GIẢi nhân quyền việt nam 2008 giải truyền thông liên mạng 2011 trong số NÀY



tải về 0.94 Mb.
trang1/3
Chuyển đổi dữ liệu14.10.2017
Kích0.94 Mb.
#33625
  1   2   3

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San






GIẢI NHÂN QUYỀN

VIỆT NAM 2008

GIẢI TRUYỀN THÔNG LIÊN MẠNG 2011

TRONG SỐ NÀY



Kính gửi: 

- Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước. 

- Các chính phủ dân chủ, các tổ chức nhân quyền và cộng đồng thế giới tiến bộ.

1/ Từ ngày 01-05-2014, Nhà cầm quyền Cộng sản Trung Quốc đã đặt giàn khoan khổng lồ HD 981 tại thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thuộc lô 143, cách đảo Lý Sơn 119 hải lý (221 km) và cách đảo Tri Tôn thuộc quần đảo Hoàng Sa 18 hải lý. Đến ngày 27-05, giàn khoan đã chuyển sang vị trí mới cách đảo Tri Tôn 25 hải lý và cách bờ biển Việt Nam 120 hải lý. Đây là sự vi phạm rất trắng trợn chủ quyền của Đất nước.

Thực ra, việc di chuyển và lắp đặt một giàn khoan khổng lồ như vậy Trung Quốc đã tiến hành từ lâu, Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam không thể không biết nhưng đã chẳng hề có biện pháp đấu tranh ngăn chặn. Đến khi nó đã đặt được trong “nhà mình” rồi thì ngày 4-5-2014 mới cho phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao và Tập đoàn Dầu khí Việt Nam lên tiếng cách nhẹ nhàng và yếu ớt, thay vì đưa những nhân vật cao cấp hơn để mạnh mẽ phản đối và kêu gọi thế giới ủng hộ mình.

Đáp lại phản ứng yếu hèn đó của Việt Nam, Cục Hải sự Trung Quốc đã mở rộng phạm vi khu vực cấm quanh giàn khoan từ 1,6 km lên thành 4,8 km. Đồng thời, họ huy động hàng trăm tầu các loại bao gồm: tầu tên lửa, tầu quân sự, tầu tuần tiễu tấn công nhanh, để đối lại tầu chấp pháp, tầu cảnh sát biển, tầu kiểm ngư và tầu đánh cá của Việt Nam đang có mặt tại đây. Rõ ràng Nhà cầm quyền Cộng sản Trung Quốc ngày càng lấn chiếm lãnh thổ và lãnh hải nước ta nhằm thực hiện mưu đồ xâm lược và đô hộ lâu đời của họ. Theo nhận định của các chuyên gia kỹ thuật quốc tế, ở lô 143 nói trên thực ra không có mỏ dầu khí, nên việc đặt giàn khoan HD 981 chỉ mang tính chất chính trị là quyết xâm phạm chủ quyền của Việt Nam.

2/ Do hành động trắng trợn này, nước ta nay lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, chủ quyền của Tổ quốc đang bị đe dọa nghiêm trọng. Đây là hậu quả của việc ông Hồ Chí Minh và các thế hệ lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam, kể từ khi thành lập năm 1930 đến nay, đã luôn dựa dẫm, cầu cạnh, lệ thuộc và thần phục Mao Trạch Đông cùng đảng Cộng sản Trung Quốc.

Họ đã coi nhẹ quyền lợi của Đất nước và Dân tộc, đến nỗi khi Chính phủ Bắc Kinh ra tuyên bố về lãnh hải của Trung Quốc (trong đó bao gồm cả hai quần đảo Tây Sa và Nam Sa, tức Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam) vào ngày 04-09-1958 thì theo lệnh của Hồ Chí Minh, ngày 14-09-1958, Thủ tướng Phạm Văn Đồng thay mặt Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã nhanh nhảu gửi công hàm ghi nhận và tán thành bản tuyên bố đó của Chính phủ Trung Quốc.

Nên đến năm 1974, khi Trung Quốc đem quân đánh chiếm Hoàng Sa lúc bấy giờ thuộc quyền quản lý của Việt Nam Cộng Hoà, Chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã cố tình làm ngơ bỏ mặc. Sau này, chính Hoàng Tùng, Bí thư Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam còn ngang nhiên thổ lộ: "Thà giao Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc, cùng phe xã hội chủ nghĩa anh em còn hơn để tụi Ngụy Sài Gòn quản lý!” (xem Hồi ký của Trần Quang Cơ, Thứ trưởng ngoại giao Việt Nam Dân chủ Cộng hòa).

Đến tháng 2-1979, khi Trung Quốc xua quân xâm lược vùng biên giới phía Bắc để gọi là “dạy cho Việt Nam một bài học”, lãnh đạo Cộng sản Việt Nam tuy có phần nào mở mắt nhưng lúc thấy chế độ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu sụp đổ, bộ sậu chóp bu Hà Nội gồm Nguyễn Văn Linh, Tổng bí thư, Đỗ Mười, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng và Phạm Văn Đồng, cố vấn, lại đến Thành Đô của Trung Quốc năm 1990 để tái khấu đầu, quy phục, tự quàng thòng lọng “16 chữ vàng” và “4 tốt” vào cổ Dân tộc ta, nhằm cứu vãn chế độ độc tài toàn trị của Đảng.

Kể từ đó, các Tổng bí thư kế nhiệm, từ Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh đến Nguyễn Phú Trọng, từng bước, từng bước càng nhân nhượng Trung Quốc về lãnh thổ và lãnh hải, như cho Trung Quốc thuê dài hạn trên 30 vạn hecta rừng đầu nguồn ở biên giới, khai thác bauxite ở Tây Nguyên là yếu điểm chiến lược, để cho hàng trăm ngàn người Trung Quốc rải khắp ba miền, thành lập những thôn làng phố thị, tô giới biệt khu cấm cửa người Việt, dành cho các nhà thầu Trung Quốc thực hiện hầu hết các dự án kinh tế lớn quan trọng, cho phép hàng hóa Trung Quốc tràn ngập và chiếm lĩnh thị trường Việt Nam... Nói tóm là tạo mọi điều kiện thuận lợi để Trung Quốc từng bước khuất phục nước ta.

Với đường lối ngoại giao thần phục Trung Quốc cách toàn diện và nhu nhược như thế, với chủ trương chỉ thương thuyết song phương về mọi chuyện đúng như Trung Quốc thâm độc đòi hỏi, mà không dám tìm đồng minh cùng cảnh ngộ khắp trong vùng để liên kết, tìm đồng minh đáng tin cậy khắp năm châu để tự vệ, nên đứng trước tình hình nguy kịch hiện nay, Việt Nam ta chưa bao giờ cô độc như vậy.

Bằng chứng là các nước ở Đông Nam Á đều thờ ơ với Việt Nam, vì trước đây khi Trung Quốc cướp những hòn đảo của Philippin và Malaysia, Việt Nam vì sợ Trung Quốc đã không dám lên tiếng, cứ “bình chân như vại”. Các nước dân chủ hùng mạnh khắp thế giới như Hoa Kỳ, Pháp, Nhật thì chủ yếu ủng hộ VN bằng lời, hay cùng lắm chỉ viện trợ một số vũ khí, chứ không thể nào liên minh quân sự với một quốc gia độc tài Cộng sản quy phục Trung Quốc vốn cũng Cộng sản độc tài. Thậm chí nước Nga, cách đây không lâu được Việt Nam coi là quan hệ đối tác chiến lược toàn diện, nhưng trước vụ giàn khoan HD 981, Nga cũng ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí cơ quan thông tấn nước này còn lên tiếng bênh vực Trung Quốc.

3/ Trước hành động ngang ngược của Trung Quốc, đồng bào quốc nội lẫn hải ngoại đã sục sôi căm hờn đứng lên đấu tranh chống sự vi phạm chủ quyền của Việt Nam. Vừa qua, trong nước đã xảy nhiều cuộc lẫn nhiều kiểu biểu tình chống quân xâm lược mà thiết tưởng cần phân định cho rõ:

- Ngày 11-5-2014, do lời kêu gọi của 20 tổ chức dân sự độc lập, có cuộc biểu tình của nhân dân tại Hà Nội, Sài Gòn và một vài thành phố khác với những khẩu hiệu dứt khoát lẫn mạnh mẽ: “Đả đảo Trung Quốc xâm lược”, “Phản đối Trung Quốc xâm lấn lãnh hải Việt Nam”, “Hãy xứng đáng là Lãnh đạo đất nước”, “Trả tự do cho các tù nhân lương tâm yêu nước”, “Tẩy chay 16 vàng-4 tốt”, “Bảo vệ ngư dân Việt Nam”, “China back off”, v.v… Đoàn biểu tình tại Hà Nội -do được công an làm ngơ- đã có thể kéo gần đến sứ quán Trung Quốc để hô vang các khẩu hiệu phản đối.

Tuy nhiên, song song với cuộc biểu tình của dân, còn có cuộc biểu tình do Thành ủy và thành đoàn Sài Gòn tổ chức mà mục đích chủ yếu là “phá đám”cuộc xuống đường của các công dân yêu nước. Đông đảo thành viên Đoàn Thanh niên CS mang cờ đỏ, hát nhạc cách mạng, cầm loa phóng thanh, trương những khẩu hiệu trơ trẽn, lạc điệu và phản cảm như: “Biểu tình bằng lòng yêu nước”, “Không lợi dụng biểu tình để xuyên tạc và kích động bạo lực”, “Sống, chiến đấu, lao động, học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại”, “Chúng ta giữ hòa bình trên Biển Đông”, “Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm”. Ngoài ra, còn có cuộc biểu tình thứ ba của một số trí thức miền Nam, thuộc giới “đối lập trung thành”, tổ chức với sự cho phép của nhà cầm quyền và biệt lập với cuộc biểu tình tự ý tự động của nhân dân.

- Ngày 12, 13 và 14-5-2014, bỗng nhiên bùng lên các cuộc biểu tình bạo động đông người gây ra đổ máu, chết chóc, cướp bóc và phá hoại nhiều xí nghiệp tại hai khu công nghiệp ở Bình Dương và Vũng Áng (Hà Tĩnh). Theo chứng nhân tại chỗ lẫn báo chí lề trái và lề phải đưa tin, bọn đứng ra tổ chức các cuộc biểu tình bạo động này đã chuẩn bị từ trước, như có bản đồ khu công nghiệp, di chuyển toàn bằng xe máy, trang bị bộ đàm liên lạc, mang đủ dao kiếm, dùi cui và cả bom xăng. Chúng sắm sẵn cờ đỏ và áo đỏ với số lượng rất lớn, khi công nhân vừa ra khỏi cửa nhà máy để nhập đoàn biểu tình thì được phát ngay, thậm chí còn được phát tiền nữa. 

Theo nhận định của nhiều nhà phân tích thời cuộc thì loại biểu tình này do bọn mật vụ Trung Quốc và nhóm cán bộ lẫn công an thân Tàu tổ chức, với mục đích đen tối là bôi nhọ các cuộc biểu tình ôn hòa chính đáng của nhân dân, đồng thời vẽ lên hình ảnh giới công nhân lẫn nhân dân Việt Nam như đám ăn cướp vô văn hóa, gây một ấn tượng rất xấu về Đất nước ta cho toàn thể thế giới, để giới đầu tư ngoại quốc dần dần rút khỏi Việt Nam, hòng làm cho kinh tế đất nước thêm kiệt quệ. Thật vậy, sau những cuộc biểu tình đó, Nhà cầm quyền Trung Quốc lập tức rút về bốn ngàn nhân viên doanh nghiệp của họ. Công ty Formosa của Đài Loan ở khu kinh tế Vũng Áng thì đòi chính phủ Việt Nam bồi thường hàng triệu đôla thiệt hại. Hàng chục ngàn công nhân mất việc phải trở lại quê nhà.

Đến ngày 18-5-2014, 20 tổ chức dân sự trong nước lại kêu gọi tổ chức biểu tình phản đối Trung Quốc, nhưng lần này Nhà cầm quyền Việt Nam lấy cớ là sợ bị bạo loạn, đã cho công an và bọn côn đồ tay sai đàn áp, đánh đập rất tàn bạo những công dân yêu nước xuống đường. Đáng lẽ phải cổ vũ, động viên thì tập đoàn lãnh đạo ĐCSVN lại cố tình đè bẹp lòng yêu nước vệ quốc và ý chí kiên cường chống giặc của nhân dân. Chả trách nhân dân ngày càng coi những kẻ cầm quyền Ba Đình là bọn “hèn với giặc ác với dân”, “sói với dân cừu với giặc”, thậm chí là “giặc nội xâm”, “bè lũ bán nước”.

4/ Trước hành động xâm lược trắng trợn của Nhà cầm quyền Trung Quốc như thế, TBT Nguyễn Phú Trọng lẫn Hội nghị Trung ương 9 của Đảng họp từ 08 đến 14-05-2014 vẫn hoàn toàn không có một tuyên bố nào về sự kiện nghiêm trọng này. Ủy viên Bộ chính trị, Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam, ông Phùng Quang Thanh thì tuyên bố: “Đảng, Chính phủ và quân đội Việt Nam cực kỳ coi trọng phát triển đoàn kết và hữu nghị với Trung Quốc. Quân đội Việt Nam sẽ không áp dụng hành động làm phức tạp tình hình, sẵn sàng cùng với Trung Quốc duy trì, trao đổi về các vấn đề liên quan...”. Mới đây, tại Đối thoại Shangri-La lần thứ 13 ở Singapore, ông còn ca bài: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt vẫn đang phát triển tốt đẹp…”. Phần Quốc hội nước CHXHCN VN, mãi 22 ngày sau hành động trắng trợn của Trung Quốc, mới dám lên tiếng nhưng vẫn tiếp tục luận điệu muôn thuở: …Kiên trì đấu tranh gìn giữ môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, kiên trì bảo vệ, giữ vững quan hệ hữu nghị truyền thống giữa nhân dân hai nước Việt NamTrung Quốc” (Báo Tuổi Trẻ ngày 22-5-2014).

Chỉ có Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày 21-5-2014 dám tuyên bố tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới tổ chức ở Manila Philippin: “Từ ngày 01-5-2014 đến nay, Trung Quốc đã sử dụng hơn 130 tàu, có cả tàu quân sự và máy bay bảo vệ để hạ đặt giàn khoan dầu vào vị trí sâu hơn 80 hải lý trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam theo Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982. Đây là sự vi phạm đặc biệt nghiêm trọng luật pháp quốc tế và Tuyên bố Ứng xử của các Bên ở Biển Đông (DOC) mà Trung Quốc là một bên tham gia ký kết. Hành động này của Trung Quốc đã và đang đe dọa trực tiếp đến hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn, tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông”. Trả lời phỏng vấn của hãng thông tấn AP, ông còn nói: “Việt Nam luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó”.

Báo chí lề đảng trích dẫn lời ông Dũng với niềm ca ngợi, một vài đài nước ngoài hoan hô ông. Nhưng những nhà phân tích am hiểu tình hình có kinh nghiệm về ông thì cho rằng: biết bao lần ông đã tuyên bố rất hay ho nhưng chẳng bao giờ đem thực hiện. Chính ông khi nhậm chức Thủ tướng Chính phủ vào ngày 27-6-2006 đã mạnh miệng thề thốt: “Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. Nếu không chống được, tôi xin từ chức ngay”. Nhưng nay thì nạn tham nhũng ngày càng lộng hành, không sao chữa được. Trong thông điệp đầu năm 2014, ông đã đưa ra những lời ca và lời hứa rất tốt đẹp về dân chủ, nhưng cũng chính ông ta là kẻ đàn áp phong trào dân chủ ngày càng mãnh liệt và tàn độc (qua việc ra luật cấm cản tự do, bắt bớ các chiến sĩ nhân quyền, đàn áp các cuộc biểu tình yêu nước và khăng khăng duy trì chế độ độc tài độc đảng…). Ngoài ra, ông là kẻ bảo vệ cái gọi là “chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước” để cho Trung Quốc khai thác bauxite ở Tây Nguyên với nhiều tai họa ngày càng thấy rõ về kinh tế, văn hóa, môi sinh và an ninh quốc phòng v.v... Thái độ “nói một đàng làm một nẻo đó” cho thấy ông Dũng chỉ là một kẻ gian hùng, một tay hoạt đầu chính trị. Khi cuộc tranh giành quyền lực của giới chóp bu Cộng sản đang đến thời kỳ quyết liệt, ông hy vọng những tuyên bố mị dân của ông sẽ giúp ông nắm được quyền lực tối cao trong tương lai gần.



Trước tình hình trên, Khối 8406 chúng tôi tuyên bố:

1/ Toàn thể quốc dân, đồng bào cần thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung Quốc để cùng nhau đoàn kết, phát huy lòng yêu nước, kiên quyết đấu tranh chống ngoại thù. Đồng thời cũng cần thấy rõ: do những sai lầm về ý thức hệ lẫn chiến lược, các lãnh đạo đảng CSVN từ trước đến nay đã luôn dựa dẫm, cầu cạnh, lệ thuộc và thần phục Mao Trạch Đông lẫn ĐCS Trung Quốc, khiến cho Tổ quốc VN lâm vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm như hiện thời. Hơn nữa, kể từ sau Mật nghị Thành Đô năm 1990, tập đoàn lãnh đạo ĐCSVN đã từng bước tự biến mình thành lực lượng nội xâm, hỗ trợ bọn ngoại xâm thôn tính Quê hương Dân tộc. Chính vì thế, đấu tranh chống giặc ngoại xâm phải đồng thời chống cả giặc nội xâm nữa. 

2/ Chừng nào chế độ độc tài toàn trị của Đảng CS còn tồn tại trên Đất nước Việt Nam thì chừng đó Dân tộc ta vẫn còn phải chịu đựng những khổ đau, mất mát, hy sinh vô bờ, Đất nước ta vẫn còn chịu cảnh lệ thuộc Trung Quốc và đại họa mất nước vẫn còn rình chực.

Vì thế, trung thành với Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006, Khối 8406 trước sau như một chủ trương tranh đấu thay thế triệt để chế độ độc tài toàn trị Cộng sản bằng một chế độ dân chủ đa nguyên, đa đảng với hệ thống tam quyền phân lập. Chỉ có như thế mới động viên và huy động được sức mạnh toàn dân để bảo vệ toàn vẹn chủ quyền và độc lập của Tổ Quốc cũng như đem lại tự do, dân chủ và nhân quyền cho toàn Dân tộc. Chúng ta kiên quyết chống mọi chế độ độc tài toàn trị, bất kể đó là chế độ độc tài tập thể hay chế độ độc tài cá nhân.

3/ Chúng tôi cho rằng chủ trương “Việt Nam không tham gia vào bất cứ liên minh quân sự nào”cũng như chủ trương “giải quyết tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải bằng thương lượng song phương giữa Trung Quốc với Việt Nam” là một chính sách rất sai lầm và phản động của tập đoàn cầm quyền Đảng CS. Dân tộc Việt Nam vốn hiếu hòa nên sẽ không bao giờ gây hấn với một quốc gia khác bằng quân sự. Thế nhưng, để đối phó với dã tâm xâm lược và não trạng bành trướng của Trung Quốc thì việc Việt Nam liên kết với các nước khác có cùng số phận hay tham gia vào một liên minh quân sự hùng mạnh của các quốc gia dân chủ, để tự bảo vệ là điều cần thiết phải làm. Trung Quốc ngày càng hung hãn với Việt Nam, trong khi không dám làm điều tương tự với Hàn Quốc, Philippin, Nhật Bản… chính là do Việt Nam hiện nay không có chiến hữu chân tình, không có đồng minh quân sự! Hơn nữa, vấn đề tranh chấp biển đảo giữa Việt và Trung hiện nay cần phải được Nhà cầm quyền Việt Nam sớm đưa ra Tòa án quốc tế xét xử.

  4/ Chúng tôi đòi NCQ CSVN phải điều tra kỹ và thông báo rõ cho công luận biết thế lực đen tối nào đứng đằng sau các cuộc biểu tình kèm bạo lực, cướp phá trong các khu công nghiệp ở Bình Dương và Hà Tĩnh vào các ngày 12, 13, 14-5-2014 vừa qua. Bởi lẽ đại đa số nhân dân và công nhân trong các khu công nghiệp nói trên đều nghi ngờ kết luận điều tra quá vội vàng của công an đồng thời tin vào khả năng có bàn tay lông lá của mật vụ Trung Quốc và những kẻ thân Trung Quốc trong bộ máy Đảng và Nhà nước Việt Nam hiện tại. 

5/ Chúng tôi đòi NCQ CSVN phải trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho mọi tù nhân lương tâm, những người yêu nước ra khỏi ngục tù. Không được dùng họ như những con tin khi bị thế giới tiến bộ lên án, chỉ trích về sự vi phạm các nhân quyền và dân quyền, hay khi cần mặc cả với quốc tế để có được những thuận lợi cho đảng về kinh tế hay chính trị. Đồng thời, đình chỉ ngay những hành vi đàn áp, khủng bố, đánh đập, bỏ tù những người đấu tranh vì tự do, dân chủ, nhân quyền và bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của Tổ Quốc.

6/ Chúng tôi đòi NCQ CSVN không được một lần nữa lấy máu xương và mồ hôi nước mắt của Dân tộc ra để trả giá cho những sai lầm của Đảng trong quá khứ và hiện tại trong tình cảnh đất nước ta đang đứng trước một hành động leo thang xâm lược mới của Trung Quốc. Không được tiếp tục lợi dụng lòng yêu nước của toàn thể Đồng bào nhằm thực hiện cho mưu đồ bất lương cố hữu của Đảng là độc quyền cai trị đất nước muôn đời dưới sự che chở của quân thù xâm lược phương Bắc!



Làm tại Việt Nam ngày 5 tháng 6 năm 2014.  

Ban điều hành Khối 8406:

1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Sài Gòn, VN.

2- Linh mục Phan Văn Lợi, Huế, VN.

3- Gs Ng. Chính Kết, Houston, HK.

4- Bà Lư Thị Thu Duyên, Boston, HK

Với sự hiệp thông của Lm Ng. Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và các tù nhân lương tâm khác đang ở trong lao tù Cộng sản.



Một cách trả thù hèn hạ: Ls Lê Quốc Quân bị đưa vào trại Quảng Nam

Luật sư Lê Quốc Quân, một chiến sĩ nhân quyền bị gán ghép tội trốn thuế và kết án 30 tháng tù giam, đã bị nhà cầm quyền CSVN bí mật đưa đi trại giam thuộc tỉnh Quảng Nam.

Sáng ngày 13-06-2014, Ls Quân đã bị đưa đi trong một chiếc xe khách kiểu 24 chỗ ngồi, biển số xanh 33A-9999 chở toàn công an, có một số xe con đi cùng. Việc đưa Ls Lê Quốc Quân đi trại xa từ Hà Nội vào Quảng Nam đã được tiến hành bí mật. Đến đoạn giáp ranh giữa Quảng Trị và Huế, đoàn xe này vào quán nghỉ chân. Khi Ls Lê Quốc Quân hô lên rằng: “Tôi là Ls Lê Quốc Quân bị nhà cầm quyền đưa đi trại giam Quảng Nam” thì lập tức công an đến bịt miệng ông và đưa ông vào toilet. Đến khi các xe nghỉ chân đi hết, họ mới đưa Ls Quân ra. Trước khi các xe rời khỏi nơi nghỉ chân, một người mặc sắc phục công an leo lên các xe khách và nói to: “Đây là tên phản động, ai đã chụp hình thì phải xóa đi”, và chiếc xe chở Ls Lê Quốc Quân đã vượt lên đi vào trại An Điềm, thuộc huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam vào chiều qua.

Hành động lén lút và bất minh này của nhà cầm quyền CS đã bị người dân cảnh giác phát hiện. Chiều cùng ngày, gia đình vào Trại giam số 1 Hà Nội, nơi vẫn giam giữ Ls Lê Quốc Quân thì mới nghe nói ông nằm trong danh sách di chuyển vào Quảng Nam, dù cách đây 2 hôm, gia đình mới đến thăm nuôi và gặp Ls Lê Quốc Quân nhưng không hề được biết việc di chuyển này.

Luật sư Lê Quốc Quân bị bắt ngày 27-12-2012 tại Hà Nội bằng một cuộc bắt bớ khẩn cấp với rất nhiều tình tiết vi phạm luật tố tụng. Mặc dù đã làm nhiều cách, nhưng cuộc bắt bớ và cả vụ án nói chung được tiến hành bởi nhà cầm quyền CSVN tại Hà Nội đã không thể che giấu được sự thật hèn hạ là đòn trả thù chính trị một người dám lên tiếng nói cho đất nước, xã hội và dân tộc. Cái cớ “trốn thuế” chỉ là sự bất đắc dĩ mà nhà cầm quyền buộc phải dùng đến khi muốn trả thù một tiếng nói bất đồng chính kiến mà thôi.

Hơn một năm qua, Ls Lê Quốc Quân bị giam tại trại giam Hỏa Lò, Hà Nội. Hai cái gọi là phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm đã được nhà cầm quyền biểu diễn hết sức hài hước và lố bịch trước con mắt người dân Hà Nội và cộng đồng quốc tế. Bởi họ đã xét xử kín phiên tòa kinh tế “công khai” – một sự sỉ nhục vào ngôn ngữ Việt Nam dù họ luôn kêu gào học sinh “giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt”.

Theo J.B. Nguyễn Hữu Vinh

Công đoàn độc lập phải là tổ chức xã hội do chính công nhân thành lập, thật sự hướng đến công nhân, lấy công nhân làm trung tâm và bảo vệ quyền lợi thiết thực của mỗi công nhân trong từng nhà máy, xí nghiệp.

Công đoàn độc lập không thể là một tổ chức hữu danh vô thực như Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam (TLĐLĐVN) và các cấp công đoàn cơ sở của hệ thống nhà nước, khi các tổ chức này đã chỉ được biết đến như một khâu trung gian hưởng thụ 2% trên tổng quỹ lương doanh nghiệp mà chưa hề đồng thuận với bất kỳ yêu cầu biểu thị chính đáng nào của công nhân trong gần 1.000 cuộc đình công tự phát hàng năm.

Về mặt pháp lý, bất kỳ cuộc đình công nào cũng phải có sự chấp thuận của TLĐLĐVN. Nhưng thực tế đã minh chứng một sự thật quá chua chát là TLĐLĐVN chưa bao giờ lãnh đạo, tổ chức hoặc hỗ trợ bất kỳ vụ đình công nào. Tất cả các cuộc đình công ở Việt Nam đều mang tính tự phát nhưng đều bị xem là bất hợp pháp. Thậm chí các cuộc đình công phản đối hành động xâm lăng của Trung Quốc đã vượt tầm kiểm soát như đã xảy ra trong tháng qua. Trong các vụ biểu tình của công nhân ở Bình Dương, Đồng Nai và Hà Tĩnh, các tổ chức của TLĐLĐVN, được mang danh là đại diện của công nhân, đã hoàn toàn vô dụng và để cho những kẻ xấu lợi dụng gây bạo loạn làm hoen ố hình ảnh công nhân Việt Nam nói riêng và Việt Nam nói chung. Nếu có công đoàn độc lập do chính công nhân lập ra, thì chắc chắn sự việc đáng tiếc như vậy đã không xảy ra.

Quyền lên tiếng

Quyền được lên tiếng để tự bảo vệ những lợi ích của mình trước giới chủ và trước những chính sách bất hợp lý của Nhà nước về thuê và sử dụng lao động là quá cấp thiết đối với hầu hết 5 triệu công nhân Việt Nam!

Quyền được tự thành lập một tổ chức công đoàn độc lập của công nhân càng trở nên bức bách trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam đã bị các nhóm lợi ích tham tàn ở đất nước này đẩy vào tình thế suy thoái và khủng hoảng trong suốt gần 7 năm qua. Không những không được cải thiện, mức thu nhập bình quân của công nhân còn bị giảm tương đối 25-30% trong khi mặt bằng giá cả tăng vọt từ 2-3 lần từ ít nhất năm 2011 đến nay. Tại nhiều nhà máy và xí nghiệp, công nhân phải làm việc ít nhất 10 giờ mỗi ngày và 6 ngày một tuần, nhưng mức thu nhập hoàn toàn không đủ sống. Tình trạng thảm thương đó vẫn tiếp tục tăng tiến bất chấp VN đã có cơ hội tham gia vào Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) từ năm 2007, nhưng đã chỉ trở thành cơ hội để hố phân hóa giữa 5% số người có thu nhập cao nhất với 5% người nghèo nhất ước tính lên đến ít nhất 60-70 lần.

Một khi đã không thể biểu diễn được lòng thành và khả năng nâng cao mức sống và quyền lợi cho công nhân sau WTO, không có gì bảo đảm là các chính sách của Nhà nước và doanh nghiệp hoạt động ở VN sẽ làm cho đời sống người công nhân đỡ khốn khổ hơn nếu nhà nước này được chấp nhận tham gia vào cơ chế thương mại Hiệp định Đối tác Kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) trong thời gian tới.



Phải thành lập Công đoàn độc lập

Truyền thống quan tâm đến chính sách an sinh xã hội và quyền lợi người lao động của những quốc gia có ảnh hưởng lớn nhất trong TPP là Hoa Kỳ và Nhật Bản đã khiến Nhà nước Việt Nam phải đối diện với một điều kiện bất khả kháng: muốn vào TPP, Việt Nam phải chấp nhận mô hình Công đoàn độc lập.

Những tổ chức nghiệp đoàn lao động có ảnh hưởng nhất ở Hoa Kỳ như American Federation of Labor and Congress of Industrial Organi-zations, Communications Workers of America, International Brother-hood of TeamstersInternational Brotherhood of Electrical Workers đều đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ việc VN gia nhập hiệp định TPP, nếu nhà nước này không thỏa mãn điều kiện hình thành Công đoàn độc lập, không thực hiện những cải cách quan trọng về luật lao động và tự do dân sự, không trả tự do vô điều kiện do cho hàng loạt nhà hoạt động công đoàn độc lập như Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương… đã bị bắt giam và bị xử tù.

Chúng tôi, các tổ chức xã hội dân sự độc lập tại Việt Nam, đồng thanh tuyên bố ủng hộ hoàn toàn:

1. Công đoàn độc lập do chính công dân VN thành lập và điều hành.

2. Giới thiệu người tham gia và kêu gọi công nhân gia nhập hội viên.

3. Vận động các quốc gia và các tổ chức quốc tế ủng hộ và bảo vệ.



Đại diện các tổ chức XHDS Việt Nam ký tên:

1- Bach Dang Giang Founda-tionThs. Phạm Bá Hải. 2- Cao Đài: Ông Hứa Phi, Bà Bạch Phụng. 3- Cao Trào Nhân BảnBs. Nguyễn Đan Quế. 4- Con Đường Việt NamÔng Hoàng Văn Dũng. 5- Công GiáoLm. Đinh Hữu Thoại. 6- Diễn Đàn Xã Hội Dân SựTs. Nguyễn Quang A. 7- Hiệp Hội Dân OanÔng Nguyễn Xuân Ngữ. 8- Hội Ái Hữu Cựu Tù Nhân Chính Trị và Tôn GiáoKỹ sư Trương Minh Nguyệt, Ls. Nguyễn Bắc Truyển. 9- Hội Anh Em Dân ChủLs. Nguyễn Văn Đài, Ký giả Trương Minh Đức. 10- Hội Bầu Bí Tương ThânÔng Nguyễn Lê Hùng. 11- Hội Cựu Tù Nhân Lương TâmBs. Nguyễn Đan Quế, Lm. Phan Văn Lợi. 12- Hội Phụ Nữ Nhân QuyềnBà Dương Thị Tân, Cô Huỳnh Thục Vy. 13- Khối 8406Lm Phan Văn Lợi. 14- Phật Giáo Hòa HảoCụ Lê Quang Liêm, Tu sĩ Lê Minh Triết. 15- Phong Trào Liên Đới Dân OanBà Trần Ngọc Anh. 16- Tăng Đoàn PGVNTNHT. Thích Không Tánh. 17- Tin LànhMS Nguyễn Hoàng Hoa, MS Nguyễn Mạnh Hùng





Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam trên danh nghĩa là một nhà nước của Liên minh Công Nông song trong thực tế đã phản bội quyền lợi của hai khối dân đông nhất này trong cộng đồng dân tộc. Bằng chứng là hàng triệu dân oan lây lất trên toàn quốc và người lao động Việt Nam chưa bao giờ bị bóc lột như ở qui mô hiện tại, phơi bầy ra một sự cách biệt giàu nghèo chưa từng có trong lịch sử Việt Nam.

Bởi Tổng Liên đoàn Lao Động VN, cũng trên danh nghĩa là đại diện trực tiếp cho quyền lợi của người lao động, nhưng vì là một tổ chức ngoại vi tức công cụ của Đảng CSVN nên không thể bảo vệ nổi những lợi ích của giai cấp công nhân Việt-nam nên:

1- Từ ngày 20-10-2006, Công đoàn Độc lập Việt Nam đã ra đời.

2- Hiệp hội Đoàn kết Công nông Việt Nam cũng đã thành hình ngày 30-12-2006 tại Việt Nam.

3- Phong trào Lao động Việt cũng đã được lập ra ngày 29-10-2008 tại Việt Nam.

Mặc dầu bị đàn áp, tù đầy (như trường hợp Luật sư Lê Thị Công Nhân của Công đoàn Độc lập VN, toàn ban lãnh đạo của Hiệp hội Đoàn kết Công Nông VN, và ba người chủ chốt trong Phong trào Lao động Việt là Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh), ba tổ chức trên đã kết hợp với Ủy ban Bảo vệ Người Lao động Việt Nam (được thành lập ngày 29-10-2006, tại Ba Lan) thành Liên đoàn Lao động Việt Tự Do, viết tắt là Lao động Việt (LĐV), ra mắt tại Đại hội lần thứ 1, tổ chức tại Bangkok, Thái Lan, ngày 17-1-2014.

Việc thành lập và hoạt động của các tổ chức nói trên là căn cứ vào những điều khoản như Điều 53, Điều 69 của Hiến pháp 1992 nước CHXHCN Việt Nam và Điều 25 và Điều 28, Chương 2, của Hiến pháp 2013 của nước CHXHCN Việt Nam (những văn bản có tính cách pháp lý cao nhất của quốc gia) cũng như căn cứ vào các Quy ước Quốc tế số 87 (ngày 9-7-1948 về Tự do Nghiệp đoàn và bảo vệ quyền hoạt động nghiệp đoàn) và 98 (ngày 1-7-1949 về quyền tổ chức và cộng đồng thương thảo) của Tổ chức Lao động Quốc tế (International Labor Orga-nization).

Quá trình thành lập Lao động Việt trong 8 năm qua cũng là nằm trong xu hướng dân chủ hóa đất nước và là một đòi hỏi không thể bỏ qua của phong trào lao động thế giới (ITUC, AFL-CIO...) trong tiến trình Việt Nam đang tìm cách tham gia vào Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình dương (Trans-Pacific Partnership, TPP).

Hôm nay, ngày 9-6-2014, Liên đoàn Lao động Việt Tự do quyết định ra thông cáo này để công khai hóa sự hiện diện của Lao động Việt (LĐV) trong cộng đồng các xã hội dân sự hiện có mặt ở Việt Nam, nhằm bảo vệ những quyền lợi chính đáng của người lao động VN, những quyền lợi mà hiện không có ai bảo vệ.

Nhân dịp này, Lao động Việt đòi hỏi nhà cầm quyền VN phải tức khắc trả tự do cho các nhà tranh đấu cho quyền lao động ở VN, đặc biệt: các anh Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và cô Đỗ Thị Minh Hạnh--mà giờ đây đã được nhiều tổ chức nhân quyền trên thế giới (Amnesty International, Free-dom Now, Defending the Defen-ders...) và Quốc hội Mỹ lên tiếng bảo vệ.



Đại diện Lao Động Việt:

- Trần Ngọc Thành, Chủ tịch

- Lê Thị Công Nhân, Phó Chủ tịch

- Đoàn Huy, Phát ngôn nhân

congnhanbinhduong05@gmail.com

THƯ KÊU GỌI LÊN ÁN HÀNH ĐỌNG ĐÀN ÁP HOẠT ĐỘNG NHÂN QUYỀN

Hà Nội, ngày 30-5-2014

Kính gửi: Chính phủ các nước, và các tổ chức bảo vệ nhân quyền QT.

Chúng tôi, các tổ chức Xã hội dân sự và bảo vệ nhân quyền của Việt Nam, cùng nhau bày tỏ sự quan ngại và bất bình về các vụ bạo lực xảy ra đối với những người hoạt động nhân quyền ôn hòa trong thời gian gần đây.

1- Ngày 21-3-2014, sau khi tham dự buổi Cà phê Nhân quyền ở quận Hoàn Kiếm - Hà Nội anh Trịnh Anh Tuấn đã bị ba nhân viên an ninh thường phục có mặt trước đó ở quán bám sát. Khi lái xe đến đoạn đường Giải Phóng gần ga Giáp Bát, 3 người này bất ngờ lao đến đạp xe khiến anh Tuấn bị ngã xuống mặt đường, đánh đập túi bụi khắp người, điện thoại bị đập vỡ tung tóe xong lên xe bỏ chạy.

2- Ngày 22-3-2014, ông Trương Văn Dũng đang đi xe máy trên đường, thì bị một nhóm 5 thanh niên tấn công. Họ đã dùng tuýp sắt đánh vào chân ông Dũng; khi ông ngã xuống, nhóm thanh niên này đã dùng gót giày đạp vào mặt làm cho ông bị thương tích nặng;

3- Ngày 24-3-2014, ông Nguyễn Bắc Truyển đang trên xe taxi để tới tòa Đại sứ Australia tại Hà Nội. Ông bị một nhóm 5 thanh niên dừng xe taxi, rồi họ tấn công ông Truyển. Hậu quả xương mũi của ông Truyển bị gãy, và nhiều thương tích trên mặt;

4- Ngày 8-5-2014, ông Nguyễn Văn Đài đang ngồi uống café với 4 người bạn thì bị một nhóm 5 thanh niên tấn công. Hậu quả là ông bị nhóm thanh niên ném cốc thủy tinh vào đầu và bị khâu 4 mũi.

5- Ngày 25-5-2014, chị Trần Thị Nga cùng hai con nhỏ đang được chở bằng xe máy trên đường, thì bị một nhóm 5 thanh niên dùng gậy sắt tấn công. Hậu quả là chị bị đánh vỡ xương đầu gối phải, gãy tay trái và nhiều thương tích trên người.

Chúng tôi biết rằng trước và ngay sau khi những người hoạt động nhân quyền ôn hòa bị tấn công, họ đã bị cơ quan an ninh theo dõi và giám sát rất chặt chẽ. Bởi vậy, chúng tôi tin rằng những kẻ tấn công đã được sự che chở hay đồng lõa của giới chức thẩm quyền.

Chúng tôi kêu gọi chính phủ các nước, các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế hãy lên án các vụ tấn công bạo lực nhằm vào những người hoạt động nhân quyền ôn hòa tại Việt Nam. Đồng thời gây áp lực buộc chính phủ Việt Nam phải xử lý điều tra và ngăn chặn tình trạng bạo lực này.

Trân trọng cảm ơn.

1- Ban Vận Động Hội Bảo Vệ Dân Oan; 2- Con Đường VN; 3- Diễn Đàn XH DS; 4- Hội Phụ Nữ Nhân Quyền VN; 5- Hội Anh Em Dân Chủ; 6- Hội Cựu Tù Nhân LT VN; 7- Hội Bầu Bí Tương Thân; 8- ỦB Nhân Quyền VN.

TĂNG ĐOÀN GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VN THỐNG NHẤT

HỘI ĐỒNG ĐIỀU HÀNH

Chùa Giác Hoa, 15/7 Nơ Trang Long, Phường 7, Q. Bình Thạnh, TP Sài Gòn

Phật lịch 2558

Số: 01/HĐĐH/TB/VT



BẢN LÊN TIẾNG

Kính thưa toàn thể Đồng bào cùng Phật tử Việt Nam trong và ngoài nước,

Việc Trung Quốc ngang nhiên đưa giàn khoan dầu nước sâu HD 981 và một hạm đội tàu hộ tống vào biển Đông của Việt Nam để thăm dò và khai thác là một hành động xâm lược trắng trợn bất chấp chủ quyền của Việt Nam và công ước quốc tế về Luật biển.

Trung Quốc đã dùng nhiều cách, từng bước, xâm chiếm nhiều vùng lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam. Ngư dân Việt đánh cá trong vùng biển Việt Nam liên tục bị Trung Cộng đánh phá, giết người, cướp tài sản, bắt giam đòi tiền chuộc.

Những việc làm trên của nhà cầm quyền Bắc kinh cho thấy tham vọng của Trung Cộng là một mối hiểm họa lâu dài và trực tiếp đối với dân tộc và Tổ quốc Việt Nam.

Trong lịch sử của chúng ta, hiểm họa phương Bắc là thường trực, nhưng nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam cố tình không nhận chân điều đó, họ vẫn xem Trung Quốc là đồng chí anh em, vẫn lấy 16 chữ vàng và 4 tốt làm phương châm, vô trách nhiệm trong việc bang giao và phòng bị.

Hơn nữa, sau hơn 1/2 thế kỷ cầm quyền, Cộng sản Việt Nam đã phạm nhiều sai lầm nghiêm trọng cả về kinh tế, ngoại giao, chính trị và quốc phòng. Khiến cho nền kinh tế quốc gia bị khánh tận, làm băng hoại tinh thần dân tộc và nguyên khí quốc gia, gây hậu quả quốc gia bị cô lập, lạc hậu và chậm tiến.

Những sai lầm kể trên làm phá sản quốc gia, làm nghèo cả dân tộc, dẫn đến sai lầm về an ninh chiến lược, không đủ nguồn lực để bảo vệ Tổ quốc. Quốc nạn tham nhũng và lề lối điều hành tùy tiện, làm lũng đoạn ngân sách quốc gia và quốc phòng.

Đất nước chúng ta hiện nay đang trong hoàn cảnh hiểm nghèo nhưng đảng Cộng sản Việt Nam vô kế khả thi vì nội lực đã hoàn toàn suy sụp lại bị cô lập về ngoại giao.

Đã vậy, Nhà cầm quyền Cộng sản lại đặt 90 triệu người dân Việt Nam, trong đó có đủ mọi tầng lớp Nhân sĩ, Trí thức, Sinh viên, Công nhân, Nông dân và các Tôn giáo thành những người ngoại cuộc trong tư thế bị động. Người dân Việt nào muốn thể hiện lòng yêu nước, chống ngoại xâm, phải được sự cho phép của Nhà cầm quyền, nếu không, liền bị đàn áp một cách hung bạo lạ thường, nhằm dập tắt và làm nhụt chí yêu nước của người dân Việt!

Trước hiện tình đất nước hôm nay, theo lời kêu gọi của 20 tổ chức dân sự, các tôn giáo, các nhà trí thức yêu nước, suốt mấy tuần qua, hàng ngàn người dân Việt, không còn sợ tù tội, hiểm nguy, đàn áp, đã tổ chức xuống đường biểu tình chống ngoại xâm trên nhiều vùng đất nước.

Trong Đại Lễ Phật đản Phật lịch 2558 vừa qua, Trưởng lão Hòa thượng Thích Thiện Hạnh- Thượng thủ Tăng đoàn GHPGVNTN, đã ngỏ lời kêu gọi 3 phút tĩnh lặng nhập ý thức quán, chống ngoại xâm, bảo vệ Tổ quốc. Ngài giải thích: “3 phút nhập ý thức quán là để đánh thức trách nhiệm và bổn phận của hơn 90 triệu người con dân của Tổ quốc Việt Nam trước hiểm hoạ “sơn hà nguy biến”. Nếu không ý thức cảnh giác thì Tổ quốc Việt Nam mất vào tay Trung cộng hồi nào chẳng biết, dân tộc Việt Nam trở thành nô lệ của Trung cộng hồi nào chẳng hay… ”

Ngày 23-5-2014, lo lắng trước hiểm hoạ xâm lăng của Trung cộng, Phật tử Lê thị Tuyết Mai, Pháp danh Đồng Xuân, đã phát nguyện tự thiêu trước Dinh Độc Lập, Sài Gòn, gióng lên tiếng nói bất khuất, làm ngọn đèn soi sáng để kêu gọi toàn dân chống ngoại xâm, bảo vệ Tổ quốc. 

Với hiện trạng tối tăm và hiểm nguy của đất nước, Tăng đoàn Giáo hội Phật giáo Viêt Nam Thống nhất có những nhận định để bảo vệ Tổ quốc như sau:

- Việc đấu tranh bảo vệ Tổ quốc phải song hành với việc vận động cho dân chủ và nhân quyền, vì dân tộc chúng ta sẽ không thể bảo vệ Tổ quốc nếu quyền lực không thuộc về nhân dân.

- Tăng đoàn GHPGVNTN kêu gọi Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam chấm dứt những việc làm mờ ám, không rõ ràng trong quan hệ với Trung Quốc.

- Tăng đoàn GHPGVNTN kêu gọi Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam hãy nghe lời kêu gọi của nhân dân, thực hiện những yêu cầu chính đáng của nhân dân và nhân sĩ trí thức dân chủ trong và ngoài nước để bảo vệ Tổ quốc Việt Nam trước sự xâm lăng mỗi ngày một lấn tới của Trung Cộng.

- Tăng đoàn GHPGVNTN kêu gọi Nhà cầm quyền CSVN thả tất cả những tù nhân lương tâm và những người biểu tình chống Trung cộng bị bắt giam từ trước đến nay.

- Tăng đoàn GHPGVNTN kêu gọi toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước không phân biệt chính kiến, tôn giáo, đảng phái… hãy cùng nhau đoàn kết một lòng bảo vệ Tổ quốc, chống ngoại xâm.

Cầu nguyện cho đất nước được trường tồn, dân tộc được sống trong tự do, dân chủ, nhân quyền, an vui hạnh phúc.



Chùa Giác Hoa- Sài gòn, ngày 28 tháng 5 năm 2014.

Thay mặt Hội đồng Điều hành

Tăng đoàn GHPGVNTN

Viện trưởng(ấn ký)

Tỳ kheo Thích Viên Định




Từ sau ngày 30-4-75, cưỡng chiếm được Miền nam, chế độ cộng sản đã áp dụng một chính sách vô cùng nghiệt ngã đối với Phật giáo Hòa Hảo (PGHH) về mọi mặt.

Riêng ngày Đại lễ 18-5 âl là lễ kỷ niệm ngày khai sáng Đạo PGHH, nhà cầm quyền cs triệt để dùng mọi biện pháp tàn bạo nhất để trấn áp 7 triệu tín đồ PGHH không được tổ chức ngày lễ này. Từ năm 1999, nhà cầm quyền cs khai sinh được một hệ thống Ban Trị sự PGHH tay sai (quốc doanh) thì ngày Đại lễ 18/5 âl chỉ có hệ thống quốc doanh mới được tổ chức, còn đại đa số tín đồ trong khối Giáo hội PGHH chính thống không chịu quỳ gối trước đảng cs thì không được tổ chức. Khối này gọi là PGHH Thuần túy do tôi, Lê Quang Liêm làm Hội trưởng Trung ương.

PGHH có 3 ngày lễ chánh: Lễ Khai đạo (18/5 âl)... Lễ Đức Huỳnh Giáo Chủ bị Việt minh Cộng sản (VMCS) ám hại (25/2 âl)... Lễ Đản sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ (25/11 âl). Mỗi năm, đối với 3 ngày lễ này, nhà cầm quyền cs chỉ cho hệ thống quốc doanh tổ chức, còn với PGHH Thuần túy thì nhà cầm quyền cs áp dụng một chiến dịch trấn áp vô cùng tàn bạo, xử dụng hàng ngàn công an, bộ đội cơ giới, có cả xã hội đen... xe tăng, thiết giáp để ngăn trở khối PGHH Thuần túy tổ chức lễ.

Năm nay, chỉ còn 4 ngày nữa là đến ngày lễ 18/5 âl... thì sáng ngày 11-6-2014, hàng ngàn công an, bộ đội cơ giới, xã hội đen, xe tăng, thiết giáp, xe bít bùng (chở tù) xuất hiện rầm rộ trên các con đường trong các tỉnh Miền Tây.

Trên các nẻo đường đến nhà ông Nguyễn Văn Vinh ở xã Long Giang, huyện Chợ Mới (An Giang) là địa điểm sẽ cử hành Đại lễ 18/5 âl đã có khoảng 500 công an, xã hội đen, cơ động, giao thông bố trí triệt để ngăn cấm không cho một ai được đi qua lại trước nhà ông Vinh, mỗi đầu cách khoảng 500 mét đều có bố trí nút chận, cấm mọi phương tiện giao thông qua lại, nếu muốn đi thì đi bên kia con rạch (đối diện với nhà ông Vinh)... trong lúc đó, trên trăm nhà Trị Sự viên PGHH Thuần túy trong các tỉnh Miền Tây đều bị công an đóng chốt trước cửa nhà, mỗi nơi ít nhất 20 người.

Nếu những người không biết được nguyên nhân của sự việc thì có lẽ sẽ hoảng hồn ngỡ rằng: TÀU CỘNG ĐÃ ĐẾN và đây là chiến dịnh ngăn chận xâm lăng... Mô Phật ! Nếu được như vậy thì còn gì quý hơn!

Nhưng thực tế thì không phải như vậy. Đây là một chiến dịch của nhà cầm quyền cs đối phó với khối PGHH Thuần túy, một tập thể nông dân, tay lấm chân bùn, trong tay không có một tấc sắt, chỉ biết ăn chay niệm Phật, làm lành lánh dữ, cày sâu cuốc bẫm !... Tất nhiên là nhà cầm quyền cs đã chiến thắng, tạo thêm một quang vinh vẻ vang mới trong vô số quang vinh quá khứ: cướp đất, giựt nhà, cướp vườn, giày xéo nhân dân.

Nguyễn Phú Trọng ơi ! Trương Tấn Sang ơi ! Nguyễn Sinh Hùng ơi! Nguyễn Tấn Dũng ơi! Các ông là người lãnh đạo đất nước hiện thời, nếu các ông còn trái tim con người, các ông nhìn cuộc chiến thắng PGHH Thuần túy như vậy, các ông hãnh diện hay xấu hổ ???

Binh hùng, tướng mạnh, xe tăng thiết giáp tối tân như vậy sao không đem bảo vệ Ải, Thác, Biển, Hoàng Sa, Trường Sa ???

Nhân danh Giáo hội Trung ương PGHH Thuần túy, tôi:

- Cực lực phản đối hành vi HÈN VỚI GIẶC, ÁC VỚI DÂN, sâu dân mọt nước của đảng csVN, đồng thời cực lực phản đối chánh sách nghiệt ngã của đảng csVN đối với PGHH TT, đòi hỏi phải chấm dứt ngay.

- Các ông phải trả lời cho 7 triệu tín đồ PGHH biết: Đứng trên phong tục nào, luật pháp nào, tâm lý nào mà mấy ông không cho học trò làm lễ kỷ niệm Thầy ???

Tôi cũng xin long trọng tố cáo và thành khẩn tha thiết kêu gọi Hội đồng Nhân quyền LHQ, các Tổ chức Nhân quyền khắp thế giới, các Quốc hội, Chính phủ trong Thế giới Tự do, các Cơ quan Truyền thông Quốc tế hãy nhìn vào VN để nhận thấy những hành động bỉ ổi, trắng trợn chà đạp nhân quyền một cách thô bạo, tàn nhẫn của csVN mà VN là một thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ để xin có biện pháp thích nghi.

Việt Nam độc lập tự do dân chủ muôn năm! Phật giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.



Ngày 12 tháng 6 năm 2014.

TM Giáo hội PGHH Thuần túy.

Hội trưởng Trung ương

Lê Quang Liêm  
THÔNG BẠCH

ngày 15-06-2014 (trích)

Hôm nay, ngày Đại Lễ 18/5 âl, đảng csVN lại tiếp tục giở thói côn đồ, bất chấp luật pháp và lẽ phải, dùng cường quyền với hàng ngàn công an, cơ động, giao thông có cả xã hội đen ngăn cấm không cho Giáo hội PGHH Thuần túy cử hành Đại lễ tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh ở xã Long Giang, huyện Chợ Mới (An Giang). Nhà cầm quyền cs cho công an đóng chốt 2 đầu đoạn đường qua nhà ông Vinh, cách mỗi bên khoảng 500m, không cho bất cứ ai qua lại đoạn đường này, giao thông, cơ động dày đặc gây kinh hoàng cho dân chúng địa phương.

Ngoài ra, tại nhà anh Hà Văn Duy Hồ, một Trị Sự viên của GH PGHH Thuần túy tỉnh An Giang cách địa điểm hành lễ khoảng 1 km cũng bị công an bao vây suốt 4 ngày nay với trên 100 công an canh giữ nghiêm nhặt, không cho anh Hồ ra khỏi nhà. Tại nhà ông Tống Văn Chính, Hội trưởng PGHH Thuần túy tỉnh An Giang cũng bị phong tỏa như vậy, nội bất xuất, ngoại bất nhập, nhà anh Nguyễn Thanh Phong ở xã Mỹ An cũng có hơn 100 công an đủ thành phần bao vây với lập luận là không cho ra khỏi nhà.





76 tín đồ Tin lành ở nhà nguyện thuộc Giáo hội Mennonite tại Bình Dương bị đánh đập, bắt bớ hồi khuya ngày 9-6-2014.

Phá cửa Nhà Nguyện trấn áp bắt người giữa đêm

Vào lúc 11g30 đêm 9/6, khoảng hơn 300 nhân viên các cơ quan ban ngành mặc sắc phục lẫn thường phục gồm công an, an ninh, lực lượng 113, cảnh sát cơ động, dân quân dân phòng… phá cổng nhà nguyện của Hội thánh Tin lành Mennonite ở huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương. Lực lượng đông đảo này tràn vào nhà nguyện, tiến hành tắt điện và internet. Gần 80 tín đồ hiện diện bị hành hung và bị bắt đưa đi vào giữa đêm dù có đăng ký tạm trú. Mục sư Điểu Đưa, người dân tộc S’Tiêng, đến từ Bình Phước kể lại:



Lúc đó anh em đang ngủ trong nhà thờ khoảng chừng khuya rồi thì nghe tiếng lục đục, la lối ở ngoài. Chúng tôi đang ngủ, không biết gì hết mà không có công lệnh rồi tự nhiên bẻ khóa vô kiểm tra nhà cửa. Không nói gì hết mà dùng dùi cui chấm nước mắm đập vào lưng và đá vào lưng tôi rồi hỏi ‘anh ở đâu’ một cách hùng hổ nhưng không để cho tôi trả lời một lời nào hết. Hơn nữa không kịp mặc quần áo chỉnh tề, để quần ngắn ở trần vậy đó. Khi bắt tôi đưa đi thì 2 cánh tay tôi bị giơ lên đầu và bị kẹp 2 bên nách giống như tù nhân”.

Không chỉ các Mục sư và thầy Truyền đạo bị đánh đập, những phụ nữ kể cả trẻ em cũng bị tát vào mặt. Nhiều thanh niên đang thờ phượng Chúa bị yêu cầu im lặng và những ai không tuân theo đều bị đánh. Chị Lan, đến từ Sài Gòn, trình bày:



Lúc đó các sinh viên đang cầu nguyện hát ngợi khen Chúa rồi họ vô ngăn cản không cho hát, không cho cầu nguyện. Họ nói ai hát và cầu nguyện thì họ đánh. Họ dùng tay tát vào mặt rồi dùng nắm đấm đấm vào các bạn. Lúc đó một bạn sinh viên bị 2 anh dân quân, 1 anh thì nắm tay của bạn sinh viên lại còn 1 anh thì đánh, em thấy bạn đó bị đánh nhiều quá nên em can. Họ không cho can mà còn lấy tay tát em”.

Sau khi bị hành hung, đánh đập và lục xét, 29 Mục sư và Thầy truyền đạo cùng 47 người khác gồm sinh viên trường thần học Mennonite và các giáo viên chăm sóc thiếu nhi bị đưa lên 3 chiếc xe cơ động lớn và không biết bị đưa đi đâu. Tại nơi bị bắt giữ, các sinh viên tiếp tục bị đánh trong bóng đêm. Chị Lan cho biết thêm: Lúc tắt điện và các bạn bị đánh thì các bạn nói ‘khó thở và ngộp lắm do tắt điện và đóng cửa nên đề nghị các anh mở điện lên cho sáng, cho dễ thở’. Các anh nói ‘mày có quyền gì mà bắt tao phải mở điện lên’”.

Trong một phòng tạm giữ khác, Mục sư Nguyễn Hữu Tịnh, đến từ Đắk Lắk, cho biết không ai trong số 29 người họ bị đánh ở đây. Họ được yêu cầu kê khai giấy tờ và được cho về vào khỏang 3 giờ sáng ngày 10/6. Đại diện cơ quan chức năng nói với Mục sư Nguyễn Hữu Tịnh rằng nhiệm vụ phải kiểm tra với mong muốn mọi người không làm điều ác. Và câu hỏi của Mục sư Tịnh với nhân viên đại diện liệu việc lực lượng cơ quan chức năng vào khống chế, bắt anh em Mục sư phải cởi trần, bị đưa đi trong đêm mà không có lệnh của cơ quan thẩm quyền phải là ác hay không thì không có lời đáp. Mục sư Nguyễn Hữu Tịnh chia sẻ với đài ACTD:

Theo sự hiểu biết, tôi nghĩ nhân viên chính quyền ở VN không còn đạo đức nữa. Họ dùng bạo lực tỏ ra uy quyền gây sự sợ hãi đối với người dân địa phương trong vấn đề tôn giáo. Tuy nhiên chúng tôi nhận thấy sau khi vụ việc xảy ra thì anh em chúng tôi càng mạnh mẽ trong đức tin, đứng vững để tranh đấu sự thật cho Chúa để bảo vệ chân lý. Còn như hôm qua khống chế như vậy, tôi thấy rõ ràng cơ quan pháp luật VN với đầy đủ nhân viên các ban ngành không còn gì là đạo đức nữa, không còn gì của một con người nữa”.

76 tín đồ tin lành thuộc Giáo hội Mennonite được cho về vào rạng sáng ngày 10-6 vẫn chưa nhận lại giấy tờ tùy thân. Họ tiếp tục ở lại nhà nguyện tại Bến Cát, Bình Dương để hoàn tất khóa học thuộc linh mà không có một sự sợ hãi nào. Họ khẳng định luật pháp VN cho phép người dân được tự do tôn giáo, Hội thánh được tự do sinh hoạt nên họ vững vàng trong đức tin tín ngưỡng của mình.
CÔNG AN & CÔN ĐỒ CÙNG CHIẾN TUYẾN KHỦNG BỐ NGƯỜI DÂN

Đoàn Huy (Danlambao) 

14-06-2014

Từ ngày 09-06-2014 đến khuya 12-06-2014 Hội thánh Tin lành Mennonite chi hội Bến Cát - Bình Dương tại đường D10 phường Thới Hòa. Các Mục sư, tín đồ và học viên liên tục bị sách nhiễu bắt bớ, đánh đập... Nhưng đỉnh điểm là vào lúc 21g15 đêm 12-06-2014 công an và côn đồ đều có mặt bao vây Hội thánh, cơ quan công quyền ra lệnh cho cắt điện, cúp nước... Bên trong Hội thánh có trẻ em, phụ nữ mang thai đều ở trong không khí sợ hãi bao trùm... Chỉ ít phút sau là một trận mưa “đá xanh” ném thẳng tay vào nơi hoạt động tôn giáo do Mục sư Hồng Quang cai quản. 90% cửa kính bị vỡ, các thanh sắt khung cửa bị biến dạng do bị công an và côn đồ cưa, phá hoại…

Nhiều người dân chứng kiến vô cùng bất bình và ngao ngán và tự hỏi đây là bọn “Tà quyền” chứ không phải là “chính quyền”, bởi trước khi họ hành động là lệnh cho cắt điện để người dân không nhận diện được mặt mũi thế nào.... Chỉ có những kẻ làm việc gian tà mới có những hành động như thế. 



Trong video cho thấy nhiều phụ nữ bị đánh đập bị thương ở mặt, vỡ môi. Công an Bình Dương còn lăng mạ các Mục sư bằng cách không cho mặc áo (cởi trần), hai tay đưa lên đầu như bắt được tù binh trong trận chiến... khi dẫn giải lên đồn công an giam giữ. 

Người dân Bình Dương còn nhớ rất rõ cách đây một tháng, những kẻ gây bạo loạn đốt phá các công ty nước ngoài ngày 13-05-2014, những âm thanh đập phá Hội thánh Mennonite và cái cảnh công an đi trước côn đồ theo sau... tiếng xe máy gầm rú rất giống nhau.

Kính gửi:

- Hội đồng Giám mục Việt Nam

- Ủy ban CL&HB, HĐGMVN

- Các tổ chức nhân quyền quốc tế

- Đại sứ quán các nước tại VN

- Tổ chức Theo dõi Nhân quyền

- Các hãng thông tấn, truyền thông trong nước, quốc tế

Chúng tôi là người nhà của tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu thuộc Giáo xứ Xuân Mỹ, Giáo phận Vinh, đang bị nhà cầm quyềnCs VN bắt bớ và kết án bất công theo Điều 79 BLHS.

Đặng Xuân Diệu là một người con hiếu thảo, từ nhỏ chăm chỉ học tập, lớn lên sống ngay thẳng, sống nhiệt huyết, quan tâm đến các bạn trẻ nghèo qua các chương trình kêu gọi học bổng cho các em, quan tâm đến vận mệnh, lòng tự hào dân tộc. Chính vì thế Diệu đã từng tham gia biểu tình chống Hoa Lục xâm lấn biển đảo VN, ký tên chống khai thác Bauxit ở Tây Nguyên. Con/em chúng tôi cũng là người biết phân biệt thị phi, trắng đen, vì vậy Diệu đã từng lên tiếng ký tên đề nghị trả tự do cho Ts Luật Cù Huy Hà Vũ, Gs Phạm Minh Hoàng… là những người đấu tranh dân chủ bị bỏ tù oan sai.

Chỉ vì những hành động đó của Đặng Xuân Diệu mà nhà cầm quyền Cs VN đã bắt và giam giữ Diệu một cách trái phép hồi ngày 30-07-2012. Sau đó, Diệu bị kết án 13 năm tù giam và 5 năm quản chế với cáo buộc mơ hồ “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”theo Điều 79 BLHS, trong phiên tòa sơ thẩm tại tòa án Nhân dân tỉnh Nghệ An, vào ngày 08-09.01.2013. Hiện nay, Diệu đang bị giam tại nhà K3 trại số 5 Yên Định – Thanh Hóa.

Trong suốt quá trình bắt và giam giữ Đặng Xuân Diệu, gia đình chúng tôi không nhận được bất cứ quyết định, thông báo nào, không được thăm gặp Diệu… Ngược lại, như chúng tôi được biết qua các lần thăm nuôi, con/em của chúng tôi luôn bị đối xử bất công trong trại giam, như không cho thăm gặp gia đình, không được nhận tiếp tế đồ dùng, thuốc chữa bệnh, thức ăn nước uống… Diệu cũng không được nhận đơn yêu cầu kháng án, yêu cầu gặp luật sư… 

Trước tình trạng đó, Diệu đã viết rất nhiều đơn phản ánh, tố cáo sự vi phạm pháp luật, lạm dụng chức vụ của các cán bộ điều tra, của cán bộ các trại giam nơi Diệu đã từng bị giam giữ, tố cáo sự ngược đãi tù nhân của cán bộ nhà K3 trại số 5 Yên Định Thanh Hóa. Tuy nhiên tất cả các đơn thư đều không được các cấp có thẩm quyền giải quyết. Gian dối hơn, khi các cán bộ trại giam nhận thư của Diệu để gửi ra cho gia đình, cũng như thư của người nhà gửi vào cho Diệu qua các cán bộ thì Diệu cũng như gia đình đều không nhận được.

Nghiêm trọng hơn, vào đầu năm 2014 cho đến nay, Diệu luôn bị nhà cầm quyền Cs VN biệt giam độc lập, đối xử tồi tệ và tàn nhẫn. Để phản đối tình trạng trên, Diệu đã nhiều lần từ chối gặp gia đình và tuyệt thực. Trong chuyến thăm nuôi vào ngày 09-04-2014 vừa qua, chúng tôi được cán bộ nhà K3 trại 5 Yên Định Thanh Hóa cho biết, Diệu đã tuyệt thực được 16 ngày rồi mà vẫn chưa ăn lại.

Sự âu lo càng tăng dần trong chuyến thăm nuôi vào ngày 15-05-2014, gia đình chúng tôi nhận được thông tin vô cùng sửng sốt do Diệu viết và cán bộ trại giam gửi cho chúng tôi, Diệu viết: “Từ ngày 02-15.05.2014 Trại giam đã cắt cơm trưa của Diệu nhằm muốn giết chết Diệu”. Điều này khiến gia đình chúng tôi vô cùng lo lắng cho tính mạng của Diệu.



Vào ngày 11-06-2014, gia đình chúng tôi tiếp tục ra thăm nuôi Diệu nhưng Diệu lại tiếp tục từ chối không gặp mặt gia đình, đồng thời Diệu viết thư gửi ra bên ngoài nêu lý do không thăm gặp gia đình, với nội dung chính như sau: “Thứ nhất, em không thăm gặp gia đình để phản đối các cán bộ trại giam không giải quyết những đơn thư, những yêu cầu của em. Thứ hai, em tuyệt thực để phản đối những sai trái của các cán bộ điều tra trong các trại giam từ trước đến nay đã không giải quyết các kiến nghị, khiếu nại của em. Hiện tại, em đã nhịn đói hơn 50 ngày. Thứ ba, xin gia đình hãy viết thư kêu cứu gửi đến Đức Cha Nguyễn Thái Hợp và kêu gọi các cá nhân, các Tổ chức yêu chuộng Công lý Sự thật lên tiếng cho em”.

Kính thưa quý vị, qua những dòng thư trên cho thấy tình trạng sức khỏe của con/em chúng tôi đang rất nguy kịch, nếu tình trạng này kéo dài chúng tôi e rằng nguy hiểm đến sức khỏe và tính mạng của Diệu. Hiện nay, gia đình chúng tôi vô cùng hoang mang và lo lắng.

Chúng tôi không biết làm gì hơn, chỉ biết khẩn thiết kêu cứu đến quý vị giúp đỡ gia đình chúng tôi. Xin quý vị lên tiếng, áp lực nhà cầm quyền Cs VN chấm dứt ngay các việc làm vi phạm pháp luật, vi phạm Công ước quốc tế về Quyền con người mà Việt Nam đã tham gia ký kết. Yêu cầu trả tự do vô điều kiện và ngay lập tức cho Đặng Xuân Diệu cũng như các tù nhân lương tâm khác.

Cứu người như cứu hoả, chúng tôi ước muốn Đại sứ quán các nước tại VN, các Tổ chức Nhân quyền quốc tế, các hãng thông tấn, truyền thông trong nước và quốc tế cử đại diện vào thăm con/em chúng tôi. Chúng tôi hy vọng sự quan tâm, lên tiếng của quý vị nhằm giúp tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu thoát khỏi tình trạng nguy kịch này.

Gia đình chúng con kính xin quý Đức cha, quý cha, quý cộng đoàn và những người yêu chuộng Công lý – Sự thật cầu nguyện nhiều cho con/em chúng con sớm thoát khỏi những oan sai nghiệt ngã và nhất là sự an toàn đến tính mạng.

Gia đình chúng tôi hết lòng biết ơn và chân thành cảm ơn quý vị.



Nghệ An, ngày 12- 06-2014

Đồng ký tên

1. Nguyễn Thị Nga, phụ mẫu

2. Đặng Xuân Hà, anh trai

3. Đặng Xuân Hoan, anh trai

4. Vương Thị Cửu, chị dâu


tải về 0.94 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương