Lịch Sử Giáo Hội Công Giáo
Lm. Phanxicô Xaviê Ðào Trung Hiệu OP
Cuộc Lữ Hành Ðức Tin
11
Người đến thừa hưởng người thừa kế Roma
Người đến thừa hưởng vòng nguyệt quế anh hùng
Người đến thừa hưởng mọi nỗ lực của con người.
Người đến thừa hưởng một thế giới đã hình thành
nhưng Người sẽ làm lại tất cả
Người đến thừa hưởng một thế giới đã hình thành
nhưng Người tái tạo nó cho hoàn toàn trẻ trung
(Eva. JC. Để đọc LSGH I, tr 25)
NỖI KHẮC KHOẢI TÔN GIÁO
Việc rao giảng Kitô giáo gặp phải những hệ thống tôn giáo khác nhau trong đế quốc. Những tôn
giáo này có thể đối lập với sứ điệp của Tin mừng, nhưng cũng có thể là "viên đá chờ đợi" mạc khải Kitô
giáo.
Các tôn giáo truyền thống:
Gồm các việc phượng tự tôn thờ những sức mạnh thiên nhiên huyền bí, những vị thần bảo đảm
cho mùa màng và gia súc... Thêm vào đó là những vị thần của các thành phố Hy Lạp hoặc Rôma (Zeus
-Jupiter / Hermès - Mercure / Poséidon - Neptune). Dầu não trạng quần chúng vốn là "Tôi cúng thần để
thần ban ơn" (Do ut des), nhưng người ta coi đó là tập tục kế thừa từ tổ tiên.
Triết học
Khuynh hướng Triết học tiến dần đến độc thần giáo, một vị thần duy nhất và siêu việt, hướng đến
một tôn giáo có những trách phải chu toàn. Đặc biệt là thuyết khắc kỷ, đòi con người phải tùng phục trật
tự vũ trụ, giải thích các vị thần khác tên nhưng vẫn là một, tuy trung thành với nghi lễ, các nhà khắc kỷ
vẫn nhấn mạnh đến việc thanh luyện đời sống luân lý.
LỄ CUNG HIẾN ĐỀN THỜ CAPITOLE
Ngày thứ 11 trước ngày sóc tháng bảy (21.6.70, lịch Rôma) là ngày đẹp trời, khu vực dành cho
đền thờ đã được bao quanh bằng vải nhỏ và các vòng hoa. Trước tiên, các quân nhân, nhân danh điềm
lành, tay cầm ngành lá mang ý nghĩa thuận lợi; tiếp đến là các trinh nữ được cung tiến, theo sau là thanh
niên thiếu nữ trẻ đi với cha mẹ mình, họ lấy nước từ các dòng sông con suối, rảy lên mặt đất.
Lúc bấy giờ mới đến lượt quan án Helvidius. Sau khi thanh tẩy thánh địa bằng hiến tế gồm: một
heo nái, một con chiên và một bò rừng, ông đặt các bộ lòng của chúng trên bàn thờ là một mô đất phủ
cỏ, ông khẩn cầu với thần Jupiter, Junon, Minerva và các vị thần bảo trợ đế quốc, xin phù trì cho việc
xây cất nơi các thần cư ngụ do lòng sùng mộ của con người; ông cầm vào sợi dây cuốn băng vải đã được
cột chặt vào khối đá, và thế là các quan, các tư tế, các nghị viên và kỵ sĩ cùng với đa số quần chúng vui
vẻ và hiệp lực nhau bắt đầu di chuyển khối đá khổng lổ này.
Người ta ném xuống chân móng đền thờ những đồng vàng, đồng bạc và những mảnh kim loại ở
dạng tự nhiên mà họ thấy ở đó. Các thày bói khuyên họ đừng ném những viên đá hay vàng bạc đã dùng
vào việc khác rồi, sợ làm nhơ bẩn đền thờ. Chiều cao đền thờ được nâng lên, vì người ta nghĩ rằng đó là
cách thức duy nhất tôn giáo cho phép làm, và việc nâng cao này sẽ làm tăng thêm vẻ đẹp của đền thờ
cũ.
(Tacite, Histoire IV, 53.JC Để đọc LSGH I, tr 29)
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |