, không thể không vịnh thơ. Xin Trạc Tuyền đạo
huynh ngâm to cho một bài.
Thúy Kiểu mỉm cười, liền ngâm một bài. Thơ rằng:
Cầu Tiên, đêm dài họp chuyện,
Lửng lơ trăng sáng rừng bên.


Cò ngủ bên cồn cát ấm,
Ao sâu, con cá nhào lên.
Cơn gió thoảng, bừng mắt tuệ,
Nước im lặng, vững lòng thiền.
Trăm mối từ nay yên tĩnh,
Câu kinh Phạn, tiếng ếch xen.
Mọi người đồng thanh nói:
- Trạc Tuyền đạo huynh thật là tài giỏi. Chỉ tiếc rằng chúng tôi thô tục
không thể theo hoạ. Chúng tôi xin rót cốc rượu này để tạ lòng đạo hữu.
Rồi đó, mọi người trò chuyện, chén tạc chén thù mãi đến trống năm
canh mới tan cuộc.
Thật là:
Nửa chiếc giường thiền tiêu ngày trắng,
Một điệu thơ hay qua đêm thanh.
Xin xem hồi sau phân giải.



tải về 1.24 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   31   32   33   34   35   36   37   38   ...   47




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương