Hành trình khám phá
Cencini đề nghị lộ trình khám phá sự bất nhất nội tâm với bốn giai đoạn tự quan sát và phân tích (thông qua việc trả lời bốn câu hỏi chính) như sau:
Có thể tóm tắt bản chất lộ trình mà A. Cencini đề nghị là: việc quan sát, ghi nhận cử chỉ, hành vi (cách cư xử) của bản thân - trả lời câu hỏi “tôi đã làm thế nào?” để nhìn nhận khách quan thái độ hoạt động ngõ hầu nhìn rõ tình cảm thật của mình - trả lời câu hỏi “tại sao tôi làm như thế?” để xác định rõ động cơ thúc đẩy bẩn thân – dựa theo lương tâm thành thật mà trả lời câu hỏi “tôi làm cho ai?” để xác định chính xác ai là người được hưởng lợi từ các hoạt động sống của tôi (dựa theo các tiêu chuẩn mà lương tâm tôi lấy ra để phán xét). Vì lý do khó kiểm chứng tính khách quan của các phán đoán nên người ta có thể và thường biện minh cho mình bởi rất nhiều lí do xem ra hợp tình hợp lý, nhưng trả lời một cách khách quan câu hỏi “tôi làm cho ai?” hay “ai đang hưởng lợi từ việc làm của tôi?” thì người ta sẽ rõ được động cơ thực của bản thân.
Kết quả cuối cùng mà tiến trình trên đưa lại là xác định được sự “hiểu lầm căn bản” trong phán đoán của bản thân mà theo đó động cơ hoạt động được hình thành. Một khi sự hiểu lầm căn bản được chỉ ra, con người có thể nhận ra căn tính thực của mình và biết mình phải làm gì để điều chỉnh bản thân.
Để hiểu rõ được căn tính của mình, cần phải thực hiện tiến trình trên theo nhiều phương diện của cuộc sống, theo nhiều tương quan sống khác nhau. Đồng thời điều rất quan trọng là chuẩn mực nào được dẫn ra làm nền tảng cho các phán đoán. Các chuẩn mực này lại là hệ quả của thang giá trị mà cá nhân lựa chọn.
Cũng có thể thấy rằng, nhu cầu thực sự của con người sẽ được xác định, điều chỉnh bởi chính thang giá trị mà người đó lựa chọn. Trong cuốn sách rất hay có tiêu đề “Đức Giê-su trước Kitô giáo” tác giả Albert Nolan (O.P) đã phân tích cho thấy thang giá trị của nước Thiên Chúa đã khiến cho người Kitô hữu có cái nhìn khác biệt lớn lao với những người khác về tiền bạc, danh dự, quyền lực, địa vị. Chính sự khác biệt trong thang giá trị đã tạo nên sự khác biệt trong “cách nhìn cuộc đời” và động cơ sống của mỗi người.
A. Cencini ví quá trình khám phá bản thân, tìm ra nhu cầu đích thực của bản thân giống như là khám phá với một matriochka của Nga khi ông viết “nhu cầu lộ ra bề ngoài là bản chất tình cảm, nhưng nhu cầu cụ thể có thể là khác” [2, 80].
Điều mà A. Cencini nhấn mạnh là “động cơ bất nhất vô thức nằm ở trung tâm cuộc sống, từ đó nó điều khiển và chỉ cách hành động… nó trở thành mục đích trung tâm của mọi hoạt động và của mọi tương quan, như thể nó luôn hiện diện mọi lúc trong cuộc sống” [2, 83]. Cuối cùng A. Cencini kết luận “Vì thế sự bất nhất phân chia con người, làm cho nó tan rã” [2, 84], làm cho méo mó cái nhìn của con người về bản thân và về các tương quan sống; cuối cùng dẫn đến hủy hoại hạnh phúc con người.
KẾT LUẬN
Bài viết này không có ý trình bày một tham khảo về tâm lý học hay phân tâm học (Psychoanalysics), cũng không phải là nghiên cứu của người viết về những vấn đề liên quan. Bài viết này chỉ là tóm tắt lại các ý tưởng từ một số sách vở, tài liệu có liên quan mà không phải ai cũng có thời gian và cơ hội thuận tiện để đọc một cách kỹ lưỡng
Nếu như mục đích của khám phá bản thân là tìm ra được căn tính (identity) cá nhân thì ít nhất là phải chỉ rõ được bộ ba: động cơ thực - nhu cầu thực - sự bất nhất trung tâm của mỗi người. Chính vì thế, tìm hiểu về sự hình thành của động cơ ý thức và động cơ vô thức hẳn là điều hữu ích để việc thực hành khám phá bản thân không dừng lại ở khía cạnh kỹ thuật, nhưng có chiều kích nhân bản sâu xa hơn.
Kinh nghiệm của nhiều người cho biết, kết quả của nhiều cuộc khám phá bản thân là cảm nhận được “sự xấu xa khủng khiếp nơi bản thân”. Điều này là cần thiết và gần như tất yếu. Nhưng đó không phải là mục tiêu cuối cùng. Cũng có người nói phải chấp nhận bản thân và xem đó là một mẫu sống mới.
Mục tiêu của khám phá bản thân là gì? Nếu như kết quả của hành trình khám phá bản thân theo A. Cencini là chỉ ra được “sự bất nhất trung tâm” thì mục tiêu của khám phá bản thân là tìm ra được “một trung tâm giúp tôi sống tràn đầy nhân bản của tôi, không buộc tôi cắt cụt nhân bản của mình…một trung tâm hăng say giúp tôi sống tràn đầy những tình cảm của tôi, giới tính của tôi và cả phần tiêu cực, sự dễ bị tổn thương của tôi” [2, 113-114]. Căn cứ vào lời của thánh Phao-lô “Ai có thể nói cho tôi, nếu không phải là Chúa” A. Cencini chỉ cho chúng ta thấy trung tâm của đời sống Kitô hữu chính là “Thánh giá Đức Kitô” và ông nói một lời khích lệ “sự thánh thiện là một ơn từ trên ban cho. Đó là một ơn có thể ở trong tâm hồn một ai đó, nhưng là của con người đã trải nghiệm sâu xa về tình trạng yếu đuối của mình” [2, 115].
"Ơn của Thầy đã đủ cho con, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối". Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Ðức Kitô ở mãi trong tôi. (2Cor 12,10).
Tài liệu tham khảo
Lưu Hồng Khanh, Tâm lý học chuyên sâu – Ý thức và những tầng sâu vô thức, nxb Trẻ, 2005.
Amadeo Cencini, Giáo dục, huấn luyện và đồng hành, nxb Phương Đông, 2011
Pascal Ide, Biết được những tổn thương của mình, nxb Emmanuel 1992
David H. Jonassen, “Activity theory as a Framwork Designing Constructivist Learning Environments” ETR&D. Vol 47, No1, 1999, pp 61-79. ISN 1042-1629
Albert Nolan, Đức Giêsu trước Kitô giáo, nxb Tôn giáo, 1992
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |