10
tùy thuộc vào di sản thể chế vốn có của quốc gia và tình hình bối cảnh mà xã hội phải
đối mặt.
Hai xu hướng được quan sát thấy trong quản trị chính sách ĐMST. Thứ nhất, các
tổ chức khu vực công chuyên trách hỗ trợ ĐMST đã xuất hiện ở nhiều quốc gia. Một
nghiên cứu đã xác định khoảng 50 “nền tảng ĐMST quốc gia” (Ezell và cộng sự,
2015). Các tổ chức này [ví dụ: Quỹ Độc lập Phần Lan (Suomen itsenäisyyden
juhlarahasto) và DARPA của Hoa Kỳ] đã và đang nổi lên ở các nước phát triển và
đang phát triển.
Xu hướng thứ hai là sự tham gia ngày càng nhiều của các bộ khác nhau, không chỉ
giới hạn ở những bộ liên quan đến KH&CN. Ngoài các bộ, các cấp thể chế khác nhau
(ví dụ, chính quyền địa phương, các tổ chức phi chính phủ, hiệp hội thương mại và
hiệp hội ngành hàng) cũng tham gia vào chính sách ĐMST vì ĐMST phải giải quyết
các thách thức khác nhau, chẳng hạn như biến đổi khí hậu, năng lượng và sức khỏe.
Quản trị chính sách ĐMST được cho là quan trọng đối với việc thiết kế và thực
hiện các chính sách ĐMST hiệu quả. Tuy nhiên, đó là một chủ đề chưa được nghiên
cứu nhiều. Do đó, các nghiên cứu có lợi từ góc độ liên ngành (bao gồm cả khoa học
chính trị/hành chính công) là cần thiết.
II. CHÍNH SÁCH ĐỔI MỚI SÁNG TẠO CỦA MỘT SỐ NƯỚC CHÂU Á
Phần này điểm lại chính sách ĐMST của 6 quốc gia châu Á qua các thời kỳ.
Những quốc gia này có mức thu nhập và quy mô thị trường khác nhau, được phân
thành 3 nhóm: 1) các quốc gia có thu nhập cao (Nhật Bản và Hàn Quốc), 2) các quốc
gia có thị trường lớn (ví dụ, Trung Quốc và Ấn Độ), 3) các quốc gia có thu nhập trên
trung bình (Thái Lan và Malaysia).
Chia sẻ với bạn bè của bạn: