cảm tình thân thiện với các Tỳ-kheo. Họ đến gặp các Ngài, xin cho đỡ y bát, dâng nước
rửa tay chân, bố trí canh gác bảo vệ khắp nơi và cùng ngồi chung với các Tỳ-kheo.
Không còn nghe tiếng ma quái, tâm các Tỳ-kheo trở nên yên tĩnh. Tọa thiền dù đêm dù
ngày, các Tỳ-kheo đều cố gắng đạt Minh sát tuệ. Họ chuyên tâm thiền quán về tính hoại
diệt ngay trong thân mình: "Thân này mỏng manh, không bền, như chiếc bình gốm."
Cuối cùng các Tỳ-kheo khai mở Minh sát tuệ.
Ðức Thế Tôn ngồi ở hương thất biết như thế liền dạy:
- Ðúng vậy, các Tỳ-kheo! Thần này mỏng manh không bền, giống như chiếc bình
gốm.
Rồi vẫn ngồi ở hương thất cách các Tỳ-kheo một trăm dặm, Ngài phóng
quang
ảnh, hiện đến trước mặt các Tỳ-kheo, thân phát hào quang sáu màu rực rỡ và dạy Pháp
Cú:
(40) Biết thân như đồ gốm,
Trú tâm như thành trì,
Chống ma với gươm trí,
Giữ chiến thắng không tham.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: