Tichtruyenphapcu



tải về 3.79 Mb.
Chế độ xem pdf
trang18/293
Chuyển đổi dữ liệu11.03.2023
Kích3.79 Mb.
#54358
1   ...   14   15   16   17   18   19   20   21   ...   293
tichtruyenphapcu

Chuyện quá khứ 
G. Sarada và Sirivaddha 
Nhưng, bạch Thế Tôn! Các Ðại đệ tử đã thành tựu công đức gì? 
- Họ đã thệ nguyện đạt đến địa vị Ðại đệ tử. Trong một a-tăng-kỳ kiếp thêm một 
trăm ngàn kiếp quá khứ, Xá-lợi-phất được tái sanh vào một gia đình Bà-la-môn giàu có, 
là ông hoàng Sarada. Mục-kiền-liên được sanh trong gia đình trưởng giả giàu có, tên là 
Sirivaddha. Hai chàng trai trẻ làm bạn với nhau từ khi còn nghịch đất. 


Ông hoàng Sarada được hưởng của thừa kế to tát khi cha chết. Một hôm, ở một 
mình, anh băn khoăn: "Ta chỉ biết một ít về đời sống của thế giới này thôi, ta chẳng biết 
gì về đời sống của thế giới bên kia. Ai sinh ra đều chắc chắn phải chết. Ta phải từ bỏ thế 
gian, gia nhập Tăng đoàn và đi tìm con đường giải thoát". Do đó, anh đến gặp bạn và 
tâm sự: 
- Bạn Sirivaddha, tôi dự định rời bỏ thế gian và đi tìm con đường giải thoát. Anh 
có thể rời bỏ thế gian với tôi hay không? 
- Này bạn, tôi không thể rời bỏ thế gian, bạn hãy ra đi một mình. 
Bạn từ chối, ông hoàng Sarada vẫn không thay đổi ý định, và lập luận rằng: 
- Không ai đi đến đời sau với những người đồng hành hay thân quyến hay bạn bè. 
Ta muốn làm gì phải làm một mình. 
Vì vậy, anh mở cửa kho và bố thí rộng rãi cho người nghèo khổ, du sĩ và ăn mày. 
Xong, anh rút vào chân núi và sống đời ẩn sĩ... Ðầu tiên một, rồi hai, rồi ba, rồi nhiều 
người khác theo gương anh chọn đời sống tu hành. Cuối cùng, ẩn sĩ bện tóc lên đến bảy 
mươi bốn ngàn, Sarada chứng được ngũ thông và bát định, và dạy những người ẩn sĩ bện 
tóc này phương thức tụ tập thiền định. Tất cả đều chứng ngũ thông và bát định. 
Lúc ấy, Phật Anomadassì xuất hiện ở đời. Thành của Ngài tên Candavatì Cha là 
Yasavanta thuộc giai cấp chiến sĩ, và mẹ là bà Yasodharà. Cây thành đạo của Ngài là cây 
Ajjuna. Nisabha và Anoma là Ðại đệ tử của Ngài, Varuna là thí chủ, và Sundarà và 
Sumanà là nữ cư sĩ nòng cốt. Ngài trụ thế một trăm năm, vóc dáng cao năm mươi tám 
cubits, và phát hào quang từ thân xa đến mười hai dặm (năm mươi cây số). Ngài có một 
trăm ngàn Tỳ-kheo nương học. 
Một hôm, bình minh vừa ló dạng, sau khi xuất định Ðại bi, Ngài quan sát thế gian 
và thấy ẩn sĩ Sarada và nhận ra rằng: "Hôm nay, khi Ta đến gặp ẩn sĩ Sarada, sẽ có một 
buổi đại thuyết pháp. Sarada sẽ lập nguyện đạt đến địa vị Ðại đệ tử, và bạn ông ta, trưởng 
giả Sirivaddha sẽ lập nguyện đạt địa vị Ðại đệ tử thứ hai. Cuối bài thuyết pháp, bảy mươi 
bốn ngàn ẩn sĩ bện tóc nương học sẽ chứng quả A-la-hán. Vì vậy Ta phải đến đó" 
Rồi đức Phật Anomadassì đắp y ôm bát, không nói một lời với ai, độc hành như 
một con sư tử, với ý định hiển hiện để cho Sarada biết mình là một vị Phật. 
Và trong khi môn đệ của ẩn sĩ Sarada vắng mặt vì đi tìm các loại trái cây, đức Phật 
từ trên trời hạ xuống đất ngay trước mắt Sarada. 
Khi ẩn sĩ Sarada thấy thần thông và tướng hảo của Phật, ông thầm nhớ lại những 
câu thơ liên quan đến đặc tính của một bậc đại nhân. Ông biết rằng một người được phú 
cho những hình tướng như thế, nếu sống tại gia là một ông vua, một bậc chuyển luân 
thánh vương, sống đời xuất gia sẽ là người tận diệt tham dục, là một vị Phật toàn giác. Vì 
thế, Sarada đoan chắc người này là một vị Phật không nghi ngờ gì nữa. 
Do đó, ông đến gặp Phật, năm vóc đảnh lễ, sửa soạn một chỗ ngồi dâng Ngài, đức 
Phật ngồi vào chỗ đã được sửa soạn, và ẩn sĩ Sarada chọn chỗ ngồi thích hợp, kính cẩn 
ngồi xuống một bên. 


Bảy mươi bốn ngàn ẩn sĩ bện tóc lúc nãy vắng mặt vì đã đi tìm các loại trái cây 
ngọt và nhiều nước, bây giờ vừa trở về với thầy họ. Thấy đức Phật ngồi giữa và thầy họ 
ngồi kế bên, họ nói: 
- Thưa Thầy, chúng tôi thường đi khắp nơi và đều cho rằng không có ai cao cả hơn 
thầy. Nhưng với vị này, chúng tôi cả quyết rằng Ngài cao cả hơn thầy. 
- Ðạo hữu! Các ông nói gì thế? Có phải ý các ông đang so sánh một hột cải với núi 
Tu-di cao sáu mươi tám ngàn dặm không? Hỡi những đứa con ngây thơ! Ðừng so sánh ta 
với một vị Phật toàn giác. 
Những ẩn sĩ đều đồng ý rằng: "Nếu đây là một người tầm thường, thầy chúng ta sẽ 
không so sánh như thế. Vị này quả thật cao cả làm sao!" lập tức họ phủ phục trước chân 
Phật. 
Rồi thầy họ, ẩn sĩ Sarada bảo họ rằng: 
- Các bạn, chúng ta không có một phẩm vật xứng đáng dâng lên chư Phật ở đây, 
và đấng Ðạo sư đã đến đây đúng lúc chúng ta thường đi khất thực. Chúng ta hãy dâng 
Ngài phẩm vật theo khả năng của chúng ta. Tìm và mang đến đây tất cả những loại trái 
cây hảo hạng. 
Vì vậy, họ đi kiểm trái cây, ẩn sĩ Sarada rủa tay và đích thân đặt trái cây vào bình 
bát của Như Lai. Ngay khi đấng Ðạo sư vừa cầm đến những trái cây cúng dường Ngài, 
chư thiên gia thêm hương vị của cõi trời vào những trái cây đó. Ẩn sĩ Sarada cũng đích 
thân lọc nước dâng lên Phật. 
Sau bữa ăn, khi đấng Ðạo sư vẫn còn ngồi tại chỗ, Sarada kêu gọi tất cả các môn 
đệ vào ngồi xuống, hoan hỉ đàm luận với đấng Ðạo sư. 
Và đấng Ðạo sư thầm nghĩ: "Hai Ðại đệ tử và chúng Tỳ-kheo hãy đến đây". Ngay 
lập tức, hai Ðại đệ tử cùng với một trăm ngàn A-la-hán tháp tùng hiện đến, đảnh lễ đấng 
Ðạo sư và kính cẩn ngồi một bên. Rồi ẩn sĩ Sarada nói với môn đệ mình như sau: 
- Các bạn, chỗ ngồi của Phật thì thấp và không có chỗ ngồi cho một trăm ngàn Tỳ-
kheo. Hôm nay các bạn hãy lễ kính đức Phật. Hãy đi tìm ở chân núi mang về đây những 
bông hoa màu sắc rực rỡ và hương thơm ngào ngạt. 
Có câu nói rằng thời gian bỏ ra để nói bàn chỉ phí phạm thôi, người có thần thông 
thì phạm vi thần lực không thể tưởng tượng được. Do đó, trong thoáng chốc những ẩn sĩ 
đem về những bông hoa màu sắc rực rỡ, hương thơm ngào ngạt và họ kết thành một nệm 
hoa dài một dặm (gần năm km) cho Phật. Rồi họ kết tiếp một nệm hoa đài ba phần tư 
dặm cho hai Ðại đệ tử. Những nệm hoa cho những Tỳ-kheo còn lại dài nửa dặm hay ngắn 
hơn, nệm dành cho tân Sa-môn dài một usabha (120 cubit). Không nên thắc mắc tại sao 
những chỗ ngồi có kích thước vĩ đại như thế lại được xếp gọn vào tu viện khổ hạnh này. 
Sở dĩ có thể được do bởi năng lực huyền nhiệm. Khi chỗ ngồi đã sẵn sàng, ẩn sĩ Sarada 
đứng trước Thế Tôn và chắp tay cung kính thưa: 
- Bạch Thế Tôn, xin hãy lên nệm hoa này để con được cứu độ và ân triêm công 
đức. 


Do đó người ta kể rằng: 
Ông góp nhiều loại hương hoa 
Sửa soạn giường tòa, cung kính thỉnh thưa: 
"Ðây con đã soạn sẵn sàng, 
Chỗ ngồi thích hợp kết bằng hương hoa. 
Thế Tôn, xin ngự vào tòa 
Xin cho con được tâm hòa lòng an 
Bảy ngày đêm, Phật ngồi trên 
Nệm hoa con kết và liền cho con 
Tâm bình tịch lặng an nhiên 
Từ người cho đến chư thiên đều mừng". 
Khi đức Phật ngồi rồi, hai Ðại đệ tử và những Tỳ-kheo mỗi người ngồi vào chỗ 
dành cho mình. Ẩn sĩ Sarada lấy một lọng hoa lớn che trên đầu Như Lai. Ðấng Ðạo sư 
bảo: 
- Nguyện cho những ẩn sĩ bện tóc dâng vinh dự này cho ta sẽ gặt được quả báo tốt 
lành. Và lập tức, Ngài nhập vào Diệt tận định. Nhận thấy đức Ðạo sư đã nhập Diệt tận 
định, hai Ðại đệ tử cũng nhập định và vào Diệt tận định. Trong bảy ngày đức Ðạo sư ngồi 
đó, hưởng niềm an lạc của Diệt tận định. Khi đến giờ đi tìm thức ăn, môn đệ của Sarada 
đi vào rừng và dùng những trái cây dại và nhiều thứ trái khác. Thời gian còn lại, họ đứng 
chấp tay cung kính trước Phật. Ẩn sĩ Sarada không đi tìm thức ăn, nhưng trong bảy ngày 
liên tục cẩm lọng hoa che đức Phật, đã tìm được niềm vui và hạnh phúc sung mãn. 
Khi đức Ðạo sư xuất định, Ngài nói với vị Ðại đệ tử, Trưởng lão Nisabha, ngồi 
bên tay phải Ngài. 
- Nisabha! Hãy hồi hướng công đức cho những ẩn sĩ đã dâng chúng ta hoa và chỗ 
ngồi. 
Sau đó, Trưởng lão, như một dũng tướng vừa nhậm chức vị cao trọng từ tay 
Chuyển luân Thánh vương, lòng tràn đầy niềm hân hoan, hiển bày trí tuệ ba-la-mật của 
bậc Ðại đệ tử, bắt đầu bài hồi hướng. Khi Ngài chấm dứt, đức Phật bảo Ðại đệ tử thứ nhì 
như sau: 
- Con cũng hãy thuyết pháp cho các Tỳ-kheo! 
Vâng lời Phật dạy, Trưởng lão Anoma suy nghiệm đến Tam tạng kinh điển, lời 
dạy của chư Phật, rồi thuyết pháp. Nhưng dù hai Ðại đệ tử đã thuyết pháp, không có một 
Tỳ-kheo nào đạt được Pháp nhãn thanh tịnh. Rồi đức Ðạo sư hiển lộ năng lực vô biên của 
Phật, bắt đầu thuyết pháp. Khi bài giảng kết thúc, tất cả bảy mươi bốn ngàn ẩn sĩ bện tóc 
đắc A-la-hán trừ ẩn sĩ Sarada. Ðạo sư khi đó duỗi tay ra và cất tiếng: 
- Hãy đến, Tỳ-kheo! 
Lập tức râu tóc họ rụng mất, và tám món cần thiết được khoác vào người họ. 
Ðộc giả có thắc mắc vì sao ẩn sĩ Sarada không chứng A-la-hán không? Bởi vì ông 
tán tâm. Người ta kể rằng trong khi vị Ðại đệ tử ngồi tòa thứ hai kế bên Phật hiển bày trí 


tuệ ba-la-mật của bậc Ðại đệ tử đang thuyết pháp, ngay lúc ẩn sĩ bắt đầu lắng nghe bài 
pháp, ông đã khởi niệm: "Ồ! ước mong sao, vào một lúc nào đó ở tương lai, trong Giáo 
đoàn của một vị Phật tương lai, ta được nhận trọng trách mà vị đệ tử này đã nhận!" Vì lẽ 
đó, ông không thể chứng đạo quả. 
Sarada, tuy thế vẫn đảnh lễ Như lai, và đứng đối diện với Ngài, bạch: 
- Bạch Thế Tôn! vị Tỳ-kheo ngồi tòa cạnh Ngài mang danh hiệu gì trong Giáo 
đoàn của Ngài? 
- Ðó là người theo Ta trong buổi đầu Chuyển pháp luân, đó là người đã đạt đến tột 
đỉnh của trí tuệ ba-la-mật của bậc Ðại đệ tử, đó là người đã hiểu thấu mười sáu thể của 
Tri thức. Do đó, ông ta được gọi là Ðại đệ tử trong Giáo đoàn của Ta. 
- Bạch Thế Tôn! Ở đây, trong bảy ngày con đã đứng cầm lọng hoa che Ngài, bằng 
cách ấy dâng vinh dự lên Ngài. Quả báo của công đức này, con không mong cầu đời sau 
làm Ðế Thích hay Phạm thiên, nhưng trong tương lai, con nguyện được trở thành Ðại đệ 
tử của một đức Phật, giống như Trưởng lão Nisabha hiện tại. 
Sarada lập nguyện xong, đức Ðạo sư muốn biết ước nguyện của người này có 
thành tựu không, Ngài bèn phóng thiên nhãn và quan sát những thời kỳ tương lai, thấy 
sau một a-tăng-kỳ kiếp cộng thêm một trăm ngàn kiếp, ước nguyện của Sarada sẽ thành 
tựu. Ngài cho ẩn sĩ Sarada biết: 
- Ước nguyện này của ông sẽ không viễn vông. Cuối một a-tăng-kỳ kiếp cộng 
thêm một trăm ngàn kiếp nữa, Phật Gotama sẽ xuất hiện trên thế gian. Mẹ của Ngài là 
hoàng hậu Mahà màya, cha Ngài làvua Shudhodana, con Ngài là Ràhula, thị giả Ngài là 
Ananda, và Ðại đệ tử thứ hai của Ngài là Moggallàna, và ông sẽ là Ðại đệ tử nguyên soái 
của niềm tin, và tên ông là Sàriputta. 
Sau khi đức Ðạo sư thọ ký cho ẩn sĩ, Ngài thuyết pháp, và rồi cùng Tăng chúng 
vây quanh, Ngài bay lên không mà đi. Ẩn sĩ Sarada tìm môn đệ và các trưởng lão của 
mình, nhờ họ nhắn tin cho bạn là trưởng giả Sirivaddha rằng: "Bạn ông, ẩn sĩ Sarada đã 
phủ phục dưới chân Phật Anomadassì và ước nguyện được địa vị Ðại đệ tử trong Giáo 
đoàn của Phật Gotama, người sẽ xuất hiện sau này của thế gian. Ông hãy ước nguyện 
được ở địa vị Ðại đệ tử thứ hai". 
Xong, ông đi trước những Trưởng lão bằng một đường khác và đến đứng tại cửa 
nhà Sirivadha. 
Gặp lại người bạn cũ, Sirivaddha hân hoan chào mừng: 
- Cuối cùng, sau một thời gian dài vắng bóng, người bạn quí của tôi đã trở về. 
Và lập tức Sirivaddha mời bạn ngồi tòa, và tự mình ngồi một ghế thấp hơn, thăm 
hỏi: 
- Nhưng, này ông Tôn giả! ông không có môn đệ và những người cận sự? 
- Có chứ, này bạn! đức Phật Anomadassì đã đến tu viện của chúng tôi, và chúng 
tôi đã tôn kính Ngài trong phạm vi quyền năng của chúng tôi. Ðức Ðạo sư thuyết pháp 
cho mọi người, và cuối bài giảng, tất cả số hội chứng trừ tôi đều đắc quả A-la-hán và đều 


gia nhập Tăng đoàn. Trông thấy vị Ðại đệ tử của đức Ðạo sư là Trưởng lão Nisabha, tôi 
ước nguyện được địa vị Ðại đệ tử dưới Giáo đoàn của Phật Gotama, Người sẽ ra đời sau 
này. Anh cũng nên ước nguyện được địa vị Ðại đệ tử thứ hai trong Giáo đoàn của Phật. 
- Nhưng, Tôn giả! Tôi không có những quan hệ thân thiện với Phật. 
- Tôi sẽ gánh vác trọng trách thưa với Phật, anh hãy chuẩn bị một quyết tâm vĩ đại. 
Nghe lời như mở tấc lòng, Sirivsaddha liền về trang hoàng một khoảng rộng tám 
karisas (tám mẫu) trước cửa nhà mình thật long trọng xứng với một vị vua, rải cát, tung 
năm loại hoa, có cả hoa làja, dựng một lều che mái lợp toàn bằng hoa sen xanh, khiến 
dọn sẵn toà của Phật, và tòa của các Tỳ-kheo cũng được sửa soạn. Và biết bao phẩm vật 
được chuẩn bị chu đáo. Xong chàng nhờ ẩn sĩ Sarada đến mời Phật và A-la-hán. Vui lòng 
đẹp dạ, ẩn sĩ Sarada đưa Tăng đoàn do Phật lãnh đạo cùng đi đến nhà người bạn tâm giao. 
Sirivaddha ra trước nhà để gặp Tăng đoàn, đỡ bình bát từ tay Như Lai, hướng dẫn đoàn 
vào lều, mời ngồi trên toà đã dành sẵn, dâng nước và cung cấp những thức ăn chọn lọc. 
Cuối bữa ăn, chàng dâng y đắt gia lên Tăng đoàn, và bạch đức Ðạo sư: 
- Bạch Thế Tôn, chúng con cúng dường vì lập nguyện đạt đến địa vị không tầm 
thường. Xin Ngài rủ lòng từ bi ở lại đây trong bảy ngày như thế. 
Ðức Ðạo sư thuận ở lại. Trong bảy ngày Sirivaddha dâng phẩm vật dồi dào như đã 
kể. Cuộc lễ cúng dường viên mãn, Sirivaddha đảnh lễ đức Ðạo sư, và đứng trước chắp 
tay cung kinh bạch: 
- Bạch Thế Tôn, bạn con, ẩn sĩ Sarada ước nguyện trở thành Ðại đệ tử của một vị 
Phật. Con cũng nguyện xin trở thành Ðệ nhị Ðại đệ tử của một vị Phật ấy. 
Ðức Ðạo sư quán sát tương lai, và thấy chàng sẽ được mãn nguyện. Ngài bèn thọ 
ký như sau: 
- Cuối một a-tăng-kỳ kiếp và cộng thêm một trăm ngàn kiếp, ông sẽ trở thành Ðệ 
nhị Ðại đệ tử của Phật Gotama. 
Nghe lời thọ ký của Phật, Sirivaddha tràn đầy sung sướng, mãn nguyện. Ðức Ðạo 
sư hồi hướng công đức về sự cúng dường thức ăn rồi cùng Tăng chúng trở về tinh xá. 
Và Phật kết luận: 
- Này các Tỳ-kheo! Ðây là ước nguyện của các đệ tử Ta lúc ấy. Họ đã thọ nhận 
đúng với ước nguyện của họ. Khi Ta ban bố một điều gì, Ta không thiên vị người nào. 

tải về 3.79 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   14   15   16   17   18   19   20   21   ...   293




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương