7.5.4. Hệ số phục hồi động năng trong đoạn ra mở rộng tính theo công thức (40)
ph = - m.r - r., (40)
trong đó:
m.r là hệ số tổn thất trong đoạn ống mở rộng, tính theo mặt cắt đầu của phần mở rộng (xem Phụ lục A);
và r là diện tích mặt cắt đầu và cuối (mặt cắt bình thường và mặt cắt ra) đoạn mở rộng;
và r là hệ số hiệu chỉnh vận tốc tại mặt cắt đầu và cuối đoạn mở rộng. Trong những tính
toán gần đúng có thể lấy = 1,0 và r = 1,1 1,3.
7.5.5. Để đảm bảo không có hiện tượng tia dòng tách khỏi thành ống, góc mở rộng toàn bộ theo mặt bằng nên lấy như sau:
10o khi V 10 m/s;
5o 8o khi 10 m/s < V < 20 m/s
Khi vận tốc dòng chảy V > 20 m/s không nên mở rộng phần ra vì có thể phát sinh hiện tượng khí thực.
CHÚ THÍCH: Khi mở rộng một hướng nên mở rộng theo mặt bằng để giảm trị số lưu lượng riêng.
7.5.6. Hiệu quả của phương pháp tăng khả năng tháo của cống bằng biện pháp làm tăng cột nước phục hồi trên phần liên hiệp đánh giá theo công thức:
(41)
trong đó:
Q1 là lưu lượng cống khi cao độ trần cống tại cửa ra cao hơn cao độ mực nước hạ lưu;
Q2 là lưu lượng cống khi bố trí cao độ trần cống tại cửa ra thấp hơn cao độ mực nước hạ lưu một đại lượng Zph;
Z’ là độ chênh mực nước thượng hạ lưu cống; Zph là cột nước phục hồi.
Trường hợp hr > hk cột nước phục hồi Zph xác định theo 7.4.4.
Khi hr < hk, cao độ trần cống tại cửa ra thấp hơn mực nước hạ lưu nhung cửa ra không ngập (hình 10), phần liên hiệp lăng trụ, mặt cắt chữ nhật, cột nước phục hồi Zph có thể tính gần đúng theo các công thức (42) (44).
7.5.6.1. Đối với sơ đồ hình 10a,
hoặc theo đường cong a (Hình 11);
7.5.6.2. Đối với sơ đồ Hình 10b
Trường hợp đặc biệt P = hk có thể lấy Zph theo đường cong b Hình 11;
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |