Lịch Sử Giáo Hội Công Giáo
Lm. Phanxicô Xaviê Ðào Trung Hiệu OP
34
Cuộc Lữ Hành Ðức Tin
luận kéo dài một tháng trong ôn hòa. Nhóm Ario bị kết án. Giám mục Osio đưa ra bản Kinh Tin Kính
trong đó khẳng định Chúa Con
đồng bản tính
(Homoousios) với Chúa Cha, xác định Cha và Con bằng
nhau hoàn toàn. Ario và 2 giám mục theo ông bị đày qua Ba Tư. Ba giám mục khác không đồng ý nhưng
ký nhận, về sau rút lại, bị phát lưu qua Gallia.
Ngoài ra công đồng cũng chỉnh đốn một số kỷ luật Giáo Hội: ngày lễ Phục Sinh vào chúa nhật,
hạn chế việc giáo sĩ sống với phụ nữ. (Công đồng Elvira năm 300 ra luật độc thân giáo sĩ cho Tây Ban
Nha). Đức cha Paphnuce tuy độc thân, đã đề nghị đừng áp đặt luật đó cho mọi giáo sĩ. Về thứ tự các
Giáo đoàn lớn ta thấy: Roma,
Alexandria, Antiokia, Giêrusalem.
1,3. Nửa thế kỷ xáo trộn
Thỏa hiệp trong công đồng Nicêa chẳng bao lâu bị đặt lại vấn đề. Nhiều người không đồng ý chữ
Homoousios vì không có trong Kinh Thánh. Họ cảnh giác sợ rơi vào lạc giáo không phân biệt Cha với
Con. Đa số các vùng Đông phương theo họ, trừ thánh Athanasio, Giám mục Alexandria (+373). Giáo
hội bên Tây vẫn trung thành với Nicêa... Để xoa dịu quần chúng, Hoàng đế phát lưu Athanasio, mở công
đồng Tyro (335), ân xá cho Ario và đón ông về cách trọng thể (năm sau ông qua đời).
Thời hoàng đế Constans, việc chia rẽ càng gia tăng. Tại Công đồng Sardica (343), Đông phương
đòi kết án Athanasio. Từ năm 351, hoàng đế Constantius theo hẳn Ario. Phía Latinh bị lưu đày: đức
Liberio, thánh Hilario, giám mục Osio thành Cordoba... Đức Liberio bị áp lực, đã kết án những ai dùng
từ homoousios để truyền bá thuyết Sabellius (Hình thái Thuyết: một Chúa với ba hình thức). năm 359,
hoàng đế thành công khi đưa ra công thức homoios: "Chúa Giêsu giống Chúa Cha theo như Kinh Thánh
dạy". Thánh Giêrônimô tỏ ra đau đớn kêu lên: "Cả thiên hạ bỡ ngỡ, khi thấy mình thuộc về Ario". Riêng
Antiokia bị chia thành năm nhóm với những Giám mục cho môỵi nhóm.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: