Chiếc Lược Ngà



tải về 1.39 Mb.
Chế độ xem pdf
trang6/51
Chuyển đổi dữ liệu02.12.2023
Kích1.39 Mb.
#55855
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   51
chiec luoc nga nguyen quang sang
ĐẠI-CƯƠNG-VĂN-HỌC-DÂN-GIAN-KÌ-1-năm-2023 (1), góp phần giải sự tiếp thu nhiều mặt của thơ mới đối với thơ đường
thấy con qua tấm ảnh nhỏ thôi. Ðến lúc được về, cái tình người cha cứ
nôn nao trong người anh. Xuồng vào bến, thấy một đứa bé độ tám tuổi
tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đỏ đang chơi nhà chòi dưới
Chiếc Lược Ngà
Nguyễn Quang Sáng


Chiếc Lược Ngà
Trang 12
bóng cây xoài trước sân nhà, đoán biết là con, không thể chờ xuồng cặp
lại bến, anh nhún chân nhảy thót lên, xô chiếc xuồng tạt ra, khiến tôi bị
chới với. Anh bước vội vàng với những bước dài, rồi dừng lại kêu to:

- Thu! Con.

Vừa lúc ấy, tôi đã đến gần anh. Với lòng mong nhớ của anh, chắc anh
nghĩ rằng, con anh sẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh. Anh
vừa bước, vừa khom người đưa tay đón chờ. Nghe gọi, con bé giật
mình, tròn mắt nhìn. Nó ngơ ngác, lạ lùng. Còn anh, anh không ghìm
nổi xúc động. Mỗi lần bị xúc động, vết thẹo dài bên má phải lại đỏ ửng
lên, giần giật, trông rất dễ sợ. Với vẻ xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về
phía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run:

- Ba đây con!

- Ba đây con!

Con bé thấy lạ quá, nó chớp mắt nhìn tôi như muốn hỏi đó là ai, mặt nó
bỗng tái đi, rồi vụt chạy và kêu thét lên: "Má! Má". Còn anh, anh đứng
sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật
đáng thương, và hai tay buông xuống như bị gãy.

Vì đường xa, chúng tôi ở nhà được có ba ngày. Trong ba ngày ngắn ngủi
đó, con bé không kịp nhận ra anh là cha. Ðêm nó không cho anh ngủ
với chị. Con bé tính khí thật không vừa, nó tuột xuống giường, đứng
dưới đất chồm lên, nắm tay anh kéo ra. Kéo không được, nó kê miệng
cắn. Cho đến ngày đi, tay anh vẫn còn hằn sâu những dấu răng của con.
Suốt ngày anh chẳng đi đâu xa, lúc nào cũng vỗ về con. Nhưng càng vỗ
về con bé càng đẩy ra. Anh mong được nghe một tiếng "ba" của con bé,
nhưng con bé chẳng bao giờ chịu gọi. Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn
cơm thì nó bảo lại:

- Thì má cứ kêu đi.

Mẹ nó đâm nổi giận, quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói
trổng:

- Vô ăn cơm!

Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi "ba vô ăn cơm".
Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra:
 
Chiếc Lược Ngà
Nguyễn Quang Sáng


Chiếc Lược Ngà
Trang 13
 
- Cơm chín rồi! - Anh cũng không quay lại.

Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:

- Con kêu rồi mà người ta không nghe.

Anh quay lại nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến
nỗi không khóc được, nên anh phải cười vậy thôi. Bữa sau, đang nấu
cơm thì mẹ nó chạy đi mua thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi
ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ lui cui dưới bếp. Nghe nồi
cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua - nồi cơm hơi to, nhắm không
thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu.
Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi.
Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên:

- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! - Nó cũng lại nói trổng.

Tôi lên tiếng mở đường cho nó:

- Cháu phải gọi "ba chắt nước giùm con", phải nói như vậy.

tải về 1.39 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   51




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương