Tichtruyenphapcu


Chuyện quá khứ - Sàmàvati Âm Mưu Ðốt Một Vị Bích Chi Phật



tải về 3.79 Mb.
Chế độ xem pdf
trang38/293
Chuyển đổi dữ liệu11.03.2023
Kích3.79 Mb.
#54358
1   ...   34   35   36   37   38   39   40   41   ...   293
tichtruyenphapcu

Chuyện quá khứ - Sàmàvati Âm Mưu Ðốt Một Vị Bích Chi Phật 
Ngày xưa, khi vua Phạm-ma-đạt cai trị Ba-la-nại, có tám vị Bích Chi Phật thường 
được cúng dường thức ăn trong hoàng cung với trăm cung nữ hầu hạ. Bảy vị trở về Hy-
mã-lạp-sơn, còn lại một vị ngồi nhập định trên bờ sông nơi đám cỏ rối. 
Một dịp theo vua đi tắm chơi, các cung nữ đã nô đùa suốt ngày trong nước, bây 
giờ lên bờ và run lên vì lạnh. Họ tìm chỗ đốt lửa để sưởi ấm. Thấy đám cỏ họ chẳng buồn 
ngó trước xem sau vội châm lửa và xúm xít quanh. Khi cỏ cháy xẹp xuống, họ phát giác 
vị Bích Chi Phật, hoảng hốt không biết tính sao. Cuối cùng vì sợ nhà vua truy ra bắt tội, 
họ muốn phi tang hẳn xác của Phật nên đem củi đến từ mọi ngả, chất đóng thành một 
giàn thiêu lớn, đổ dầu và châm lửa. Xong họ bỏ đi. 
Hành động đầu tiên của các cung nữ thì vô tâm. Nhưng sau đó họ phạm lỗi nặng vì 
có tính toán kỹ, do đó bị quả báo đau khổ. Riêng vị Bích Chi Phật đang đắm mình trong 
thiền định thì dù có một trăm ngàn xe củi với dầu đốt lên, Ngài cũng không thấy nóng. Vì 
vậy, vào ngày thứ bảy Phật xuất định và đi đến nơi Ngài thích. 


Những cung nữ này, không những bị nung nấu nhiều trăm ngàn năm trong địa 
ngục, mà nhà họ còn bị đốt và họ chết cháy trong nhà mình suốt một trăm kiếp liên tiếp. 
Ðức Phật kể xong chuyện thì các Tỳ-kheo hỏi tiếp: 
- Nhưng bạch Thế Tôn! Tại sao Khujjuttà trở thành một người gù? Sao cô ta lại 
thông minh thế? Sao cô ta chứng quả Dự lưu và sao lại thành một tỳ nữ? 
Ðức Phật kể tiếp: 
Chuyện quá khứ: Những Việc Làm Kiếp Trước Của Khujjuttarà 
Này các Tỳ-kheo, cũng trong triều đại của vị vua Phạm-ma-đạt trị vì Ba-la-nại, có 
một Phật Ðộc Giác hơi gù. Một tỳ nữ trông thấy Ngài bèn quấn một cái mền trên vai và 
tay ôm một bình bằng vàng, lưng còng xuống y như một người gù, rồi chậm rãi vừa bước 
đi vừa nói: 
- Ông Phật Ðộc Giác đi như thế này đây! 
Vì cô nhại tướng đi của Ngài nên cô ta thành gù lưng. 
Tuy nhiên, ngày đầu tiên cô đã dâng lên các vị Phật Ðộc Giác chỗ ngồi trong 
hoàng cung, lấy bình bát múc đầy cháo đặc cúng dường. Phật nhận lãnh, nhưng vì cháo 
quá nóng nên phải chuyền bình bát từ tay này sang tay khác. Cô thấy vậy bèn dâng tám 
vòng tay bằng ngà lót dưới bình bát. Xong Phật nhìn cô, lập tức cô thưa: 
- Chư Tôn giả! Chúng tôi không dùng những vòng này nữa, xin các Ngài nhận cho, 
xem như một món quà của chúng tôi dâng cúng trước khi lên đường. 
Các vị Phật Ðộc Giác mang những chiếc vòng này về hang núi Nandamùla, và đến 
ngày nay vẫn còn nguyên vẹn. Nhờ phước báo của việc làm này, cô thuộc lòng Tam tạng 
kinh điển và trí huệ uyên bác, và cũng do đó cô chứng quả Dự lưu. Ðó là việc làm của cô 
trong thời kỳ giữa hai vị Phật. 
Thời Phật Ca-diếp, có cô con gái viên chưởng khố ở Ba-la-nại, một hôm khi bóng 
chiều đổ xuống, lấy gương ra soi và trang điểm. Một ni cô bạn thân của cô, người đã dứt 
hết dục lạc, đến thăm. (Thường những ni cô đã dứt hết dục lạc, hay đến thăm gia chủ ủng 
hộ mình vào xế chiều). Lúc đó các nàng hầu của cô vắng mặt nên cô bảo vị ni lấy giùm 
giỏ trang điểm. Nếu không làm theo ý cô, có thể cô nổi sân và như thế sẽ tái sanh vào địa 
ngục, nhưng nếu nghe lời cô sai bảo thì cô sẽ làm người hầu ở kiếp sau. Làm người hầu 
dù sao cũng không khổ bằng ở địa ngục, nên vị ni lấy giỏ trang điểm đưa cho cô. Do đó 
cô trở thành nàng hầu. 
Lại một hôm các Tỳ-kheo bàn cãi trong Pháp đường: 
- Sàmàvatì và năm trăm cung nữ bị thiêu ngay trong nhà mình. Còn Màgandiyà và 
quyến thuộc thân bị lửa rơm đốt, bị cày sắt cày nát nhừ, riêng Màgandiyà bị nấu trong 
dầu sôi. Như vậy ai sống và ai chết? 
Ðức Phật nghe qua, đáp rằng: 
- Này các Tỳ-kheo, những người phóng dật buông lung dù sống một trăm năm 
cũng như chết. Những người sống chú tâm chuyên niệm, dù chết hay sống vẫn là đang 
sống. Này các Tỳ-khep, có chú tâm chánh niệm thì không bao giờ chết cả. 


Rồi đức Phật đọc Pháp Cú sau: 
(21) Không phóng dật, đường sống, 
Phóng dật là đường chết. 
Không phóng dật, không chết, 
Phóng dật như chết rồi. 
(22) Biết rõ sai biệt ấy, 
Người trí không phóng dật, 
Hoan hỷ, không phóng dật, 
An vui hạnh bậc Thánh. 
(23) Người hằng tu thiền định, 
Thường kiên trì tinh tấn, 
Bậc trí hưởng Niết-bàn, 
Ắt thanh tịnh vô thượng. 

tải về 3.79 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   34   35   36   37   38   39   40   41   ...   293




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương