Ngày 11 Tháng 12 Annam 1939 (11 giờ khuya) [ĐCL.39/21]
Nầy mỗi con nào quyết lòng theo Đạo học Lý của mình, đặng tránh đường tội lỗi thì hãy rán lo, rán học; đừng có thối bước ngã lòng.
Còn mỗi con nào chẳng ưa vì Đạo, biết Phật Trời thì hãy rán ngó lại cái xác thân của mình hằng ngày cho lắm nghe mỗi con.
Nầy mỗi con, cái kiếp sống làm Người trong buổi hiện thời đây có chi hơn là phương Tu Niệm . Song cái tu niệm về Chơn Lý thì Thầy mới gầy dựng ra đây; cho nên nó phải chịu mới, chịu thua là thua cái thói dữ của mỗi con đương làm bấy lâu đó.
– Đã biết vậy chớ cái mới của Thầy lập ra đây chắc không mòn, không đứt; muôn thuở vẫn còn.
– Còn cái thói dữ của mỗi con đã làm hay là đương làm hay là sẽ làm, thì Thầy thấy rõ, nó sẽ kết quả về con đường ngổn ngang, hoặc là vào chỗ tai ương, rồi lại thêm hại cho gia đình là khác.
Vậy Thầy hỏi chung trong mỗi đứa, đứa nào muốn thích cái nào thì tự lòng lo lánh, đặng lo làm cho vừa lòng sở dục, ngày sau khỏi trách, khỏi phiền.
(kiểm duyệt)
Thầy mở lời nói cho hết Lý, chớ từ cỗ cập kim cái thói dữ mà có giá trị chi đâu. Vậy thì mỗi con nghe rành rồi cũng cho vui là vui về chỗ thích; chớ Thầy xem rõ thì lòng dạ ai bi; ngặt khó nỗi gián can nên đành chịu vậy.
Vậy mỗi con nghe Thầy cho thi đặng đọc cho nhiều rồi vui vẻ sở mộ, nghe các con.
BÀI KHAI NIÊN
1.- Than ôi !! chán ngán cuộc đời
Tấm thâ sống tạm Ta Người dở dang
Đứa Khôn thì tính bạo tàn
Đứa quê thì chịu cùng than khổ dồn
2.- Cũng là dại dại, khôn khôn
Rồi khôn, rồi dại, xác hồn cũng tiêu.
Còn tu Chơn Lý chẳng nhiều
Vì chê là thấp, tự kiêu nên lìa
3.- Một dòng, một giống mà chia
Là do tại chẳng, rõ Bi, Lạc tường
Thầy khuyên gánh nặng lên đường
Lại cho là tốn, kiếm đường đi quanh
4.- Rồi đây mưu sự bất thành
Cũng mang tiếng gọi, tu hành chẳng Linh
Tại chưng mình chẳng thương mình
Thương về quyền lợi, chịu đành thảm thê
5.- Chỗ hiền, chỗ phải lại chê
Là không xứng cuộc, đảng phe tự cường
Phật Trời thì có sự Thương
Để lời Kinh, Sám nhắc phương Đạo Mầu
6.- Phàm trần dục luyến đã lâu
Khó tin về Đạo, chịu sầu về ngang
Mỗi con nào thấy rõ ràng
Hay ngang tàn bạo, méo tròn thịt rơi
7.- Mùi hôi, hơi thúi mịt Trời
Mỗi con thấy vậy, rụng rời không vui
Rụng là nòi giống hai nơi
Rời do tại chỗ, kiếp đời ôi thôi !!
8.- Con nào thấy đó, gọi vui
Thì đi theo đó, đời xui một đời
Thiên Cơ ngày chuyển, đêm dời
Tuần tra sổ bộ, Đạo Đời phân minh.
9.- Sang năm nầy tới Canh Thìn
Ra lời than thở, cạn tình mỗi con.
Bơ vơ đứa mất, đứa còn
Nói chi bần phú, dại khôn, ngu hiền.
10.- Con nào còn nhớ Đạo Nguyên
Thì qui Bổn Nhứt, mình riêng biết mình
Chớ ham chi sự chống kình
Lo tìm phương nhịn, đặng gìn giữ thân
11.- Chẳng xa mà cũng không gần
Mười năm tái lập, nói chừng rán ghi
Sống lo làm trọn Đạo Nghì
Thác rồi Hồn đặng, thuận qui theo Thầy
12.- Khó là tại buổi thời đây
Đừng nao, đừng ngán, đừng gầy chuyện hư
Quyết lòng một dạ khư khư
Là tâm quyết trọn, Thiện Từ Tế Nhơn
13.- Tấm thân khó nhọc chẳng sờn
Vì trong biết được, sự hơn phải làm
Hơn là Tâm chẳng nhiễm phàm
Đó là hơn thiệt, dầu Nam, Nữ đồng
14.- Thiệt là muôn việc Không không
Là không ao ước, cũng không cãi bàn
Phận lành xuôi thuận là an
Không không là vậy, vững vàng như không
Con nào hiểu đó cho thông
Là thông vận hội, lấy Không làm đề.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra phát cho đạo học Ngày Lễ Khai Niên tới đây phải gởi trước cho các Chủ Thánh thất đặng chép ra cho Đạo coi./.
————————————d&c————————————
Ngày 30 Tháng 12 Annam 1939 (12 giờ trưa) [ĐCL.39/23]
1.- Ngày Xuân đến Hiệp Thiên Đài
Là Vô Vi định của Thầy đã giao
Mỗi con đừng nệ nghèo, giàu
Miễn sao cả thảy một màu cho tươi
2.- Trên Thầy thường giáng giúp lời
Dưới thì Chưởng Quản, Đạo Đời dẫn thông
Khuyên đồng con dại chớ trông
Là trông phi lý, vượt vòng phải mê
3.- Ráng coi theo đó trọn bề
Bề cư xử phận, đề huề chẳng chinh
Đó là do Lý xử mình
Xử xong ngày sẻ thấy hình dạng vui
4.- Đời qua, Đạo tới rõ mùi
Là cơ hội trãi, vận thời quãng bao
Dặn lòng thấy khó đừng nao
Quyết tu cho trọn, năm nào cũng năm
5.- Hễ Xuân là chỗ nhớ thầm
Thầm trong vạn vật, hưởng đầm ấm đây
Ngày Xuân đến Hiệp Thiên Đài
Là Vô Vi định của Thầy đã giao./.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho con 1 bổn ; đặng ngày mai con đứng ra đọc trước khi hành lễ thời Ngọ. Hành lễ rồi sẽ đọc bài Tân Xuân. – Còn chức sắc và đạo hữu thì phải chép ra để dành đặng mỗi năm, đến ngày nầy hễ ai có đến H.TĐ Vô Vi thì phải đọc 1 lượt với con trước khi hành lễ./
————————————d&c————————————
Ngày 12 Tháng 1 Annam 1940 (12 giờ khuya) [ĐCL.39/25]
Nầy các con Nam, Nữ có lòng mộ đạo trở về Tòa Thánh chầu Lễ Thượng Nguơn, rán để lòng nghe kỹ mấy lời Thầy than thở sau đây, gọi là căn dặn nghe mỗi con.
Bài THƯỢNG NGUƠN CANH THÌN
T H I :
1.- Nầy con mỗi đứa nghe Thầy
Nghe Thầy căn dặn từ đây khuyên bền
Đạo Đời dời đổi, hư nên
Đó là tại chỗ rủ ren, tranh giành
2.- Mỗi con nào quyết Đại Thành
Thì theo Chơn Lý, thật hành nết tu
Đặng ngừa cái lũ ngao du
Là ngao du tập, lọng dù khoe danh
3.- Mỗi con có học hiểu rành
Đạo cao nhờ tại, Tánh bình tự khiêm
Dặt dè nết tục cho nghiêm
Đạo cao là vậy, ngày thêm mỗi ngày
4.- Khuyên đừng nghe chuyện bùi tai
Nghe nhiều tiếng lạ, tưởng tài rộng hay
Tài chi cũng chẳng qua Thầy
Rộng dày bao lớn, dám bày tự tôn
5.- Hay gì nết dại, tiếng khôn
Mỗi con thường có, để lòng hay tin
Bày ra nhiều chuyện hữu hình
Gọi là hay giỏi, đặng kình chống riêng
6.- Tại đây Chơn Lý làm Hiền
Mỗi con phải nhớ, là kiêng nễ lòng
Bọn nầy hay cậy phần đông
Kéo về Chơn Lý, cuồng ngông ở ngoài
7.- Đón ngăn, rù quến, chỉ bày
Vạch tìm, bươi móc dạ Thầy bia danh
Nói cho mỗi đứa nghe rành
Đạo Trời ai dễ, tung hoành đặng sao!!
8.- Vì lòng mỗi đứa lao xao
Nên Thầy dặn trước, muốn cao thì bền
Đặng chung nhau một chiếc thuyền
Vui vầy gió thuận, bình yên một lèo
9.- Lâu ngày đảng dữ ngó theo
Một xuôi, một ngược; hiểm nghèo với an
Về nơi Tòa Thánh vững vàng
Đó là Thầy định, bảo toàn chỗ tu
10.- Dặn chừng các lũ ngao du
Là quen nết tục, ưa rù mỗi con
Con nào lòng sắt, dạ son
Từ đây cọng hưởng, nước non lâu dài
11.- Trí Nhơn đạo đức sắp bày
Bày ra vẻ đẹp, trong ngoài vẻ vang
Quyết lòng theo vậy thì an
Là không ngao ngán, thở than lập thành
12.- Một phương lánh tục hiểu rành
Tục phàm lánh đặng, thì danh Đạo tròn
Làu làu khí tượng nước non
Là trong mỗi đứa, làm con hết lòng
13.- Đại Từ Thầy chẳng nệ công
Làm con chí hiếu, cho đồng một tâm
Lần lần tay tính mấy năm
Mấy năm rồi đó, có làm chi lâu
14.- Chuyển khai Tam Tiểu nhiệm mầu
Là cơ bí khuyết, khí hầu vận sanh
Dạy ban truyền chỉ Đại Thành
Kể trong tám chục, thấy rành thạnh suy
15.- Biến, an Đời Đạo dễ gì
Một Thầy lo sửa, gọi tùy sớt chia
Đó là Đại Lực, Đại Bi
Đại Hùng Linh Cảm, người suy nghiệm tường
16.- Hiện nay đường cả chán chường
Gọi là Chơn Lý, Định Tường phát khai
Quãng thông đạo lý nhơn hoài
Thâu hồi tâm định, dầu trai, gái đồng
17.- Dặn chừng mỗi đứa có công
Trở về Tòa Thánh, bề không trọn bề
Có công đi tới, đi về
Có công thì có, còn nghe chuyện xằng
18.- Nên Thầy dặn trước cho an
Là an về Đạo, mở mang cho mình
Muốn gần Chơn Lý phải tin
Là tin chuyện phải, đừng binh vực lầm
19.- Ra bài căn dặn đừng ham
Đừng ham bài tặng, khó làm Phật Tiên
Đường đường Chơn Lý hiễn nhiên
Dầu công, dầu của; cần chuyên một màu
20.- Biết Thầy là bực tối cao
Tối cao thì xét, hạng nào cũng con
Phận cao lo sửa dạy tròn
Tròn trong mỗi đứa đừng trông ngạnh nghề.
21- Chỗ hoà chỗ nhịn đừng chê,
Rán kềm tâm tánh Thầy che chỡ đồng
Xa gần mỗi đứa có công
Trở về chầu lễ ngó trông thấy rành.
22.- Thấy vầy là Đạo Lý sanh,
Thì trong lòng mỗi đứa đành dạ vui.
Rán nghe lời dạy rõ mùi,
Đừng sanh biếng nhác sụt sùi khó nên.
ĐƯỢC, bài này con giao lại cho CA đặng nó coi rồi giao cho Năm Thiên Sư, phải in ra đóng dấu ký tên phát cho đạo học; Hoăc là đem đọc giảng tại đạo tràng, rồi cũng gởi cho các chủ Thánh thất mỗi người một bổn, trong đó chép ra cho đạo coi dò lần bước tới./- -THĂNG-
————————————d&c————————————
Ngày 15 Tháng 1 Annam 1940 (7 giờ tối) [ĐCL.39/28]
ĐƯỢC, Con nghe Thầy dặn :
Ngày mai đây năm đứa nó đến Hieäp Thieân Ñaøi Vô Vi; vậy con phải nói cho trong đó hay trước, con với CA vào lạy Thầy, rồi sau mấy đứa nó lạy, rồi ra ngồi nhóm. Trong đó con phải tỏ hết các điều Thầy dạy cho năm đứa nó nghe thì trong đó mỗi đứa nó phải tự nghĩ lấy mình làm cùng không làm phải nói rành trong giờ nhóm. Chớ đạo của Thầy khai ra kỳ ba nầy, là cốt yếu sở cậy năm đứa nó, phải hết lòng khó nhọc lo lường tại Thánh Tòa . Khi con nói hết các điều Thầy dạy đó, thì mỗi đứa nó liệu lẽ nào đặng chia nhau mà lo làm cho rồi việc. Còn mấy đứa có mặt trong giờ nhóm đó, Thầy cho phép muốn xin hỏi điều chi, Thầy sẽ dạy cho; đừng để ngày sau rồi trách..
Về phần trách nhậm của Năm Vị Thiên Sư:
1.- Phải lục ra cho hết mấy khoản, mấy bài Thầy dạy việc nào nên làm; việc nào không nên, đặng in ra phát cho trong Đạo coi cho rõ;
2.- Từ ngày nầy sắp lên, các bài vở của Thầy sửa cho các nơi thì Chưởng Quản Cöõu Truøng Đaøi giao lại cho Năm Thiên Sư phải gởi và phải ghi vào sổ. Coi trong năm đó, gởi đi được mấy bài và mấy người học;
3.- Phải lục ra cho hết coi, từ ngày Thầy lập Mậu Dần ra đến giờ, mỗi năm là được mấy trăm bài Thánh Huấn;
4.- Hằng ngày phải có một hai Vị ở tại Thánh Tòa đặng hành lễ và lo phận sự ./.
————————————d&c————————————
Ngày 16 Tháng 1 Annam 1940 (9 giờ trưa) [ĐCL.39/28]
ĐƯỢC, con phải nói cho trong mấy đứa có mặt tại giờ nầy hay rằng:
Cơ Đạo từ đây sắp chuyển là chuyển cho mỗi đứa rán lo làm tròn phận sự Thầy giao. Đừng có bỏ qua mà uổng cho công phu của mình Tu niệm
- Còn chuyển là chuyển theo Máy Thiên Cơ, rán mà kiêng dè cho lắm. Chớ Thầy đã hết lòng thương mà dặn trước phần Thập Ngũ Linh Đăng trong năm rồi, thì mỗi đứa nó phải nghe theo đó, tuân theo đó, làm theo đó; đặng Thầy chuyển lập cho mau thành tựu, đó là Thầy nói cạn lời. Chớ ngày nay nhóm tại Hiệp Thiên Đài Vô Vi là không phải dễ, thì mỗi đứa nó phải hiểu xa đặng lo cho tròn nghĩa vụ.
Vậy con đọc cho cả thảy mấy đứa đó nghe, rồi lo nhóm./.
*
ĐƯỢC, con nghe Thầy dặn:
Giờ nầy con phải biểu Thiệt, Hiễn, Sáu, Thu chứng đàn, còn mấy đứa thì lạy rồi ra.
Con phải nói thiệt cho trong đó hay rằng: Cái nhà Đạo Tràng phái Nữ phải đem dời lại gần Phổ Đà, rồi sau sẽ làm nhà cho Đồng nhi Nam, đặng canh giờ cho dễ. Con chớ bỏ qua mà có tội./.
————————————d&c————————————
II.
THÁNH HUẤN DẠY TRONG ĐÀN SÓC VỌNG
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI
Ngày 8 Tháng 2 Annam 1939 (4 giờ khuya) [ĐCL.39/30]
NỀN ĐẠO LÀ TÂM – LÝ ĐẠO LÀ HÒA
Nầy các con nghe Thầy dạy :
1.- Trời Đất sẵn lập ra nền Đạo
Nền là Tâm – Lý Đạo là Hòa
Trọn hòa thâu hết gần xa
Mỗi con nào được vậy là phải con
2.- Con phải biết lo tròn phận phải
Phải phận nên khôn, dại chẳng màng
Mỗi điều quyết sửa cho an
Đó là vận thái, vạn bang vô cùng
3.- Trong vỏ trụ, gồm chung là vậy
Vậy nhờ trong tin cậy có Thầy
Thầy thường giáng ngự tại đây
Sẵn bền Tâm đạo, sẵn Thầy dạy cho
4.- Trong mỗi đứa đừng cho rời rã
Rời rã nhau thì họa thấy kề
Rã vì lòng dạ khen, chê
Rồi do tại chỗ, tĩnh mê chư rành
5.- Mãn viện cớ Trời sanh cả thảy
Trời thiệt sanh, người cãi hại người
Khó khăn tại đó lâu rồi
Rồi đây thấy nửa, viện lời quên Tâm
6/- Đó là chỗ, sai lầm không biết
Cũng tưởng cho người thiệt, không dè
Thiệt người, Trời dạy phải nghe
Có đâu người lại, dám che mắt Trời
7/- Người như thế, hại đời thêm hại
Luật Công bình, xử tại thế gian
Đổi thay cơ bí mật tàn
Phạt cho còn sống, chịu mang án đày
8.- Trong Lẽ Thiệt, tỏ bày không sót
Người chẳng kiêng, vì dốt Đạo Mầu
Dốt nầy truyền nhiễm bấy lâu
Vì lo vật chất, quên câu Mạng Trời
9.- Mạng Trời định cho đời cả thảy
Đời quá ngang, sửa lại cho mình
Nói rằng xác thịt là Linh
Tại vầy mình hại xác mình mà vui
10.- Nhìn thế cuộc, sụt sùi chi xiết
Hết trông chờ, mài miệt lợi danh
Chỗ vui, chỗ đẹp quên đành
Chỗ thê, chỗ thảm; lại giành, lại chen
11.- Sẵn nền Đạo, sẵn đèn, sẵn đuốc
Sẵn người lo kềm thúc Tâm phàm
Tại vì còn thói bạo tâm
Chê hiền gặp dữ, dữ làm dữ ăn
12.- Mỗi con nào biết vậy rằng
Rằng trong chỗ dữ, tội căn, kiếp đày
Biết thân tránh đặng theo Thầy
Sẵn nền Chơn Đạo, dựng gầy từ xưa
13.- Biết thân đừng có đảo lừa
Là thân người Đạo, phải chừa ý riêng
Có tu cho thiệt, phĩ nguyền
Nguyền xưa trọn Một, sự phiền não tiêu
14.- Tháng, ngày đoàn tụ tiêu diêu
Là trong lạc thú, đời Nghiêu, Thuấn truyền
Vậy rằng Phật hóa hữu duyên
Phật là tri giác, hóa hiền hóa an
15.- Nền Chơn đạo lý vững vàng
Nhờ nơi tri giác, bảo toàn đồng lo
Mỗi điều mình phải biết cho
Là cho biết phải, phòng lo phải phòng
16.- Phải phòng trong chỗ đục, trong
Chỗ trong, chỗ đục; nhờ trong lóng nhiều
Lóng nhiều trong trắng cặn tiêu
Là do tại Tánh, chẳng kiêng chẳng hòa
17.- Vun bồi nền đạo đức Ta
Ta nhờ trong đó, đời ta trọn đời
Trọn thông an, biến vận thời
Đời ta hiểu vậy, trọn đời là vinh
18.- Vinh vang đời khỏi tục tình
Đời ta trong sạch, tại gìn lẽ chơn
Đêm thanh, ngày tịnh khảy đờn
Đờn câu đạo lý, Thiệt Thường Tin chuyên
19.- Nghe qua vui vẻ phận Hiền
Vui bề tu niệm, vững bền Đạo Tâm
Trong lần tính mấy ngàn năm
Ngàn năm gặp gỡ, sự thầm tưởng vui
20.- Gỡ xong tục lụy các mùi
Sự nhơn tâm lý, biết rồi khỏi sai
Thầm thương kẻ lạc xa Thầy
Tưởng sao cho đặng, hiệp vầy đồng vui
21.- Mỗi con nào có nếm mùi
Thầy cho bài học, đọc rồi hiểu chăng?
Đứa nào sẵn kiếp, sẵn căn
Sẵn nền Chơn đạo, ở an phận mình
22.- Nếm mùi rõ Đạo biết Linh
Lòng ngơ, dạ ngáo; dẫu nhìn cũng quên
Đã hay Đạo sẵn có nền
Song người tu quyết, sự bền mới an
23.- Tu không quyết khó vững vàng
Mà trong không rõ, ngoài toan trách Thầy
Giáng đàn cho một bài đây
Cả Nam cùng Nữ, từ nay phải rành
24.- Hiểu rành làm giống Đạo sanh
Giống như hột giống, thiệt Lành, thiệt hay
Ít ai có hột giống nầy
Nên kêu hột giống, Tam Kỳ khó mua
25.- Thiệt Lành, không bợ, không dua
Thiệt hay sợ chỗ, hơn thua thói phàm
Tại vầy người thế ít ham
Ít ham điều Thiệt, thì làm điều Hư
26.- Mỗi con nào có giờ dư
Xét rồi thấy Thiệt, với Hư khó gần
Hư là thói tệ cầu thân
Cầu thân quên ngó, cái thân của mình
27.- Ai ai cũng xác, cũng hình
Sá chi tiếng tặng, đem mình làm thang
Đó là điều tục thế gian
Bỏ qua Đạo Lý, đành mang khổ đời
28.- Từ đây khuyên rán nhớ lời
Đứng trong vỏ trụ, biết người phải thương
Thương nhau dìu dắt chỉ đường
Đường ra khỏi tục, chịu thường bấy lâu
29.- Thoát ra chỗ thảm, chỗ sâu
Nhìn xem Đạo Chánh, cúi đầu lạy chung
Rán theo đường phải cho cùng
Là trong sự phải, phải dùng Chánh Chơn
30.- Trời giông chỗ tịnh, có đờn
Khảy ru điều giận, điều hờn giảm tiêu
Tánh Tâm là chỗ biết điều
Điều nên kêu tĩnh, một điều chẳng hai
31.- Thầy cho Thánh Huấn nhiều bài
Chịu siêng lo học, học hoài thấy nên
Con nào lười biếng bỏ quên
Khó trông ngồi đặng, vững nền Lý Chơn./.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in phát ra cho đồng nhi học thuộc lòng, đọc tại giờ Tý ngày đàn tới đây(15-8).
Còn con đi Sa Giang chẳng đặng ở lâu, vì đương hồi Thầy cần dùng, đặng có sai đi chỗ khác nữa - Vậy con đến đó, rồi ngày sau phải về Thánh Tòa chớ nên ở trễ./-
————————————d&c————————————
Ngày 16 Tháng 8 Annam 1939 (7 giờ tối) [ĐCL.39/34]
MỘT BẦU TÂM SỰ
Nầy mỗi con nghe Thầy dặn :
1.- Thầy cạn tỏ một bầu tâm sự
Là đạo tâm nhơn sự trong bầu
Xa,gần già trẻ đâu đâu
Đâu đâu thì cũng một bầu Càn Khôn
2.- Cạn lời tỏ Độc Tôn vô nhị
Thầy là nơi Vô Thỉ hữu thành
Thảy đều nhờ đó mà sanh
Sanh rồi qui hiệp, tạo thành Đạo Nam
3.- Mỗi con nhớ, đặng làm theo đó
Đó cùng đây, nầy nọ trong ngoài
Một bầu thế cuộc ít ai
Là ai rõ đặng, ngày nay có Thầy
4.- Cũng đây đó, đó đây không lạ
Cũng mặt người, hình dạng như nhau Khác trong, ngoài nọ chỗ nào
Là trong chỗ luận, cùng nhau chẳng đồng
5.- Nết phàm tục, tham công, lường của
Lòng hiền lương lo sửa mọi bề
Các điều không vội khen, chê
Giữ theo phận sự, là nghe nghiệm rành
6.- Người được vậy là sanh trong đó
Xét mỗi con chưa rõ người nào
Tại lòng mỗi đứa lao xao
Cho nên khó hiểu, ra vào thở than
7.- Thầy cạn chỉ vén màng mê muội
Còn tiếc chi cặm cụi lo gìn
Mãn đời đạo đức chẳng minh
Tiếc công cho đó, giữ gín đồ chơi
8- Chơi là vậy, hại đời nhiều nỗi
Nỗi trôi dồn đến đỗi nầy đây
Đây con lớn, nhỏ Hội nầy
Thấy đây rồi biết, nỗi nầy về đâu
9.- Con ôi! lớn, nhỏ một bầu
Để chi lựa, chọn; đứa sầu, đứa than
Phải chi trước chịu vén màn
Thì đâu đến đỗi, mình mang tội nhiều
10.- Thầy thương, Thầy dạy đủ điều
Cũng trong tâm sự, rõ nhiều ít lo
Ỷ khôn sâu, cạn chẳng dò
Đó là khôn, dại làm cho rõ tài
11.- Tài nầy thế tục, gọi hay
Đối cùng đạo lý, là sai khác nhiều
Kìa xem lũ ấy dập dìu
Cũng trong phe ỷ, đặt điều cầu danh
12.- Các con mỗi đứa thấy rành
Đó là tâm sự, nghĩ mình xét xa
Thầy thương nói cạn đây là
Là đây cơ hội, trẻ già được yên
13.- Không tin thì khó phĩ nguyền
Vì trong mối Đạo, khác liền ngày nay
Nay vì lòng dạ chẳng ngay
Thẳng băng đường mực, trúng ai nấy nhìn
14.- Chẳng ưa thì gọi bất bình
Vì tâm sự có, để dành Ý Riêng
Mực ngay là chỉ dạy Hiền
Người tâm không quyết, thấy liền tránh xa
15.- Thầy nhìn thấy vậy thiết tha
Đường ngay lại tránh, nẽo tà phải vương
Ngẫn ngơ vì đó khó tường
Tại tâm chưa định, Thiệt Thường khó Tin
16.- Mỗi con nào biết thương mình
Thì nghe tâm sự, rán bình định phân
Bình tâm đặng thấy phước phần
Định xong các lẽ, rõ chừng tới lui
17.- Phân rành trong lối ngược, xuôi
Đó là mình biết, dưỡng nuôi lấy mình
Tứ thời hôm sớm kệ kinh
Thân quì miệng đọc, làm in theo lời
18.- Làm xong được vậy gần Trời
Trời xa hơn tục, lánh đời nạn tai
Một câu, một vế, một bài
Một bầu tâm sự, mỗi ngày mỗi chia
19.- Chia rành nầy vậy, nọ kia
Là trong mỗi đứa, làm y với lầm
Xa, gần đều cũng ở Tâm
Ngặt vì không xét mấy năm không rồi
20.- Một mình Thầy rõ khúc nôi
Thương bầy con dại, nổi trôi biển trần
Mấy muôn ngàn kiếp một lần
Một lần Thầy giáng, hạ trần cứu nguy
21.- Lập đời Thượng Cỗ Từ Bi
Đổi thay người thế, chỉ huy dặn dò
Nghe rồi biết sợ, biết lo
Vì thân thể tạm, bụi tro mỗi ngày
22.- Nay nhờ gặp đặng điều hay
Là hay phủi sạch, trần ai nhẹ nhàn
Phủi rồi thấy rõ sự an
Hễ an mình được, còn toan cứu người
23.- Chớ rằng mình đặng thảnh thơi
Còn ai chưa đặng, chớ cười, chớ chê
Đã đành thấy vậy thảm thê
Song lòng cho phải, trọn bề ước trông
24.- Một bầu thế cuộc ở chung
Kẻ an, người biến vô cùng sự lo
Thầy thương nên trước dặn dò
Một bầu tâm sự, phải cho hết lòng
25.- Hết là làm phải chẳng trông
Lòng thương cho thiệt, là công đứng đầu
Giải ra tâm sự một bầu
Thì trong mỗi đứa, ngỏ hầu xét xem
26.- Một bầu trong vững, ngoài êm
Đừng cho xao xuyến, rán kềm thúc chung
Đặng cho cái Một tới cùng
Đó là một giống, một dòng mở mang
27.- Danh lành tiếng để Nam bang
Nhờ trong biết Một, bình an lãnh phần
Lãnh trao Trời đã định phần
Phần ai nấy Một, phải cần nhớ ghi
28.- Nhớ nay là đúng Tam Kỳ
Ghi lời Thầy dặn, thuận qui cho tròn
Một bầu cảnh tượng nước non
Mỗi con phải biết, mất còn tại đâu
29.- Mất đây là tại vọng cầu
Không tùng Chơn Lý, chuyện sầu kết theo
Còn là biết sợ tuân theo
Vì Thiên Điều Luật, khó nhiêu đứa tà
30.- Luật Trời đâu dễ bỏ qua
Nếu qua Luật đó, người ta đâu còn
Một bầu đó vậy mỗi con
Mỗi con thì phải, nhớ trong một bầu.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày đàn tới đây; đọc rồi gởi cho các Chủ Thánh thất đặng đọc cho Đạo nghe tại đó – Còn tại Thánh Tòa đây thì phát ra cho đạo học.
————————————d&c————————————
Ngày 16 Tháng 10 Annam 1939 (9 giờ trưa) [ĐCL.39/38]
ĐỪNG BÀY CHUYỆN LẠ
Nầy các con nghe Thầy dặn :
1.- Thầy thường dạy đừng bày chuyện lạ
Là khuyên con phải khá dặt dè
Việc gì hoặc thấy, hoặc nghe
Phải cho có Lý, dễ bề trở day
2.- Đừng bày chuyện dong dài vô cớ
Mà làm cho lỡ vỡ tấc lòng
Biết ngoài, thì phải biết trong
Ngoài trong cho phải, là xong phận mình
3.- Các chuyện lạ, vì tin không xét
Tại vìTâm đặc biệt chưa nhằm
Đạo Đời, Đời Đạo Lý thâm
Người không chịu học, cho nhằm thì sai
4.- Từ Thầy mở Cao Đài Đại Đạo
Hằng khuyên chung ngược ngạo rán chừa
Chuyện nào phi lý đừng ưa
Đừng khi lộng lộng, lưới thưa hại mình
5.- Tại nhiều đứa không gìn lời dặn
Cứ tưởng cho mình đặng hơn Trời
Thường ngày thường tập lã lơi
Ham ăn, ham nói, ham cười sánh so
6.- Nói tới Đạo, thì co, thì rút
Khép học hành sợ nhọc phàm thân
Tranh đua vì muốn thế thần
Cũng vì chuyện lạ, quá mừng, quên lo
7.- Thầy cũng có chỉ cho nhiều lúc
Đặng nghĩ suy họa, phúc cho tường
Đó là lòng dạ yêu thương
Thấy Thầy thương lại cự đương chẳng màng
8.- Xúm nhau bàn cãi, cãi bàn
Kinh kinh, sám sám mọi đàng chẳng thông
Vì lời cơ mật ẩn trong
Trong nhờ Chơn Tánh, mới thông, mới tường
9.- Phần nhiều chưa rõ bạo, lương
Dễ chi hiểu đặng, mọi đường u vi
Đứng trong Phổ Độ Tam Kỳ
Không tùng Chơn Lý, hành vi chưa nhằm
10.- Huống hồ lời Sám, Kinh thâm
Đã dư mấy kỷ, dễ tầm được sao
Trước sao, sau vậy khác nào
Khó tri cho tột, lời cao, thấp, bình
11.- Muốn rành nhờ chỗ chí Linh
Là Thiên Tư định, bình sanh có người
Máy Linh là chỗ vận Trời
Trời ban cho có, thợ Trời giữ riêng
12.- Hằng lo, hằng nắm mối giềng
Đổi thay an, biến; diệu truyền chỉ huy
Đó là có phải dễ chi
Từ kim chí cỗ, Đạo Qui có chừng
13.- Mở mang phong hóa hạnh thuần
Cả nhơn cùng vật, tinh thần tử, sanh
Chuyện hay, chuyện phải, chuyện lành
Khác hơn chuyện lạ, cầu danh đạt quyền
14.- Chuyện hòa, chuyện thuận vui riêng
Khác hơn chuyện nghịch, đảo điên theo phàm
Ích chi rõ đặng, nghe nhằm
Vì trong có Lý, định thầm xét xa
15.- Phải nào chuyện lạ bày ra
Bày cho có chuyện, rầy la gọi tài
Chuyện khôn, chuyện khéo còn hoài
Là khôn theo Lý, khéo bày chỗ nên
16.- Cứ do theo đó thì bền
Bền theo tới Đạo, là trên các điều
Điều tà, điều mỵ dệt thêu
Thêu thùa cho quá, tội đeo theo nhiều
17.- Hỗ ngươi rồi cũng đánh liều
Thầy xem rất tiếc, vì kiêu nên vầy
Để lời dặn bảo từ đây
Định Tường Chơn Lý, đừng ai đổi lòng
18.- Kiếp đời Tu Niệm cho xong
Đừng ham chuyện lạ, phần đông thế thần
Mỗi con Nam, Nữ rán cần
Cần coi Thánh Huấn, Mậu Dần tới nay
19.- Coi lâu biết thiệt có Thầy
Vì cơ chuyển lập, chẳng ngoài mấy năm
Bước đường ngay thẳng tự Tâm
Tâm hòa an tịnh, đừng ham vọng cầu
20.- Chỉ rành dâu bể, bể dâu
Chỗ an, chỗ biến, chỗ sầu, chỗ vui
Trãi qua rồi gẩm lại mùi
Trầm tư mặc tưởng, đắng bùi, ngọt cay
21.- Rõ rồi hỏi lại rằng ai
Ai làm cho vẹn, là thay thế Trời
Hưng suy, bỉ thái vận thời
Chép ghi rành rẻ, Đạo Đời có ngăn
22.- Có tìm, có thấy để phăng
Phải nào chuyện lạ, vô căn bít đường
Phải trau Tâm Tánh Thiệt Thường
Thì Tin mới trọn, khác thường thế gian
23.- Thiên Cơ nào phải dễ bàn
Lấy theo sách tục, nói càng hóa mê
Lắm bày chuyện quấy đời chê
Chê vì chuyện lạ, cà kê không rành
24.- Ráng nương Chơn Lý hiệp thành
Rẽ chia chi lắm, giựt giành nào xong
Nước đời có đục, có trong
Đạo thì Chơn giả, ngụy phòng chánh minh
25.- Bớt ham chuyện lạ thế tình
Ham về đạo lý, làm in theo lời
Mỗi con nào rõ Đạo Trời
Thì trong chuyện lạ, khác người, khác ta
26.- Khác trong Tâm Tánh khó Hòa
Hòa nhau chẳng đặng, đó là có hư
Quyết tìm tới chỗ Vô Tư
Tìm rồi thấy định, nên hư có phần
27.- Thấy hư, ai lại dám gần
Là do chỗ thấy, liệu chừng tránh xa
Hiện giờ chuyện lạ, lố ra
Thầy thương nên nhắc, gọi là Tĩnh Tâm.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học đặng đọc tại giờ Tý ngày Đàn tới đây; rồi cũng phát ra cho Đạo học, cùng là gởi cho các Chủ Thánh thất./- -THĂNG-
————————————d&c————————————
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |