b) Bản chất: vô phú vô ký (無覆無記)
- Có bốn loại pháp: thiện, bất thiện, vô ký hữu phú, vô ký vô phú. Thức a-lại-da thuộc về nhóm bốn, vì tự tính là dị thục. Nếu dị thục mà thiện hay nhiễm ô thì không thể có sự lưu chuyển và hoàn diệt.
- Phú (nivṛta) bị bao trùm, bị ngăn che, chỉ cho pháp ô nhiễm, vì nó ngăn che Thánh đạo.[5] Lại nữa, nó che kín tâm khiến trở thành bất tịnh.
- Do vì a-lại-da không bị trùm kín bởi khách trần phiền não ý địa nên nó là vô phú
- Vô ký (vyākṛta): ký tức ký biệt 記別. “do không có sự xác định là thiện hay bất thiện đối với dị thục, nên nói là vô ký.”
- Ký là tính có thể xác định rõ kết quả là khả ái hay không khả ái của thiện và bất thiện, và tự thể đặc sắc của chúng. Thức này không mang tính chất thiện hay ác nên nó là vô ký.
- Vả lại, thức này là sở y cho thiện và nhiễm ô. Nếu nó là thiện hay nhiễm ô thì không thể là sở y cho cả hai, vì chúng trái nghịch nhau. Mặt khác, thức này có tự tính là cái được huân tập; nếu nó thiện hoặc nhiễm, như mùi cực thơm hay cực thối, không thể tiếp nhận sự huân tập. Nếu không có sự huân tập,[3] không thể thành lập nhân quả nhiễm, tịnh.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |