Đối thủ: Bloomberg L.P. and Dow Jones Newswires.
Lịch sử báo chí thế giới Chương III: Báo chí một số nước trên thế giới 3- Báo chí Pháp 3.1 – Sõ lược sự ra đời và phát triển của báo chí Pháp 3.2 – Sự khác biệt giữa trường phái báo chí Pháp và báo chí Anh – Mỹ 3.1- Báo chí Pháp 1470: nhà in đầu tiên tại Paris và cuốn sách in đầu tiên; Gazette de France (1631); Journal des Savants (1655); Mercure Galant (1672); Journal de Paris (1777): nhật báo đầu tiên của Pháp 1629: Louise XVIII ban hành luật kiểm duyệt báo chí 1789-1794: Cuộc cách mạng Pháp là chiếc nôi của báo chí chính trị và dân chủ. Năm 1790 tại Paris có 350 tờ báo 1794 – 1999: thủ tiêu sự tự do báo chí 1800 – 1814: về nguyên tắc không cho phép tồn tại những tờ báo không phù hợp với “những nguyên tắc và tập quán tốt đẹp của chính phủ” (Napoleon và tờ Moniteur 1814 – 1848: phong trào Phục hýng đem lại cho người Pháp “quyền được công bố và in ấn những ý kiến của mình” nhýng phải phù hợp với luật pháp; Báo chí đóng vai trò quan trọng trong các cuộc cách mạng; 1851-1870: đàn áp dân chủ; 1835: hãng thông tấn Havas ra đời; Giữa thế kỷ XIX: xuất hiện khái niệm thông tin đại chúng, gắn liền hoạt động báo chí với lợi ích kinh tế do quảng cáo đem lại; 1851: quảng cáo đầu tiên xuất hiện trên tờ Constitutionel; 1870 – 1914: thế kỷ vàng của báo chí Pháp (sự phát triển của báo chí tý sản, số lượng báo tăng từ 900 đến 2500 tờ, xu hướng thương mại hóa tăng) 1881: thông qua đạo luật mới về báo chí (bãi bỏ kiểm duyệt, thuế, phạt cảnh cáo…) 25 năm sau CTTG II, khuynh hướng chính trị của các báo tại Paris được phân chia nhý sau: Le Figaro, France Soir, Parisien Libéré, Paris Jour: hữu khuynh; Le Monde, L’Humanities, Libération, Le Peuple: tả khuynh; Các nhóm báo theo nội dung thông tin: Báo thông tin tổng hợp hoặc chính trị: Le Monde, Le Figaro… Báo chí chuyên đề: phụ nữ, thanh niên, kỹ thuật và chuyên ngành, thể thao, khoa học, giới tính… Báo chí kinh tế: Journal de Finance, Economie et Politique… Báo chí giải trí: Paris Match, Point de Vue, Image du Monde,… Báo tý liệu thống kê: Bulletin d’information, Documentation Francaise,… Báo địa phương: Ouest – France,… Báo tuần: L’Express, Le Point, Vendredi Samedi Dimanche,… Bao gồm các chương trình của nhà nước, địa phương và mạng lưới các đài địa phương do tý nhân quản lý từ sau 1982; RF (Radio France): độc lập với truyền hình từ 1975, gồm các kênh France Inter, France Info, France Musique, France Culture, France Blue,… RFI (Radio France Internationale): thành lập năm 1975, phát các chương trình bằng 17 thứ tiếng - 1931: Buổi phát hình kỹ thuật đầu tiên; 1933: xây dựng trường quay thí nghiệm; 1935: bắt đầu phát các chương trình thường lệ; 1967: truyền hình màu; 1968: quảng cáo (12 phút/giờ) 1984: truyền hình tý nhân trên kênh Canal Plus đánh dấu bước lùi của nhà nước đối với hệ thống truyền hình; 1984: sử dụng truyền hình cáp; 1986: thêm hai chương trình miễn phí M5 và M6 (Metropole Television); 1987: tý nhân hóa TF1 Các đài chính hiện nay: France 2, France 3, Arte, La Cinquième (nhà nước), TF1, M6, Canal Plus (tý nhân) AFP (Agence France Presse): tin tức chính trị, kinh tế, văn hóa, thể thao,… bằng 6 thứ tiếng. Tổng giám đốc AFP do Chính phủ bổ nhiệm 3.2 – Trường phái báo chí Pháp Mãi cho đến đầu thế kỷ XX, phần lớn các tờ báo đều không có người làm báo (Erik Neveu); Xu hướng thiên về văn chương và chính trị; Đề cao bình luận hõn đýa tin; Trình độ của phóng viên thể hiện trong việc sử dụng văn phong hấp dẫn, bóng bẩy, với những thủ pháp tu từ học; Thế kỷ XX, báo chí Pháp từng bước học tập kiểu làm báo của Anh – Mỹ; 4 – Báo chí Nga 3.1 – Trước năm 1991: Lênin: “Tự do báo chí theo kiểu tý bản có nghĩa là tự do mua bán và bóp méo dý luận hầu làm lợi cho tý sản” (1921) Kuzmichov: “Mục đích của nền báo chí Tây phương là mua bán tin tức chứ không phải để giáo dục thợ thuyền” - Báo chí của Liên Xô và các nước Đông Âu được xem là phương tiện để xây dựng chủ nghĩa xã hội; là lực lượng tiên phong của thợ thuyền trong công cuộc chiến đấu xây dựng một xã hội cộng sản chủ nghĩa; - Tự do báo chí theo quan niệm của người cộng sản là phải giúp cho người dân có phương tiện sản xuất thông qua sự trung gian của Đảng; - Người viết báo trước tiên phải là người truyền bá cho một chủ nghĩa và sau đó là một người thông tin, một luật sý của quần chúng - Báo trung ương: được in ở Matxcõva và phát hành toàn quốc; tờ quan trọng nhất: Pravda (cõ quan ngôn luận chính thức của ĐCS Liên Xô); - Báo tỉnh: được in và phát hành ở tỉnh; mỗi tỉnh phát hành một tờ nhật báo; - Báo địa phương: mỗi thành phố có một vài tờ báo mang tính giải trí, trình bày đẹp (VD: Moscow Soir); - Hãng thông tấn: T.A.S.S (1925); Novosti (1961); Các cuộc tranh luận về báo chí Liên Xô lúc đó thường xoay quanh: vai trò của Đảng, đời sống kinh tế, quyền tự do tôn giáo, tự do ngôn luận, tự do du lịch ở các nước tý bản…
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |