Giáo Phái Nusayris Thực tế – Lịch sử Tín ngưỡng


Các lễ hội của giáo phái Nusayris



tải về 394.64 Kb.
trang3/4
Chuyển đổi dữ liệu12.09.2017
Kích394.64 Kb.
#33155
1   2   3   4

Các lễ hội của giáo phái Nusayris

Giáo phái Nusayris có nhiều lễ hội, tiến sĩ Muhammad Al-Khateeb nói: Về các ngày lễ hội của họ có thể phân thành: lễ hội Islam, lễ hội Shi’ah dòng mười hai vị Imam, lễ hội Thiên Chúa giáo, và lễ hội Ba Tư.

Điều này cho thấy giáo phái Nusayris được hình thành từ các nguồn không đồng nhất, và các cơ cấu đức tin khác nhau được qui tụ từ những tín ngưỡng và truyền thống khác nhau, khi mà chúng ta thấy nhóm người này ăn mừng ngày lễ Eid Fitri và Eid Al-Adha và sau đó chúng ta lại thấy họ đi rất xa để đến với những ngày lễ giáng sinh và Barbara của Thiên Chúa(68).

Những ngày lễ trọng đại của họ là những ngày dưới đây(69):


  1. Lễ Al-Ghadir: Họ tổ chức vào ngày 18 tháng Zdul-Hijjah, đây là ngày lễ của phái Shi’ah nói chung. Nguyên nhân họ lấy ngày này làm ngày đại lễ là những gì được đề cập đến việc kết tình huynh đệ của Nabi vào ngày Ghadir (Khumma), Ghadir cách Juhfah chừng ba dặm, xung quanh có nhiều cây cối, nó là một bụi cây mà thường được gọi là Khumma. Trong quá trình trở về từ chuyến hành hương Hajj chia tay, Người đã dừng chân tại Ghadir và kết huynh đệ cho các vị Sahabah nhưng Người không kết huynh đệ cho Ali với một ai trong số họ, cho nên Nabi thấy điều đó là thiếu sót với Ali, nên Người đã ôm Ali và nói: Ngươi có hài lòng rằng đối với ta ngươi sẽ giống như Harun đối với Musa ngoại trừ sau ta sẽ không có vị Nabi nào nữa không?.

Rồi Người quay sang các vị Sahabah của Người và nói: Ai là người mà Ta là vị yêu thương của y thì Ali cũng là vị yêu thương của y, lạy Allah, xin Ngài hãy yêu thương ai yêu thương y (Ali) và căm ghét ai căm ghét y(70).

Và đó là nhằm vào ngày 18 tháng Zhul-Hijjah năm thứ 10 hijri. Quả thật, những người xác thực từ các học giả Hadith đều xác định rằng lời “lạy Allah, xin Ngài hãy yêu thương ai yêu thương y (Ali) và căm ghét ai căm ghét y” là bịa đặt, và hơn nữa lời cầu nguyện của Nabi luôn được chấp nhận và đáp lại trong khi lời Du-a này không được đáp lại, và quả thật người giết chết Ali là người thuộc những người được giao ước dưới gốc cây, và điều này lại là bắng chứng khẳng định rằng lời Du-a đó không phải là lời Du-a của Nabi(71).

Và tất cả các Hadith kết tình huynh đệ của Ali đều là bịa đặt, và đích thực Nabi e không có kết nghĩa huynh đệ cho bất cứ một ai mà Người chỉ có kết nghĩa huynh đệ giữa những người Muhajir (dân Makkah di cứ đến Madinah) và những người Ansar (dân Madinah) vào năm thứ nhất hijri, riêng câu nói “Ngươi có hài lòng rằng đối với ta ngươi sẽ giống như Harun đối với Musa ngoại trừ sau ta sẽ không có vị Nabi nào nữa” thì Người đã nói với Ali trong trận chiến Tabuk và Người không hề lặp lại.

2- Lễ Firash (lễ tưởng niệm chiếc giường): Họ tổ chức ngày lễ này để tưởng nhớ đêm mà Ali nằm trên chiếc giường của Nabi khi mà Quraish muốn ám sát Nabi.

3- Lễ A’shura: Đó là ngày thứ 10 của tháng Muharram, việc làm của họ cũng giống như việc làm của những người Shi’ah còn lại, đó là ngày để họ tưởng nhớ đến cái chết của Al-Hosain con trai của Ali tại Kurbala. Tuy nhiên, giáo phái Nusayris không cho rằng Al-Hosain đã chết mà Al-Hosain đang ẩn mình giống như Ysa con trai Maryam u.

4- Lễ Annuruz: tức ngày mới của Ba Tư, họ ăn mừng lễ này trong suốt mùa xuân, và đây là ngày lễ có gốc từ Ba Tư, có lời cho rằng đó là ngày mà ánh sáng được tạo ra, và một số người lại nói rằng đó là thời điểm sơ khai của vũ trụ. Giáo phái Nusayris đã ăn mừng ngày lễ này.

5- Lễ Maharjan: Đây là lễ ăn mừng vào đầu mùa thu, cũng là một ngày lễ của người Ba Tư.

6- Lễ Giáng sinh: Đó là đêm hai mươi bốn tháng mười hai theo niên lịch La Mã.

7- Các ngày lễ phổ biến: Đó là những ngày lễ có nguồn gốc từ Thiên Chúa Giáo như lễ Phục sinh, lễ Hiển Linh, lễ Chúa Nhật, lễ Giáng Thế.

Và quả thật, một trong những kẻ cầm đầu giáo phái Nusayris, ông Abu Saeed Attibri đã biên soạn một cuốn sách xung quanh chủ đề này với nhan đề “Tổng hợp các lễ hội”. Và quả thật, tiến sĩ Abdurrahman Badawi đã nói trong cuốn sách của ông về những nhóm phái Islam với các chương mục:



  • Những thông điệp về tháng Ramadan và những gì đề cập đến sự bằng an của một số vị Wali trong nhóm phái của họ.

  • Du-a tháng Ramadan.

  • Nói về ngày lễ Fitri.

  • Thuyết giảng lễ Fitri.

  • Du-a lễ Fitri.

  • Nói về lễ Al-Adha.

  • Du-a lễ Al-Adha.

  • Thuyết giảng lễ Al-Adha.

  • Những thông điệp về lễ Al-Ghadir.

  • Nói về lễ Firash.

  • Lễ Mubahalah.

  • Nói về lễ A’shura.

  • Tìm hiểu về ngày Karbala và những điều được những người của Tawhid truyền đạt lại về ngày đó, và đọc những bài thơ của Abu Abdullah Al-Khasibi.

  • Cái chết của Dalam, kẻ bị Allah nguyền rủa.

  • Du-a cái chết của Dalam.

  • Du-a đêm Giáng sinh.

  • Thông tin về Almaharjan và Annuruz.

Ngoài ra, còn nhiều ngày lễ khác nữa(72). Và những ngày lễ của Nusayris, họ thường chiêu đãi rượu vang và tập hợp tất cả phụ nữ và trẻ em của họ ra ngoài thị trấn tại các vườn cây, các khu hoang vắng để sau đó các lễ hội này lần lượt biến thành các lễ hội đồi trụy và dâm loạn(73).

  • Một số nội dung mẫu từ sách Nusayris

Như chúng ta đã được biết rằng những thờ phượng, những nghĩa vụ tôn giáo đối với giáo phái Nusayris chỉ là sự tưởng nhớ và tụng niệm một số vị được cho là linh thiêng và thần thánh đối với họ, và những sự tụng niệm được thực hiện trong những bối cảnh nhất định.

Và trong sự tụng niệm và tưởng nhớ linh thiêng này đã phơi bày rõ cho chúng ta rằng giáo phái Nusayris đã biến Ali bin Abu Talib thành Thượng Đế, tương tự họ cũng linh thiêng hóa ba chữ (ع - م - س).

Và thực chất ý nghĩa của từ Quddas chỉ ra rằng giáo phái Nusayris bị ảnh hưởng của Thiên Chúa Giáo, và từ này hoàn toàn nguyên văn từ Thiên Chúa bởi vì nó là một trong các nghi lễ mà họ tín ngưỡng.

Giáo phái Nusayris chiêu đãi những cốc rượu trong suốt các nghi lễ, những nghi lễ cũng như những sự tưởng niệm mang tính chất thiêng liêng đối với họ bởi vì nó là chốn hội tụ các thánh kinh đối với họ.

Tiến sĩ Al-Khateeb nhận xét về các nghi lễ này và ghi nhận tầm quan trọng của việc đọc nó đối với ai muốn tìm hiểu tín ngưỡng và giáo lý của nhóm người này, ông nói: Trong thực tế, đọc nó là cần thiết cho bất cứ ai là người nghiên cứu và viết sách nói về giáo phái này, bởi vì bằng cách đọc y sẽ thấy rõ ràng toàn bộ cấu trúc tín ngưỡng và giáo lý của họ một cách tổng thể, y sẽ hiểu bản chất thực sự của nó thông qua các sách của họ cũng như các bản thảo của họ, thứ mà giáo phái Nusayris không thể chối cãi và phủ nhận(74).

Tác giả cuốn sách Albakurah Assulaymaniyah kể ra một số học thuyết giáo lý của họ:



  • Quddas Attaiyib: Hỡi những người có đức tin, các ngươi hãy nhìn chỗ đứng này của các ngươi nơi mà các ngươi đang tập hợp, các ngươi hãy lấy đi khỏi trái tim của các ngươi sự hận thù, sự nghi ngờ và ganh ghét, để các ngươi hoàn thiện tôn giáo của các ngươi bằng sự ý thức Thượng Đế của các ngươi, các ngươi được khuyến khích cầu nguyện, và vị bảo vệ chúng ta và các ngươi sẽ yêu quí và ban vinh dự cho ngôi nhà của các ngươi.

Các ngươi hãy biết rằng Ali bin Abu Talib đang đứng cùng với các ngươi, đang hiện diện giữa các ngươi, đang nghe, đang thấy và biết những gì ở trên bảy tầng trời và những gì nằm sâu trong lòng đất, ngài biết rõ những gì trong lòng, ngài là Đấng Quyền lực và Hằng Tha thứ, các ngươi hãy coi chừng này hỡi anh em chớ đừng cười, đừng ho trong các giờ cầu nguyện cùng với những kẻ thiếu hiểu biết, bởi đó là hành động xấu xa nhất, đến gần với cái chết và vô hiệu hóa mọi việc làm ngoan đạo.

Tuy nhiên, các ngươi hãy lắng nghe lời của Imam bởi quả thật ngài đang đứng trong các ngươi giống như cái đứng của một vị độc nhất tối cao và thông lãm.



Quả thật, Ta đã hòa Attaiyib này vào trong sự định tâm này giống như các tầng trời hòa vào trong bảy vị Imam thuần túy và thanh khiết, một sự hiện thân dưới hình hài con người, các ngươi hãy để bản thân các ngươi tốt lành và tinh khiết từ những việc làm ngoan đạo. Quả thật, (م) luôn chiếm vị trí đặc biệt với (س) mọi lúc, còn Ali là Thượng Đế mà tất cả tôn giáo phải hướng hoàn toàn về Ngài, quả thật, những gì cầu xin ngoài ngài đều là sai trái không chân lý, sự thờ phượng các tạo vật là vô lý, bởi vì ngài là đấng tối cao, ngài cao ở vị trí của ngài, ngài là đấng thông lãm, tối cao và vĩ đại(75).

  • Quddas Bakhur: Các linh hồn đi vòng quanh ngôi nhà Al-Ma’mur tại nơi của Thượng Đế với niềm vui và hạnh phúc. Quả thật, Sheikh của chúng ta, vị chủ nhân của chúng ta Muhammad bin Sinan Azzahri, cầu xin người ban cho chúng ta sự bằng an, người đã đứng dâng lễ nguyện Salah cùng với tập thể mỗi ngày đêm một lần hay hai lần, viên hồng ngọc của người nắm lấy tay người, có lời nói là viên ngọc bích, và có lời thì nói viên hoàng ngọc, nó dẫn người đi ngao du đến vườn hoa Fatimah, hoàn thiện niềm vui.

Hỡi những người có đức tin, các người hãy biết rằng ánh sáng chính là Muhammad, ban đêm là Salman, các người hãy làm bốc hơi những chiếc cốc của các người, hãy thắp sáng các ngọn đèn của các người, và các người hãy cùng nhau nói: mọi lời ca ngợi và tán dương kính dâng lên Allah, Đấng đã ban cho các ngươi ân phúc trọn vẹn, Đấng mà bí mật của Ngài luôn được che giấu, quả thật Ngài là Đấng Quảng Đại, Tối Cao và Vĩ Đại. Hỡi những người có đức tin, các người hãy có đức tin, hãy tin tưởng rằng người bề tôi của Ánh sáng là điều Halal cho các người nhưng lại Haram đối với những ai ngoài các người. (người bề tôi của Ánh sáng ý nói rượu)(76).

  • Quddas Al-Azan: Đó là lời: Allah là Đấng vĩ đại nhất, Allah là Đấng vĩ đại nhất, Allah là Đấng vĩ đại nhất, bề tôi hướng mặt bề tôi đến vị chủ nhân Muhammad đáng được ca ngợi, bí ẩn của Người là mục đích, mắt của Người là cảm xúc biểu hiện kiến thức và quyền uy, thanh lọc cho nội dung, đó là mắt của sự tối cao, và nội dung chính là Ali, còn Fatir thì oai nghiêm, Al-Hasan thì hoàn hảo, và Muhsin bí ẩn đầy ân phúc: Hỡi những người có đức tin, ta là người bề tôi được khẳng định bởi những điều mà vị chủ nhân Salman đã thông qua trong lúc kêu gọi và Azan, người Azan azan trên tháp cao lan truyền lời Azan: Allah là Đấng vĩ đại nhất, Allah là Đấng vĩ đại nhất, tôi chứng nhận rằng không có Thượng Đế nào khác ngoài Ali, vị thủ lĩnh của mật ong đáng được thờ phượng, không có bức màn chắn nào ngoài vị chủ nhân Muhammad đáng được ca ngợi, và không có cánh cửa nào ngoài vị chủ nhân Salman Al-Farisi, và rằng vị chủ nhân Muhammad, bức màn của ngài kết chặt, sứ mang Nabi của ngài được gởi đến, kinh sách của ngài được ban xuống, ngai vương của ngài vĩ đại, chiếc ghế của ngài vững chắc, và rằng chủ nhân Salman cánh cửa của ngài rộng lượng, chiếc thuyền cứu rỗi, ánh mắt của cuộc sống, hãy đến dâng lễ nguyện Salah, hãy đến dâng lễ nguyện Salah, các người hãy dâng lễ nguyện Salah hỡi những người có đức tin, các người sẽ vào được Thiên Đàng mà các người đã được hứa, hãy đến với sự thành công, hãy đến với sự thành công, rồi các ngươi sẽ thành công hỡi những người có đức tin, các người sẽ loại trừ hết những tối tâm của cơ thể, các người sẽ ở cùng với các nàng trinh nữ và những thiếu niên, các người hãy ngắm nhìn vị bảo hộ của các người, vị thủ lĩnh mật ong, Ali vĩ đại, Allah vĩ đại nhất, Allah vĩ đại nhất, Ali vị thủ lĩnh mật ong vĩ đại hơn bất cứ ai tự cao tự đại, ngài tự hữu không lệ thuộc,

Ngài thức mãi không cần ngủ, Allah vĩ đại nhất, Allah vĩ đại nhất, quả thật, lễ nguyện Salah đã được tiến hành trên các cánh cửa của nó và làm vững chắc lời bào chữa cho những người thực hiện nó.

Bề tôi cầu xin ngài ôi hỡi vị thủ lĩnh mật ong, ôi hỡi Ali bin Abu Talib cho cuộc dâng lễ nguyện Salah luôn được duy trì theo sự tồn tại của các tầng trời và trái đất, xin ngài hãy làm cho vị chủ nhân Muhammad là vị cuối cùng, là vị nhịn chay và là vị cầu nguyện, xin ngài làm cho vị chủ nhân Salman được bình an, được thanh lọc, xin ngài làm cho người là cánh tay phải của giáo phái, là nguồn ủng hộ cho giáo phái, xin ngài làm cho Abu Ad-Dar là cánh tay trái của nó và là sự hoàn hảo của nó, và xin ngài làm cho thế giới là con đường đến với nó và những người có đức tin là những người hướng dẫn đến với nó mãi tới tận ngày sau, Amin(77).



Tác giả của cuốn sách Albakurah đề cập đến mười sáu chương tóm lược giáo lý của Nusayris, và những chương này mang các tiêu đề sau:

السورة الأولى

واسمها الأول

السورة الثانية

واسمها تقديسة ابن الولي

السورة الثالثة

واسمها تقديسة أبي سعيد

السورة الرابعة

واسمها النسبة

السورة الخامسة

واسمها الفتح

السورة السادسة

واسمها الجود

السورة السابعة

واسمها السلام

السورة الثامنة

واسمها الإشارة

السورة التاسعة

واسمها العين العلوية

السورة العاشرة

واسمها العقد

السورة الحادية عشرة

واسمها الشهادة، والعامة تسميها الجيل

السورة الثانية عشرة

واسمها الإمامية

السورة الثالثة عشرة

واسمها الساخرة

السورة الرابعة عشرة

واسمها البيت

السورة الخامسة عشرة

واسمها الحجابية

السورة السادسة عشرة

واسمها النقيبية

Dưới đây là một vài thí dụ tiêu biểu từ một số chương đó:

  • Chương thứ nhất có tên là Al-Auwal: Quả thật, sẽ thành công đối với ai ủng hộ cầu xin bởi Ta là người bề tôi, Ta đã chinh phục bởi sự đáp lại đầu tiên bằng tình yêu thiêng liêng của Nội dung thủ lĩnh mật ong Ali bin Abu Talib, có biệt danh là Abu Hidarah, Abu Turab, từ đó ta khởi đầu và từ đó ta thành công, với sự tưởng nhớ nó ta thắng lợi và bởi nó ta được cứu rỗi và với nó ta trở về, và trong nó ta được ân phúc, trong nó ta cầu xin trợ giúp, trong nó ta bắt đầu, và trong nó ta kết thúc với tôn giáo đúng đắn và sự kiên định vững chắc .. (78).

  • Chương thứ ba có tên sự thiêng liêng của Abu Sa’eed: Bề tôi cầu xin ngài ôi hỡi vị vua của các vị vua, ôi hỡi vị thủ lĩnh mật ong, hỡi Ali, hỡi đấng ban phát, hỡi đấng còn mãi, hỡi đấng hằng tha thứ, bề tôi cầu xin ngài với năm điều tinh khiết, sáu điều tối cao, bảy hành tinh ngọc trai, tám vị thiên thần hùng mạnh gánh chiếc ngai vương, chín điều ca ngợi, mười con gà được giết, mười một ngưỡng cửa, mười hai vị Imam, họ là chân lý ở nơi ngài, ôi hỡi mục đích của tất cả, ôi thủ lĩnh mật ong, ôi người bạn của xứ sở cao cả, ôi đấng duy nhất, tên của ngài là duy nhất, cánh cửa của ngài là duy nhất, ôi hỡi đấng xuất hiện trong bảy mái vòm tự, xin ngài làm cho con tim của bầy tôi và thân xác của bầy tôi vững chắc trong sự nhận thức ngài, xin ngài hãy giái thoát bầy tôi khỏi sự hiện thân của con người, xin ngài hãy mặc cho bầy tôi những chiếc áo ánh sáng giữa các hành tinh trên trời(79).

  • Chương thứ năm có tên Al-Fath(80): Nguyên văn chương Annasr:

﴿ إِذَا جَآءَ نَصۡرُ ٱللَّهِ وَٱلۡفَتۡحُ وَرَأَيۡتَ ٱلنَّاسَ يَدۡخُلُونَ فِي دِينِ ٱللَّهِ أَفۡوَاجٗا فَسَبِّحۡ بِحَمۡدِ رَبِّكَ وَٱسۡتَغۡفِرۡهُۚ إِنَّهُۥ كَانَ تَوَّابَۢا ﴾

{Khi Allah ban cho thắng lợi đến. Và Ngươi thấy thiên hạ từng đoàn, từng đoàn gia nhập tôn giáo của Allah. Thì Ngươi hãy tán dương Thượng Đế của Ngươi và hãy xin Ngài tha thứ cho Ngươi. Quả thật, Ngài là Đấng Hằng Tha thứ.}, và có phần bổ sung với nội dung: bề tôi chứng nhận rằng vị bảo hộ của bề tôi, thủ lĩnh mật ong Ali đã tạo ra vị chủ nhân Muhammad từ chính ánh sáng của ngài, ngài đặt tên người với tên của ngài, với linh hồn của ngài, ngai vương của ngài, bệ ngồi của ngài và thuộc tính của ngài, người gắn liền với ngài, người không tách rời ngài, người gắn liền với ngài bằng ánh sáng, người thuộc về ngài giống như sự cảm nhận giữa linh hồn với linh hồn hoặc giống như các tia mặt trời hoặc giống như vòng xoáy của nước từ nước, hoặc giống như ánh sáng chói chang của sét từ sét, hoặc giống như cái nhìn từ người nhìn, hoặc giống như cái động từ tĩnh, bởi thế, nếu muốn, Ali bin Abu Talib sẽ xuất hiện và nếu muốn ngài sẽ ẩn mình dưới ánh sáng của ngài.



Và bề tôi chứng nhận vị chủ nhân Muhammad đã tạo ra vị chủ nhân Salman từ ánh sáng của ánh sáng của người, người lấy vị ấy làm cánh cửa của người, mang Kinh sách của người, và vị ấy là Salsal và Salsabil, đó là Jabir và Jibra-il, là Al-Huda và Al-Yaqin, là bản chất đích thực của Thượng Đế của vũ trụ và muôn loài. Và bề tôi chứng nhận rằng vị chủ nhân Salman tạo ra năm trẻ mồ côi cao quí: hành tinh, bông hoa, xạ hương, hồng ngọc, và ngọc thạch tương ứng với Al-Miqdar bin Al-Aswad, Abu Azzdar Al-Ghafari, Abdullah bin Rawwahah Al-Ansari, Uthman bin Mazh’un Annajashi và Qanbar bin Kadan Al-Dusi. Họ là những bề tôi của vị bảo hộ chúng ta, vị thủ lĩnh của những người có đức tin, họ là các vị đã tạo ra thế giới này từ Đông sang Tây, từ Bắc chí Nam, đất liền và biển cả, đồng bằng và đồi núi, từ màu xanh cho đến màu vàng, đến các mái vòm của vua, đến thành phố của chủ nhân Muhammad Assamirah, họ đồng thuận trên ý kiến của chủ nhân Abu Abdullah, họ không than phiền, không tham gia, không tiết lộ sự huyền bí của Ali bin Abu Talib, họ không làm rách bức màn của ngài, họ chỉ đi vào với ngài bằng cánh cửa, hãy làm cho những người có đức tin thành những người có đức tin, vững lòng, ủng hộ chống lại kẻ thù của họ, kẻ thù của chúng ta, xin hãy để bầy tôi với toàn bộ họ là những người có đức tin, vững chắc, huyền bí chống lại kẻ thù của bầy tôi và kẻ thù của họ và giành thắng lợi trong việc chinh phục một cách bí ẩn, và sự chinh phục sẽ trên tay phải bởi sự bí ẩn của chủ nhân Muhammad và Fatir – tức Fatimah – và Alhasan, Al-Husain và Muhsin và những người cầu xin an lành cho họ.

  • Chương mười ba có tên Assakhirah (Sự châm biếm, mỉa mai)(81): Tất cả những gì trong các tầng trời và tất cả những gì trên trái đất đều tán dương Allah, và Ngài là Đấng Quyền Lực, Đấng Sáng Suốt, mọi vương quyền đều tán dương Allah, nhân danh Allah và với danh Allah, và sự huyền bí của chủ nhân Abu Abdullah, sự huyền bí của Sheikh và các đứa con của ngài, những người được đặc ân uống từ biển (ع.م.س) và họ gồm năm mươi mốt người trong đó mười bảy người là người Iraq, mười bảy người là người xứ Sham, mười bảy người là bí ẩn, và họ cùng đứng trên cánh cửa của thành phố Hirran để nhận và ban phát điều chân lý, người nào theo giáo phải của họ, thờ phượng theo sự thờ phượng của họ thì Allah sẽ phù hộ cho người đó nhận thức được Ngài, còn người nào không theo giáo phái của họ và cũng không thờ phượng theo sự thờ phượng của họ thì y sẽ bị Allah nguyền rủa bởi sự huyền bí của Sheikh và con cái của ngài, những vị mà với sự huyền bí của họ Allah làm hành phúc tất cả.

  • Chương thứ mười bốn có tên ngôi nhà Ma’mur(82): Nguyên văn câu kinh Qur’an từ câu 1 đến câu 6:

وَٱلطُّورِ ١ وَكِتَٰبٖ مَّسۡطُورٖ ٢ فِي رَقّٖ مَّنشُورٖ ٣ وَٱلۡبَيۡتِ ٱلۡمَعۡمُورِ ٤ وَٱلسَّقۡفِ ٱلۡمَرۡفُوعِ ٥ وَٱلۡبَحۡرِ ٱلۡمَسۡجُورِ ٦

Thề bởi ngọn nui Tur (nơi xảy ra sự việc mặc khải), và bởi Kinh sách đã được ghi khắc, nơi miếng da thuộc được mở ra, bởi ngôi nhà Ma’mur (ở bên trên bảy tầng trời), bởi mái vòm (bầu trời) được dựng trên cao, và bởi biển cả dâng trào. (Phần bổ sung thêm:) Qua sự huyền bí của Talib, Aqil, và Ja’far Attiyar, họ là anh em của Ali bin Abu Talib, ánh sáng từ ánh sáng, châu báu từ châu báu, và Ali bin Abu Talib hoàn hảo hơn tất cả anh (chị) em, những người cha, những bà mẹ, ngài là người duy nhất và mãi tồn tại bí ẩn không có vỏ bọc, ngài là bí ẩn của ngôi đền, trần của ngôi đền, đất của ngôi đền và bốn góc của ngôi đền. Còn ngôi đền là chủ nhân Muhammad, trần ngôi đền là Abu Talib, đất ngôi đền là Fatimah con gái của sư tử, và bốn góc của ngôi đền là Muhammad, Fatir, Al-Hasan và Al-Husain, và bí mật của góc bí ẩn được giấu trong ngôi đền, cái là một nửa của ngôi đền là Muhsin, bí ẩn được che giấu.

  • Cách gia nhập giáo lý của giáo phái Nusayris(83)

Giáo phái Nusayris phân các tín đồ thành hai tầng lớp: những người trí thức và những người ngu dốt.

Và khi nào một trong những người ngu dốt của Nusayris muốn gia nhập tầng lớp những người trí thức thì y phải qua nhiều giai đoạn để mà họ có thể chắc chắn rằng y thành tâm và trung thực. Bởi thế, họ không truyền bá hết mọi bí mật cùng một lúc mà là dần dần thông qua các buổi giảng thuyết.

Việc gia nhập được bắt đầu bằng cách người thanh niên muốn điều đó sẽ nhận lấy một vị thầy thuộc các Sheikh của họ, vị thầy này được họ gọi là đứa con tinh thần hay đứa con tôn giáo sẽ làm trung gian giữa cậu thanh niên và các buổi tọa đàm giáo lý của các Sheikh.

Và đây là đứa con đích thực theo sự khẳng định của họ, bởi vì y đã dẫn đến sự hạnh phúc và tốt lành. Còn những đứa con ruột thịt thực sự thì chẳng có ân phúc gì cả bởi vì chúng chỉ là những đứa con được đẻ ra do ham muốn sinh lý, nguyên nhân chúng ra đời là để đến với cõi bất hạnh.

Chính vì lẽ đó, sự hạ mình hết mức là yêu cầu cần thiết của học trò đối với vị thầy của y, nếu không, y không thể lĩnh hội được những bí mật của tôn giáo, bởi vì theo họ sự lĩnh hội kiến thức giáo lý của một người sẽ không đạt được trừ phi phải có sự hạ mình hết mức đối với người anh em có đức tin của y.

Sự hạ mình đối với họ qua hai giai đoạn:



Thứ nhất: Đặt các đôi giày của các Sheikh lên đầu của cậu thanh niên muốn tham gia vào giáo lý, y phải hôn các bàn chân của các vị Sheikh này.

Thứ hai: Buổi thuyết giảng thứ hai được hoàn tất bởi việc y đón nhận sự quan hệ xác thịt của những người đàn ông dành cho y, bởi vì việc làm này đối với họ biểu hiện sự không tự cao tự đại, biểu hiện sự hạ mình đối với người anh em có đức tin của mình.

Và khi chúng ta quay trở lại với các nguyên tắc cơ bản của Ibnu Nusayr, người sáng lập ra giáo phái và kêu gọi đến với nó, chúng ta sẽ thấy sự hạ mình khiêm tốn trong cái nhìn tổng thể: theo lời thuật của Sa’ad Al-Qami rằng Yahya bin Abdurrahman bin Khaqan đã nhìn thấy Ibnu Nusayr và một cậu học trò của ông đang ở trên lưng của ông (quan hệ đồng tính với ông). Abdurrahman bin Khaqan nói: Tôi gặp Ibnu Nusayr và lãnh giáo ông về điều đó thì ông nói: Quả thật, đấy là sự hưởng thụ, và đó là một trong cách biểu hiện sự hạ mình khiêm tốn đối với Allah và bỏ đi sự tự cao tự đại(84).

Và sự việc này là thủ tục được thực hiện trong buổi truyền dạy giáo lý thứ hai, nó diễn ra sau khi những chiếc cốc rượu được rót đầy cùng với việc cho phụ nữ vào nằm ngủ bên cạnh để có những cuộc giao ban, và đấy là thời khắc quyết định rằng người học trò sẽ thực sự trở nên hạ mình bằng cả lời nói và hành động.

Phụ nữ và rượu là hai thứ giữ vai trò quan trọng giúp cậu thanh niên gia nhập vào những bí mật của tôn giáo, hai thứ đó được coi là phần thưởng tiếp đãi khi đi vào Firdaus (tâng cao nhất trong Thiên Đàng).

Tiến sĩ Al-Khateeb ghi chú về điều đó qua lời của ông: Theo sự nhận xét của tôi thì việc truyền thụ những bí mật của giáo phái Nusayris là ở rượu và phụ nữ. Nó cho chúng ta thấy quá trình gây mê tâm lý, thể chất và tinh thần đối với cậu thanh niên muốn lĩnh hội những bí mật của tôn giáo, những chiếc cốc rượu là thú vui gây mê tinh thần của cậu thanh niên, sau đó phụ nữ sẽ hoàn tất nhiệm vụ của rượu, lúc bấy giờ cậu thanh niên sẽ không thể từ chối bất cứ điều gì từ bí mật của tôn giáo, bởi lẽ cậu thanh niên đang ở trong mê cung của Firdaus nơi Thiên Đàng: rượu và phụ nữ(85).

Cứ như vậy, quá trình gia nhập vào giáo phái Nusayris phải qua nhiều giai đoạn trong đó phải chịu nhiều hình thức xỉ nhục và kinh hãi, sau đó sẽ là những bước lĩnh hội bí mật của giáo phái, và sau đó là sự thề thốt tuyệt đối phải giấu kín những bí mật của giáo phái không được tiết lộ.

Và sau đây là một lời kể của một người về câu chuyện ông gia nhập giáo phái Nusayris, và chủ nhân câu chuyện chính là tác giả của cuốn sách Al-Bakurah Assulayma-niyah: Sulayman Al-Azdani, người đã trả cho cuộc sống của mình một cái giá về việc công khai các bí mật.

Sulayman Al-Azdani kể về câu chuyện của ông, nói: “Tôi sinh năm 1250 Hijri tại thành phố Antakya (tên cũ là Antioch thuộc quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ), tôi đã sống và lớn lên ở đó khoảng 7 năm, sau đó tôi di chuyển đến Adana. Khi tôi được 18 tuổi bộ tộc của tôi hé lộ cho tôi biết về những bí mật huyền bí của họ, những điều mà họ không hề hé lộ trừ phi người mà họ muốn hé lộ phải ở độ tuổi này hoặc ở độ tuổi 20.

Và vào một ngày nọ, họ tập hợp lại tất cả và gọi tôi đến trình diện họ, họ mang cho tôi một cốc rượu, sau đó vị giáo chủ đứng sát bên cạnh tôi và nói với tôi: Con hãy nói rằng bởi sự huyền bí của đức hạnh của người ôi hỡi người bác của tôi, hỡi chủ nhân của tôi, vương miệng trên đầu tôi, tôi là học trò của người, và chiếc giày của người đặt trên đầu tôi.

Và khi tôi đã uống cốc rượu vị Imam hướng về tôi và nói với tôi: Cậu có hài lòng lấy những chiếc giày của những người có mặt ở đây để lên đầu của mình không mục đích để biểu hiện sự tôn kính người thầy của cậu? Thế là tôi nói: Không, chỉ có chiếc giày của thầy tôi thôi. Vậy là những người có mặt đều bật cười vì tôi không chấp nhận nguyên tắc. Sau đó, họ bảo người giúp việc mang chiếc giày của người thầy được nói đến, họ khám phá cái đầu của tôi và đặt nó lên đầu tôi, trên chiếc giày họ có để lên đó một miếng vãi trắng, sau đó, giáo chủ dâng lễ cầu nguyện cho tôi vì tôi đã tiếp nhận bí mật, khi dâng lễ cầu nguyện xong thì họ lấy chiếc giày ra khỏi đầu tôi, họ nhắn bảo tôi về việc giữ kín bí mật, và họ rời đi. Đây là buổi họp mặt mà họ gọi là tư vấn hội.

Sau đó, bốn mươi ngày sau, họ họp mặt một lần nữa, họ mời tôi đến trình diện họ, thầy của tôi đứng sát bên cạnh tôi và trên tay ông cầm một ly rượu, ông bảo tôi uống ly rượu đó và bảo tôi nói điều bí mật (ع م س), chữ (ع) là Ali, họ gọi là nội dung, chữ (م) là Muhammad, họ gọi là tên và Hijab, còn chữ (س) là Salman Al-Farisi, họ gọi là cánh cửa.

Sau đó, Imam nói với tôi: bắt buộc cậu phải đọc những lời này mỗi ngày năm trăm lần, đó là lời huyền bí (عمس), sau đó họ nhắn nhủ tôi phải giữ kín rồi họ rời đi. Đây là lần họp mặt thứ hai họ gọi là hội Al-Mali-k.

Kế đến, bảy tháng sau đó, họ họp mặt một lần nữa, họ mời tôi đến và để tôi đứng ở một khoảng cách xa họ, vị đại diện đứng chính giữa, giáo chủ đứng bên phải và trưởng tu viện bên trái, và trên tay của mỗi người trong số họ đều cầm một ly rượu, họ hướng mặt về phía vị Imam thứ ba để chào, đó là vị Imam Al-Husain bin Hamdan Al-Khasibi, sau đó, họ hướng về vị chủ trì, rồi họ đặt tay của họ lên đầu y và họ ngồi xuống, riêng vị chủ trì vẫn đứng, y cùng với vị đại diện lấy ly rượu và cúi đầu quỳ lạy, y đọc chương Assujud đó là chương thứ sáu, rồi y ngẩn đầu lên và đọc chương Al-Ain đó là chương thứ chín, rồi y uống ly rượu và tiếp tục đọc chương Assalam và đó là chương thứ bảy.

Sau đó, y đứng dậy hướng mặt về phía Imam và nói: Vâng, vâng, vâng thưa chủ nhân của tôi, vị Imam. Vị Imam nói với y: Ân huệ được ban cho ngươi và cho những ai xung quanh ngươi, quả thật, ngươi đã làm điều mà tập thể này chưa làm được, bởi vì ngươi đã cầm lấy ly rượu trên tay của ngươi, ngươi đã uống, đã cúi đầu quì lạy, ngươi đã phủ phục trước Allah. Bởi thế, ngươi có nhu cầu gì? Ngươi muốn gì? Y nói: Tôi muốn chiêm ngưỡng gương mặt của vị bảo hộ của tôi, rồi y đi ra và nhìn lên trời và quay lại nói: Vâng, vâng, vâng thưa chủ nhân của tôi, vị Imam trả lời y giống như lần đầu: Ngươi có nhu cầu gì? Ngươi muốn gì? Y nói: Tôi có một nhu cầu, tôi muốn thực hiện nó. Vị Imam nói: Ngươi hãy thực hiện nó đi. Thế là y đi khỏi những người đó và tiến gần đến tôi để tôi hôn đôi tay của y và đôi bàn chân của y, và tôi đã hôn chúng, sau đó, y quay trở lại với vị Imam và nói: Vâng, vâng, vâng, thưa vị chủ nhân của tôi, vị Imam. Imam nói với y: Ngươi cần gì? Ngươi muốn gì? Y trả lời rằng y muốn cùng với tôi theo một cách riêng. Vị Imam nói: Chẳng lẽ ngươi không nghe những gì mà vị chủ nhân của chúng ta đã nói: Ban đêm làm mọi sự gan dạ phải hoảng sợ. Y trả lời: Trái tim mạnh mẽ và tôi không sợ hãi. Rồi y nhìn tôi và nói: Đây là người tên thế này, quả thật, y đã đến để thể hiện lễ nghĩa trước các người.

Imam nói: Ai đã chỉ y đến với chúng ta? Y trả lời: Nội dung cổ xưa, tên vĩ đại và cánh cửa cao quý. Đây là ý nghĩa của chữ (عمس). Imam nói: Hãy mang y đến đây để chúng ta nhìn ngắm y. Vị chủ trì nắm lấy tay phải tôi và dẫn tôi tới chỗ của vị Imam, khi tôi đến gần Imam thì ông ta đưa chân và tay ra để tôi hôn, và tôi đã hôn chúng. Y hỏi tôi: Ngươi cần gì và muốn gì hỡi cậu bé? Sau đó, vị giáo chủ đứng sát bên tôi và dạy tôi nói: Bởi điều huyền bí mà các vị đang ở trong đó ôi hỡi những người có đức tin.

Sau đó, ông nhìn thôi với vẻ mặt nghiêm nghị và nói: Điều gì khiến ngươi yêu cầu chúng ta những bí mật quí giá, ngọc ngà châu báu này, những thứ này chỉ vị thiên thần cận kề hoặc Nabi được cử phái đến mới gánh vác? Này con trai của ta, con hãy biết rằng các thiên thần rất nhiều, không một ái gánh vác điều bí mật này ngoại trừ những vị thiên thần cận kề, và các vị Nabi thì rất nhiều nhưng không ai trong số họ có thể gánh vác điều bí mật này ngoại trừ những vị Thiên sứ, và những người có đức tin thì rất nhiều nhưng không có ai gánh vác điều bí mật này ngoại trừ những ai bị thử thách. Chẳng phải con đã hôn đầu, tay và chân thì con không được tiết lộ điều bí mật thiêng liêng này? Tôi nói: Vâng. Ông nói với tôi: Ta muốn ở nơi con một sự đảm bảo. Những người có mặt nói: Luật lệ thưa chủ nhân của chúng tôi, vị Imam. Ông nói: Thật vinh dự cho các người vì các người đã có mười hại vị bảo lãnh.

Sau đó, một vị hướng dẫn thứ hai đứng dậy, y hôn tay của mười hai vị bảo lãnh, và tôi cũng hôn tay của họ, sau đó những người bảo lãnh đứng dậy và nói: Vâng, vâng, vâng thưa chủ nhân, vị Imam của tôi!

Vị Imam nói: Nhu cầu của các người là gì hỡi những người cao quý? Họ nói: Chúng tôi đến để bão lãnh cho người này. Vị Imam nói: Nếu y tiết lộ bí mật này thì các người có mang y đến cho ta để chúng ta cắt y ra thành từng mảnh và để chúng ta uống máu của y không? Họ nói: Có. Vị Imam nói: Sự bảo lãnh của các ngươi chưa đủ đối với ta mà ta cần có hai người đứng ra bảo lãnh các người nữa. Thế là hai người trong số những người bảo lãnh đứng ra làm người bảo lãnh cho những người này. Vị Imam hôn tay của hai người này và tôi cũng hôn tay của hai người này. Sau đó, hai người này đứng dậy, hai tay của họ đặt lên ngực của họ, vị Imam quay sang hai người họ và nói: Allah sẽ ban cho hai người đều tốt lành, hỡi hai vị bảo lãnh tinh khiết, hai vị muốn điều gì? Hai người đó trả lời: Quả thật, chúng tôi đã đến để bảo lãnh cho mười hai vị bảo lãnh và người này nữa.

Vị Imam nói: Nếu như y chạy trốn trước khi y hoàn tất việc giữ gìn Salah hoặc y tiết lộ điều bí mật này thì hai vị có mang y đến cho tôi để chúng ta lấy đi sự sống của y không? Hai người đó nói: Có.

Vị Imam nói: Quả thật, những người bảo lãnh sẽ bị diệt vong, và hai người bảo lãnh cho những vị bảo lãnh sẽ bị diệt vong, và ta muốn một điều gì đó không bị diệt vong. Họ nói với Imam: Ngài cứ làm điều gì ngài muốn.

Vị Imam quay sang tôi và nói: Này cậu bé, hãy lại gần ta. Tôi tiến lại gần ông. Lúc đó, ông yêu cầu tôi phải thề với tất cả mọi thiên thể rằng tôi không được tiết lộ bí mật này. Sau đó, ông đưa cho tôi một cuốn sách Al-Majmu’a và đặt trong tay phải của tôi, vị giáo chủ đứng bên cạnh tôi dạy tôi nói: Ôi hỡi vị chủ nhân Imam của tôi, tôi xin thề về điều bí mật thiêng liêng này, và ngài vô can với những lỗi lầm và sai trái của tôi. Vị Imam lấy cuốn sách ra khỏi người tôi và nói: Này con của ta, ta bắt con thề không phải vì tiền bạc cũng không phải vì một lợi ích nào đó mà là vì bí mật của Allah, giống như những người thầy, những người chủ nhân của ta đã bắt ta thề.

Cứ như thế, ông đã lặp lại câu nói ba lần, sau đó, ông đặt tay tôi lên cuốn sách Al-Majmu’a ba lần để thề với nó rằng tôi không tiết lộ điều bí mật này trong suốt cuộc đời của tôi.

Sau đó, Imam nói: Này con của ta, con hãy biết rằng trái đất sẽ không nhận chôn cất con nếu con đã tiết lộ bí mật này, và con cũng không thể quay lại trở thành kiếp người, mà ngược lại, khi con chết con sẽ đi vào cõi diệt vong mãi mãi không thể siêu thoát, con sẽ không bao giờ được cứu rỗi.

Sau đó, họ để tôi ngồi chính giữa nơi họ, họ khám phá đầu của tôi và đặt một cái đội lên đầu tôi, sau đó, những vị bảo lãnh đặt tay của họ lên đầu tôi và bắt đầu cầu nguyện, họ đọc trước tiên là chương Al-Fath, Assujud, Al-Ain, sau đó, họ uống rượu, rồi tiếp tục đọc chương Assalam, họ lấy tay khỏi đầu tôi, họ đưa tôi vào và giao tôi cho người hướng dẫn đâu tiên, y đưa tôi một cốc rượu và bảo tôi uống, y dạy tôi nói: Nhân danh Allah và điều bí mật của chủ nhân Abu Abdullah Al’Arif với sự nhận biết Allah, những bí mật làm hài lòng Allah. Sau đó, tất cả họ rời đi, và thầy tôi nắm tay tôi và đưa tôi về nhà của ngài, tên của ngài là Ahmad Afandi bin Ridhwan, nhà của ngài ở tại Agha thuộc thành phố Adana, và người hướng dẫn thứ hai tên là Sheikh Saleh Al-Jabali.

Rồi sau đó, thầy bắt đầu dạy tôi những điều đầu tiên, đó là chương Attashata-im (sự chửi rủa), đây là chương được nói trong phần thứ hai của cách thức cầu nguyện trong các lễ hội của họ, và lúc đó, ông cho tôi biết sự dâng lễ nguyện Salah phổ biến của họ, đó là sự thờ phượng Ali bin Abu Talib, và nó gồm 16 chương”(86).

1   2   3   4




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương