CHƯƠNG I
LỊCH SỬ ĐẠI CƯƠNG
CỦA GIÁO HỘI VIỆT NAM
Trong chương này, chúng tôi sẽ trình bày ba mục chính :
I. Những bước đầu dò dẫm và những mùa lúa đầu tiên
II. Lớn lên trong bách hại
III. Tái thiết và phát triển.
MỤC I
NHỮNG BƯỚC DÒ DẪM
VÀ NHỮNG MÙA LÚA ĐẦU TIÊN
(1533-1659).
I. Những bước dò dẫm đầu tiên của công trình truyền giáo
1) I-ni-Khu (Ignatio), nhà truyền giáo đầu tiên đến Việt Nam
Niên giám chính thức của Nước Annam (Dạ Lục) năm 1533 ghi rằng: «Trong tháng thứ ba của năm thứ nhất triều đại Nguyễn Hòa (1533), Lê Trang Tôn, có một người Âu Châu tên là I-ni-Khu đã đến các làng Ninh Cường và Quần An thuộc quận Nam Chân và Châu Lư (tỉnh Nam Định) và lẩn lút rao giảng tà đạo Gia Tô» (1).
I-ni-Khu là phiên âm tiếng trung hoa từ chữ tây ban nha ‘Inigo’. Có lẽ đây là một linh mục dòng Đaminh hay dòng Phanxicô người Bồ Đào Nha. Rồi không ai nói gì đến thời gian khởi thủy của công trình truyền giáo tại Việt Nam. Tuy nhiên một cách chính thức, I-ni-Khu vẫn được coi là nhà truyền giáo có mặt trước tiên trên xứ sở này (2).
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |