Điểm mạnh của tiếp cận trả lương cho nguy cơ là ở chỗ nó dựa trên sự lựa chọn hiện tại của người sử dụng dôi sức khỏe lấy tiền chứ không phải dựa trên một hoàn cảnh giả định hay một phát biểu mong muốn. Điểm yếu của tiếp cận này là giá trị ước tính của nó thay đổi quá nhiều (phụ thuộc quá nhiều vào công việc nhất định nào đó). III. BA CÁCH CẬN PHÂN TÍCH LỢI ÍCH 3.3. Phân tích lợi ích dựa trên phát biểu ưa thích (stated preference) Trong phương pháp tiếp cận này, người ta cần sử dụng các cuộc điều tra để lấy số liệu phân tích. Người được phỏng vấn phải trả lời Câu hỏi về thái độ của họ trước một hoàn cảnh giả định nào đó. Họ phải “phát biểu” cho biết họ sẵn sàng chi trả tối đa là bao nhiêu tiền cho một chương trình hoặc một lợi ích y tế nào đó. Nói một cách khác là phát biểu “ý muốn chi trả tối đa”. III. BA CÁCH CẬN PHÂN TÍCH LỢI ÍCH Lấy ví dụ về an toàn giao thông để minh họa vấn đề này giá trị mà cuộc sống dựa trên số liệu thống kê: an toàn giao thông Thí dụ:Bạn mua một cái xe mới. Nếu cần, bạn có thể chọn mua một bộ phận an toàn gắn với cái xe mới của bạn và dĩ nhiên bạn phải trả thêm một số tiền. Câu hỏi tiếp theo là bạn có thể trả thêm bao nhiêu cho các loại phương tiện an toàn này. Dĩ nhiên phải tính xem bạn có khả năng trả bao nhiêu. Thí dụ, nếu không có phương tiện an toàn gắn thêm vào thì khả năng lái xe bị tai nạn chết người là 10/ 100.000 người. Giả thiết, phương tiện an toàn mới gắn vào xe của bạn có thê làm giảm khả năng bị tai nạn xuống 5/100.000 người. Cứ cho rằng bạn có khả năng chi trả nào đó thì bạn sẵn lòng bỏ ra bao nhiêu tiền tối đa để mua loại phương tiện an toàn đó ? John Lee cho một thí dụ giả thiết sau đây: Tỷ lệ nguy cơ tai nạn chết người = 10 /100.000 Nguy cơ với loại phương tiện an toàn mới = 5/100.000 Mức giảm nguy cơ (dR) = 5 /100.000 Tối đa “mong muốn chi trả” (dR) =50 Suy ra trị giá cuộc sống = dV/dR
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |