Jos.hueuni.edu.vn Tập 126, Số 1A, 2017
203
Cu(II) vào trong mao quản và hấp phụ lên bề mặt mao quản sẽ không tăng theo kịp với sự tăng
của nồng độ đầu, điều này dẫn đến tốc độ quá trình hấp phụ tăng chậm lại khi nồng độ tăng
lên và do đó kéo theo sự giảm của hằng số
k
2
[6].
Đẳng nhiệt của quá trình hấp phụ ion Cu(II) cũng được đánh giá qua hai mô hình hấp
phụ phổ biến là mô hình đẳng nhiệt Langmuir
1
1
1
1
e
m
L m
e
q
q
K q
C
(3)
với mức độ hấp phụ được đánh giá qua hệ số tách hay thông số cân bằng
R
L
0
1
1
L
L
R
K C
(4)
và đẳng nhiệt Freundlich [2, 5].
1
ln
ln
ln
e
F
e
q
K
C
n
(5)
trong đó
q
m
là DLHP cực đại (mg/g);
q
e
là DLHP tại thời điểm cân bằng (mg/g);
C
e
là nồng độ
chất bị hấp phụ tại thời điểm cân bằng (mg/L);
K
L
là hằng số hấp phụ Langmuir (L/mg) đặc
trưng cho ái lực của tâm hấp phụ;
K
F
(L/g) và 1
/n là các hằng số của phương trình đẳng nhiệt
Freundlich.
Đồ thị biểu diễn sự phụ thuộc của 1/
q
e
vào 1/
C
e
đối với mô hình Langmuir được trình bày
trên Hình 4, và đồ thị biểu diễn sự phụ thuộc của ln
q
e
vào ln
C
e
đối với mô hình Freundlich
được trình bày trên Hình 5.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: