54 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
lại. Có tin báo chú của Kim Trọng mất và Kim phải về hộ tang. Sự
chia cách xảy ra ngày trong tối hôm đó. Và hai người xa nhau mười
lăm năm. Hạnh phúc rất mong manh, ngắn ngủi. Lần đầu gặp nhau
mười lăm phút, lần thứ hai được gần một ngày. Gần một trăm câu thơ
nói về chuyện tình của hai người, nhưng tất cả chỉ xảy ra mười hai giờ
đồng hồ là nhiều. Và cả hai bên sẽ mang theo những nội kết được gieo
và tưới trong mười hai giờ đồng hồ đó suốt mười lăm năm. Từ đây về
sau là những nỗi lênh đênh sóng gió, đau khổ của nàng Kiều.
Người ta có thể đã không đem thời gian ra đo như chúng ta, nhưng
chúng ta cũng cần đo để biết. Từ khi gặp ba chị em đi chơi mùa xuân,
Kim Trọng nhớ về Thúy Kiều. Ði kiếm, buồn nhớ, ốm o, học hành
không được... kéo dài hai tháng rưỡi, ba tháng. Thời gian đó đâu có
hạnh phúc gì! Leo lên cái thang, gặp được Thúy Kiều và được Kiều
nói 'OK' rồi, sau đó cũng đâu có vui sướng gì! lại phải chờ lâu lắm
mới có dịp gia đình Kiều đi ăn sinh nhật bên ngoại, và cái dịp 'may'
này xảy ra khoảng từ chín giờ sáng đến mười giờ tối. Mười hai tiếng
đồng hồ là tối đa. Trong mười hai tiếng đồng hồ đó, hai người đã
sống những giây phút rất mãnh liệt (intense), đầy cảm xúc. Và sau
này là mười lăm năm lưu lạc, tràn đầy những đau khổ xót xa. Kim
Trọng tuy không đến nỗi khổ như Kiều nhưng trong tâm luôn tưởng
đến người con gái đó và đau khổ. Chúng ta thấy không có hạnh phúc
thật trong mối tình đó. Tâm con người không an. Thiếu cái gì thì đi
tìm cái đó. Chưa kiếm được thì chưa an tâm. Lúc có hạnh phúc thì
không biết rằng mình đang có hạnh phúc. Hạnh phúc mất rồi mới biết
là mình đã có nó. Thời gian hạnh phúc nhất của Thúy Kiều là từ nhỏ
đến năm mười sáu tuổi, trước khi gặp chàng Kim. Thời gian đó là
thiên đường, nhưng cô đâu biết đó là hạnh phúc. Bị mũi tên tình ái
cắm vào tim rồi thì mất hạnh phúc. Từ đó về sau chỉ toàn là những
vết thương đau khổ mà thôi. Thiên đường hạnh phúc có đó mà mình
không tiếp xúc được. Mình đi tìm một cái khác. Cái khác đó, là thế
giới đau khổ. Mình tưởng rằng chạm được vào cái đó là chạm được
hạnh phúc. Nhưng sự thật không phải như vậy. Truyện Kiều là một
câu truyện thôi, nhưng nó đại diện cho biết bao sự thật đã xảy ra
trong cuộc đời.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |