58 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
bắc có người con gái đẹp, đẹp vô song mà còn đứng một mình. (Người đó)
ngoảnh lại nhìn một cái xiêu thành người, ngoảnh lại nhìn cái nửa nghiêng
nước người. Thà không biết việc nghiêng thành và nghiêng nước, (vì) người
đẹp khó được gặp lại.
[4]. Ý cả câu: Về sắc thì chỉ có một mình Kiều là nhất, về tài thì may ra còn có
người thứ hai sánh kịp.
[5]. Thiều quang: ánh sáng đẹp, tức là ánh sáng ngày xuân. Ý ca câu: mùa xuân có
chín mươi ngày thì đã hết sáu mươi ngày rồi, tức là tháng giêng và tháng hai
đã đi qua, đang bước sang tháng ba.
[6]. Thanh minh: tiết vào đầu tháng ba, mùa xuân khí trời mát mẻ, trong trẻo,
người ta đi tảo mộ, tức là đi viếng và quét tước, sửa sang lại phần mộ của
người thân.
[7]. Ðạp thanh: giẫm lên cỏ xanh. Tiết thanh minh, đi chơi xuân ở đồng nội, giẫm
lên cỏ xanh nên gọi là đạp thanh.
[8]. Yến anh: chim én, chim oanh về mùa xuân thường ríu rít bay từng đàn: đây ví
cảnh từng đoàn người nhộn nhịp đi chơi xuân.
[9]. Tiểu khê: dòng suối nhỏ
[10]. Nếp tử: áo quan gỗ (từ gỗ thị); xe châu: xe tang có kết rèm như hạt châu. Ðây
là nói khách người viễn phương làm lễ tang cho Ðạm Tiên.
[11]. Phượng: chim phượng trống, Loan: chim phượng mái. Loan phượng trong
văn cổ dùng tượng trưng cho đôi lứa vợ chồng. Cả câu ý nói những người
khách làng chơi đi lại với Ðạm Tiên ngày trước.
[12]. Tích lục tham hồng: tiếc màu xanh, tham màu hồng, ý nói luyến tiếc tham mê
nhan sắc người đẹp.
[13]. Bốn câu ba vần: thơ tứ tuyệt. Theo luật thơ cổ, thơ tứ tuyệt có bốn câu, có lối
hai vần (câu 2-4), có lối ba vần (câu 1,2,4)
[14]. Lưng túi: cái túi lưng lưng, không đầy.
[15]. Ngựa câu: ngựa non. Giòn: chắc, đẹp.
[16]. Hai kiều: hai người con gái đẹp, chỉ hai chị em Thúy Kiều.
[17]. Trâm: cái trâm cài vào mũ hay búi tóc, Anh; cái dải mũ; nhà trâm anh là nhà
quyền quý.
[18]. Ðồng thân: là cùng học một thầy, có khi gọi là đồng song: cùng ngồi bên cửa
sổ để học.
[19]. Ðồng tước: tên tòa lâu đài lớn do Tào Tháo dựng trên bờ sông Chương Hà
tỉnh Hà Nam. Xây dựng xong, Tào Tháo định sẽ chiếm đất Giang Nam của
Ðông Ngô và bắt hai chị em Ðại Kiều (vợ Tôn Sắch, vua Ðông Ngô) và Tiểu
Kiều (vợ Chu Du, đô đốc của Ðông Ngô) về đó ở. Thơ Ðỗ Mục (Ðường):
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |