342 |
C h ư ơ n g 0 6 : N g u y ễ n D u v à T r u y ệ n K i ề u
những thiện duyên cho hạnh phúc nên Kiều phải đau khổ. Cái nghiệp
của Kiều là vô duyên. Điều này đã được viết trước rồi. Nhưng nếu chỉ
như vậy thì chưa đến nỗi gì cho lắm. Vì những cái này nữa nên mới
khổ thêm.
'Lại mang lấy một chữ tình,
'Khăng khăng mình buộc lấy mình vào trong.
'Vậy nên những chốn thong dong,
'Ở không yên ổn ngồi không vững vàng.
'Ma đưa lối quỷ dẫn đàng,
'Lại tìm những chốn đoạn tràng mà đi.
Ở những chỗ đáng lý mình được tự do, thong dong mà mình vẫn ngồi
không yên, đi không vững. Những con ma sầu não, ma quá khứ, ma
tương lai, ma hờn giận từ bên trong hiện ra để kéo mình đi. Tuy cùng
đi thiền hành với những người khác nhưng kỳ thực mình không đi
cùng một hướng, mình bị những ma quỷ đưa về những nẻo tối tăm.
Và vì ma quỷ đưa về những nẻo đó cho nên mình gặp những tai nạn
chớ có gì đâu!
'Hết nạn ấy đến nạn kia,
'Thanh lâu hai lượt thanh y hai lần,
'Trong vòng giáo dựng gươm trần,
'Kề răng hùm sói gởi thân tôi đòi.
'Giữa dòng nước dẫy sóng dồi,
'Trước hàm rồng cá gieo mồi vắng tanh.
'Oan kia theo mãi với tình,
'Một mình mình biết một mình mình hay.
'Làm cho sống đọa thác đày,
'Đoạn trường cho hết kiếp này mới thôi!'
Đạo cô nói rằng Kiều sẽ khổ suốt đời. Đó là một lời kết án. Án này
không phải chỉ do Định mệnh tuyên đọc. Trời định như vậy nhưng
Thúy Kiều đã không tranh đấu được. Chưa biết nắm lấy tâm mình để
tìm một nẻo thoát. Cứ bị 'những sợi dây tình vướng víu kéo đi
[234]
, vì
vậy trước sau gì cũng đi tới chỗ tự tử ở sông Tiền Đường. Tuy là một
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |