79.HƯỞNG PHƯỚC BÁU
Vua Đại Thiện Kiến thầm nghĩ: ‘Ta sẵn chứa công đức gì, tu được điều lành gì mà nay được quả báo đẹp đẽ như thế?’ Vua lại nhớ rằng nhờ ba nhân duyên mà gây được phúc báo đó. Ba nhân duyên ấy là gì? Một là bố thí, hai là trì giới, ba là thiền tứ.
Vua lại suy nghĩ: ‘Nay ta đã được thọ hưởng phúc báo nhân gian, ta hãy tiến tu thêm về phúc nghiệp cõi trời. Ta hãy tự hạn chế và bớt đi; lánh chỗ ồn ào; ẩn ở chỗ yên tĩnh để tu luyện đạo thuật.’
Rồi sắc lịnh cho cả trong ngoài từ nay miễn sự chầu hầu. Vua liền lên pháp điện, vào tòa lầu bằng vàng, ngồi trên giường ngự bằng bạc, tư duy tham dục là ác bất thiện. Với giác và quán, có hỷ và lạc phát sanh từ sự viễn ly, chứng đắc thiền thứ nhất.
Trừ giảm giác và quán, nội tín, hoan duyệt, nhiếp tâm chuyên nhất, không giác không quán, có hỷ và lạc do định sanh, chứng thiền thứ hai. Xả hỷ thủ hộ chuyên niệm không loạn, tự cảm biết thân lạc, điều mà Hiền Thánh mong cầu, cùng hành với hộ, niệm và lạc, chứng đắc thiền thứ ba. Xả bỏ khổ và lạc, trừ diệt ưu và hỷ từ trước, không khổ, không lạc, hộ và niệm thanh tịnh, chứng đắc thiền thứ tư.
Rồi Vua Thiện Kiến rời khỏi giường ngự bằng bạc, ra khỏi lầu vàng, đi đến lầu Đại chánh, ngồi trên giường lưu ly tu tập về từ tâm, rải lòng từ đầy khắp một phương này rồi đến một phương khác cũng vậy, trùm khắp, rộng lớn, không hai, không hạn lượng, trừ mọi sân hận, tâm không còn chút ganh ghét mà an vui tĩnh mặc, rồi tiếp tu về bi tâm, hỷ tâm, xả tâm cũng như thế.
(Trường A Hàm, Kinh Du Bộ, số 2)
---o0o---
80.KỆ 32 TƯỚNG ĐẠI NHÂN
Đứng vững chân mềm mại
Không dẫm đất, có dấu
Tướng nghìn căm trang nghiêm
Màu sắc rất tươi sáng.
Thân cao rộng ngay thẳng
Như cây ni câu loại
Như Lai, chưa từng có
Mã âm tàng ẩn kín.
Vàng báu trang nghiêm thân
Các tướng chói lẫn nhau
Tuy mồ hôi như thường
Song bụi đất không dính.
Như sắc trời mịn màng
Lọng trời tự nhiên che
Phạm âm, thân vàng tía
Như hoa vươn khỏi ao.
Vua bèn hỏi tướng sư
Tiếng Phạm âm ít có
Tướng sư kính tâu vua
Xa gần tùy duyên nghe
Ngợi khen tướng Bồ-tát
Đứng thẳng thân không nghiêng
Sáng chói khắp toàn thân.
Hai tay sờ đến gối.
Các gân khớp tay chân
Ngón tay đều, mềm mại
Trong ngoài đều hiện rõ
Đủ các tướng tôn quí
Thực vị thảy vi diệu
Mỗi chân lông một sợi
Thân ngay ngắn không vẹo.
Màng lưới kẽ tay chân.
Bánh xe hiện dưới chân
Nhục kế, mắt xanh biếc
Tiếng nói như chim oanh
Mắt trên dưới hai mí
Tướng bắp đùi đầy đặn
Hai vai ngang, tròn, đầy
Ấy do túc nghiệp thành.
Đủ ba mươi hai tướng.
Cùi chỏ tròn đầy đẹp
Gót chân không cao thấp
Mày mắt rất đoan nghiêm
Đùi thon như đùi nai
Đấng sư tử giữa người
Đấng Chí Tôn xuất hiện
Có oai lực hơn hết.
Như voi bứt dây trói.
Hai má đều đầy đặn
Độ chúng sanh thoát khổ
Nằm nghiêng như sư tử
Khỏi sanh già bệnh chết
Bốn mươi răng đều đặn
Ngài đem tâm đại bi
Dày khít không kẽ hở.
Truyền dạy bốn chân đế.
Diễn bày các pháp nghĩa
Được mọi người tôn quý.
(Trường A Hàm, Kinh Đại Bản Duyên, số 1)
---o0o---
81.KHỔ HẠNH KHÔNG PHẢI LÀ PHÁP THANH TỊNH
Những điều sở hành của ông toàn là thấp hèn. Như việc:
Cởi bỏ y phục để trần truồng, hoặc lấy tay che,
Không nhận đồ ăn đựng trong cái ghè,
Không nhận đồ ăn đựng trong chậu,
Không nhận đồ ăn giữa hai bức vách,
Không nhận đồ ăn giữa hai người,
Không nhận đồ ăn giữa hai con dao,
Không nhận đồ ăn giữa hai cái chậu,
Không nhận đồ ăn từ gia đình đang ăn chung,
Không nhận đồ ăn từ nhà có thai,
Không nhận đồ ăn từ nhà được thấy có chó đứng trước cửa,
Không nhận đồ ăn từ nhà có nhiều ruồi,
Không nhận lời mời ăn,
Không nhận đồ ăn từ người nói đã có biết từ trước
Không ăn cá, không ăn thịt, không uống rượu,
Không ăn với hai chén bát, một bữa ăn, một lần nuốt cho đến bảy lần nuốt thì thôi, nhận thức ăn được thêm,
Không quá bảy lần thêm, hoặc mỗi ngày ăn một bữa, hoặc hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày, sáu ngày, bảy ngày ăn một bữa, hoặc chỉ ăn rau, hoặc chỉ ăn cỏ lúa, hoặc chỉ uống nước cơm,
Chỉ ăn mè, hoặc ăn gạo lứt, hoặc ăn phân bò, hoặc ăn phân nai, hoặc ăn rễ, nhánh lá, trái, hột cây,
Ăn trái cây tự rụng, hoặc choàng áo, hoặc mặc áo cỏ cú, hoặc mặc vỏ cây, hoặc lấy cỏ quấn mình, hoặc mặc da nai, hoặc để đầu tóc,
Mang tấm lông bện, hoặc mặc áo vất ở gò mả, hoặc thường đưa tay lên, hoặc không ngồi giường chiếu, hoặc thường ngồi chồm hổm,
Hoặc cạo tóc chừa râu, hoặc nằm trên chông gai, hoặc nằm trên dưa quả,
Hoặc lõa hình nằm trên phân bò, hoặc một ngày tắm ba lần, hoặc một đêm tắm ba lần.
Tóm lại là lấy vô số chuyện khổ cực hành hạ xác thân. Tu những hạnh như thế, không thể gọi là thanh tịnh pháp.
(Trường A Hàm, Kinh Tán-đà-na, số 8)
---o0o---
82.KHỔ HẠNH KIÊN CỐ KHÔNG HOẠI
Người tu khổ hạnh mà tự mình không giết còn dạy người không giết, tự mình không trộm cắp còn dạy người không trộm cắp, tự mình không tà dâm còn dạy người không tà dâm, tự mình không nói dối còn dạy người không nói dối. Người ấy đem từ tâm rải khắp một phương, rồi các phương khác cũng vậy, từ tâm quảng đại, bình đẳng vô lượng, khắp cả thế gian, không chút oán kiết. Bi tâm, hỷ tâm, xả tâm cũng như thế.
Người khổ hạnh kia lại có thể biết được việc xảy ra vô số kiếp trước, hoặc một đời, hai đời cho đến vô số đời, quốc độ thành hoại hay kiếp số trước sau, đều thấy đều biết cả. Lại còn thấy biết mình từng sanh vào chủng tộc đó, tên tuổi như thế, ăn uống như thế, sống lâu như thế, chịu khổ chịu vui như thế, từ kia sanh đây, từ đây sanh kia như thế. Những việc từ vô số kiếp như thế đều nhớ cả.
Ấy gọi là khổ hạnh kiên cố không hoại của Phạm chí.
(Trường A Hàm, Kinh Tán-đà-na, số 8)
---o0o---
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |