Biển-đức XVI. Những Trao Đổi Cuối Đời. Với Peter Seewald



tải về 1.13 Mb.
trang7/61
Chuyển đổi dữ liệu02.01.2022
Kích1.13 Mb.
#39400
1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   ...   61
Ngài đã không muốn xuất hiện trước thế giới theo như cung cách của người tiền nhiệm mình?
Người tiền nhiệm đã có một sứ mạng riêng của ngài. Tôi tin chắc là, - sau khi đã xuất hiện với cả một sức mạnh áp đảo, đã gần như vác nhân loại trên vai mình, đã đưa sức lực kinh khủng của mình ra để chịu đau khổ và gánh nặng của thế kỉ, đã loan báo thông điệp của mình - có thể nói nhiệm kì giáo tông của ngài cũng bao hàm một giai đoạn đau đớn và đã có một thông điệp riêng. Thiên hạ cũng nhận thấy như vậy. Người ta chỉ thực sự mến ngài, khi thấy ngài đau đớn. Có mở lòng ra, người ta mới gần gũi được tha nhân. Có như thế điều đó mới có được ý nghĩa triệt để. Tuy nhiên, tôi xác tín rằng, không được tuỳ tiện lập lại điều đó, và rằng sau tám năm làm giáo tông mình chẳng còn đâu thêm tám năm nữa, để xuất hiện như vậy.
Ngài cho hay đã có sự cố vấn – của vị lãnh đạo tối cao của Ngài - trong quyết định từ chức. Chuyện ấy như thế nào?
Mình phải trải các vấn đề ra trước mặt Chúa, thật rõ ràng được chừng nào có thể, và cố gắng không những cân nhắc việc từ chức theo tiêu chuẩn hữu hiệu hoặc các tiêu chuẩn khác, mà còn nhìn vấn đề từ mặt đức tin. Và cũng chính từ mặt này mà tôi đi tới khẳng định, là vai trò giáo tông đòi buộc tôi phải đưa ra những quyết định và những nhận định, nhưng nếu sắp tới đây mình không còn đáp ứng được đòi hỏi này nữa, thì Chúa cũng sẽ chẳng còn buộc mình và có thể nói Người giải thoát gánh nặng cho tôi.
Có bản tin cho rằng, một „biến cố thần bí“ nào đó đã dẫn Ngài tới việc từ chức?
Đó là một hiểu lầm.
Ngài đả thông được với Chúa?
Có, đả thông thật sự.
Ngài có nghĩ rằng nhiệm kì giáo tông của mình đã cạn kiệt sinh lực? Rằng mình không còn là người giải quyết vấn đề, mà lại là đầu mối của vấn đề?
Không, tôi không nghĩ như thế. Tôi ý thức rằng, mình không còn cống hiến được gì nhiều nữa. Nhưng tôi không phải là vấn đề cho Giáo Hội và tôi cũng không nghĩ như thế.
Có phải vì thất vọng với những người cộng sự, vì thiếu sự nâng đỡ?
Cũng không. Vụ Paulo Gabriele là một tai nạn đáng tiếc. Nhưng trước hết, đây không phải là lỗi của tôi. Anh đó được các thẩm cấp xét duyệt và đưa vào vị trí này. Thứ đến, người ta cũng đã phải tính đến những chuyện như thế có thể xẩy ra. Tôi không thấy mình có lỗi gì về chuyện này.
Dù vậy truyền thông í-đại-lợi cho rằng, lí do thật sự của việc từ chức là vụ Vatileaks, trong đó không chỉ việc Paolo Gabriele đánh cắp tài liệu, mà cả những chuyện tài chánh và các âm mưu của giáo triều. Họ bảo, Ngài rốt cuộc đã hốt hoảng trước bản tường trình dày 300 trang của Uỷ Ban Điều Tra và chẳng còn nhìn ra lối thoát nào nữa ngoài việc từ chức.
Điều đó không đúng, hoàn toàn không đúng. Trái lại, toàn bộ mọi chuyện đã được giải quyết. Thời đó tôi có nói – tôi nghĩ là đã nói với Anh – mình không có quyền bỏ đi khi mọi chuyện đang đảo điên, mà chỉ được phép khi bình yên trở lại. Tôi đã có thể từ chức, vì tình hình đã trở lại yên tĩnh. Không có chuyện chịu thua một áp lực nào đó hay trốn chạy trước một việc mà mình không thể cáng đáng nổi nữa.
Một vài tờ báo còn cho đó là một âm mưu và một vụ tống tiền.
Nhảm nhí. Thực ra phải nói vụ Gabriele là một chuyện nhỏ: Không hiểu do đâu một người đã mơ nghĩ rằng, mình phải gây ra một vụ tai tiếng, để giúp thanh tẩy Giáo ộiHo65i

Hội. Nhưng chẳng ai tống tiền tôi cả. Mà tôi cũng chẳng để cho ai tống tiền được mình. Giả như có chuyện đó xẩy ra, thì tôi đã không ra đi, vì không được phép ra đi do áp lực. Cũng không phải vì tôi thất vọng hay vì một chuyện gì khác. Trái lại, cám ơn Chúa, là nhờ trời trong biển lặng trở lại. Nhờ tình hình này tôi có thể an tâm giao tay lái lại cho người kế tiếp.


Có luận cứ bảo rằng, việc từ chức đã làm cho ngai giáo tông bị tục hoá. Nó không còn là một chức vị có một không hai nữa, mà trở thành như bao nhiêu chức vị khác.
Điều đó tôi phải chấp nhận và phải suy nghĩ xem, cái gọi là thuyết phận vụ (Funktionalismus) có bao trùm lên ngai giáo tông hay không. Nhưng nơi các giám mục cũng đã có một bước đi giống như vậy. Trước đây giám mục không được phép từ chức, và đã có một lô giám mục bảo rằng, tôi là „Cha“ nên tôi cứ ở lại đây. Không thể đơn giản từ chức, vì nếu từ chức, thì vai trò giám mục đã bị phận vụ hoá và tục hoá, trở thành một thứ công chức, theo họ quan niệm này không thể áp dụng được cho giám mục. Tôi phải chống lại quan điểm này; theo tôi, một người Cha cũng có thể từ chức. Dĩ nhiên ông không hết làm Cha, nhưng ông trao cái trách nhiệm cụ thể lại cho kẻ khác. Ông vẫn là Cha trong ý nghĩa sâu xa tinh thần với một tương quan và trách nhiệm đặc biệt, nhưng không với các nhiệm vụ thuần tuý. Đó là tình cảnh đã có nơi các giám mục.

Giờ đây mọi người đều hiểu rằng, một mặt giám mục là người mang một sứ mạng bí tích; sứ mạng này vẫn ở với họ về mặt tinh thần, nhưng mặt khác nó không nối họ mãi mãi vào trong một phận vụ. Như vậy, theo tôi, giáo tông cũng không phải là một siêu nhân, chỉ cần sự hiện diện của ông là đủ, mà ông còn phải thi hành các phận vụ. Khi một giáo tông từ chức, trách nhiệm tinh thần mà ông đã nhận lãnh vẫn tiếp tục đi theo ông, nhưng ông không còn phải thi hành phận vụ nữa. Như thế, lần lần ta sẽ hiểu, là sự cao cả của ngôi vị giáo tông vẫn không mất, cho dù tính chất con người nơi vai trò này có thể lộ diện rõ hơn.


Ngay sau khi nghe tuyên bố của Ngài, như thường lệ sau ngày thứ tư lễ tro giáo triều bước vào tĩnh tâm mùa chay. Vấn đề từ chức có được mang ra thảo luận trong dịp này không?
Không, tĩnh tâm là chỗ thinh lặng, lắng nghe, cầu nguyện. Chương trình đề ra một tuần thinh lặng, để mọi người: giám mục, hồng y và nhân viên trong giáo triều có thể chuẩn bị tâm hồn. Gác lại mọi chuyện bên ngoài, để tất cả tâm hồn cùng đối diện với Chúa.

Với tôi, đây là thời gian cảm động và tốt, vì một mặt được sống thu mình trong im lặng, không bị ai quấy rầy, vì không có những buổi gặp gỡ công; tất cả chúng tôi được thoát ra khỏi sự nhộn nhịp và được sống rất gần nhau về mặt nội tâm, vì chúng tôi mỗi ngày bốn lần nghe giảng và cầu nguyện chung với nhau; mặt khác mỗi người cũng có dịp thưa chuyện với Chúa về trách nhiệm riêng của mình.

Như vậy, phải nói chương trình tĩnh tâm rất tốt. Nhìn lại, tôi thấy cuộc tĩnh tâm còn tốt hơn sự mong chờ ban đầu của tôi.



tải về 1.13 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   ...   61




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương