57 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
Một ngày nặng gánh tương tư một ngày.
Ðây là tâm trạng của người đi. Ðường thì ngàn dặm. Tới đầu kia thì
đâu có gì hấp dẫn: chỉ có một xác chết thôi. Lại phải xa người mình
thương rất lâu. Ði như vậy trong lòng nát như tương. 'Ðầu cành quyên
nhặt cuối trời nhạn thưa' cho biết Kim Trọng ra đi vào độ cuối hè, sang
thu.
Chúng ta sẽ độc và sẽ thấy được nỗi khổ của cô nàng. Ghê gớm gấp
trăm ngàn lần anh chàng. Những tai nạn lớn xảy ra cho gia đình Thúy
Kiều. Cuộc đời lưu lạc của Thúy Kiều bắt đầu từ đó.
Chỉ Thiếu Một Chút Xíu
Tai nạn lớn xảy ra cho gia đình Thúy Kiều ngay đêm hôm đó. Mười lăm
năm luân lạc của Thúy Kiều có thể đã không xảy ra nếu Kim Trọng ở lại
thêm vài giờ. Kim là sinh viên con nhà giàu; chàng có thể xoay sở giúp
chuộc cha của Kiều ra khỏi hoàn cảnh oan ức. Nhưng chàng Kim đã từ giã
ra đi. Và chỉ nội trong nửa giờ đồng hồ sau, tai họa ập tới trên đầu Kiều.
Tất cả đều được quyết định bởi những nhân duyên dồn dập xảy tới. Chỉ
thiếu một chút xíu nhân duyên thuận lợi thôi mà đã xảy ra bao nhiêu là
đau khổ cho nàng Kiều. Chính Kim Trọng, gần cuối truyện, đã nhắc đến
điều này:
Rằng: 'Tôi trót quá chân xa,
'Ðể cho đến nổi trôi hoa dạt bèo.
Chỉ vì chàng Kim vắng mặt trong giây phút quan trọng đó mà đã xảy
ra mười năm luân lạc của nàng Kiều.
[1]. Tố nga: người con gái đẹp
[2]. Làn thu thủy: mắt trong như nước hồ thu. Nét xuân sơn: lông mày như dáng
núi mùa xuân.
[3]. Nghiêng nước nghiêng thành: đẹp đến nỗi làm người ta say mê, bỏ cả nhiệm
vụ, để mất cả đất nước. Lý Diên Niên có bài ca: Bắc phương hữu giai nhân,
tuyệt thế nhi độc lập. Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc.
Ninh bất tri khuynh thành dữ khuynh quốc, gian nhân nan tái đắc = Phương
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |