11
cho phép người học được lựa chọn các học phần để theo đuổi một cách tương đối tự do
trong việc liên kết giữa các ngành học khác nhau.
Mặc dù GD ĐH đang ở giai đọan đại chúng hóa, nhưng một cơ sở đại học thành công
đòi hỏi phải có một quy mô tối thiểu về tính tinh hoa. Khuynh hướng trong nhiều quốc gia
tạo ra các đại học mới ngày càng nhiều, và có khi đã làm loãng và yếu đi các nguồn tài năng
luôn có giới hạn, gây nguy cơ các đại học không thể đáp ứng đúng nghĩa yêu cầu nhiệm vụ
của mình.
Một cách tiếp cận cơ bản, hoạt đông nghiên cứu có hai xu hướng: nghiên cứu cơ bản
và nghiên cứu ứng dụng. Nghiên cứu cơ bản hoạt động không cần các mục tiêu được định
trước, trong khi nghiên cứu ứng dụng hoạt động với các mục tiêu cụ thể xác định.
Cả hai đều quan trọng và là điều kiện tiên quyết của nhau. Những tiến bộ lớn đem lại
lợi ích cho nhân loại phần lớn xuất phát từ nghiên cứu cở bản, điều được minh họa bởi các
công trình của các Nhà khoa học được vinh danh trước đây và bây giờ. Nghiên cứu ứng
dụng sử dụng các tiến bộ của nghiên cứu cơ bản để đưa lại các lợi ích to lớn cho nhân
loại.Theo giáo sư Gunnar Öquist, Thư ký thường trực của Hàn lâm viện khoa học Thụy
Điển “Quan niệm rằng, chính sách nghiên cứu cần phải được hướng theo các nhu cầu của
khu vực thương mại, chứng tỏ những người biện minh cho một sự phát triển như thế không
hiểu gì về những thách thức nhân loại đang đương đầu. Nó cũng thiếu luôn sự hiểu biết về
tiềm năng vốn có trong hệ thống nghiên cứu khoa học”. Nghiên cứu cơ bản là nhân tố quan
trọng nhất và duy nhất để chúng ta có khả năng đối phó với các thách thức mà nhân loại
đang phải đương đầu.
Với nhiệm vụ thứ ba, là tấm gương phê phán của xã hội. Trong thế kỷ 20, và đặc
biệt sau những sự kinh hoàng của chiến tranh, và những xung đột gần đây, nhu cầu xác định
các quyền con người tăng lên. Một trong những điểm chính yếu của quyền con người là tự
do trao đổi tri thức, tự do học thuật.. Sự lựa chọn chiến lược cho một xã hội sẽ đòi hỏi cả tri
thức và sự can đảm vượt qua bản thân và các định kiến.
Một trường học sau phổ thông (higher education) chỉ đào tạo ra những người “có
nghề” nhưng lại không “tạo ra tri thức mới” và không “tạo ra trí thức mới” thì chưa được
coi là đại học đúng nghĩa. Và trong sứ mệnh của mình, đại học đích thực, nhất là những đại
học tinh hoa (bất kể công hay tư), cũng là một doanh nghiệp xã hội (phi lợi nhuận) hoạt
động vì “mục đích công” và gắn liền với việc theo đuổi chân lý, bảo vệ công lý và đại diện
lương tri… Như vậy, sản phẩm của những đại học đúng nghĩa về cơ bản là “sản phẩm công”
(public goods) để phục vụ cho “mục đích công” (public purpose/public use), nên việc dùng
“tiền công” (state budget) để tài trợ cho hoạt động của những đại học đích thực (bên cạnh
tiền học phí từ học viên, tiền tài trợ khác từ bên ngoài và nguồn khác là cần thiết.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: