- Tri
ết học hành vi của người Trung Quốc xưa có ý này: kẻ ác dùng thiện pháp, thiện pháp thành tà;
chính nhân quân t
ử dùng tà pháp, tà pháp thành chính. Nói cách khác: vì mục đích chính đáng, có thể
dùng th
ủ đoạn.
Đào Khiêm nói:
- Cách lu
ận chính – tà đó rất độc đáo, song nó giống như chơi dao, không giỏi là huỷ hoại thanh danh
m
ột đời của Đào Khiêm này. Để từ từ tôi tính đã.
Nào ng
ờ một tuần sau, Đào Khiêm bỗng nhiên bị bệnh, nằm liệt giường. Vào viện hơn một tháng, bác sĩ
b
ảo Đào Khiêm đã mắc ung thư giai đoạn cuối, vô phương cứu chữa. Trước lúc lâm chung, Đào Khiêm
g
ọi Mi Trúc và Trần Đăng tới dặn dò đinh ninh:
-
Điều thứ nhất: Tôi chẳng làm gì được rồi, cứ theo cách các anh mà làm.
-
Điều thứ hai: Lưu Bị là một thanh niên tốt, các anh hãy gắng giúp anh ta.
-
Điều thứ ba: Các anh nhất định phải lo lắng cho tương lai công ty, đừng phụ một đời đắng cay của tôi…
V
ừa nói, Đào Khiêm vừa chỉ vào tim mình, sau đó hai mắt khép lại.
La Quán Trung trong "Tam qu
ốc diễn nghĩa" thuật chuyện Đào Khiêm nhường Từ Châu chỉ là "Đào
Khiêm ph
ải thuyết phục mãi, cuối cùng Lưu Bị mới chịu nhận Từ Châu". Câu chuyện đến đây mới hóa ra
r
ằng Đào Khiêm không phải là ông già cô độc, mà còn có hai con trai. Con trưởng là Đào Thương, con
th
ứ là Đào Ứng, cả hai đều làm trong công ty Từ Châu. Vì sao Đào Khiêm không để lại công ty cho con
mà giao cho Lưu Bị? Đó là câu đố khó giải.
Sau khi
Đào Khiêm qua đời, Trần Đăng, Mi Trúc mở cuộc tuyển người, Lưu Bị trúng ghế giám đốc, xem
như hoàn thành di nguyện của Đào Khiêm.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: