Sông Quê
Đinh Trầm Ca
Hò .... ơ ... sông quê nước chảy đôi bờ
Để anh chín dại mười khờ thương em...
--------------------------------------
Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ
Làng em bến lở, làng anh ở bến bồi
Mỗi ngày em qua bên này sông đi học
Dưới bến con đò chờ trong bóng mù u
Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẫn
Anh bao nhiêu chiều tan thơ thẩn qua sông
Em tan trường về con đò lên bến lở
Áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều
Ôi, con sông quê, bao năm đã lở đã bồi
Đời bể dâu nên anh cũng dạt quê người
Chiều nay bỗng nhớ cây mù u
Dòng sông in bóng em chiều thu
Về đây mới biết
Bên sông không còn mái nhà ngày xưa
Sóng đời cuốn trôi lỡ rồi sông bên đó
Nhà em đã bỏ làng đi mãi không về
Mỗi ngày bên sông không còn em đi học
Ngọn gió reo buồn, buồn trong nhánh mù u
Nhánh mù u, con bướm vàng không đậu
Câu ca từ thuở thơ dại ru sang
Sông quê, trường làng (con đò trên cát lở)
Cũng vì em xa mà thành điệu nhớ não lòng...!
©¿®
Sông Quê 2
Đinh Trầm Ca
" Hò... ơi... Chồng gần sao em không lấy, mà em lại lầy chồng xa.
Một mai cha yếu mẹ già, chén cơm đôi đũa kỹ trà ai dâng?
Hò... ơi... Sao em lại bỏ dòng sông, sông quê vẫn chảy...
Hò...ơi...Sông quê vẫn chảy, nặng lòng nhớ thương. "
Từ ngày em bỏ giòng sông, bỏ con đò ngang, sang quê người đất khách.
Em đi như cánh bèo trôi, trên con sóng đời xô biết trôi về đâu.
Ngậm ngùi đi giữa phồn hoa, xót xa tình ta qua bao mùa mưa nắng.
Thương con sông nắng vàng mênh mang, ai đứng chờ em sang.
Em ơi! Sông vẫn còn đây.
Em đã về đâu, cho bến xưa nặng sầu, cây buồn nhụy rơi.
Sông ơi! Sông chảy về đâu.
Cho lỡ đời nhau, cho tan vỡ tình đầu, ước vọng chìm sâu.
Vì đời dâu biển nổi trôi, bỏ quê mà đi, xa bao người yêu dấu.
Đêm đêm mơ tiếng đò kêu đưa trên bến ngày xưa.
Nhớ ơi tình quê!
Ngày nào em trở về quê, nắng nghiêng bờ đê, đưa chân ngà quen lối.
Sông quê vang tiếng cười vui, vang câu hát tình đôi.
Hy Trần
Sông Quê 3
Đinh Trầm Ca
Xưa chốn đây, tan trường về mình đi chung lối
Qua bến sông anh đưa đồi người khách thân thương
Từng ngày qua nắng tàn, rồi mùa sau ngỡ ngàng
Đôi chim non hẹn ước bên con sông ngập nước
Dưới trăng thề, sẽ đi về bên nhau mãi mãị....
Năm tháng trôi đôi tâm hồn, chìm trong say đắm
Anh ước mơ say cây cầu, rồi đón em sang
Nào ngờ đâu phũ phàng, một ngày sông sóng tràn
Em trôi theo mãnh số, Anh trôi trong bão tố
Vỡ tan rồi, vỡ mộng đầu, từ ngày bỏ xa quệ....
Đây đất khách quê người, như cánh lục bình, vừa trôi vừa nở
Em cô gái quê nghèo,
Giờ đã sang giầu mà lòng vẫn thương quê
Anh vẫn là anh nghệ sĩ giữa phong ba
Nhớ quê viết bài ca thiết tha
Ôi những nhánh sông đã chảy về muôn hướng
Lòng vẫn chung cội nguồn.....
Trong nhớ thương anh tìm về, giòng xanh dĩ vãng
Bên bến xưa nay cây cầu đà bắc ngang đưa
Dập dìu trong nắng hồng từng đàn em đến trường,
Vang vang câu cười nói, đưa nhau qua cầu mới,
nối đôi bờ, nối đôi lòng, nhưng ta đã lỡ .....
Em hỏi anh, con sông nào đời không chia rẽ
Em biết không, con sông nào cùng rẽ chia nhau,
Nhịp cầu mơ đã thành mà mình xa cách dần,
Sông quê chia nhiều nhánh, ta lênh đênh nhiều hướng,
Chẳng bao giờ, chẳng khi nào tìm được bến nước xưa ...
Sông Sầu Đôi Nhánh
Anh Bằng
(chưa biết)
Tôi với em là hai nhánh sông
Đầy vơi con nước chảy đôi dòng
Đời ta lỡ xoáy trong biển sóng
Đâu biết vui buồn mà ước mong
Em với tôi là hai nhánh sông
Phù sa nghẹn lối ở trong lòng
Bừng lên những đớn đau lạc lõng
Đâu biết đâu là niềm ước mong
Em và tôi là hai giòng sông
Đã lỡ từ xưa chẳng một giòng
Em lướt thủy triều, tôi ngược sóng
Nên buồn hai đứa vẫn mênh mông
Tôi với em là hai nhánh sông
Tình yêu đã chết ở trong lòng
Ngàn năm xuôi ngược niềm vui sống
Mà mãi long đong, mãi lạnh lùng
Em và tôi đôi nhánh sông sầu
Muôn đời không, gặp nhau nữa đâu
Em và tôi, hai nhánh sông buồn
Nên ngàn năm lệ như nước tuôn.
Gia Huy trình bày
Hoài Thương
Sống Sót Trở Về
Phạm Duy
(Saigon-1972)
Sống sót trở về, trên đường làng tươi mát
Sống sót trở về, trên đại lộ thơm ngát
Sống sót trở về, trên rừng đồi xanh ngắt
Sống sót trở về, trên biển xanh cát vàng
Sống sót trở về, anh thợ cầy sung sức
Sống sót trở về, anh thợ mỏ náo nức
Sống sót trở về, anh mục đồng thao thức
Sống sót trở về, anh thợ chài bâng khuâng.
Sống sót trở về, anh hùng rực chiến công
Cũng giống anh hiền, ưa cuộc đời tối tăm
Sống sót trở về, ta đều ngập ước mong
Má ấp môi kề, ôm người đẹp suốt năm
Sống sót trở về, linh mục dựng gác chuông
Chúa giáng ơn lành cho bổn đạo bốn phương
Sống sót trở về, nơi Phật đài ngát hương
Tiếng mõ chen vào lời Thượng Tọa sót thương.
Sống sót trở về, tên cường đạo lau kiếm
Xé áo giang hồ, xin chèo đò trên bến
Sống sót trở về, quên mầu hồng gái điếm
Trút phấn son rồi, xin mặc lại áo huyền
Sống sót trở về, tôi tạ từ vũ khí
Sống sót trở về, tôi trở lại nhỏ bé
Sống sót trở về, đeo một bầu rượu quý
Sống sót trở về, vui một mình... tôi đi !
họctrò
Sóng Vàng
Văn Chung
Thân tặng nhạc sĩ Dương Thiệu Tước để ghi một kỷ niệm trên Sông Hát. Khi giã từ "sông củ bến xưa" người lữ khách đã tạm quên thương nhớ, để tâm hồn được lâng lâng trên sóng nước trong một chiều vàng.
VĂN CHUNG
Trên dòng sông Hát
Êm đềm lướt đưa
Con thuyền nương sóng
Cách chia đôi bờ
Buồi lòng rời xa
Sông cũ bến xưa
Hồn nhạc say mơ
Niềm thương nhớ
Trên dòng sông Hát
Thu vừa mới sang
Trăng vừa lên quá
Khóm tre bên làng
Lòng người tha hương
Quên phút nhớ thương
Nhìn giòng tràng giang
Trung sóng vàng
Phất phới mấy cánh buồm cong
Hứng gió, lướt trên triền sông
Hoàng hôn muốn chìm rơi trong đáy nước
Lướt cánh biếc trên tầng mây
Dập dìu, đàn chim én bay
Về khắp đó đây
khiến ta đắm say
Trên dòng sông Hát
Êm đềm lướt trôi
Con thuyền nương sóng
Hướng theo phương trời
Nhịp nhàng tay bơi
Tay lái khoan thai
Bềnh bồng xa khơi
Xa cõi đời
Chép từ tập "Nhạc Tiền Chiến" do Kẽ Sĩ xuất bản
Lâm Viên
Sóng Về Đâu
Trịnh Công Sơn
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?
Sóng bạc đầu và núi chìm sâu
Ta về đâu đó
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu
Ta tìm em nơi đâu ?
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?
Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua
Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù
Biển sóng … biển sóng … đừng xô nhau
GiGiLam
Sống Vui
Võ Tá Hân
Sơn Cư
Chỉ thiền quán sống vui dài lâu
Phép an tâm ôi thật nhiệm mầu
Đắm say nhiều buồn vương sóng gió
Thở và sống thênh thang cuộc đời
Đừng hờn oán kết thêm nghịch duyên
Lấy thương yêu xóa sạch hận thù
Thắp lên nụ cười hiền trong sáng
Đem nguồn vui xây nên tình người
Tình không bến lấy chi mà vương
Đường đi tới với bao tình thương
Ngày vui tới thế gian đổi mới
Mình chuyển biến có chi đâu mà ngờ
Chỉ còn có sống vui mà thôi
Quên hết đi tháng ngày lo âu
Nụ cười nở mãi trên bờ môi
Từng bước chân điểm trang cuộc đời
VTH
Sóng Xô Tình Vỡ
Nguyễn Minh Anh
Thấp thoáng như mây cuối trời
Như tình sóng vỗ giữa mù khơi
Lênh đênh con nước trôi
Bên đời tiếc nuối
Nếu biết không có thuyền
Muôn đời biển sẽ chẳng bình yên
Khi anh không có em
Nhớ thương triền miên
Bờ cát vẫn mong chờ ai
Khi tình như cánh chim vụt bay
Thuyền tình giờ mịt mù xa mãi... tình đã đổi thay
Tình là ngọn sóng cuốn mãi dấu yêu ngày qua
Để mình ta bơ vơ trên bến xa lạ
Nụ hôn cuối héo hắt trên môi khi tình đã nguôi.
Tình là ngọn sóng cuốn mãi dấu yêu ngày qua
Để lời ru miên man trên cành tay ngà
Còn lại chút nuối tiếc cho nhau khi tình đã xa...
Tình là ngọn sóng cuốn mãi dấu yêu ngày qua
Để mình ta bơ vơ trên bến xa lạ
Nụ hôn cuối héo hắc trên môi khi tình đã nguội (Tình đã xa)
Tình là ngọn sóng cuốn mãi dấu yêu ngày qua
Để lời ru miên man trên cành tay ngà
Còn lại chút nuối tiếc cho nhau khi tình đã xa...
Vũ Hạ trình bày
Hoài Thương
Suối Lệ Xanh
Phạm Mạnh Cương
Lệ rớt trên môi em gầy
Lệ buốt trong tim từng ngày
Lệ nhớ đá buồn mong manh
Khóc tình chưa xanh lên ngôi thần thánh
Lệ rớt cho mây giăng sầu
Lệ khóc cho ân tình đầu
Lệ suối phiến buồn xanh xao
dấu tình hư hao bọt sóng xô vào
Thôi tình hỡi đã chết theo nhau
đã tắt nghẹn ngào
rồi ngày qua ngày qua
Xót xa mắt xanh nhạt nhoà
Thôi tình hỡi đã chết thương đau
Đã chết ngọt ngào
Rồi tình mê tình không lối về
Tình đã ê chề
Lệ rớt trên môi em gầy
Lệ khóc cơn mê đoạ đầy
Lệ nhớ hỡi người yêu ơi
khóc tình xa xôi em không hờn dỗi
Lệ khóc chưa vơi mặn nồng
Lệ hỡi suốt đời chia ly
Vùng sầu nghiêng đi tình có vui gì ? . .
Ngô Đồng
Suối Mơ (Bài Thơ Bên Suối)
Văn Cao & Phạm Duy
Suối mơ!
Bên rừng thu vắng,
giòng nước trôi lững lờ ngoài nắng.
Ngày chưa đi sao gió vương?
Bờ xanh ngát bóng đôi cây thùy dương.
Suối ơi!
Ôi nguồn yêu mến,
còn ghi khi bóng ai tìm đến.
Đàn ai nắn buông lưu luyến.
Suối hát theo đôi chim quyên.
Từng hẹn mùa xưa cùng xây nhà bên suối .
Nghe suối róc rách trôi hoa lừng hương gió ngát.
Đàn nai đùa trong khóm lá vàng tươi .
Tơ đàn chùng theo với tháng năm,
Rừng còn nhớ tới người.
Trong chiều nào giữa chốn đây,
Hồn cầm lắng tiếng đời.
Suối ơi!
Nghe rừng heo hút.
Giòng êm đưa lá khô già trút.
Còn như lưu hương yêu dấu .
Với suối xưa trôi nơi đâu .
Tài liệu tham khảo: Nhạc Tiền chiến - Kẻ sĩ xuất bản - Sài gòn 1970
Suối Nước Mắt
Ngoại Quốc
Người ơi! Người có tin rằng
Từ lâu tôi vẫn khóc
Vẫn gọi người trong giấc ngủ
Từng mùa Thu đã chết
Trái tim mỏi mòn héo gầy
Giọt nước mắt chưa nguôi
Vẫn não nề tuôn như suối
Lạy trời làm sao quên nhau?
Nhưng quên nhau sao đành?
Người ơi! Trăng vẫn sáng
Lá vàng mùa Thu vẫn đổ
Và mùa Đông lạnh giá
Chứng minh kỷ niệm chúng mình
Từ lúc mới yêu nhau
Và từng ngày Xuân yêu dấu
Hai người đành nở quên sao ???
Đến bao giờ đời tôi quên dược dĩ vãng
Đã mấy Thu tàn, Đông về tôi vẫn âm thầm
Nên dệt vần thơ, thương đau bằng suối nước mắt
Trái tim âu sầu, đành lòng chấp nhận khổ đau
Tình yêu sầu héo trong lòng
Làm tôi quen với khóc
Khóc để làm vơi nỗi khổ
Nhìn người say tình mới
Khiến tôi rung mình khiếp sợ
Đời đã khép cho tôi
Người đẹp mà tim chai đá
Mấy ai thấu hiểu lòng ta ????
Ngoc Lan trình bày
Hoài Thương
Suối Tóc
Văn Phụng
(Capo 1.TIME 2/4)
INTRO: | CM7 | Bm | D | D | C | C | D | D
| G | G | C | C
Tìm cho thấy liễu xanh-xanh lả lơi
G C D F
Hay đi tìm dòng suối tóc trên vai.
| G | C | Bm | D
Ghi trong khóe mắt u hoài hình bóng ai.
| Bm | A7 | D | D
Tôi với em một đêm Thu êm ái.
Người em gái đứng im trong hồi lâu
Tôi ngập ngừng lòng muốn nói đôi câu.
Xin cho suối nước non ngàn tìm đến nhau.
| Bm | D7 | G | G
Như chúng ta đôi lần hàng gắn thương yêu.
| Am7 | C | Bm | Bm
Tôi muốn đưa em qua miền giòng núi xanh.
| D | D | G | G
Chúng ta cùng thăm con suối dịu êm.
| Em | Am | D | D
Nhưng thiên nhiên không êm như tóc huyền.
| Em | A7 | D | D
Nhưng Thu qua không trong như đôi mắt em.
Lòng tôi muốn viết lên đôi vần thơ.
Hay cung đàn cùng nét bút tranh hoa.
Xin em biết nhé cho tình hai chúng ta.
| Bm | D7 | G | G
Trong ý thơ, cung đàn và suối tóc mơ.
Sương Đêm
Trần Thanh Tùng
Đêm buông thật êm lòng tôi cô quạnh.
Ôm mối sầu vương nào ai có hay.
Nghe hơi thở tôi dường như có em.
Bên em mộng mơ chợt oà vỡ tan.
Mưa rơi thật lâu rời mây đen buồn.
Em đi nơi đâu anh cứ mãi tìm.
Lòng cứ đừng thôi mà sao vẫn em.
Lao xao trong tôi rối bời lãng quên.
Hạt sương rơi từng đêm lung linh ánh hoa.
Rụng rơi xanh nụ hoa trong tình tôi.
Buồn chơi vơi từng đêm ngồi bên ô cửa.
Và mong tình em rơi vào tim tôi.
Mỹ Tâm trình bày
(Album Tứ quý Sài Gòn)
Hoài Thương
Sương Đêm (Anh Về Đêm Nay)
Đỗ Kim Bảng
Tango Habanera, 2/4
Đường khuya mình tôi
Lặng nghe tiếng chân rơi
Trong vắng im, lòng bồi hồi,
nhớ hôm nào cùng người,
lạnh lùng sương xuống rồi
Cầm tay nhìn nhau, mà không nói nên câu
Ai tránh sao được nghẹn ngào,
lúc xuân đời dạt dào lòng buồn theo con tàu ?
Vì còn thương, còn yêu tôi đã lên đường
Cho người em nhỏ hậu phương : Môi thơm tình xuân;
tim dâng ngàn hương; mắt em thôi đừng thoáng buồn
Để tình ta bền ghi theo tháng năm dài
Thương người tóc đổ bờ vai
Môi xuân chờ ai ?
Mây giăng rèm mi
Có nghe tâm tình thấm lạnh;
Những đêm sương mờ lối đi ?
Đường qua nhà em
Chìm trong ánh sương đêm
Sương xóa con đường ghồ ghề,
ướt vai người trở về mà lòng không não nề.
Vì em gặp tôi, dù trong phút giây thôi
Cho nhớ nhung đừng vời vợi, nét môi nụ cười,
và tình yêu phơi phới
Sương Khuya
(chưa biết)
Bầy chim tha tới
Mùa thu sương khói
Nỗi buồn lãng quên
Mây thành phố đêm
Mắt đèn thắp lên…thắp lên .
Từng cây lá ướt
Rụng đầy chân bước
Rêu mòn dấu đau
Ngăn hồn mãi đau
Sao trời dấu sâu … nỗi sầu
Ôi ! nắng trăng thêu vàng đường hoa
Phấn gương bao mùa phai nhòa
Người từ xa thôi hết rồi
Tình yêu mong nhớ người
Nở thành hoa lẻ loi
Khi gió mây mang buồn …tuổi thơ
Mắt xanh đã mươi sương mù
Lòng càng lạnh theo gió mùa
Và rêu phong đã chờ
Chợt héo hon tình xưa
Vàng bay lang thang
Chờ hồn phiêu lãng
Cây dài bóng im
Gọi buồn gối êm
Ru mềm tóc đêm …khóc thầm.
Ngàn mây lang thang
Chờ hồn phiêu lãng
Cây dài bóng im
Gọi buồn gối êm
Ru mềm tóc đêm …khóc thầm .
Hư Vô
Sương Lạnh Chiều Đông
Mạnh Phát
Chiều xưa phai nắng dấu mòn đưa lối.
Soi bóng chung đôi mà hóa chia phôi.
Sương lạnh chiều đông vương tiếng thở
của người nguyện đợi chờ nghẹn ngào giờ tiễn đưa.
Chợt thấy lòng rớt giữa hư vô.
Đưa tiễn nhau đi ngại những đêm mưa.
Đêm chập chờn buông lên giấc mộng
Em vẫn thường gặp anh như lúc xưa nơi sân trường.
Anh lên đường trăm hướng.
Em ở lại sầu thương.
Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ,
Ướp cánh hoa xưa vẫn nhớ hương chờ mà đắm trong nghẹn ngào.
Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng.
Mây vỡ hoa tan tàn giấc mơ hoa.
Anh hãy về đây đêm giá lạnh
Vẫn nghe nồng hơi ấm của tâm hồn tròn mơ.
HyTran
Sương Thu
Văn Phụng
Slow Waltz
Chiều về trên sông vắng
Chỉ thoảng có đôi cò trắng
Màn sương thu xuống dần
Vương vấn tiếng chuông chùa ngân
Nhịp cầu đang duyên dáng nhìn bóng trên sông gợn sóng
Thuyền ai gió đưa lững lờ trôi theo bến mơ
Sương thu xuống rồi, trên núi đồi, dưới biển khơi
Sương thu trắng ngần, đang xuống dần khắp trần gian
Mơ hồ
Sương xuống rồi, trên mắt người, ướt làn môi
Mơ màng trên áo chàng vương tóc nàng
Sương thấm tràn
Đàn nhà ai le lói, mờ chiếu xuyên qua làn khói
Dòng sông nghe sóng lòng, thao thức như đang chờ mong .
Thuyền ai neo bên bến, vẳng tiếng ru con trìu mến
Đời chìm trong bóng đêm
Âm thầm riêng ta vẫn mơ ... thầm ta vẫn còn mơ .
Tài Liệu tham khảo: Tinh Hoa Miền Nam xuất bản lần thứ nhất
tvmt
Sương Trắng Miền Quê Ngoại
Đinh Miên Vũ
Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm
Sương trắng rơi vai tôi buốt lạnh mềm
Chim muôn buồn rủ nhau bay về đâu
Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau
Nào những khi ôm thép súng tê tay
Đắm mắt theo bao hư ảo thở dài
Nơi chốn xa cuộc đời mẹ quẳng gánh
Em còn khều sáng ánh đèn từ sương mai
Mẹ biết bây giờ con ngồi gác nhỏ
Gió hẹn mưa thề một khi con về quê ngoại xưa
Để mẹ nhắn lời thăm
Trường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ
Theo mẹ đến trường giờ đây con đường xưa còn đó
Tóc liều vờn gió ru hoài ...
Bận hành quân nên khó thăm nhau
Nhưng có nhau như hơi thở vào đời
Tóc em còn cỏ thơm hương cỏ may
Để anh nói chuyện ngày mai
Bạn bè anh theo lớp tuổi ra đi
Dăm đứa thân đôi khi chẳng trở về
Xin có em nguyện cầu cho đời anh
Đá mềm chân cứng để mẹ còn tương lai ...
tvmt
Suy Tôn NTT
Ngọc Bích
Thanh Nam
(Không biết nguyên bản của bài này, đây là "lời 2" lưu truyền trong dân gian)
Tôi đi ngang tiệm hủ tiếu trong Đô Thành
Thấy họ bán thịt phở tái thiệt là ngon
Miệng đang hút thuốc lào
Miệng đang hút thuốc lào
Liền nhào vô bưng cái tô mà húp
Ăn xong xuôi rờ trong túi không có tiền
Cái họ bắt rồi họ nhốt trong cầu txxx
Về nó tyyy quá chừng
Về nó tyyy quá chừng
Thề từ đây không dám ăn nữa đâu
Toàn dân VN nhớ ơn tô hủ tiếu
Tô hủ tiếu tô hủ tiếu muôn năm
Toàn dân VN nhớ ơn tô hủ tiếu
. . . (câu cuối cùng quên mất rồi)
Biển Nhớ - Tiếu Bà Bà
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |