3.2.3. Các ảnh hưởng di truyền đối với tính trạng khảo sát ở các tổ hợp lai
3.2.3.1. Các ảnh hưởng di truyền đối với tính trạng tăng khối lượng/ngày (TKL) của
các tổ hợp lai
Tính siêu trội của kiểu gen di hợp tử của con lai so với kiểu gen đồng hợp tử
của hai bên cha mẹ, chính là cơ sở di truyền của ưu thế lai đã được một số tác giả đề
nghị. Ở các giống vật nuôi, sự tồn tại của tính siêu trội đã được quan sát ở nhiều
tính trạng sản xuất (Li và cs., 2001; Luo và cs., 2001, 2008; Estelle và cs., 2008;
Boysen và cs., 2010). Tính siêu trội có thể xuất hiện ngay cả khi các ảnh hưởng của
alen mang tính cộng gộp đến mỗi thành phần của tính trạng theo các chiều hướng
khác nhau (Falconer và Mackey, 1996). Các tác giả này còn cho rằng, khi không có
ảnh hưởng của tương tác át chế giữa các gen, ưu thế lai được xem như là sự kết hợp
cộng gộp của các ảnh hưởng của các gen chi phối đến tính trạng. Ngay cả khi tương
tác át chế giữa các gen tồn tại, cũng không thể gây ra bất kỳ ưu thế lai nào (Crow và
Kimura. 1970; Falconer và Mackay. 1996). o đó, sự đóng góp của tần số gen và
các ảnh hưởng di truyền không cộng gộp, đặc biệt là thành phần di truyền trội ảnh
hưởng đến tính trạng mới là nhân tố chính tạo nên ưu thế lai ở cá thể lai.
Để xem xét các ảnh hưởng di truyền chi phối đến tính trạng năng suất của con
lai. Trong nghiên cứu hiện tại, các thành phần di truyền cộng gộp, di truyền trội, di
truyền cộng gộp từ mẹ và di truyền trội từ mẹ đã được phân tích sử dụng mô hình
thống kê di truyền trên phần mềm CBE. Kết quả phân tích một số tổ hợp lai thuận
nghịch giữa ba cặp giống thuần, Duroc - Pietrain, Duroc - Landrace và Pietrain -
Landrace trên tính trạng tăng khối lượng ình quân/ngày (TKL) trong giai đoạn
kiểm tra năng suất được trình bày trong bảng 3.18 và 3.19.
Kết quả phân tích các thành phần di truyền cộng gộp của tính trạng tăng khối
lượng được trình bày tại 3.18.
96
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |