35
1.2. Tác hại của PBDE
Từ năm 1990, khi phát hiện các ảnh hưởng lạ
đến con người và động vật nuôi trong nhà, nhiều
nghiên cứu bắt đầu quan tâm về PBDE. Kết quả
thu được rất đáng lo ngại khi họ chất này có khả
năng gây độc với con người và động vật. Các tác
động chính gồm rối loạn nội tiết, ảnh hưởng đến
não, gan, thận của con người [4]. PBDE có thể đi
vào môi trường do quá trình bay hơi từ các sản
phẩm nhựa, từ bụi của các rác thải điện tử, từ
khói thải của lò đốt chất thải rắn đô thị, sau đó
xâm nhập vào chuỗi thức ăn (tích tụ trong thực
phẩm như cá, thịt bò...) rồi vào cơ thể người (ăn
uống, hít thở, tiếp xúc qua da). Chúng tồn lưu lâu
trong môi trường, có tính kỵ nước, khả năng tích
tụ sinh học và lan truyền cao. Nhiều nghiên cứu
cho thấy PBDE đã tích tụ trong máu, sữa người
và các thành phần môi trường như không khí,
đất, trầm tích tại nhiều nước trên thế giới [1, 2].
Trong các phương tiện giao thông phổ biến như
ôtô, PBDE cũng đã được phát hiện trong các chi
tiết ở ghế, giá đỡ tay, cánh cửa hay bảng điều
khiển trung tâm. Theo nghiên cứu của Trung tâm
Sinh thái học (Ecology
Center
,
Michigan, Mỹ)
trên các mẫu xe sản xuất trong những năm 2000-
2005 của 11 nhà sản xuất khác nhau cho thấy,
nồng độ PBDE trên ôtô mới cao hơn nhiều mức
ở văn phòng và nhà ở.
Hệ số độc tương đương (TEF) của PBDE
được Safe và cộng sự đề xuất từ năm 1990 [2].
Độc tính của PBDE được so sánh với với đồng
phân độc nhất trong họ Dioxin là 2,3,7,8-
tetraclo dibenzo-p-dioxin (ký hiệu TCDD và có
giá trị TEF bằng 1).
Như vậy một số đồng phân PBDE có cấu trúc
đồng phẳng có độ độc chỉ kém 1/1000 so với
chất siêu độc sinh thái như TCDD; độc tương
đương với 1 số đồng phân của các họ chất
PCDF, PCB. Cần chú ý là thế giới đã sản xuất
hàng trăm tấn PBDE trong khi chỉ cần nồng độ
nhỏ (cỡ một phần triệu về khối lượng hay ppm)
của chất trên tích lũy vào con người là đã gây
ảnh hưởng đáng kể.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: