4
phù hợp với quan điểm của văn hóa học hiện đại và quan điểm macxit – văn hóa
với tư cách là phương thức sống của con người. Tiếp đến là văn hoá có vai trò
giúp con người tồn tại và phát triển, gắn với mục đích cuộc sống loài người
(“Vì
lẽ sinh tồn cũng như mục đích của cuộc sống loài người mới sáng tạo ra…”). Văn
hóa có tính giá trị, là các giá trị kết tinh trong lao động, sáng tạo của con người,
từ đó hướng đến chân, thiện, mỹ. Cuối cùng, Hồ Chí Minh đề cập đến văn hóa có
tính lịch sử. (“…loài người đã sản sinh ra nhằm thích ứng những nhu cầu đời sống
và đòi hỏi của sự sinh tồn”). Trong các thời đại khác nhau con người tạo ra những
giá trị khác nhau – phản ánh trình độ văn hóa của loài người ở các giai đoạn lịch
sử. Văn hóa chứa đựng tính sáng tạo dựa trên theo nhu cầu đời sống.
Thứ hai, Hồ Chí Minh tiếp cận văn hóa theo nghĩa hẹp: Văn hóa là đời sống
tinh thần của xã hội, là thuộc về kiến trúc thượng tầng xã hội. Đó là những tư
tưởng, đạo đức, lối sống, phong tục, tập quán, tôn giáo, tín ngưỡng, văn học - nghệ
thuật, khoa học, giáo dục… Cách tiếp cận này xuyên suốt trong tư tưởng Hồ Chí
Minh về văn hóa.
Thứ ba, Hồ Chí Minh tiếp cận văn hóa theo nghĩa hẹp hơn: văn hóa là trình
độ dân trí. Cách tiếp cận này bàn đến các trường học, số người đi học, xóa nạn
mù chữ, biết đọc, biết viết (thường xuất hiện trong các bài nói với đồng bào miền
núi).
Thứ tư, Hồ Chí Minh tiếp cận văn hóa theo nghĩa: Văn hóa là phương thức
sử dụng công cụ sinh hoạt
Chia sẻ với bạn bè của bạn: