Trời hỡi làm sao hết khổ đây Làm sao cho hết kiếp gian đày



tải về 99.33 Kb.
Chuyển đổi dữ liệu07.02.2018
Kích99.33 Kb.
#36263
Than thân

Trời hỡi làm sao hết khổ đây


Làm sao cho hết kiếp gian đày
Làm sao tôi biết là sao nhỉ
Và phải làm gì cho sớm mai.

Trăm vạn lần đau cũng đủ rồi


Trăm tình muôn trãi cũng xa xôi
Trăm người thương xót, trăm người khóc
Trăm mối tơ vò cho một tôi

Trang giấy buồn lây cũng lặng dòng


Mới ngày qua lại mặt trời đông
Nay thì im ắng chờ tàn mộng
Thoảng gió lung cành thôi giấc hồng

Tôi lại là tôi của mọi người


Lại người biết khổ vướng hoài thôi
Lại vai lại nợ trần mà gánh
Lại chút đượm buồn, lại ghét tôi.

Tien@nh

-------------------------------



Chiều đi câu

Chiều lại về rồi chim vội vã


Đường thưa người vắng búng rau xa
Cần đâu lẻ tẻ dăm người cắm
Cá chán bỏ mồi, ta với ta.

Tien@nh

--------------------------------



Cho than một chút

Văn chương vô nghĩa không người đoái


Thi phú vô nghì chả kẻ say
Biết mệnh an bày nên vẫn thế
Viết thời cứ viết mạch trần ai.

Tien@nh

----------------------------------



Nói quên

Ngày ấy của tôi trốn mất rồi


Từ năm nào ấy buổi xa xôi
Hôm người nói khẽ rằng quên đó
Vầng trán tay bưng nuốt nghẹn lời.

Tien@nh

-----


Buổi tối trông trời

Tối yên lặng góc trời rộng mở


Xua những ồn ào buổi sáng mơ
Tinh tú ngàn nơi chi chít nháy
Muộn phiền ngoản lại chuyện cơ đồ.

Tien@nh
Chán!

Đời lắm lúc vui, cũng lúc buồn


Trần gian thôi chán trở về thiên
Non bồng một nước người tự tại
Khỏi hận, khỏi si, khỏi tiếng đồn.

Tien@nh
Buổi chợt buồn

Buồn hỡi buồn ơi cứ mãi hoài


Gian truân thôi đủ lắm chua cay
Lửa lòng vụt tắt, trăng tàn nửa
Bút hoạ thơ ngàn biết trách ai

***


Ai trách, trách ai, ai trách ai ?!
Trách ai, ai trách, trách...cơn say
Ai người mang đến chi sầu đắng
Ai chuốc men nồng, ai chén lay?!

Tien@nh
Ngắm trăng

Gió khuya đâu lạnh cõi trần vương


Vằng vặc trăng treo, áo bụi đường
Lóng lánh sắc mây, trời sáng tỏ
Lầu cao người đứng nặng niềm mang.

Tien@nh
Chuyện đi câu

Có phải bến xa nước đục mờ


Vòm trời thơ mộng, kẻ bơ vơ
Cá vờn con nước khinh cần nhỏ
Chẳng động đến mồi vội ngó lơ.

Tien@nh
Trong quán rượu nghe người hát dạo

Khắc cung sầu, giọng đàn trầm ấm


Mắt đã hết rồi chỉ có tâm
Bán quách lời ca nuôi lấy miệng
Hay là yêu nghệ, kiếp con tằm.

Tien@nh
Tiếc cho một cuộc tình

Thôi thế là thôi thế lại thôi


Thế là vỡ mất, vỡ mất rồi
Trăng vầng chia nữa, thuyền rời bến
Ai kẻ lụy tình, ai lệ rơi ?!

Tien@nh
Khuyết đề

Lại phong trần với phong trần


Cảnh việc cảnh đời nó vướng chân
Vứt bỏ cái nào cho phải đạo
Còn ôm thì có khác chi đần.

Tien@nh
Phút nhìn lại ngậm ngùi

Ta như cậu bé mồ côi


Sống trong ngày tháng lẻ loi
Đời thường...(!)
Để được nghe tiếng dế canh trường
Để đời mình tràn ngập niềm thương
Tung cánh ngàn mà vượt trùng dương
Đầy vơi...
Sau cơn giông ngẫm lại dòng đời
Đưa mắt nhìn triệu ánh sao rơi
Ước gặp người một thời yêu ơi!
Để vui... (!)
Để ủi an thân xác dập vùi
Sóng gió nào vừa mới qua đây
Tan giấc hồng, chìm ngát hương bay
Buồn thay...(!)
Mong khi ta nhắm mắt đêm dài
Hết một đời vàng võ trần ai
Nghe bên tai văng vẳng lời ru
Ngàn thông reo trong buổi trời thu
Vi vu...
Ta như cậu bé mồ côi
Sống vui ngày tháng lẻ loi...
Lẻ loi...

Tien@nh
Một thoáng mơ

Ôi đêm dài,


Trong cơn chập chùng,
Mơ thấy mình về chốn yêu xưa,
Một vùng trời hoa bướm hương đưa.
Và người ơi,
Ta ước một vòng tay mẹ hiền,
Nghe lời ru tiếng hát êm đềm,
Nuôi đời mình càng lớn khôn thêm...
Và người ơi,
Ta ước một vòng tay mẹ hiền.

Ôi cơn mê dài,


Tim đau thắt lại,
Thấy đời mình chợt thiếu bóng ai,
Thôi nghẹn ngào dòng lệ chua cay.
Và người ơi,
Ta ước một vòng tay mẹ hiền.
Cho qua cơn bệnh nặng triền miên,
Hết một đời ca thán liên miên.
Và người ơi,
Ta ước một vòng tay mẹ hiền

Ôi trăm năm,


Dấu môi vẫn mền,
Say đôi tay ấp ủ lời thiêng.
Và người ơi,
Ta ước một vòng tay mẹ hiền!

Tien@nh
Tự tình

Đầu bờ xa ngóng cánh chuồn chao


Vần vũ mây cao ngắn nẻo nào
Én đã lượn trời xuân chửa tới
Giấc về hiện tại dạ nao nao.

Tien@nh
Nghe anh "gì đó" dạy Tin Học căn bản

Ái chà, anh ấy họ tên chi?


Cầm phấn luyện thanh khá khá gì
Tin học thời này hay thế nhỉ
Học trò, "gem"(game) thủ cứ đua thi.

Tien@nh
Ông trời còn không được yên ổn, nói gì tui!!!

Ở đời chuyện lạ lắm khi thừa


Bán bổ cả trời chuyện nắng mưa
Lại lúc cũng đem mà thán oán
Ở đời chuyện lạ lắm khi thừa.

Tien@nh
Đêm ba mươi

Đêm ba mươi chẳng ánh sao rơi


Ôi đói niềm vui cạn tiếng cười
Ấp ủ khối tình nâng nhựa sống
Nặng câu chung cật chút nào vơi
Canh tàn mắt đỏ lưng tròng mộng
Trời đất khóc cùng, đêm tiếng dơi
Có biết đông sau sầu lại tiếp ?!
Xuân hồng đã tiết cũng thôi chơi.

Tien@nh

30-11-2005
Đề thơ tặng Bác Lãng

Nghe đồn thượng thọ bác gần sang


Khăn gói lên đường có sẵn sàng
Đoàn tụ "ông bà" vui bác nhé
Phen này "ở dưới" chắc rình rang
Nại Hà vừa dịp bác đi ngang
Khéo khéo thi công để hẹp đàng
Nhà cửa, vợ, tiền em hứa lĩnh
"Bác thời đi trước, đệ còn khoan"(*).

Tien@nh

* Phỏng theo thơ anh Tú Mỡ


Hoàng hôn

Lác đác lá sầu đường nhuốm vàng
Đằng Tây heo hút ánh tàn buôn
Cụm từng núi nhỏ chờ trăng sáng
Khói tía nhà ai ấm cõi hồn.

Tien@nh
Nhận nhiệm

Một phút lên mây khối phút rầu


Vì đâu nên nỗi bởi vì đâu
Bởi duyên gán nợ thôi đành phận
Nhận quách cho rồi kẻo lại đau.

Tien@nh
Tiễn bạn mùa mưa

Buồn thảm trời tuôn nước
Trút nặng gánh bi ai
Tiếc nhân sinh đồ thán
Cứ lệ mãi tuôn hoài
Bến giang đầu tiễn bạn
Mưa sụt sùi như oán
Sóng vỗ mạng thuyền bồng
Biệt khúc chiều dần tan.

Tien@nh
Tự cảm

Bữa ưng mưa đội gió ngoài hiên
Trút cho sạch cơn luỵ với phiền
Rồi tâm tĩnh để đón miền nắng mới
Mặt hồ lặng cánh chuồn bay phất phới
Chiếc cầu vòng bắt chéo vòm trời
Nào vứt buồn, bỏ ánh mắt lơi lơi
Mượn bôi tửu cho vơi niềm thương nhớ
Sống cho sống là giả vờ mà sống
Sống không làm nên tích sự cũng bằng không
Sống chi chi với toan tính vòng vòng
Rồi tay trắng cũng vẫn quờn tay trắng
Đàng mây rộng thênh thang ta rong đuổi
Kẻ sĩ thời mang học lấy làm vui
Mượn văn chương thi phú ca đời
Mượn con tán dựng nên cơn đồ thán
Ai bảo nghèo vì tiền không bạc chẳng
Trí óc dư mới là kẻ hạnh vinh
Một kiếp văn sinh trời đất an bày
Đòi chi nữa thay bằng thoả chí
Chi chi rồi cũng đặng đặng chi chi !!!

Tien@nh
Tự trào

Thảnh thót xa đâu khúc nhạc sầu
Tâm tư như cạn bút khơi màu
Gió niềm một nổi người cười khóc
Thẹn nuốt lệ trào giấu mặt đau.


Tien@nh
Thức dậy buổi sớm

Sáng dậy tinh mơ chim gọi bầy
Cỏ hoa thức giấc ngát hương bay
Trà thơm nồng vị chờ người đến
Ngoài giậu mầu phai những cánh lài.

Tien@nh
Nghe tiếng đêm

Dế gọi đêm trường ôi tiếng buồn
Tiêu ai gõ giấc động màng buôn
Canh dài sao dõi trần gian tối
Song để gió len lạnh cõi hồn.

Tien@nh
Đọc Tương Tiến Tửu

Đọc tương tiến tửu* thấy tâm bình
Trằn trọc giấc vàng chốn lặng thinh
Ngẫm nghĩ hồi lâu giờ chợt tiếng
Trời sinh đặng kiếp tất ban vinh.

Tien@nh

* Bài Tương Tiến Tửu (Sắp mời rượu) của Lí Bạch


Độc Hoàng Hạc Lâu

Mây từng bay vỗ trời tà vọng
Gió lướt cung sầu gợi tiếng lòng
Núi ngất trùng trùng vời vợi nhớ
Hoàng hạc mất rồi lầu vẫn không.

Tien@nh
Mộng

Tien@nh

Phụng nghênh Tây Trúc,
Bảo trấn lâm trung.
Chốn non, mây, nước, sắc trùng trùng,
Duyên an lạc tương phùng rồi có phải?
Kia đá ngủ sắc,kìa động thiên thai,
Gấm nước làm say,
Yên lòng tịnh gót hài mong nghỉ.
Vứt bên tai lời bàn thế nghị,
Sa vào lòng cỏ mị xuân thanh,
Thoảng nghe đâu một tiếng chim ngần,
Reo rắc suối hồng trần lạc lỏng.
Giật mình tỉnh còn vương giấc mộng.
Ôi tiếc thay!
Nếu

Tien@nh

Nếu lỡ mai này tôi mất đi


Ai buồn màu áo buổi phân kỳ
Ai người đưa tiễn về lòng đất
Ai khóc phận tôi trọn kiếp bi.

Xin một nấm mồ đấp cỏ hoa


Và chiều lộng gió lắng thông già
Hoàng hôn đưa tiễn hồn bảng lảng
Cũng ngậm chút tình trong cõi ma.

Nếu lỡ mai này tôi mất đi


Thôi thế là thôi chẳng còn chi
Nẻo đời ngã rẽ ta về đất
Ta có buồn hơn, ta được gì?

- Ta được tình người lớn tựa sông


- Và tình mẫu tử thật mênh mông
- Chân trời cao rộng màu xanh thẳm
- Thế cũng đủ rồi một kiếp rong.

tải về 99.33 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương