định trên cơ sở dự đoán (hoạch định dài hạn) từ các xu hướng trong quá khứ. Thật ra,
các dự đoán này đã được sử dụng từ trước đó nhưng chỉ tới những năm 60, các kỹ thuật
dự đoán cao cấp hơn (phân tích xu hướng và các mô hình hồi quy) mới được sử dung
một cách rộng rãi. Ngày nay, hoạch định là một chức năng căn bản và đầu tiên của nhà
quản trị và
là tiến trình trong đó nhà quản trị xác định và lựa chọn mục tiêu của tổ
chức và vạch ra các hành động cần thiết nhằm đạt được mục tiêu.
Cũng trong thời gian này, tác động của các lực lượng bên ngoài đối với hoạt động của
tổ chức được các nhà quản trị quan tâm nhiều hơn. Năm 1957, Selznick đã đưa ra khái
niệm về
cạnh tranh phân biệt và nhấn mạnh yêu cầu gắn kết tình hình bên trong với
các khả năng có thể xảy ra của môi trường bên ngoài trong hoạch định hoạt động của các
tổ chức. Trong những năm 1960, các học giả cùng với trường kinh doanh Harvard đã
đưa ra mô hình SWOT (strengths, weaknesses, opportunities and threats) nổi tiếng, và
sau đó nó đã trở thành nền móng cho sự phát triển của các lý thuyết về hoạch định chiến
lược. Cũng trong thời kỳ này, thuật ngữ "chiến lược" (Strategy) đã trở thành thuật ngữ
kinh doanh và xuất hiện trong tác phẩm của A.D. Chandler “Chiến lược và cấu trúc”.
Nguồn gốc của thuật ngữ này là từ "Strategos" trong tiếng Hy Lạp cổ có nghĩa là nghệ
thuật chung, dùng để diễn tả sự phát triển của lực lượng quân đội dưới sự chỉ đạo của
một tướng lĩnh.
Từ thế kỷ thứ 18, từ này đã được sử dụng trở lại bởi các nhà lý luận về quân sự. Cuốn
sách nổi tiếng Vom Kriege (Trong cuộc chiến) của Carl Von Clausewitz (1780 - 1831)
đã trở thành một cuốn tự điển về chiến lược và có ảnh hưởng sâu sắc đến tư duy về quân
sự kể từ khi nó được xuất bản. Clausewitz đã định nghĩa chiến lược như là một cách
thức để đánh trận và kết thúc cuộc chiến. Cuối thế kỷ 19, với việc phát triển theo chiều
hướng khá phức tạp của xã hội, quan niệm về chiến lược được mở rộng. Chiến lược là
thuật ngữ để mô tả việc quản lý các chính sách của quốc gia. Đầu thế kỷ 20, các thuật
ngữ "Chiến lược chính" (grand strategy) và "Chiến lược được ưu tiên" (higher strategy)
được đề cập đến như là nghệ thuật sử dụng các nguồn tài nguyên quốc gia cho sự phát
triển và các mục tiêu cụ thể của quốc gia đó. A.D
Chandler đã xem chiến lược bao gồm
việc xác định các mục tiêu, mục đích cơ bản
Chia sẻ với bạn bè của bạn: