344 |
C h ư ơ n g 0 6 : N g u y ễ n D u v à T r u y ệ n K i ề u
không phục. Ông trời có thể là dễ chịu hơn! Những lý luận của Đạo
Cô, chấp nhận hay không là do mình. Họ có một lý thuyết, họ lý luận
để chứng minh lý thuyết của họ. Nhưng chứng minh đó hợp lý hay
không là chuyện khác.
'Hại một người cứu muôn người,
'Biết đường khinh trọng biết lời phải chăng.
Nói chuyện giặc giã tàn sát sinh linh và Kiều lừa cho Từ Hải chết để
cứu sinh linh. 'Hại một người cứu muôn người.' Chuyện này rất giả
tạo. Cô Kiều có bao giờ muốn giết chồng đâu! Chúng ta phải thấy
điều này. Tam Hợp Đạo Cô nói không đúng sự thật. Cụ Nguyễn Du
không thấy điều đó hoặc đã thấy nhưng vì sơ sót nên cứ lập lại như
thường. Khi khuyên Từ Hải về hàng, Kiều nói: 'Ngàn năm ai có khen
đâu Hoàng Sào', 'Đống xương Vô-định đã cao bằng đầu' - 'Được làm
vua thua làm giặc.' Thôi anh đừng tiếp tục gây nạn binh đao nữa,
không để tiếng tốt mà người ta chết nhiều tội lắm! Anh về quy thuận
triều đình đi. Anh được làm quan lớn mà em cũng được cơ hội đoàn
tụ gia đình.' Nói những câu đó là 'Biết đường khinh trọng biết lời phải
chăng.' Câu này đúng. Nhưng 'Hại một người cứu muôn người.' Thì
không đúng. Ở câu 2550, Kiều nói thật:
Rằng: 'Từ là đấng anh hùng,
'Dọc ngang trời rộng vẫy vùng bể khơi.
'Tin tôi nên quá nghe lời,
'Đem thân bách chiến làm tôi triều đình.
'Ngỡ là phu quý phụ vinh,
'Ai ngờ một phút tan tành thịt xương.
'Năm năm trời bể ngang tàng,
'Dẫn mình đi bỏ chiến trường như không.
'Khéo khuyên kể lấy làm công,
'Kể bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu.
- 'Đừng nói là tôi có công! Nói tôi có công là tôi đau khổ lắm!' Kiều nói
rất đúng, rất hay. Nhưng hai câu này thì lại không đúng, không hay
gì hết:
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |