F. After becoming a monk on Friday, June 18
th
, 1965, Sayagyi realized that
the Sayadaw desired to built a pagoda at his birthplace, nearly on kilometer north
of the meditation centre. That same night, Sayagyi said he got up at midnight and
left the monastery through the eastern gate without disturbing anyone’s sleep. So
neither U Ko Lay (U Tejinda) nor U Hla Tun were aware that he went to the site
where the Sayadaw’s pagoda was to be built and sat on the precise spot and
meditated. Then he recited the Parittas and Patthàna and returned to his quarters.
F. Sau khi trở thành một vị tu sĩ vào Thứ Sáu, ngày 18 Tháng Sáu Năm
1965, Giáo Thọ đã nhận thức được rằng Đại Trưởng Lão mong muốn được xây
dựng một ngôi chùa ở tại sinh quán của Ngài, gần một cây số về phía bắc của trung
tâm thiền định. Vào ngay đêm đó, Giáo Thọ đã nói là ông đã thức dậy vào nửa
đêm và đã rời khỏi tu viện thông qua cửa ngõ phía đông mà chẳng làm quấy rầy
giấc ngủ của bất cứ một ai. Vì thế, ngay cả Ông Ko Lay (Sư Tejinda) và luôn cả
Ông Hla Tun cũng không hay biết được rằng ông đã đi đến địa điểm, là nơi mà
ngôi chùa của Đại Trưởng Lão sẽ được xây dựng, và đã ngồi ngay ở trên chỗ đó và
hành thiền. Sau đó ông đã trùng tụng những bài Kinh an lành và Phát Thú, và
đã quay trở lại khu nhà ở của mình.
G. As I (Sayagyi U Chit Tin) happened to be close to Sayagyi after I started
working in his office, I was aware through the officer responsible for the
disbursement of salaries of all the officers and staff that Sayagyi did not handle his
salary because he observed the ten precepts from the full – moon day of each
month to the new – moon day. So that officer took his pay package directly to
Sayagyi’s family and Sayagyi never had to handle money. One reason his pay
went directly to his family was that Sayagyi had eight children to support. He
would have had nine children, but the first child died when she was very young.
Sayagyi held three or four separate (three posts for three years and four
posts for one year) that were all equal to the rank of a head of department. The
salary for each post would have been 1,600 K, but Sayagyi was only allowed to
draw a salary from one post (Director of Commercial Audit). All the other posts
were only honorary. This clause was added to his appointment order, for
otherwise he was entitled to draw 300 K for an additional post under the
fundamental rules of the country. This clause in his appointment order took away
his right to the extra pay. If he had been paid 1,900 K per month, he would have
made more than his immediate superior, the Auditor General, who was paid only
91
1,800 K by virtue of his appointment through an act of parliament. Later, when
Sayagyi was attached to the Audit General’s office as the Officer – in – charge on
special duty, he prepared a very good case for increasing the Auditor General’s
salary to 2,500 K per month. This was approved and the act was admended. After
that, Sayagyi could draw an extra 300 K for only one of his additional posts. He
used this added sum for his personal expenditures. From his savings out of this
additional salary, he gave dàna as part of his kusala actions.
G. Vì Tôi (Giáo Thọ Chit Tin) có dịp được gần gũi với Giáo Thọ sau khi
Tôi đã bắt đầu làm việc trong văn phòng của ông. Thông qua nhân viên có trách
nhiệm về việc trả tiền lương cho tất cả các nhân viên và cán sự, Tôi đã nhận thức
được rằng Giáo Thọ đã không xử lý tiền lương của mình, vì lẽ ông đã thọ trì mười
điều giới học, kể từ ngày trăng tròn của mỗi tháng cho đến ngày có trăng non (từ
ngày Rằm đến ngày 30). Vì thế, người nhân viên đó đã trả trọn gói tiền lương trực
tiếp đến gia đình của Giáo Thọ và Giáo Thọ đã không bao giờ xử lý tới tiền bạc.
Một lý do lương của ông đã được gửi trực tiếp đến gia đình của ông ta là vì Giáo
Thọ đã có tám người con phải nuôi dưỡng. Ông đã có chín người con, tuy nhiên
người con đầu lòng đã mất khi cô ta còn rất trẻ.
Giáo Thọ đã nắm giữ ba hoặc bốn chức vụ riêng biệt (ba chức vụ trong ba
năm và bốn chức vụ trong một năm) mà tất cả đều đồng là cấp bậc của một thủ
trưởng đơn vị. Mức lương cho mỗi một chức vụ sẽ có được là 1,600 K, tuy nhiên
Giáo Thọ chỉ được phép lãnh lương duy nhất ở một chức vụ (Giám Đốc Kiểm
Toán Thương Mại). Tất cả các chức vụ khác chỉ là danh vị. Điều khoản nầy đã
được bổ sung vào trong nội quy bổ nhiệm chức vụ của ông ta, nếu không thì ông
có được quyền lãnh 300 K cho việc thêm một chức vụ dựa theo các quy tắc cơ bản
của đất nước. Chính điều khoản nầy trong nội quy bổ nhiệm chức vụ của ông ta đã
lấy đi cái quyền của mình được trả tiền phụ trội. Nếu mỗi tháng ông đã được trả
1,900 K, ông có thể đã làm nhiều hơn cấp trên trực tiếp của mình, vị Kiểm Toán
Trưởng, là người chỉ được trả 1,800 K trên cơ sở của việc bổ nhiệm chức vụ của
ông ta thông qua một đạo luật của nghị viện.
Về sau, khi Giáo Thọ được gia nhập vào văn phòng của Kiểm Toán Trưởng
với tư cách là Giám Đốc Thường Trực trong nhiệm vụ đặc biệt, ông đã chuẩn bị
cho một trường hợp rất tốt cho việc tăng mức lương hằng tháng của Kiểm Toán
Trưởng lên đến 2,500 K. Điều nầy đã được phê duyệt và đạo luật đã được tu
chính. Sau sự việc đó, Giáo Thọ có thể được lãnh phụ trội 300 K chỉ cho duy nhất
một chức vụ trong các chức vụ bổ sung của mình. Ông đã sử dụng số tiền được
92
thêm nầy cho việc chi tiêu cá nhân của mình. Từ số tiền tiết kiệm được lấy ra ở tiền
lương bổ sung, ông đã xả thí cho ra như là một phần vào các thiện sự của mình.
-----------------------------------------------
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |