Năm 17 Tuổi
Linh Ngân
Năm 17 tuổi em đi lấy chồng
Trong nhờ đục chịu phận gái sang sông
Tưởng vui hết nghĩa tơ hồng
Ngờ đâu sớm để tang chồng
Trời ghen má đỏ môi hồng
Năm 17 tuổi duyên em lở làng
Ba chìm bảy nổi một chuyến sang ngang
Thủy chung gánh gãy giửa đàng
Thuyền quyên trống trải vô vàn
Từng đêm suối lệ tuôn tràn
Bao nhiêu bến mộng trong đời
Mà em bến đục, tình em ngậm ngùi
Tim em lá đổ muôn chiều
Gió mưa tiêu điều nghe xót xa nhiều
Năm 17 tuổi tim yêu mất rồi
Em về bèo bọt một kiếp đơn côi
Nợ duyên gánh gãy ngang trời
Tuổi xuân bước lẻ trong đời
Thời con gái cũng qua rồi ...
tvmt
Năm 17 Tuổi 2
Song Ngọc - Hoài Nam
Mười bẩy đến tuần trăng mới tròn
Nghe mùa Xuân bước vào tâm hồn
Nụ cười duyên tô hồng đôi má
Tâm tư dạt dào mong nhớ
Lứa đôi đã nhiều lần mơ.
Kỷ niệm nhớ nào ghi trong đời
Nghe tình yêu đến lòng u hoài
Chẳng hiểu mình yêu hình hay bóng
Chua cay ngọt bùi hay đắng
Tím xanh hay là màu vàng.
ĐK:
Tâm tư chưa lần trao gởi
Vui buồn nào có tên
Mười lăm trăng chưa đến thì
Qua đi mười sáu về
Mười bẩy tôi yêu
Đầu tiên nói câu ước thề.
Mười bẩy với thời gian đi rồi
Trong hồn vương bóng hình một người
Giờ hiểu tình yêu vàng hay tím
Khi hoa vừa tròn đôi chín
Giấc mơ êm đềm về tim...!!!
tvmt
Năm 2000 - 2000 Năm
Y Vũ
Năm hai ngàn năm anh còn lại gì tôi còn lại gì
Em còn gì ta còn lại gì
Còn chăng là bóng hư không
Còn chăng tuổi đá mênh mông
Còn chăng tóc xanh phai màu
Qua mất rồi vạn ngày thật dài của chúng ta,
Của những phôi pha
Năm hai nghìn năm tôi còn lại trên cuộc trần
Tiếng nhạc hồn ru trọn đời mình
Và em có lời đã ghi âm
Chồng đĩa cũ mọt mới ăn sâu
Và anh có áng văn xưa đầy
Cho đến giờ mầu mực nhạt mờ và chúng ta đi vào trong mơ
Hai nghìn năm tôi trở về vùng đất thênh thang
Tôi gặp người tình cũ bên đường
Bây giờ nàng bạc sương tóc mây
Năm hai ngàn năm tôi trở về tìm dấu thân yêu
Trong bạn bè dần đã qua đời, qua một lần thế kỷ hai mươi.
Năm hai ngàn năm mong người nào qua trọn tuổi đời
Trăm tuổi già để nhìn loài người
Còn đang sống và sống đam mê
Còn đang sống dài những năm sau
Người hãy ngoái mắt trông sau mình
Xem cõi trần bụi hồng nhạt nhoà rồi chúng ta đi về trong mơ
Năm hai ngàn năm ta còn gì ?
Năm hai ngàn năm ta còn gì ?
Năm hai ngàn năm ta còn gì ?
Hoa Nắng
Năm Cụm Núi Quê Hương
Minh Kỳ
Chiều nay có người thương binh
Đi về thăm quê quán với một bàn tay còn lại
Quê hương anh mấy ải đèo xa chiều xưa êm ả câu hò
Ngũ Hành năm cụm núi xa mờ.
Buồn vui Ngoại kể em nghe
Ngày xưa Mẹ cùng Cha trai lành gái đảm thương nhau
Vì nghèo duyên đôi lứa mẹ già cho lấy nhau
Đám cưới nghèo buồng cau ly trầu.
ĐK:
Rồi mai anh trở về Cha anh không còn nữa
Mẹ anh bây giờ đã già
Ngũ Hành năm cụm núi xanh xanh
Xa rồi một trái Nam trần
Mây giăng nhiều trên đỉnh Hải Vân.
Chiều nay có người thương binh
Đi về với bàn tay năm ngón như đi về với cuộc chiến chinh
Anh mất đi bàn tay nhưng còn quê hương yên lành
Một ngón tay dâng một cụm ngũ hành.
Niềm vui chờ đón tương lai
Thư gửi cho người yêu viết bằng tay trái không ngay
Tình mình mong đẹp mãi như năm cụm núi quê hương
Ôi năm cụm núi quê hương…!!!!
Bảo Trâm
Năm Ngàn Năm Trước
Trần Quan Long
Hà Huyền Chi
Từ năm-ngàn năm, tôi đang chết từ năm-ngàn năm.
Từ năm-ngàn năm, giọt sao buồn bay vào cõi thiên-thu.
Để hôm nay khỏi nhục làm người dân mất nước,
Để hôm nay đừng ôm gót kẻ thù.
Hãy lụi cho tôi vài ba mũi mác
Vào trái tim băng-hoại máu đen ngòm.
Có một quê-hương đẹp hơn hoài-bão
Đã ngu-ngơ để lạc mất linh-hồn.
Hãy chặt tôi ra làm trăm ngàn mảnh,
Thịt xương tôi làm phân-bón ruộng đồng.
Lúa nở bông, những bông vàng kiêu-hãnh,
Mảnh hồn đau đỡ tủi với non sông.
Từ năm-ngàn năm, tôi đang chết từ năm-ngàn năm.
Từ năm-ngàn năm, giọt sao buồn bay vào cõi thiên-thu.
Để hôm nay khỏi nhục làm người dân mất nước,
Để hôm nay đừng ôm gót kẻ thù.
Bảo Trần
Nằm Nghe Em Hát Trên Vùng Biển
Từ Công Phụng
Kim Tuấn
Nằm nghe em hát trên vùng biển
Ôi giọng buồn như nắng ngất ngây
Xao xuyến vàng trưa bờ cát xa
Như anh, như em còn hôm nay
Nằm nghe em hát trên vùng biển
Ôi ngọt ngào như sóng vỗ miên man
Xa khuất ngàn khơi màu nước xanh
Như tình yêu dành riêng đôi ta
Giữa khoảng trời xanh
Sóng gọi hồn anh
Em một mình và nỗi nhớ trong anh.
Ngày mai xa cách nằm nghe sóng gọi
Giọt buồn nào trong khoé mắt long lanh
Ngày mai xa cách nằm nghe sóng gọi
Những ngậm ngùi để nhớ nhau thêm
Nằm nghe em hát trên vùng biển
Anh chợt buồn khi nghĩ lúc xa em
Rồi mai có còn trong tiếng hát
Riêng một đời anh như mãi mãi bên em
BBĐ
(mầm non)
Xòe bàn tay đếm ngón tay
Một anh béo trông thật đến hay
Cả ngày vui ai có việc
Là em giúp luôn không ngồi yên
Kề bên em đứng thứ hai
Một em tính thật thà dễ thương
Hỏi rằng em cao nhất nhà
Thì em lắc luôn ngay cái đầu
Xòe bàn tay đếm ngón tay
Một em đứng trông thật đến cao
Hỏi rằng em cao thế này
Thì em nói em chăm thể thao
Cạnh bên em đứng thứ tư
Hỏi em đã biết đọc chữ chưa
Thì em thưa em biết rồi
Và em đứng nghiêm giơ tay chào
Xòe bàn tay đếm ngón tay
Một em bé trông thật rất xinh
Hỏi rằng ai, em út nhà
Thì em hát luôn theo điệu ca
Rằng là em bé rất ngoan
Thường hay khám tay sạch các chị
Làm vệ sinh, hay quét nhà
Và múa hát cho vui ông bà
Bông Lài
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |