Lưu Biểu chợt nổi giận:
- Tào Tháo có là anh r
ể của anh không mà sao anh cảm tình với hắn đến vậy?
Sái M
ạo nói:
-
Ai đọc "Tam quốc diễn nghĩa" đều biết chính anh mới là anh rể tôi. Chương 40 trong "Tam quốc diễn
ngh
ĩa" là "Sái phu nhân bàn hiến Kinh Châu, Gia Cát Lượng hỏa thiêu Tân Dã", Sái phu nhân chính là
ch
ị tôi đấy!
Lưu Biểu cười nhạt, nói:
- Ch
ẳng phải anh và chị muốn hiến Kinh Châu mà không xong?
Sái M
ạo phản đối:
- Sao có th
ể thế được? Lẽ nào tôi và chị muốn hại anh?
Lưu Biểu nói:
- Anh ch
ị không có bụng hại tôi, nhưng vì ngây thơ nên bị người lợi dụng, trở thành công cụ gây hại cho
tôi và t
ập đoàn Kinh Châu.
V
ẻ mặt ngây thơ, Sái Mạo nói:
- Làm th
ế nào để anh tin tôi đây?
Lưu Biểu ngẫm nghĩ rồi nói:
- Anh hãy nói v
ới Tào Tháo, nếu ông ta có thành ý thì chúng ta không thể không hợp tác. Song có hai
điều kiện: tập đoàn Kinh Châu phải có cổ phần khống chế và quyền bổ nhiệm nhân sự trong công ty mới.
Đêm đó, Sái Mạo viết email thuật ý Lưu Biểu gửi Tào Tháo. Mãi mà Tào Tháo không trả lời. Giục giã
m
ấy lần, cuối cùng Tào Tháo cũng gửi email kể một câu chuyện.
Sư tử yêu và cầu hôn cô ngựa vằn. Không muốn gửi gắm đời mình vào một con mãnh thú, nhưng cô
ng
ựa vằn không dám từ chối, bèn nghĩ ra một cách.
Cô ng
ựa nói với sư tử: "Ngài là anh hùng trong vương quốc động vật, tôi rất muốn lấy ngài. Nhưng tôi rất
s
ợ răng nhọn, móng sắc của ngài. Nếu ngài cắt nanh và vuốt, tôi sẽ lập tức cưới ngài".
Sư tử đồng ý, cắt sạch răng và móng, thế là ngựa không còn sợ sư tử nữa. Khi sư tử đến bên người
tình trong m
ộng, cô ngựa quay người, đá hậu một cú làm sư tử ngã quay.
Tào Tháo chú dưới câu chuyện: "Sư tử sở dĩ là sư tử, chính vì có răng và móng sắc. Trong hợp tác, mất
quy
ền bổ nhiệm nhân sự và cổ phần khống chế khác nào sư tử mất nanh vuốt? "
Sái M
ạo run rẩy như ngựa vằn sắp bị thịt. Ông ta đờ đẫn nhìn màn hình giống như đang nhìn một bộ
m
ặt sư tử nhe nanh.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: