Tạp chí Nghiên cứu Nước ngoài, Tập 33, Số 4 (2017) 10-23
15
Ở Nhật Bản, Kế hoạch hành động 2003
nhằm nâng cao khả năng sử dụng tiếng Anh
cho học sinh người Nhật và với chủ trương tư
nhân hóa toàn bộ các trường đại học, số lượng
trường đại học sử dụng tiếng Anh để giảng
dạy các môn khoa học ngày càng tăng chủ
yếu để đáp ứng yêu cầu do số lượng sinh viên
quốc tế tăng lên. Hiện tại có khoảng 25% số
trường đại học của Nhật Bản tiến hành giảng
dạy một số môn bằng tiếng Anh, tuy nhiên
số sinh viên theo học các môn học giảng dạy
bằng tiếng Anh là rất ít (Brown, 2014). Với
Đề án Global 30, Nhật Bản dự định sẽ thu hút
khoảng 300.000 sinh viên nước ngoài đến học
tại các trường của Nhật Bản vào năm 2020.
Để hiện thực hóa mục tiêu này, Nhật Bản đề ra
chủ trương “chỉ dạy bằng tiếng Anh” (English
only) chứ không sử dụng thuật ngữ thông
thường là “Tiếng Anh là phương tiện giảng
dạy – EMI) (Hashimoto, 2013). Nghiên cứu
của Taguchi & Naganuma (2006) cho thấy
học sinh gặp rất nhiều trở ngại trong việc nghe
giảng bằng tiếng Anh.
Năm 2001, Bộ Giáo dục Trung Quốc chỉ
thị cho các trường đại học sử dụng tiếng Anh
làm ngôn ngữ giảng dạy cho các môn học như
công nghệ thông tin, công nghệ sinh học, công
nghệ vật liệu mới, tài chính, thương mại quốc
tế, kinh tế và luật (Nunan, 2003). Đồng thời
khoảng 10 trường đại học nổi tiếng nhất của
Trung Quốc quyết định mua toàn bộ chương
trình và tài liệu giảng dạy của Đại học Harvard,
Stanford và MIT. Các nghiên cứu của Lei và
Hu (2014), Hu và Li (2017) về hiệu quả giảng
dạy các môn khoa học bằng tiếng Anh ở các
trường đại học trọng điểm của Trung Quốc
cho thấy các chương trình này không có hiệu
quả gì đối với việc phát triển năng lực sử dụng
tiếng Anh của học sinh.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |