Tóm Lược Riyadh Al-Saaliheen ] Tiếng Việt Vietnamese [فيتنامي



tải về 5.32 Mb.
trang2/22
Chuyển đổi dữ liệu18.07.2016
Kích5.32 Mb.
#1905
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   22

5- Cha của Yazeed ông Ma’n bin Yazeed bin Al-Akhnas , ông cùng với cha và ông nội là những vị Sahabah, ông kể: (Cha tôi) ông Abu Yazeed lấy vài Dinaar (đồng tiền vàng) đi bố thí nhưng lại đặt bên cạnh một người đàn ông ở Masjid. (Tưởng cha bỏ quên nên) tôi bước đến nhặc vài Dinaar đó mang đến cho cha thì bị cha quở trách: Thề bởi Allah, cảnh cáo con mơ tưởng đến số tiền này. Thế là cha đi thưa chuyện với Nabi , Người đáp:


((لَكَ مَا نَوَيْتَ يَا يَزِيدُ، وَلَكَ مَا أَخَذْتَ يَا مَعْنُ))

Này Yazeed, ông sẽ được thưởng với ý định mà ông đã định tâm còn Ma’n sẽ được thưởng với những gì đã lấy.” Hadith do Al-Bukhary 2/138 (1422) ghi lại.


6- Cha của Ishaaq ông Sa’d bin Abi Waqqaas Maalik bin Uhaib bin Abdul Manaaf bin Zuhrah bin Kilaab bin Murrah bin Ka’b bin Lu-ay Al-Qurashy Al-Zuhry , ông là một trong mười người được báo trước là được vào thiên đàng mà không có sự tính sổ, ông kể: Nabi đã đến thăm tôi trong lần Haj từ biệt, lúc đó tôi đang bệnh nặng. Tôi nói với Người: Thưa Rasul của Allah, nay tôi đã bệnh nặng như Người đã thấy, tài sản tôi có rất nhiều nhưng chỉ có một đứa con gái duy nhất thừa kế, tôi muốn bố thí hai phần ba trong tổng số tài sản đó, Người nghỉ sao ? Người đáp: “Không được.” Tôi tiếp: Vậy phân nữa thì sao, thưa Rasul ? Người đáp: “Vẫn không được.” Tôi tiếp: Vậy một phần ba có được không, thưa Rasul ? Người đáp:

((الثُّلُثُ وَالثُّلُثُ كَثِيرٌ - أَوْ كَبِيرٌ - إِنَّكَ إِنْ تَذَرْ وَرَثَتَكَ أَغْنِيَاءَ خَيْرٌ مِنْ أَنْ تَذَرَهُمْ عَالَةً يَتَكَفَّفُوْنَ النَّاسَ، وَإِنَّكَ لَنْ تُنْفِقَ نَفَقَةً تَبْتَغي بِهَا وَجهَ اللهِ إِلَّا أُجِرْتَ عَلَيْهَا حَتَّى مَا تَجْعَلُ فِي فِيِّ امْرَأَتِكَ))

Một phần ba ư, một phần ba nhiều lắm – lớn lắm – quả thật, anh để cho con cái của anh là những người giàu sẽ tốt hơn nhiều để chúng là những kẻ nghèo khổ phải xòe tay xin xỏ người khác. Và bất cứ việc bố thí nào mà anh đã bố thì nhằm làm hài lòng Allah chắc chắn anh sẽ được Ngài ban thưởng trọng hậu kể cả thức ăn mà vợ anh ăn cũng được ban thưởng.” Tôi bảo: Thưa Rasul, vậy tôi sẽ truyền lại cho bạn bè tôi sau này. Người tiếp:

((إِنَّكَ لَنْ تُخَلَّفَ فَتَعْمَلَ عَمَلاً تَبْتَغِي بِهِ وَجْهَ اللهِ إِلَّا ازْدَدْتَ بِهِ دَرَجةً وَرِفْعَةً، وَلَعَلَّكَ أَنْ تُخَلَّفَ حَتَّى يَنْتَفِعَ بِكَ أَقْوَامٌ وَيُضَرَّ بِكَ آخَرُوْنَ. اللَّهُمَّ أَمْضِ لِأَصْحَاِبي هِجْرَتَهُمْ ولاَ تَرُدَّهُمْ عَلَى أَعْقَابِهمْ، لَكِنِ البَائِسُ سَعدُ بْنُ خَوْلَةَ))

Chắc chắn những gì anh truyền đạt lại nhằm để hài lòng Allah thì anh sẽ được nâng cao địa vị và hi vọng rằng những gì anh để lại sẽ giúp ích được nhóm (Muslim) và sẽ gây hại được nhóm (Kafir) khác. Cầu xin Allah giúp cho các bằng hữu của Bề Tôi sớm hoàn thành việc di cư và xin chớ làm điều đó trở thành vô vọng với họ, bởi ông Sa’d bin Khawlah là người đáng thương.” Ông đã bị Nabi khiển tránh vì đã chết ở Makkah. Hadith do Al-Bukhary 1/22 (56) và Muslim 5/71 (5) (1628) ghi lại.
7- Ông Abu Hurairah Abdur Rahmaan bin Sakhr dẫn lời Nabi rằng:

((إِنَّ اللهَ لَا يَنْظُرُ إِلَى أَجْسَامِكُمْ، وَلَا إِلَى صُوَرِكمْ، وَلَكِنْ ينْظُرُ إِلَى قُلُوبِكُمْ وَأَعْمَالِكُمْ))

Quả thật Allah không hề nhìn vào diện mạo và tướng tá của các người, nhưng Ngài sẽ nhìn vào (sự định tâm của) con tim và hành động của các người.” Hadith do Muslim 8/11 (34) (2546) ghi lại.
8- Ông Abu Musa Abdullah bin Qais Al-Ash-a’ry kể: Có người hỏi Rasul về việc thánh chiến có người chiến đấu rất hùng dũng, có người chiến đấu rất nhiệt huyết và có người đi chiến đấu để tỏa vẻ anh hùng, trong số họ ai mới là người chiến đấu vì chính nghĩa của Allah ? Rasul đáp:

((مَنْ قَاتَلَ لِتَكُوْنَ كَلِمَةُ اللهِ هِيَ العُلْيَا، فَهوَ فِي سَبِيْلِ اللهِ))

Ai chiến đấu là để nêu cao danh nghĩa của Allah, y chính là người thánh chiến vì chính nghĩa của Allah.” Hadith do Al-Bukhary 1/42 (123) và Muslim 6/46 (149) (150) (1904) ghi lại.
9- Cha của Bakrah ông Nufai-e’ bin Al-Haarith Al-Thaqafy dẫn lời Nabi rằng:

((إِذَا الْتَقَى المُسْلِمَانِ بِسَيْفَيهِمَا فَالْقَاتِلُ وَالْمَقْتُولُ فِي النَّارِ))

Một khi hai người Muslim cầm kiếm chiến đấu nhau thì người bị giết và hung thủ đều vào hỏa ngục.” Tôi hỏi: Thưa Rasul, hung thủ bị vào hỏa ngục là phải còn người bị sát hại thì tại sao ? Người đáp:



((إِنَّهُ كَانَ حَرِيْصاً عَلَى قَتْلِ صَاحِبِهِ))

Bởi vì nó có ý định giết chết đối phương.” Hadith do Al-Bukhary 1/14 (31) và Muslim 8/169 (14) (15) (2888) ghi lại.


10- Ông Abu Hurairah dẫn lời Rasul rằng:

((صَلَاةُ الرَّجُلِ فِي جَمَاعَةٍ تَزِيْدُ عَلَى صَلَاتِهِ فِي سُوقِهِ وَبَيْتِهِ بِضْعاً وَعِشرِينَ دَرَجَةً، وَذَلِكَ أَنَّ أَحَدَهُمْ إِذَا تَوَضَّأَ فَأَحْسَنَ الْوُضُوءَ، ثُمَّ أَتَى الْمَسْجِدَ لَا يُرِيدُ إِلَّا الصَّلَاةَ، لاَ يَنْهَزُهُ إِلَّا الصَّلَاةُ: لَمْ يَخْطُ خُطْوَةً إِلَّا رُفِعَ لَهُ بِهَا دَرَجَةٌ، وَحُطَّ عَنْهُ بِهَا خَطِيئَةٌ حَتَّى يَدْخُلَ الْمَسْجِدَ، فَإِذَا دَخَلَ المَسْجِدَ كَانَ فِي الصَّلَاةِ مَا كَانَتِ الصَّلَاةُ هِيَ تَحْبِسُهُ، وَالمَلائِكَةُ يُصَلُّونَ عَلَى أَحَدِكُمْ مَا دَامَ في مَجْلِسِهِ الَّذِي صَلَّى فِيهِ، يَقُوْلُونَ : اللَّهُمَّ ارْحَمْهُ، اللَّهُمَّ اغْفِرْ لَهُ، اللَّهُمَّ تُبْ عَلَيهِ، مَا لَمْ يُؤْذِ فِيهِ، مَا لَمْ يُحْدِثْ فِيهِ))

Lễ Salah của người đàn ông cùng tập thể (ân phước được) nhân lên hơn hai mươi lần so với lễ Salah (một mình) tại chợ hoặc tại nhà của y. Thế đó, cứ mỗi lần các người lấy nước Wudu thật hoàn hảo, rồi tìm đến Masjid để hành lễ Salah, y rời khỏi nhà chỉ vì mục đích hành lễ Salah thì cứ mỗi bước đi y bước sẽ được nâng lên một cấp và xóa đi một tội lỗi, cứ thế cho đến khi bước vào Masjid. Sau khi bước vào Masjid cho dù hành lễ Salah gì cũng đều được ban ân phước, còn Thiên Thần thì luôn cầu xin cho những ai ngồi lại để hành lễ Salah với những câu: Cầu xin Allah thương xót, tha thứ, chấp nhận xám hối của y cứ thế miễn sao y không quấy rầy người khác hoặc vẫn còn nước Wudu.” Hadith do Al-Bukhary 1/129 (477) và Muslim 2/128 (272) (273) (649) ghi lại.
11- Cha của Al-A’bbaas ông Abdullah bin A’bbaas bin Abdul Muttalib  kể: Rasul  được mặc khải từ Thượng Đế - Đấng Hồng Phúc & Tối Cao – rằng:

((إِنَّ اللهَ كَتَبَ الْحَسَنَاتِ وَالسَّيِّئَاتِ ثُمَّ بَيَّنَ ذَلِكَ، فَمَنْ هَمَّ بِحَسَنَةٍ فَلَمْ يَعْمَلْهَا كَتَبَهَا اللهُ لَهُ عِنْدَهُ حَسَنَةً كَامِلَةً، وَإِنْ هَمَّ بِهَا فَعَمِلَهَا كَتَبَهَا اللهُ لَهُ عِنْدَهُ عَشْرَ حَسَنَاتٍ إِلَى سَبْعِ مِائَةِ ضِعْفٍ إِلَى أَضْعَافٍ كَثِيرَةٍ. وَإِنْ هَمَّ بِسَيِّئَةٍ فَلَمْ يَعْمَلْهَا كَتَبَهَا اللهُ لَهُ عِنْدَهُ حَسَنَةً كَامِلَةً وَإِنْ هَمَّ بِهَا فَعَمِلَهَا كَتَبَهَا اللهُ لَهُ سَيِّئَةً وَاحِدَةً))

Quả thật, Allah đã qui định mọi điều tốt và điều xấu rồi diễn giải rõ ràng về chúng, cho nên ai dự định làm điều tốt nhưng chưa làm sẽ được Allah viết cho y một điều tốt hoàn hảo và nếu ai dự định làm điều tốt rồi thực hiện luôn dự định đó sẽ được Allah viết cho y từ mười cho đến bảy trăm điều tốt nhân lên rất nhiều. Còn nếu ai dự định làm điều xấu nhưng chưa làm sẽ được Allah viết cho y một điều tốt hoàn hảo và ai dự định làm điều xấu rồi làm điều xấu đó thì chỉ bị Allah viết cho một điều xấu.” Hadith do Al-Bukhary 8/128 (6491) và Muslim 1/83 (131) (207) (208) ghi lại.
12- Cha của Abdur Rahmaan ông Abdullah bin U’mar bin Al-Khattaab  kể: Chính tai tôi nghe được Rasul  nói rằng:

((انْطَلَقَ ثَلاَثَةُ نَفَرٍ مِمَّنْ كَانَ قَبْلَكُمْ حَتَّى آوَاهُمُ الْمَبِيتُ إِلَى غَارٍ فَدَخَلُوهُ، فَانْحَدَرَتْ صَخْرَةٌ مِنَ الْجَبَلِ فَسَدَّتْ عَلَيْهِمُ الْغَارَ. فَقَالُوا: إِنَّهُ لاَ يُنْجِيكُمْ مِنْ هَذِهِ الصَّخْرَةِ إِلاَّ أَنْ تَدْعُوا اللهَ بِصَالِحِ أَعْمَالِكُمْ. فَقَالَ رَجُلٌ مِنْهُمْ: اللَّهُمَّ كَانَ لِي أَبَوَانِ شَيْخَانِ كَبِيرَانِ، وَكُنْتُ لاَ أَغْبِقُ قَبْلَهُمَا أَهْلاً وَلاَ مَالاً، فَنَأَى بِى فِى طَلَبِ الشَّجَرِ يَوْمًا، فَلَمْ أَرُحْ عَلَيْهِمَا حَتَّى نَامَا، فَحَلَبْتُ لَهُمَا غَبُوقَهُمَا فَوَجَدْتُهُمَا نَائِمَيْنِ وَكَرِهْتُ أَنْ أَغْبِقَ قَبْلَهُمَا أَهْلاً أَوْ مَالاً، فَلَبِثْتُ وَالْقَدَحُ عَلَى يَدَىَّ أَنْتَظِرُ اسْتِيقَاظَهُمَا حَتَّى بَرَقَ الْفَجْرُ ، فَاسْتَيْقَظَا فَشَرِبَا غَبُوقَهُمَا، اللَّهُمَّ إِنْ كُنْتُ فَعَلْتُ ذَلِكَ ابْتِغَاءَ وَجْهِكَ فَفَرِّجْ عَنَّا مَا نَحْنُ فِيهِ مِنْ هَذِهِ الصَّخْرَةِ، فَانْفَرَجَتْ شَيْئًا لاَ يَسْتَطِيعُونَ الْخُرُوجَ. وَقَالَ الآخَرُ: اللَّهُمَّ كَانَتْ لِي بِنْتُ عَمٍّ كَانَتْ أَحَبَّ النَّاسِ إِلَىَّ، فَأَرَدْتُهَا عَنْ نَفْسِهَا، فَامْتَنَعَتْ مِنِّى حَتَّى أَلَمَّتْ بِهَا سَنَةٌ مِنَ السِّنِينَ، فَجَاءَتْنِى فَأَعْطَيْتُهَا عِشْرِينَ وَمِائَةَ دِينَارٍ عَلَى أَنْ تُخَلِّىَ بَيْنِى وَبَيْنَ نَفْسِهَا، فَفَعَلَتْ حَتَّى إِذَا قَدَرْتُ عَلَيْهَا. قَالَتْ: لاَ أُحِلُّ لَكَ أَنْ تَفُضَّ الْخَاتَمَ إِلاَّ بِحَقِّهِ. فَتَحَرَّجْتُ مِنَ الْوُقُوعِ عَلَيْهَا، فَانْصَرَفْتُ عَنْهَا وَهِىَ أَحَبُّ النَّاسِ إِلَىَّ وَتَرَكْتُ الذَّهَبَ الَّذِى أَعْطَيْتُهَا، اللَّهُمَّ إِنْ كُنْتُ فَعَلْتُ ذَلِكَ ابْتِغَاءَ وَجْهِكَ فَافْرُجْ عَنَّا مَا نَحْنُ فِيهِ. فَانْفَرَجَتِ الصَّخْرَةُ، غَيْرَ أَنَّهُمْ لاَ يَسْتَطِيعُونَ الْخُرُوجَ مِنْهَا. وَقَالَ الثَّالِثُ: اللَّهُمَّ إِنِّى اسْتَأْجَرْتُ أُجَرَاءَ فَأَعْطَيْتُهُمْ أَجْرَهُمْ، غَيْرَ رَجُلٍ وَاحِدٍ تَرَكَ الَّذِى لَهُ وَذَهَبَ فَثَمَّرْتُ أَجْرَهُ حَتَّى كَثُرَتْ مِنْهُ الأَمْوَالُ، فَجَاءَنِى بَعْدَ حِينٍ. فَقَالَ: يَا عَبْدَ اللهِ أَدِّ إِلَىَّ أَجْرِى. فَقُلْتُ لَهُ: كُلُّ مَا تَرَى مِنْ أَجْرِكَ مِنَ الإِبِلِ وَالْبَقَرِ وَالْغَنَمِ وَالرَّقِيقِ. فَقَالَ: يَا عَبْدَ اللهِ لاَ تَسْتَهْزِئْ بِى. فَقُلْتُ إِنِّي لاَ أَسْتَهْزِئُ بِكَ. فَأَخَذَهُ كُلَّهُ فَاسْتَاقَهُ فَلَمْ يَتْرُكْ مِنْهُ شَيْئًا، اللَّهُمَّ فَإِنْ كُنْتُ فَعَلْتُ ذَلِكَ ابْتِغَاءَ وَجْهِكَ فَافْرُجْ عَنَّا مَا نَحْنُ فِيهِ. فَانْفَرَجَتِ الصَّخْرَةُ فَخَرَجُوا يَمْشُونَ))

Trước thời các người có ba người đàn ông đi đường vào một hang núi để qua đêm vì trời đã tối. Sau khi họ vào hang thì đột nhiên một tản đá to từ phía trên núi lăn xuống lắp miệng hang lại làm họ kẹt bên trong. Tất cả ba người đều bảo: Sẽ chẳng có ai giúp nổi chúng ta thoát khỏi tản đá kia ngoài việc chúng ta phải cầu xin Allah với những việc làm tốt của chúng ta!”. Thế là một người trong bọn họ khấn nguyện nói: “Lạy Thượng Đế! Bề tôi đã từng có cha mẹ già sống chung và lúc nào bề tôi cũng chu đáo trong việc phục dịch chăm sóc cho họ, bề tôi chưa bao giờ nghỉ ngơi cho đến khi nào họ đã ngủ, có lần bề tôi dắt sữa mang lên cho cha mẹ bề tôi dùng nhưng họ đã ngủ, bề tôi không muốn phá giấc ngủ của họ và cũng không muốn ai trong gia đình dùng bữa trước họ nên bề tôi đã cầm nồi sữa trên tay và đứng đợi đến khi cha mẹ con thức dậy trong khi các con của bề tôi cứ khóc la dưới chân. Lạy Thượng Đế, bề tôi đã làm thế vì chỉ muốn làm Ngài hài lòng thì xin Ngài hãy cứu bề tôi thoát khỏi tản đá kia! Dứt lời, tản đá nhích khỏi hang một ít nhưng họ vẫn chưa thể ra được. Người thứ hai cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế! Bề tôi đã từng yêu mến người em gái họ đến điên cuồng nhưng nàng ấy đã từ chối bề tôi. Sau một thời gian, nàng đến tìm bề tôi vì gặp khó khăn, bề tôi đã đưa cho nàng một trăm hai mươi Dinar(1) với điều kiện là nàng phải trao thân cho bề tôi, bề tôi đã vào cuộc đến lúc bề tôi ngồi hẳn bên trên đùi nàng thì nàng bảo: “Hãy kính sợ Allah, hãy đừng tháo chiếc nhẫn khi không phải là chủ nhân của nó!”. Thế là bề tôi lập tức rời nàng và bỏ đi và bỏ luôn số vàng đã đưa cho nàng. Lạy Thượng Đế, bề tôi đã làm thế vì muốn làm đẹp lòng Ngài thì xin Ngài hãy giúp bề tôi thoát khỏi tản đá kia!”. Dứt lời, tản đá tiếp tục nhích thêm một ít nhưng họ vẫn chưa thể ra ngoài. Người thứ ba tiếp tục cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế, bề tôi đã từng thuê các nhân công và đã trả tiền công cho họ nhưng có một nhân công bỏ đi mất mà chưa lấy tiền công, bề tôi đã dùng tiền công đó của y đầu tư và đã cho ra rất nhiều tài sản. Sau một thời gian, người nhân công đó quay lại, y bảo: Này, người bề tôi của Allah! Hãy trả tiền công cho tôi. Bề tôi bảo: Những gì anh nhìn thấy trước mặt anh từ đàn lạc đà, bò, cừu và những nô lệ đều từ tiền công của anh. Y bảo: Này người bề tôi của Allah! Anh không đùa với tôi đấy chứ. Bề tôi bảo: Tôi không đùa với anh đâu. Thế là, y lấy đi tất cả không để lại một thứ gì. Lạy Thượng Đế, bề tôi đã làm thế vì chỉ muốn làm hài lòng Ngài thì xin Ngài hãy cứu bề tôi thoát khỏi tản đá kia!”. Dứt lời, tản đá lăn ra khỏi miệng hang và ba người đi ra.” Hadith do Al-Bukhary 3/104 (2215) và Muslim 8/89 (100) (2743) ghi lại.

Qua Hadith khuyến khích việc cầu xin Allah khi gặp phải hoạn nạn dựa vào những việc làm đức hạnh đã làm trước đó, cũng trong Hadith nói về phúc đức việc hiếu thảo bậc song thân, phục vụ họ, tôn trọng hơn bao người khác, cũng trong Hadith khuyến khích cố gắng giữ thân trong trắng không phạm quan hệ tình dục tiền hôn nhân và cũng trong Hadith khuyên cộng đồng luôn uy tín trong quan hệ đặc biệt về lĩnh vực liên quan đến tiền bạc và trao trả vật sở hữu lại cho chủ nhân thật sự của nó. (Trích từ Daleel Al-Faaliheen 1/86)

dkf

2- CHƯƠNG SÁM HỐI
Giới U’lama học giả Islam nói: Sự sám hối là đều bắt buộc mỗi khi phạm tội dù tội nhỏ hay lớn. Để được Allah chấp nhận sự sám hối cần phải có ba điều kiện sau:

Thứ nhất: Từ bỏ ngay tội lỗi đã phạm.

Thứ hai: Hối hận với việc đã làm.

Thứ ba: Khẳng định với lòng rằng sẽ không quay lại tái phạm. Nếu thiếu một trong ba điều kiện này thì sự sám hối vô nghĩa.

Nếu là đắc tội với con người với nhau thì ngoài ba điều khoản trên cần phải thêm điều khoản thứ tư là phải trải lại hiện vật cho chủ nhân nếu lấy tài sản hoặc xin lỗi nếu nói xấu, chửi mắng.

Vì vậy, bắt buộc người Muslim phải sám hối hết tất cả tội lỗi đã phạm dù nhỏ hay lớn, nếu chỉ sám hối một vài tội thì xóa được vài tội và những tội lỗi không sám hối vẫn phải bị gánh chịu.

Dựa vào những bằng chứng thiết thực từ Qur’an, Sunnah và sự thống nhất của cộng đồng Islam rằng bắt buộc người Muslim phải sám hối mỗi khi phạm tội, Allah phán:

ﮋوَتُوبُوٓاْ إِلَى ٱللَّهِ جَمِيعًا أَيُّهَ ٱلۡمُؤۡمِنُونَ لَعَلَّكُمۡ تُفۡلِحُونَ ٣١ﮊ النور: ٣١

Và hỡi những người có đức tin! Hãy quay về sám hối với Allah tất cả mọi tội lỗi đã phạm đi để may ra các người được chiến thắng. Al-Nur: 31 (chương 24), Allah phán ở chương khác:

ﮋوَأَنِ ٱسۡتَغۡفِرُواْ رَبَّكُمۡ ثُمَّ تُوبُوٓاْ إِلَيۡهِ ﮊ هود: 3

Và các người hãy cầu xin Thượng Đế của các người tha thứ tội lỗi và hãy quay về sám hối với Ngài. (Chương 11 – Hud, câu 3), Allah phán ở chương khác:

ﮋيَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ تُوبُوٓاْ إِلَى ٱللَّهِ تَوۡبَةٗ نَّصُوحًا ﮊ التحريم: 8

Này hỡi những người có đức tin, hãy thật thành tâm quay về sám hối với Allah. Al-Tahreem: 8 (chương 66).

13- Ông Abu Hurairah kể: Chính tai tôi nghe được Rasul nói rằng:

((وَاللهِ إِنِّي لَأَسْتَغْفِرُ اللهَ وَأَتُوبُ إِلَيْهِ فِي الْيَوْمِ أَكْثَرَ مِنْ سَبْعِينَ مَرَّةً))

Thề bởi Allah chứng giám, quả thật mỗi ngày Ta cầu xin Allah tha thứ tội lỗi và sám hối với Ngài bảy mươi lần.” Hadith do Al-Bukhary 8/83 (6307) ghi lại.


14- Ông Al-Aghar bin Yasaar Al-Muzny dẫn lời Rasul rằng:

((يَا أَيُّهَا النَّاسُ، تُوبُوا إِلى اللهِ واسْتَغْفِرُوهُ، فَإِنِّي أَتُوبُ فِي اليَومِ مِائَةَ مَرَّةٍ))

Này hỡi mọi người, các người hãy quay về mà sám hối với Allah và cầu xin Ngài tha thứ tội lỗi đi. Quả thật, Ta sám hối (với Allah) một trăm lần mỗi ngày.” Hadith do Muslim 8/72 (41) (42) (2702) ghi lại.
15- Cha của Hamzah ông Anas bin Maalik Al-Ansaary – người hầu của Rasul – dẫn lời Rasul rằng:

((للهُ أَفْرَحُ بِتَوْبَةِ عَبْدِهِ مِنْ أَحَدِكُمْ سَقَطَ عَلَى بَعِيرهِ وَقَدْ أَضَلَّهُ فِي أَرْضٍ فَلَاةٍ))

Allah rất vui vẻ trước sự sám hối của một bề tôi trong các người giống như sự vui vẻ của y tìm được con lạc đà bị thất lạc khi đang ở trên vùng sa mạc bao la.” Hadith do Al-Bukhary 8/84 (6309) và Muslim 8/93 (7) (8) (2747) ghi lại.

Có đường khác do Muslim ghi rằng:

((للهُ أَشَدُّ فَرَحاً بِتَوبَةِ عَبْدِهِ حِينَ يَتُوْبُ إِلَيْهِ مِنْ أَحَدِكُمْ كَانَ عَلَى رَاحِلَتهِ بِأَرْضٍ فَلَاةٍ، فَانْفَلَتَتْ مِنْهُ وَعَلَيْهَا طَعَامُهُ وَشَرَابهُ فَأَيِسَ مِنْهَا، فَأَتَى شَجَرَةً فَاضْطَجَعَ فِي ظِلِّهَا وَقَدْ أَيِسَ مِنْ رَاحلَتهِ، فَبَيْنَمَا هُوَ كَذَلِكَ إِذْ هُوَ بِها قَائِمَةً عِندَهُ، فَأَخَذَ بِخِطَامِهَا، ثُمَّ قَالَ مِنْ شِدَّةِ الفَرَحِ: اللَّهُمَّ أَنْتَ عَبدِي وَأَنَا رَبُّكَ! أَخْطَأَ مِنْ شِدَّةِ الفَرَحِ))

Allah sẽ vui vẻ tột cùng khi một bề tôi trong các người sám hối với Ngài, giống như sự vui vẻ của một người đang bị lạc mất lạc đà ở trên vùng sa mạc bao la. Tất cả thức ăn và thức uống đều trên lưng con lạc đà đó, y rơi vào tuyệt vọng vô cùng, bước từng bước nặng nề đến ngồi ngã lưng dưới góc cây mà nghỉ mát. Đang giữa lúc không còn tia hi vọng tìm con lạc đà kia, bổng thấy nó đứng ngay trước mặt y, vội vàng đứng dậy nắm lây dây cương mừng ríu rít mà nói: Lạy Allah, Ngài là bề tôi của ta và ta là thượng đế của Ngài!sự phạm thượng này là do mừng rỡ tột cùng mà thốt lên.


16- Ông Abu Musa Abdullah bin Qais Al-Ash-a’ry dẫn lời Nabi rằng:

((إِنَّ اللهَ تَعَالَى يَبْسُطُ يَدَهُ بِاللَّيْلِ لِيَتُوبَ مُسِيءُ النَّهَارِ، وَيَبْسُطُ يَدَهُ بِالنَّهَارِ لِيَتُوبَ مُسِيءُ اللَّيْلِ، حَتَّى تَطْلُعَ الشَّمْسُ مِنْ مَغْرِبِها))

Quả thật, Allah Đấng Tối Cao luôn rộng đôi tay cả ngày lẫn đêm để chấp nhận sám hối của những ai đã phạm tội dù ngày hay đêm, cứ thế cho đến khi mặt trời mọc ở hướng tây.” Hadith do Muslim 8/99 - 100 (2759) ghi lại.
17- Ông Abu Hurairah dẫn lời Rasul rằng:

((مَنْ تَابَ قَبْلَ أَنْ تَطْلُعَ الشَّمْسُ مِنْ مَغْرِبِهَا تَابَ اللهُ عَلَيهِ))

Ai sám hối trước khi mặt trời mọc lên ở hướng tây sẽ được Allah chấp nhận sự sám hối đó.” Hadith do Muslim 8/73 (2703).
18- Cha của Abdur Rahmaan ông Abdullah bin U’mar bin Al-Khattaab  dẫn lời Nabi rằng:

((إِنَّ اللهَ  يَقْبَلُ تَوْبَةَ الْعَبْدِ مَا لَمْ يُغَرْغِرْ))

Quả thật, Allah - Đấng Hùng Mạnh & Tối Cao - luôn chấp nhận sự sám hối của bề tôi miễn sao cái chết vẫn chưa lên đến cổ họng y.” Hadith do Ibnu Maajah (4253) và Al-Tirmizy (3537) ghi lại, và Al-Tirmizy nói: Hadith Hasan.
19- Ông Zir bin Hubaish kể: Tôi đến gặp ông Safwaan bin A’ssaan để hỏi ông về việc chùi lên Khuf (thay vì rửa chân):

- Ông Safwaan hỏi lại tôi: Ông đến đây với mục đích gì, hỡi Zir ?

- Tôi đáp: Để học hỏi kiến thức Islam.

- Ông Safwaan nói tiếp: Quả thật, Thiên Thần luôn xòe cánh che chở bao bọc cho những người học hỏi về kiến thức Islam bởi họ hài lòng về sự học hỏi đó.

- Tôi hỏi: Trong lòng tôi thường liên tưởng về việc chùi lên Khuf sau khi đại tiện hoặc tiểu tiện, bởi ông là một trong số bằng hữu của Nabi nên tôi tìm đến hỏi rằng ông có nghe Nabi nói gì về điều này không ?

- Ông Safwaan đáp: Có, trước kia Rasul đã ra lệnh cho chúng tôi đừng gỡ Khuf ra mỗi khi đi du hành với thời gian là ba ngày ba đêm (chỉ chùi lên) sau mỗi lần tiểu tiện hoặc trung tiện hoặc đại tiện hoặc sau khi thức dậy ngoại trừ bị Junub thì phải gỡ ra để tắm gội.

- Tôi hỏi: Vậy, ông có nghe Người nói gì về tình yêu không ?

- Ông Safwaan đáp: Có, trong một lần chúng tôi đi du hành cùng với Rasul , bổng có tiếng gọi của người Ả Rập gọi Người bằng giọng rất lớn: Này hỡi Muhammad. Rasul cũng đáp lại cũng với giọng rất như y: “Hãy lại đây(2).

- Ông Safwaan bảo y: Khốn khổ thay cho ông, hãy nói nhỏ tiếng thôi ông đang đối diện với Nabi , chính Allah cấm nói chuyện như thế với Người.

- Người Ả Rập đáp: Thề bởi Allah chứng giám, tôi không xuống giọng. Người Ả Rập tiếp tục nói: Có một người thương yêu một nhóm người khác và mơ ước được ở cùng họ nhưng lại không được ?

- Nabi đáp:

((المَرْءُ مَعَ مَنْ أَحَبَّ يَومَ القِيَامَةِ))

Mọi người sẽ được ở cùng với người mình thương vào ngày phán xét.

Ông Safwaan kể tiếp: Sau khi người Ả Rập ra đi Nabi kể cho chúng tôi nghe về một cánh cửa nằm ở hướng tây có khoảng rộng mà một người cưỡi (lạc đà hoặc ngựa) phải mất bốn mươi năm hoặc bảy mươi năm (mới đến được cạnh cửa bên kia) – ông Sufyaan một trong những người truyền lại Hadith nói: cánh cửa nằm ở hướng Al-Shaam – cánh cửa đó đã được Allah tạo ra từ khi trời đất được tạo ra để đón nhận sự sám hối, cánh cửa đó sẽ không bao giờ đóng lại cho đến khi mặt trời mọc ở hướng tây. Hadith do Ibnu Maajah (226), Al-Tirmizy (3535) và Al-Nasaa-y 1/83 và 98 ghi lại. Ông Al-Tirmizy nói: Hadith Hasan Saheeh.


20- Cha của Sa-i’d ông Sa’d bin Maalik bin Sinaan Al-Khudry dẫn lời Nabi rằng:

((كَانَ فِيمَنْ كَانَ قَبْلَكمْ رَجُلٌ قَتَلَ تِسْعَةً وتِسْعِيْنَ نَفْساً، فَسَأَلَ عَنْ أعْلَمِ أَهْلِ الْأَرْضِ، فَدُلَّ عَلَى رَاهِبٍ، فَأَتَاهُ. فَقَالَ: إِنَّهُ قَتَلَ تِسعَةً وتِسْعِيْنَ نَفْساً فَهَلْ لَهُ مِنْ تَوبَةٍ؟ فَقَالَ: لَا، فَقَتَلهُ فَكَمَّلَ بهِ مِائَةً، ثُمَّ سَأَلَ عَنْ أَعْلَمِ أَهْلِ الْأَرْضِ، فَدُلَّ عَلَى رَجُلٍ عَالِمٍ. فَقَالَ: إِنَّهُ قَتَلَ مِائَةَ نَفْسٍ فَهَلْ لَهُ مِنْ تَوْبَةٍ؟ فَقَالَ: نَعَمْ، وَمَنْ يَحُوْلُ بَيْنَهُ وَبَيْنَ التَّوْبَةِ؟ اِنْطَلِقْ إِلَى أَرْضِ كَذَا وَكَذَا فَإِنَّ بِهَا أُنَاساً يَعْبُدُوْنَ اللهَ تَعَالَى فَاعْبُدِ اللهَ مَعَهُمْ، وَلَا تَرْجِعْ إِلَى أَرْضِكَ فَإِنَّهَا أَرْضُ سُوءٍ، فَانْطَلَقَ حَتَّى إِذَا نَصَفَ الطَّرِيقَ أَتَاهُ الْمَوْتُ، فَاخْتَصَمَتْ فِيْهِ مَلَائِكَةُ الرَّحْمَةِ وَمَلَائِكَةُ الْعَذَابِ. فَقَالَتْ مَلَائِكَةُ الرَّحْمَةِ: جَاءَ تَائِباً، مُقْبِلاً بِقَلبِهِ إِلَى اللهِ تَعَالَى، وَقَالَتْ مَلَائِكَةُ الْعَذَابِ: إِنَّهُ لَمْ يَعْمَلْ خَيْراً قَطُّ، فَأَتَاهُمْ مَلَكٌ فِي صُوْرَةِ آدَمِيٍّ فَجَعَلُوهُ بَيْنَهُمْ - أَيْ حَكَماً - فَقَالَ: قِيسُوا مَا بَيْنَ الْأَرْضَيْنِ فَإِلَى أَيَّتِهِمَا كَانَ أَدْنَى فَهُوَ لَهُ. فَقَاسُوا فَوَجَدُوْهُ أَدْنَى إِلَى الْأَرْضِ الَّتِي أَرَادَ، فَقَبَضَتْهُ مَلَائِكَةُ الرَّحْمَةِ))

Vào thời trước các người có một người đàn ông đã giết chết chín mươi chín mạng người, y đi tìm người hiểu biết nhất trong vùng về đạo để tư vấn và y được chỉ đến một thầy tu. Thế là y tìm đến vị thầy tu và bảo: Quả thật tôi đã giết chết chín mươi chín mạng người, vậy tôi còn có thể quay đầu xám hối không? Vị thầy tu nói: Không. Dứt lời y giết luôn vị thầy tu và thế là y đã giết trọn cả một trăm mạng người. Sau đó, y lại đi tìm người hiểu biết nhất khác trong vùng và y được chỉ đến một vị học giả A'lim (về tôn giáo), y nói với vị học giả: Quả thật tôi đã giết một trăm mạng người vậy tôi có còn cơ hội quay đầu xám hối không? Vị học giả đáp: Có, anh hãy đến vùng đất thế này, thế này, bởi người dân ở đó thờ phượng Allah, anh hãy thờ phượng Allah cùng với họ và đừng trở lại vùng đất trước kia của anh nữa vì đó là vùng đất tội lỗi của anh. Nghe lời vị học giả, y ra đi để đến vùng đất mà vị học giả đã tư vấn cho y nhưng khi đến giữa đường thì số mạng của y đã hết. Thế là có sự tranh chấp giữa hai nhóm Thiên Thần Độ lượng và Thiên Thần Hình phạt, bên Độ lượng thì bảo: y đã quay đầu xám hối với Allah bằng cả trái tim của y, bên Hình phạt lại nói: quả thật hắn đã chưa làm một điều tốt nào cả. Allah cử một vị Thiên Thần khác với hình dáng con người đến làm trọng tài cho họ và bảo: Các vị hãy đo khoảng cách xem y nằm gần vùng đất nào nhất thì y sẽ thuộc về vùng đất đó. Kết quả là sau khi đo đạc, họ thấy y đang ở gần vùng đất mà y muốn đi đến hơn, vậy là các vị Thiên Thần bên Độ Lượng được quyền bắt linh hồn y.” Hadith do Al-Bukhary 4/211 (3470) và Muslim 8/103 (46, 47, 48, 2766) ghi lại. Có đường truyền Saheeh khác ghi rằng:

((فَكَانَ إِلَى القَرْيَةِ الصَّالِحَةِ أَقْرَبَ بِشِبْرٍ فَجُعِلَ مِنْ أَهْلِهَا))

Xóm đức hạnh kia gần với người đàn ông là một gang tay nên y được công nhận là người của xóm đó.” Và cũng có đường truyền Saheeh khác ghi rằng:

((فَأَوْحَى اللهُ تَعَالَى إِلَى هَذِهِ أَنْ تَبَاعَدِي، وَإِلَى هَذِهِ أَنْ تَقَرَّبِي، وَقَالَ: قِيسُوا مَا بَيْنَهُما، فَوَجَدُوهُ إِلَى هَذِهِ أَقْرَبَ بِشِبْرٍ فَغُفِرَ لَهُ))

Allah Đấng Tối Cao hạ lệnh cho vùng đất (tội lỗi) tránh xa ra và ra lệnh cho vùng đất (muốn đến) lại gần hơn, Ngài phán bảo (các Thiên Thần): Các ngươi hãy đo khoảng cách giửa y và hai cái làng kia xem. Kết quả là y chết nằm gần hơn làm muốn đến so với làng muốn ra đi là một gang tay, thế là y được tha thứ tội lội.” Cũng có đường truyền ghi rằng:

((فَنَأَى بِصَدْرِهِ نَحْوَهَا))

Khoảng cách trên lệch khoảng lồng ngực.
21- Ông Abdullah bin Ka’b bin Maalik kể: Trước khi bị mù ông Ka’b bin Maalik là thủ lĩnh của bộ tộc mình, tôi đã được nghe ông kể về ba người đàn ông đã không tham chiến trong trận chiến Tabuk. Ông kể: Tôi luôn sát cánh với Nabi mỗi lần Người xuất binh đánh trận ngoại trừ hai trận chiến là trận chiến Tabuk và trận chiến Badr. Lý do trận chiến Badr xảy ra là Nabi dẫn theo vài trăm người Muslim chỉ muốn chặn đường đoàn thương hành của Quraish để lấy lại những gì thuộc về người Muslim đã bị họ lấy. Cuối cùng Allah đã đưa nhóm người Muslim và kẻ thù phải đụng trận ở Badr mà không hề có hẹn trước, nhưng bất cứ ai không tham chiến trận này đều không bị Allah bắt tội. Trận chiến này đã được người đời ca tụng và nhắc đến mãi, riêng tôi đã không tham chiến nhưng không cảm thấy hối tiếc bởi trước kia tôi đã tham gia cuộc giao ước Islam sống chết có nhau với Nabi trước đó (ở Mina), nếu có đổi lại không tham dự cuộc giao ước Islam để được tham gia trận chiến Badr tôi cũng không muốn. Còn câu chuyện của tôi ở trận Tabuk như sau: Tôi chưa từng cảm thấy thoải mái, thú vị và nhẹ nhàn như lúc mọi người chuẩn bị cho trận chiến, có Allah chứng giám trước đó tôi chưa từng sở hữu được hai con lạc đà dùng để cưỡi ngoại trừ lúc đó. Tôi rất tiếc nuối những gì có được còn Rasul và mọi người đang xôn xao chuẩn bị xuất binh ra chiến trường nơi xa xôi dưới cái nắng đốt cháy da thịt, mọi người một ngày kéo đến càng đông mỗi người đều mang phần đến góp trận chiến thêm tốt đẹp hơn, họ đều nói lên nguyện vọng được tham chiến sát cánh bên Nabi và họ muốn Người viết cho họ một quyển sách để học thuộc lòng(3).

- Ông Ka’b nói: Rất ít người có ý định vắng mặt trong trận chiến bởi lúc này mặc, bởi thiết nghĩ việc vắng mặt đó sẽ không sau dấu được lời mặc khải vẫn không ngừng truyền xuống cho Rasul . Trong lúc, Rasul đang chuẩn bị xuất trận, lại là lúc mùa màng đang lúc thu hoạch rầm rộ làm cho tôi cũng phải hướng về mùa màng. Thấy Rasul và mọi người chuẩn bị hành trang lên đường thì tôi cũng vội quay về nhà chuẩn bị nhưng khi về đến nhà tôi không làm được gì cả, tôi tự nhủ: Mình có thể từ từ chuẩn bị cũng được mà. Thế là ngày qua ngày nhìn mọi người chuẩn bị mà tôi vẫn chưa chuẩn bị được gì cho cuộc xuất quân cả. Sau khi Rasul xuất binh tôi vội quay về nhà chuẩn bị hành lý nhanh nhanh có lẻ sẽ đuổi kịp họ, ôi ước chi tôi đã làm thế. Âu đó cũng là số phận đã an bày. Sau khi đoàn quân ra đi tôi quay về nhà cảm thấy rất buồn bã, thấy bản thân mình thật hèn nhát hoặc giống như những người yếu đuối bất lực được Allah cho không tham chiến. Chuyện của tôi không hề được Rasul nhắc, mãi khi đã đến Tabuk trong lần ngồi cùng mọi người thì Người lên tiếng hỏi:

((مَا فَعَلَ كَعْبُ بْنُ مَالِكٍ ؟))

Ka’b bin Maalik đã làm gì vậy ?

- Rasul dứt lời thì một người thuộc bộ tộc Salamah lên tiếng: Thưa Rasul của Allah, có lẽ ông ta đang mãn nguyện với bộ đồ mới mua từ xứ Yamen thì phải.

- Ông Mu-a’z bin Jabal ngắt lời người đàn ông kia: Thật tệ hại thay lời nói phiến diện của ông, thề bởi Allah minh chứng chúng tôi chỉ biết toàn điều tốt đẹp về ông ấy. Rasul im lặng không nói lời nào, lúc đó từ xa có một người phóng ngựa làm bụi bay trắng cả bầu trời, Rasul lên tiếng:

((كُنْ أَبَا خَيْثَمَةَ))

Mong rằng đó là Abu Khaithamah.” Thật đúng như lời Người đón, ông ta chính là Abu Khaithamah Al-Ansaary, người đã bố thí một Sa’ chà là (khoảng 2,4 kg chà là) khi bị nhóm đạo đức giả nói gièm pha về ông.

Ông Ka’b kể tiếp: Khi tôi nhận được tin Rasul đang trên đường quay về từ Tabuk, tôi trở nên lo lắng vô cùng lo lắng và muốn tìm lý do nào đó để được khỏi bị khiển trách, thế là tôi hội ý gia đình tìm cách giúp tôi. Nhưng nhận được tin xác thực là ngày mai Rasul về đến Madinah thì làm cho mọi ý nghĩ xấu đó đều biến mất, bởi tôi biết được rằng nói dối sẽ không qua mặt được Người. Ngày mai rồi cũng đến tôi lấy hết can đảm tìm gặp Nabi để tạ tội, vừa trở về Madinah Người bước vào Masjid hành lễ Salah hai Rak-at và ngồi lại với mọi người, nhưng ngồi chưa được bao lâu thì những người không tham chiến kéo nhau đến tạ tội cùng Người họ gồm khoảng tám mươi mấy người, họ thề thốt rằng lý do họ vắng mặt không tham chiến là thật. Rasul chấp nhận lý do họ đưa ra và cầu xin Allah tha thứ cho họ còn thật hư ra sao Người phó thác cho Allah định đoạt. Sau đó tôi đến, Người nhìn tôi mĩm cười với vẻ giận và bảo:

((تَعَالَ))

Ông lại đây.” Tôi đi đến ngồi xuống trước mặt Người, Người hỏi tôi:

((مَا خَلَّفَكَ ؟ أَلَمْ تَكُنْ قَدِ ابْتَعْتَ ظَهْرَكَ ؟))

Điều gì làm cho ông không tham chiến, chẳng phải ông đã mua được vật cưỡi rồi sao ?

- Ông Ka’b nói: Thưa Rasul của Allah, thề bởi Allah chứng giám nếu trước đó tôi không thường xuyên ở bên cạnh Người mà ở cùng với nhóm người chỉ yêu thích cuộc sống trần gian này là tôi đã diện được lý do để không tham chiến rồi, bởi tôi rất giỏi trong việc biện minh bào chữa. Nhưng tôi không làm thế, thề bởi Allah minh giám tôi nhận biết được rằng nếu ngày hôm nay tôi nói dối với Nabi để được Nabi hài lòng về lý do đưa ra thì chắc chắn tôi sẽ bị Allah vạch trần sự thật mà báo cho Nabi biết, rồi Nabi sẽ giận tôi hơn, còn nếu tôi nói sự thật thì tôi hy vọng Allah sẽ ban cho kết quả mỹ mãn. Thề bởi Allah chứng minh tôi không hề có lý do để vắng mặt không tham chiến, thưa Rasul tôi chưa từng được an nhà sung túc cho đến lúc không tham chiến với Nabi trong trận chiến vừa qua.

- Nghe xong Rasul nói:

((أمَّا هَذَا فَقَدْ صَدَقَ، فَقُمْ حَتَّى يَقْضِيَ اللهُ فِيْكَ))

Quả người này đã nói thật lòng, thôi hãy đứng dậy đi chờ đợi sự phân xử của Allah dành cho ông.” Tôi đứng dậy ra về thì có nhóm người thuộc dòng tộc Salamah theo sau tôi và họ nói: Thề bởi Allah chứng giám, chúng tôi chưa từng biết anh đã từng phạm tội, tại sao anh không diện lý do giống như những người trước đó diện lý do để được Rasul cầu xin Allah tha thứ cho anh.

- Ông Ka’b nói: Thề bởi Allah minh chứng, dường như lúc đó tôi muốn siêu lòng mà quay lại nói dối với Rasul , nhưng tôi không làm vậy. Tôi rạng hỏi họ: Có ai nói thật như tôi đã nói ?

- Nhóm người Salamah nói: Có hai người đến gặp Rasul và nói giống như anh đã nói và họ được đáp lại giống như đã nói với anh vậy.

- Ông Ka’b hỏi tiếp: Hai người đó là ai ?

- Nhóm người Salamah đáp: Là Muraa-rah bin Al-Rabee’ Al-A’mry và Hilaal bin Umayyah Al-Waaqify.

- Ông Ka’b nói tiếp: Đó là hai người đàn ông ngoan đạo đức hạnh đã từng tham chiến trận Badr, hai người họ là tấm gương đáng quí để noi theo. Nghe được nhắc đến hai người họ tôi bỏ ngay ý định quay lại.

Sau đó Rasul hạ lệnh không cho tất cả mọi người nói chuyện với bất cứ ai trong ba người chúng tôi đã không tham chiến. Thế là mọi người liền quay mặt hửng hờ với tôi, lúc đó tôi cảm thấy dường như trái đất này cũng quay mặt bỏ luôn tôi, nó trở nên rất eo hẹp không còn chổ nào để tôi đặt chân nữa, thời gian đó kéo dài năm mươi ngày. Suốt khoảng thời gian đó hai người bạn của tôi tự giam mình trong nhà mà khóc sám hối, riêng tôi thì hoạt bát và kiên cường hơn họ nên tôi quyết định cùng hành lễ Salah với mọi người ở Masjid và đi loanh quanh giữa chợ nhưng không một người nào nói chịu nói chuyện với tôi. Thấy vậy, tôi tìm đến gặp Rasul lúc đó người đang ngồi sau khi hành lễ Salah xong, tôi chào hỏi người bằng lời Salam và nhìn vào miệng Người xem có nhép miệng để đáp lại tôi lời Salam không, nhưng Người không nhúc nhích môi. Sau đó tôi đứng hành lễ Salah gần nơi Người và lén nhìn trộm người xem người có nhìn tôi không, hành lễ xong tôi quay mặt về phía Người thì bị Người ngoãnh mặt nơi khác. Đến lúc không còn một người nào kể cả Rasul cũng chẳng màng đến sự có mặt của tôi. Thấy vậy, tôi tìm đến ngôi vườn của Abu Qataadah con người chú bác tôi và là người thân tính nhất của tôi. Tôi bắt đầu bằng lời Salam nhưng thề bởi Allah chứng giám ông không hề đáp lại tôi lời Salam đó.

- Tôi nói với ông: Này Abu Qataadah, thề bởi Allah minh chứng ông có biết rằng tôi rất yêu thương Allah và Rasul của Ngài không ? Nhưng ông im lặng không nói lời nào, tôi lặp lại lẫn nữa ông cũng lặng câm. Thấy vậy tôi lặp lại lần nữa thì ông lên tiếng nói: Chỉ có Allah và Rasul của Ngài mới rõ. Lời nói lạnh lùng đó làm tôi rơi nước mắt quay mặt ra về.

Một ngày đang đi trên chợ của Madinah bổng có một thương buôn lương thực của Madinah người Nabaty từ Al-Shaam đến, ông nói: Mọi người hãy chỉ giúp tôi tìm Ka’b bin Maalik. Mọi người chỉ ông đến gặp tôi, ông đưa cho tôi bức thư của Quốc Vương Ghassaan. Trong thư ghi rằng: “Quả thật Trẫm nhận được tin là Người Bạn của ông (ám chỉ Rasul ) bỏ mặt ông và Allah đã không cho ông một chổ để nựa tựa quả là rất nhục nhã, nay ông đã không còn chổ đứng nữa thì hãy đến với Trẫm đi.” Đọc xong bức thư tôi tự nhủ đây quả là sự thử thách khác từ Allah, thế là tôi vội thẩy bức thư dơ bẩn kia vào lò mà đốt.

Đến ngày thứ bốn mươi Rasul phái người đến báo tin cho tôi rằng: Quả thật Rasul hạ lệnh cấm anh gần gủi vợ anh.

- Lấy làm ngạc nhiên tôi hỏi: Tôi sẽ phải thôi vợ mình hay phải làm sao ?

- Người báo tin đáp: Không phải làm thế, Người chỉ cấm anh gần gủi với vợ anh thôi. Rồi ông ta cũng tìm đến hai người bạn cùng số phận của tôi mà báo lời lẽ tương tự.

- Tôi nói với vợ mình rằng: Bây giờ tốt nhất em hãy về nhà cha mẹ sống tạm đi, anh chờ đợi Allah phân xử anh xong thì tính tiếp.

Vợ của ông Hilaal bin Umayyah đến gặp Rasul mà nói: Thưa Rasul của Allah, quả thật ông Hilaal bin Umayyah là một người đã cao tuổi nhưng lại không có ai bên cạnh chăm sóc, xin Nabi cho tôi được ở bên cạnh ông để tiện việc chăm sóc ông ?

- Rasul đáp:

((لاَ، وَلَكِنْ لاَ يَقْرَبَنَّكِ))

Không cấm, nhưng bà đừng để ông ta gần gủi bà.

- Vợ ông Hilaal đáp: Thề bởi Allah minh chứng, ông ta chưa hề có bất cứ hành động nào kể từ ngày hôm đó đến nay ngoài việc khóc sướt mướt cho đến tận hôm nay.

- Người thân của tôi gợi ý rằng: Hãy đến xin phép Rasul cho vợ được phép chăm sóc anh giống như vợ của ông Hilaah đã xin phép vậy ?

- Ông Ka’b đáp: Tôi sẽ không xin phép đâu, vả lại tôi cũng không biết dùng lời lẽ nào để nói chuyện với Người nữa trong khi tôi vẫn là một trai tráng mạnh khỏe. Tôi ở trên hoàn cảnh đó đến mười ngày tròn, thế là đủ năm mươi ngày kể từ ngày Rasul cấm mọi người nói chuyện với tôi.

Vào sáng ngày thứ năm mươi, sau khi hành lễ Salah Al-Fajr tại nhà tôi ngồi lại tưởng niệm Allah mà cảm thấy lòng mình bị chật hẹp và trái đất này không còn nơi để tôi dung thân. Trong lúc thật bi quan đó, bổng có tiếng gọi thật lớn phát ra từ ngọn núi Sale’ mà hét rằng: “Này hỡi Ka’b bin Maalik, ông có tin mừng rồi đó”, thế là tôi vội vàng cúi mọp đầu quỳ lạy tạ ơn Allah và tự hiểu được rằng Allah đã ban cho tôi lối thoát. Đúng, chính Nabi đứng ra loan báo tin tức Allah đã chấp nhận sự sám hối của ba người chúng tôi sau khi Người hành lễ Salah Al-Fajr. Rasul vừa dứt lời thì mọi người kéo nhau đến loan báo tin cho tôi cùng hai người bạn cùng số phận với tôi, có người đi bộ, có người chạy và có người thì cưỡi ngựa tranh nhau chạy đến báo tin. Người đầu tiên đến báo tin cho tôi chính là người mà tôi nghe được tiếng của ông từ xa ở trên núi, đáp lại sự nhiệt tình của ông tôi vội cởi bộ đồ đang mặc trên người mà tặng ngay cho ông, vả lại lúc đó tôi không có gì ngoài bộ quần áo đang mặc và tôi mượn một bộ quần áo khác mặc rồi đi tìm Nabi , mọi người kéo đến gặp tôi từng nhóm người một để chúc mừng tôi được Allah chấp nhận sự sám hối, họ nói: Chúc mừng Allah đã chấp nhận sám hối của anh. Sau đó tôi bước vào Masjid, gặp Nabi và mọi người đã ngồi sẵn đó. Thấy tôi bước vào ông Talhah bin U’baidillah(4) đứng dậy đi nhanh đến bắt tay và chúc mừng cho tôi, lúc đó chỉ có ông Talhah là người duy nhất trong số người Al-Muhaajireen đứng dậy chúc mừng tôi - hành động này làm tôi nhớ mãi về ông -.

- Ông Ka’b kể tiếp: Tôi đến chào Salam cho Rasul , vẻ mặt Người lúc đó rất rạng rỡ mà nói với tôi rằng:

((أَبْشِرْ بِخَيْرِ يَومٍ مَرَّ عَلَيْكَ مُذْ وَلَدَتْكَ أُمُّكَ))

Báo cho ông điều tốt lành, quả thật hôm nay là ngày tốt lành nhất từ khi mẹ ông sinh ông ra.

- Ông Ka’b hỏi: Thưa Rasul, việc này từ đến từ Rasul hay đến từ Allah ?

- Rasul đáp:

((لاَ، بَلْ مِنْ عِنْدِ الله ))

Không, điều này đến từ Allah Đấng Hùng Mạnh & Tối Cao.” Vẻ mặt Rasul lúc đó quả thật sáng ngời tựa như mặt trăng rằm. Sau khi tôi ngồi xuống trước mặt Người và nói: Thưa Rasul, để thể hiện sự sám hối tôi sẽ bố thí hết tài sản của tôi vì Allah và vì Rasul của Ngài.

- Rasul đáp:

((أَمْسِكَ عَلَيْكَ بَعْضَ مَالِكَ فَهُوَ خَيْرٌ لَكَ))

Anh hãy giử lại một phần tài sản đi sẽ tốt hơn cho anh.

- Ông Ka’b nói: Vậy tôi sẽ giử lại phần mà tôi được chia ở Khaybar. Thưa Rasul của Allah, quả thật Allah Đấng Tối Cao ban cho tôi lối thoát là do bởi tôi thật thà, để chứng minh sự sám hối thật sự là từ nay trở đi tôi sẽ không bao giờ nói dối. Thề bởi Allah minh chứng tôi chưa từng thấy việc tốt đẹp nào bằng việc Allah thử thách tôi bằng lời lẽ thật sự mà tôi đã nói lúc đó. Thề bởi Allah minh chứng từ đó đến nay tôi chưa từng cố ý nói dối dù là một lời, mong rằng Allah sẽ cho tôi được nói thật mãi suốt quãng đời còn lại của tôi.

Allah phán về sự sám hối của ba người họ như sau:

ﮋلَّقَد تَّابَ ٱللَّهُ عَلَى ٱلنَّبِيِّ وَٱلۡمُهَٰجِرِينَ وَٱلۡأَنصَارِ ٱلَّذِينَ ٱتَّبَعُوهُ فِي سَاعَةِ ٱلۡعُسۡرَةِ مِنۢ بَعۡدِ مَا كَادَ يَزِيغُ قُلُوبُ فَرِيقٖ مِّنۡهُمۡ ثُمَّ تَابَ عَلَيۡهِمۡۚ إِنَّهُۥ بِهِمۡ رَءُوفٞ رَّحِيمٞ ١١٧ وَعَلَى ٱلثَّلَٰثَةِ ٱلَّذِينَ خُلِّفُواْ حَتَّىٰٓ إِذَا ضَاقَتۡ عَلَيۡهِمُ ٱلۡأَرۡضُ بِمَا رَحُبَتۡ وَضَاقَتۡ عَلَيۡهِمۡ أَنفُسُهُمۡ وَظَنُّوٓاْ أَن لَّا مَلۡجَأَ مِنَ ٱللَّهِ إِلَّآ إِلَيۡهِ ثُمَّ تَابَ عَلَيۡهِمۡ لِيَتُوبُوٓاْۚ إِنَّ ٱللَّهَ هُوَ ٱلتَّوَّابُ ٱلرَّحِيمُ ١١٨ يَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱتَّقُواْ ٱللَّهَ وَكُونُواْ مَعَ ٱلصَّٰدِقِينَ ١١٩ﮊ التوبة: 117 - 119

Quả thật, Allah đã chấp nhận sự sám của Nabi, của nhóm người Al-Muhaajireen (dân di cư từ Makkah) và nhóm người Al-Ansaar (thị dân Madinah), họ là những người sát cánh với Nabi trong khoản khắc khó khăn nhất (trong sự nghiệp lập đạo pháp) dừng như trong số họ có người muốn từ bỏ nhưng họ đã kịp thời quay lại sám hối. Quả thật, Allah rất mực Bao Dung, Nhân Từ đối với họ * Và cuối cùng Ngài (Allah) cũng tha thứ cho ba người (Ka'b, Muraarah và Hilaal) khỏi bị án treo vì đã không tham chiến (trận Tabuk). Họ cảm thấy vằng vặt lương tâm) đến mức trái đất tuy rộng thênh thang nhưng bỗng nhiên trở thành chật hẹp vô cùng đối với họ. Và họ nhận thấy rằng không còn chỗ nào để chạy trốn khỏi Allah trừ phi chạy đến tạ tội với Ngài. Rồi Ngài quay lại tha thứ cho họ để cho họ có dịp ăn năn, hối cải. Bởi vì Allah là Ðấng Ðoái Thương Tha Thứ, Rất Mực khoan Dung * Này hỡi những người có đức tin, hãy luôn kính sợ Allah mà làm người chân thật. Al-Tâubah :117 - 119 (chương 9).

- Ông Ka’b kể: Chưa có hồng phúc nào vĩ đại bằng việc Allah đã hướng dẫn tôi đến với Islam và sau đó là việc Ngài ban cho tôi không nói dối để lừa gạt Rasul , nếu không tôi đã là người bị diệt vong, bởi Allah đã phán về việc trừng trị những kẻ nói dối một hình phạt rất khủng khiếp với lời phán:

ﮋسَيَحۡلِفُونَ بِٱللَّهِ لَكُمۡ إِذَا ٱنقَلَبۡتُمۡ إِلَيۡهِمۡ لِتُعۡرِضُواْ عَنۡهُمۡۖ فَأَعۡرِضُواْ عَنۡهُمۡۖ إِنَّهُمۡ رِجۡسٞۖ وَمَأۡوَىٰهُمۡ جَهَنَّمُ جَزَآءَۢ بِمَا كَانُواْ يَكۡسِبُونَ ٩٥ يَحۡلِفُونَ لَكُمۡ لِتَرۡضَوۡاْ عَنۡهُمۡۖ فَإِن تَرۡضَوۡاْ عَنۡهُمۡ فَإِنَّ ٱللَّهَ لَا يَرۡضَىٰ عَنِ ٱلۡقَوۡمِ ٱلۡفَٰسِقِينَ ٩٦ﮊ التوبة: 95 - 96

(Những kẻ đạo đức giả) sẽ lấy danh nghĩa của Allah ra thề thốt một khi các người tìm đến chúng để các ngươi khỏi khiển trách chúng. Vì vậy, các ngươi hãy bỏ mặc chúng đi bởi chúng là những kẻ ô uế bẩn thỉu và nơi ở dành cho chúng chính là hỏa ngục, đó là phần thưởng dành cho những gì chúng đã thu gom được * Chúng thề nguyền thế để các ngươi hài lòng về chúng, nếu các ngươi hài lòng về chúng thì chắc chắn Allah sẽ không bao giờ hài lòng về nhóm người hư đốn chuyên làm sai quấy. Al-Tâubah: 95 - 96 (chương 9).

Ông Ka’b kể: Chúng tôi ba người không làm giống như những kẻ đã đến gặp Rasul để thề nguyền rồi được Người chấp nhận lý do chúng đưa ra và Người đã cầu xin Allah tha thứ cho họ, còn chúng tôi đã bị Rasul bỏ mặc chờ lệnh Allah phân xử. Cuối cùng chúng tôi cũng chờ đợi được với lời phán của Allah rằng: Và cuối cùng Ngài (Allah) cũng tha thứ cho ba người (Ka'b, Muraarah và Hilaal) khỏi bị án treo vì đã không tham chiến (trận Tabuk). Chúng tôi được thế là do sự thật thà của chúng tôi nên được Allah đoái hoài và đã chấp nhận sự sám hối.(5) Hadith do Al-Bukhary 3/6 (4418) và Muslim 8/105 (53, 54, 55 và 2769/6 (4418) và Muslim 8/105 (53, 54, 55 và 2769) ghi lại.

Có đường truyền khác: Quả thật, Nabi đã xuất binh ở trận Tabuk là vào ngày thứ năm và đó là ngày mà Người lựa chọn cho mỗi lần rời khỏi nhà của mình.

Có đường truyền khác: Người chỉ quay về nhà là vào buổi sáng và việc làm đầu tiên sau khi về đến quên hương là đến thẳng Masjid mà hành lễ Salah hai Rak-at rồi ngồi lại cùng mọi người.
22- Cha của Nujaid ông I’mraan bin Al-Husain Al-Khuzaa-y’  kể: Có một người phụ nữ từ Juhainah, cô đã mang thai do phạm Zina(6) đến gặp , cô bảo: Thưa Rasul của Allah, tôi đã phạm giới luật xin hãy trừng trị tôi. Thế là Nabi cho gọi người bảo hộ của cô đến và bảo:

((أَحْسِنْ إِلَيْهَا، فَإِذَا وَضَعَتْ فَأْتِنِي))

Hãy đối xử tốt(7) với cô ta, sau khi sinh nở dắt đến gặp Ta.” Người bảo hộ đã làm y như lời Nabi căn dặn. Sau khi sinh nở xong Người ra lệnh cho cô ăn mặc kín đáo rồi ra lệnh mọi người ném đá trừng trị tội đã phạm. Sau khi cô chết Người hành lễ Salah cho cô thì U’mar bảo: Thưa Rasul, sao lại hành lễ Salah cho người đã phạm Zina ? Rasul đáp:

((لَقَدْ تَابَتْ تَوْبَةً لَوْ قُسِمَتْ بَيْنَ سَبْعِينَ مِنْ أهْلِ الْمَدِينَةِ لَوَسِعَتْهُمْ، وَهَلْ وَجَدْتَ أَفضَلَ مِنْ أنْ جَادَتْ بِنَفْسِها لِلهِ  ؟!))

Quả thật, cô ta đã sám hối rất thật lòng. Nếu sự sám hối đó đem chia cho bảy mươi người của thị dân Madinah thì sự sám hối sẽ bao trùm họ, ông có thấy điều nào tốt đẹp hơn việc cô ta đem bản thân mình trang hoàng tốt đẹp vì Allah Đấng Hùng Mạnh & Tối Cao chăng ?” Hadith do Muslim 5/120 (1696) ghi lại.
23- Con trai ông A’bbaas  kể: Chính Rasul đã nói rằng:

((لَوْ أَنَّ لِابْنِ آدَمَ وَادِياً مِنْ ذَهَبٍ أحَبَّ أنْ يكُونَ لَهُ وَادِيَانِ، وَلَنْ يَمْلَأَ فَاهُ إِلَّا التُّرَابُ، وَيَتُوْبُ اللهُ عَلَى مَنْ تَابَ))

Chắc chắn khi con người sở hữu được một thung lũng vàng, y sẽ mơ ước được sở hữu thêm thung lũng vàng thứ hai, và sẽ không có gì nhét đầy miệng của con người ngoại trừ đất. Allah sẽ chấp nhận sám hối đối với ai biết quay lại sám hối.” Hadith do Al-Bukhary 8/115 (6436) và Muslim 3/100 (1049).

Ý nghĩa là thật đáng trách những ai có lòng tham về cuộc sống trần gian này, chỉ biết kiếm cho thật nhiều của cải mà không hề thấy thỏa mãn cho đến khi cái chết bất ngờ chụp đến, lúc đó chỉ có đất mới nhét đầy bao tử y. (Trích từ Shar-h Saheeh Muslim 4/141 (1094)).


24- Ông Abu Hurairah  kể: Chính Rasul đã nói rằng:

((يَضْحَكُ اللهُ سُبْحَانَهُ وَتَعَالَى إِلَى رَجُلَيْنِ يَقْتُلُ أَحَدهُمَا الْآخَرَ يَدْخُلَانِ الجَنَّةَ، يُقَاتِلُ هَذَا في سَبِيلِ اللهِ فَيُقْتَلُ، ثُمَّ يتُوبُ اللهُ عَلَى القَاتِلِ فَيُسْلِمُ فَيُسْتَشْهَدُ))

Allah Đấng Vinh Quang & Tối Cao hài lòng với hai người giết hại lẫn nhau và cả hai đều được vào thiên đàng. Một người tử trận vì chiến đấu chính nghĩa của Allah, và người giết hại được Allah hướng dẫn vào Islam và anh dũng hi sinh vì chính nghĩa của Ngài sau đó.” Hadith do Al-Bukhary 4/28 (2826) và Muslim 6/40 (128 và 129).

dkf


Каталог: data
data -> HƯỚng dẫn càI ĐẶt và SỬ DỤng phần mềm tạo bài giảng e-learning
data -> CỘng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam độc lập Tự do Hạnh phúc
data -> Qcvn 81: 2014/bgtvt
data -> Trung taâm tin hoïC Ñhsp ñEÀ thi hoïc phaàn access
data -> PHỤ LỤC 2 TỔng hợp danh mục tài liệu tham khảO
data -> Công ty cổ phần Xây dựng Điện vneco3
data -> Nghiên cứu một số đặc điểm
data -> NHỮng đÓng góp mới của luậN Án tiến sĩ CẤP ĐẠi học huế Họ và tên ncs : Nguyễn Văn Tuấn
data -> Mẫu 01/hc-sn-dn (Ban hành kèm theo Thông tư số 83/2007/tt-btc ngày 16/7/2007 của Bộ Tài chính) TỜ khai hiện trạng sử DỤng nhà, ĐẤt thuộc sở HỮu nhà NƯỚc và ĐỀ xuất phưƠng án xử LÝ

tải về 5.32 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   22




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương