12. Quyết định quan trọng
Tôi bối rối tí chút. Dần dần tôi thấy những ý tưởng của phái
Manichee rất yếu ớt. Họ không thể trả lời cho những đoạn Kinh
thánh mà bạn bè có đạo chỉ cho tôi. Họ còn nói tân ước đã bị
sai lạc do người nào đó, họ không nói là ai, muốn hòa hợp luật
do thái với tin mừng. Nhưng họ lại không thể phát hành bản
chính nguyên bản không sai lạc.
Tôi vẫn còn không thể quan niệm về một thực thể linh thiêng
có một bản thể vật chất nghĩa là tôi tiếp tục chối bỏ quan niệm
Chúa Giêsu vừa là Chúa vừa là người. Xung đột phát sinh trong
tâm tưởng tôi trong suốt thời gian tôi dạy hùng biện tại Roma.
Tình cờ tôi nghe có một chỗ làm rất tốt ở Milan, và tôi biết tôi
rất thích công việc đó. Dĩ nhiên thị trưởng thành phố Roma
được xin chỉ định một giáo sư tu từ cho thành phố Milan với
công quĩ. Một vài người bạn trong phái Manichee có thần thế
đã xin cho tôi và trả tiền lộ phí cho tôi đi Milan.
Công việc đòi hỏi tôi phải làm việc gần gũi với vị giám mục
Milan là Ambrose, tôi nghe nói rất nhiều về ngài và ngài được
kính trọng vì có tài hùng biện có một không hai. Ngài tử tế và
thân tình với tôi, như một người cha, và tôi mau chóng thành
thân thiết với ngài, cũng đáng buồn là lúc đó chưa chấp nhận
giáo thuyết của ngài, mà tôi không biết là giáo thuyết chân thật
của Thánh Kinh, nhưng chỉ thân với ngài như một người và
một học giả.
Tôi rất thích nghe ngài giảng dù trong lòng tôi bác bỏ sứ điệp
cứu độ của ngài. "Sự cứu độ xa cách người có tội" dĩ nhiên,
nhưng dần dần tôi thấy gần gũi hơn mỗi ngày với sự cứu độ mà
ngài rao giảng. Ðiều tôi học được nơi Ambrose là đức tin Công
giáo có thể binh vực bằng lý trí. Nó không như trước đây tôi
nghĩ, là vô lý từ nội tại. Tôi đặc biệt đánh giá cách thế kỳ diệu
ngài dùng để giải thích cựu ước. Tôi rất có ấn tượng vì tôi
thuộc những đoạn đó. Nhưng vì tôi hoàn toàn chết về tinh thần
nên tôi không hiểu được. Ðây là một cái tát cho niềm kiêu hãnh
của tôi, tôi giả thiết thế, nhưng cũng là điều tôi phải học.
Và thế là tôi bị xâu xé giữa một mớ lý thuyết Manichee mà tôi
hoài nghi và lý thuyết Kitô giáo tôi bắt đầu thán phục nhưng
không thể tin theo. Nếu tôi quan niệm được một bản thể thần
linh thì những pháo đài Manichee trong tâm trí tôi mới tan vỡ
được.
Tôi có quyết định quan trọng. Tôi bỏ phái Manichee vì tôi
không còn chia xẻ niềm tin với họ. Tôi muốn thành dự tòng đi
học giáo lý cho đến khi tôi thấy được chân lý chắc chắn. Khỏi
cần phải nói, mẹ tôi sung sướng lắm.
------------(+)------------
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |