Nhưng một khi anh em chị em Kitô hữu quyết tâm đi lên, khinh
chê những giá trị trần gian mau qua, đặt Chúa lên chỗ nhất và
coi khoái lạc hay sự mọi người biết đến chỉ có giá trị thấp, sẽ
thấy họ bị coi là kỳ cục và bị phê bình. Không chỉ có kẻ thù tấn
công họ. Có lẽ điều đau khổ hơn là sự phê bình tiêu cực của
bạn bè tưởng là cho mình những ý kiến hay, vì cho ý kiến là
hành động ban phúc, giúp cho một người được cứu độ, trong
khi những cố vấn tối tăm đó lại làm cho bạn hữu mình không
được khoẻ mạnh về phần linh hồn. Những cuộc tấn công như
thế do bạn bè hay kẻ thù Kinh thánh gọi là miệng lưỡi phỉnh
phờ. Vì thế trước khi đi lên người viết Thánh vịnh xin Chúa
giúp đỡ chống lại cuộc tấn công đó: "Lạy Chúa trong lúc lo âu
và Chúa nghe lời con." Tại sao Chúa nghe? Ðể cho họ đi trên
con đường đi lên, cho chân họ bước những bước cao hơn, đến
nơi ngài đã chỉ định. Và Chúa trả lời cho lời cầu nguyện nào?
"Lạy Chúa xin giải thoát con khỏi những môi miệng bất công
và lưỡi điêu ngoa." Chính những miệng lưỡi này không cho ta
đi lên, đây là những tiếng nói làm thất vọng, phỉnh phờ và làm
sai lạc. Chỉ có Chúa Ðấng gọi ta lên cao có thể giải thoát ta
khỏi những điều ấy.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: