MỘt thế giới không có ĐÀn bà (Bùi Anh Tấn)



tải về 1.42 Mb.
trang8/15
Chuyển đổi dữ liệu02.09.2016
Kích1.42 Mb.
#30504
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   ...   15

Cả 2 khúm núm đi theo ra tận cửa vũ trường, tiễn khách .

Leo lên xe, Tuấn rỉ tai cho Trung biết "Em thấy con mẹ già đó không ? Nó có biệt danh là Lan xù, hồi trước làm vũ nữ, giờ già tàn nhan sắc thì chuyển sang làm má mì . Quản lý 1 đám gái nhảy do nó tự tuyển phục vụ cho vũ trường này . Nó nổi tiếng trong giới vũ nữ thành phố về chuyện bị ô môi . Còn thằng vừa rồi là "đội trưởng bảo vệ" - Tuấn dài giọng - "nó là trùm xã hội đen, bảo kê mấy vũ trường liền ở khu quận 1 này . Đại ca Lộc sẹo, là nó, mới đi học tập cải tạo 3 năm về . Hừ, có lẽ cũng cần phải tính lại với thằng này, quậy quá"

Nghiêm nghị như thiếu tá Lân cũng không nén được cười . Hôm sau trong buổi báo cáo tình hình, Tuấn ôm eo Trung vừa nói vừa quằn quại diễn tả hành động của mấy gã pêđê làm cho cả đội ồ lên cười ầm ỹ . Anh chỉ đạo 2 trinh sát viết báo cáo và thống nhất cấy cơ sở vào trong Eo Biển Xanh . Có 1 chi tiết qua báo cáo của 2 trinh sát làm anh rất chú ý, có 2 việt kiều lạ mặt thường xuất hiện ở đây và đám pêđê ở Eo Biển Xanh cho biết 2 việt kiều này rất giàu có, nghe đâu mở thẩm mỹ viện gì đó . Cũng là dân pêđê và rất thích làm quen với các pêđê trẻ ở đây, tuy nhiên muốn gì phải qua Tư Sún, 1 pêđê kiêm tú bà .

Chương 9

Cà phê "Sài Gòn Boys", cái bảng hiệu đỏ rực nhấp nháy chạy vòng tròn trên nền trời, nên dù ở xa cả chục mét, người ta vẫn dễ dàng nhận ra nó .

Quán nằm trong 1 biệt thự cổ kính, kiến trúc theo kiểu Pháp xưa . Đó là 1 căn nhà đồ sộ, có khuôn viên rộng nằm ở hẻm lớn góc đường Tôn Đức Thắng nối sang Trần Quang Khải . Đây là nhà của ông nguyên giám đốc sở thương nghiệp cũ cho thuê lại .
"Sài Gòn Boys" rất nổi tiếng trong thành phố bởi vì khung cảnh lịch sự và sang trọng, nơi đây đồ uống khá ngon, giá cả chấp nhận được . Nó thường là nơi lui tới của những khách nước ngoài sành điệu khi đến thành phố và cũng là nơi nổi tiếng của giới ĐTLA thành phố đến sinh hoạt .

Những thông tin này, Quang Việt được biết qua 1 đồng ngiệp báo bạn chuyên làm các phóng sự về xã hội, mặt khác anh cũng được biết Hoàng làm ở đây . Qua nhiều giới thiệu qua lại, cuối cùng Việt cũng làm quen được với 1 gã pêĐê đã từng biết Hoàng, trước đó anh cũng cố công hỏi, tìm Hoàng từ nhiều nơi khác nhưng không ai biết . Anh rất thất vọng .

"Hoàng hoàng tử hả ? Nó làm ở Sài Gòn Boys . Thằng này chảnh lắm, anh muốn kiếm nó thì cứ độ 6 giờ tối là nó có ở quán" . Gã thanh niên có khuôn mặt xanh nhợt liến láu chỉ, nghe giọng nói eo éo của gã, Việt thấy nổi gai trong người . Anh mỉm cười cám ơn gã và nói đường cho Trung chạy đến .

Chiếc Honda custom 125 của Trung từ từ lăn bánh lạo xạo trên nền sỏi trắng vào quán, xung quanh có hàng đèn xanh đỏ nhấp nháy như đang chào khách . Q.Việt và Trung đã cảm thấy ngay 1 không khí không bình thường qua gã thanh niên giữ xe có khuôn mặt khá bảnh trai chạy lại tươi cười chỉ chỗ đỗ xe, ánh mắt anh ta nhìn 2 người sỗ sàng đầy vẻ tò mò làm cho Trung bất giác nhột nhạt khó chịu trong người .


Hồi tối, thiếu úy Trung chạy chiếc Custom 125 phân khối màu xanh mạ đến đón Q.Việt tại nhà .

Nhìn chàng trai trẻ trung và khỏe mạnh, khuôn mặt sáng sủa đầy nam tính, dáng cao lớn trong bộ đồ rất hợp thời trang . Chiếc áo sơ mi hiệu Armani màu trắng ngà, với những đốm sao đen lượn quanh người, ôm gọn lấy thân hình khỏe mạnh, quần Jean Levis của Mỹ màu xanh nhạt . Tóc hớt cao chạy tém 1 bên, xịt keo đen mướt, sợi dây bạch kim nhỏ với 1 cái mặt khuyên ngọc hình mặt trăng lơ lửng trên vòm ngực trai trẻ, nở nang . Một vẻ đẹp đơn giản, thanh lịch, thể hiện qua màu sắc tinh tế trên bộ quần áo đang mặc của Trung, điều này anh thừa hưởng gen của cha anh - Giáo sư Vĩnh Chương, ông rất nhiều lần giảng giải với con trai mình, ở người đàn ông, ăn mặc là thể hiện tính cách con người . Điều quan trọng ăn mặc của đàn ông là lịch sự, nhẹ nhàng và thanh thoát, tối kỵ sự lòe loẹt mất thẩm mỹ, không như vẫn thấy ở 1 số thanh niên hiện nay .

Chàng cảnh sát hình sự trước mặt Việt chính hiệu là 1 thanh niên Sài Gòn thanh lịch cuối thế kỷ 20 .

Lùi xa 1 chút, nheo mắt ngắm nhìn, Việt giơ tay lên trời, đùa "Chết, sao Lân nó không sai ai mà lại là em . Đẹp trai thế này, đi với anh lỡ mấy thằng pêđê nó mê quá, giữ luôn thì sao ?" Trung cười cười gãi tai "hóa trang cho công việc mà anh" . Q.Việt lắc lư đầu nhìn Trung lẩm bẩm "đáng lẽ em nên đi làm ngườii mẫu thời trang hơn là làm cảnh sát hình sự" . Trung bật cười không nói gì, vì điều này không phải là lần đầu tiên anh nghe và anh em trong đơn vị lúc vui vẫn la toáng lên với Nguyễn Lân, đề nghị phòng cho Trung đi tham dự hội thi chiến sĩ công an thanh lịch nếu có tổ chức .

Trái với vẻ hào hoa của Trung, Việt lại lùm xùm trong bộ quần áo kaki xanh bạc, tóc tai phủ kín, và hàng ria con kiến chạy quanh mép trong rất bụi đời .

Đến đây, nhìn gã pêđê lượn lờ xung quanh và hau háu nhìn Trung, Việt nhận thấy điều này có vẻ anh đoán trúng .

Vịn vai Trung, nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng của anh, Việt cười nhẹ nhàng :

- Này, em có vẻ thu hút được mấy thanh niên ở đây đấy .

Trung nhún vai .

- Em ... mình nhanh lên rồi về .

- Sợ à ? hình sự gì mà nhát thế ?

- Không, nhìn mấy thứ này em không thích cho lắm - Trung nhăn mũi - Hôm trước em cũng có tiếp xúc với giới này rồi, mấy thằng nửa đực nửa cái này làm em chán lắm .


Việt cười ngất và ngất ngưởng kéo tuột Trung vào trong quán .

Quán nhỏ, mát mẻ, khung cảnh yên dịu, tiếng nhạc của Richard Clayderman vang lên êm ái trong ánh đèn mờ ảo, lunh linh . Tuy là 1 quán cà phê nhưng nó vẫn chừa ra 1 khoảng nhỏ giữa nhà, đủ để cho vài ba cặp dìu nhau du dương, nên quán có vẻ như 1 cái Bar thu gọn thì đúng hơn .

Lô nhô khoảng vài chục bộ bàn, nhưng hầu như đã kín người, lần đầu đến nơi này Việt và Trung khá lúng túng khi tìm chỗ ngồi . Cuối cùng cả 2 đành chấp nhận ngồi tạm ở 1 góc nhà với cái bàn do bồi bàn linh động mang đến .

Trung đảo mắt quan sát, ở 1 vài góc tối có vài cặp đang cúi đầu rầm rì trò chuyện, thậm chí âu yếm nhau 1 cách công khai . Điều lạ, tất cả họ đều là đàn ông . Anh nhận thấy không có bóng dáng 1 cặp trai gái hay 1 cô gái nào xuất hiện nơi đây .


Đúng như tên gọi, Sài Gòn Boys .

Một thanh niên trẻ có dáng đi nhẹ nhõm tiến lại chỗ 2 người ngồi, lịch sự nghiêng người, chìa menu .

- Hai anh dùng gì ?

Giọng anh ta vang lên trầm ấm đầy quyến rũ và ánh mắt nhìn chòng chọc về phía Trung làm cho anh bực bội . Hình như anh ta quen cho rằng bất cứ ai vào đây đều là pêđê và điều lạ là nhìn Trung rất bảnh trai lại đi với 1 gã ăn mặc nhàu nhĩnh, bù xù đầu tóc, không có vẻ gì là dân pêđê .

Nghe Việt thì thầm bên tai phỏng đoán như vây. Trung tí nữa bật cười to nhưng cố nén .

Việt khề khà vẻ chế diễu nói với gã bồi .

- 2 ly chanh muối, Hoàng có đây không em ?

- Hoàng ... Hoàng nào ?

Anh ta khựng nhìn 2 người, ngạc nhiên hỏi .

Q.Việt nhấn giọng :

- Hoàng hoàng tử ?

Gã thanh niên nhìn Việt vẻ nghi ngờ, rõ ràng anh ta là người lần đầu tiên đến đây nhưng lại biết đến biệt danh Hoàng tử, thế nhưng rồi anh ta cũng chỉ .

- Dạ ... Anh ấy đang ở kia kìa .

Theo hướng tay, Việt và Trung bất giác quay mặt vào trong và thấy 1 thanh niên trẻ đang lúi húi đứng pha chế rượu ở đằng sau quầy rượu cao . Dưới ánh đèn lờ mờ không nhìn rõ mặt, Việt phải nhìn kỹ .

Cũng đã hơn mấy năm rồi không gặp mặt, Việt ngẩn người khi thấy Hoàng . Anh ta mặc 1 chiếc áo thun đen ôm chặt lấy người với hàng chữ LOVE hiện rõ trước ngực . Một thanh niên tuấn tú đẹp trai đến không ngờ .Mái tóc hoe vàng, loe hoe vài sợi đỏ rũ trên trán, đôi mắt nâu buồn u ánh lên vẻ mơ màng, trên khuôn mặt trắng ửng hồng, sáng sủa, sóng mũi dọc dừa và 1 đôi môi đầy đặn đỏ như tô son, bên tai có đeo 1 chiếc khuyên nhỏ như thường thấy ở các thanh niên hiện nay . Hoàng có 1 cái nét đẹp hao hao giống danh ca Elvis nổi tiếng của Mỹ, sexy nhưng nữ tính, theo cách nói của người Mỹ . Giới ĐTLA thành phố đặt cho anh ta cái tên "Hoàng tử" quả nhiên không sai . Trông rất đẹp trai, Việt lắc đầu, nhưng 1 vẻ đẹp mà anh thấy không thích thú . Tại sao nhỉ ? đây có phải là thằng bé con hay khóc nhèo nhẹo mỗi khi anh tới nhà chơi cách đây hơn chục năm trước không ? Anh tự hỏi .

Dưới ánh đèn, Hoàng lấy 1 cái ly thủy tinh trên khay ra, thoáng đưa rà nhẹ miệng ly, Hoàng nhăn mặt gọi 1 thanh niên phục vụ đến đưa cho anh ta và chỉ trỏ gì đó vào ly tỏ ý không hài lòng . Rồi lấy 1 cái ly mới và cẩn thận cầm chiếc khăn lông lau sạch 1 lần nữa, đưa miệng ly hơ nhẹ qua ngọn lửa cồn xanh lè đang cháy ở trên bàn . Hoàng dùng muỗng xúc 1 ít đá dăm nhỏ bỏ vào 2 chiếc ly trước mặt và bỏ vào đó 1 lát chạnh rồi cầm bình rượu nhỏ rót 2 chun angusturs - bitter, 1 cốc dry-gin, rồi sau đó đổ thêm vào mỗi ly 1 ít bia ginger-ace và dùng thìa bằng bạc quấy đều rất nhẹ nhàng . Anh ta đang pha 2 ly Gin spider cho khách . Tuy là pha rượu nhưng Hoàng đang như biểu diễn 1 cách nghệ thuật, làm cho 2 gã khách nước ngoài nhìn không chớp mắt thán phục . Khi Hoàng đẩy ly rượu lại cho khách, 1 gã cầm ly đưa lên miệng nếm thử và khen liên tục, Hoàng mỉm cười . Và anh ta hơi né người đẩy nhẹ tránh cái mò sàm sỡ của 1 gã ngoại quốc khác có khuôn mặt trông rất ngầu đang ngồi trên ghế sát quầy . Gã ta móc trong túi ra mấy tờ đô la xanh dúi vào tay Hoàng, ghé sát bên tai thì thầm điều gì đó và ngửa mặt cười hô hố, Hoàng lắc đầu và trả lại mấy tờ bạc cho gã .

Nhìn Hoàng, Trung đột nhiên nhận thấy anh ta có 1 cái gì đó là lạ, và anh thấy 1 cơn đau thắt trong lòng với những cảm giác kỳ lạ . Khác hẳn vẻ chán ghét thường có ở Trung đối với những gã pêđê mà anh đã gặp, anh thấy hồi hộp . Trung không hiểu nổi bản thân mình khi có cảm giác này, điều này thật lạ lùng . Nó như 1 cái gì đó bất ngờ xuất hiện trong anh, nhanh như tia chớp lóe ngang và làm anh bối rối . Trung gượng trấn tĩnh những cảm xúc dị thường trong lòng mình .

Trung thì thầm bên tai Việt "Anh có thấy trên tay áo của tất cả thanh niên phục vụ ở đây đều có thêu 2 chữ M&M không ?" . Việt chú ý quả nhiên là vậy, trên tay áo mỗi thanh niên ở quán này đều có thêu 2 chữ M&M quấn quýt lấy nhau, anh không hiểu và nhìn Trung dò hỏi . Trung cười giải thích "Hai chữ M&M này nó bắt nguồn từ câu : sex with men, tức đàn ông với đàn ông . Đây là 1 dấu hiệu chỉ riêng giới ĐTLA nam ở thành phố mới có . Đôi lúc kín đáo hơn, có gã chỉ cần 1 chữ M tức Men ở trên áo và chỉ cần nhìn kí hiệu riêng này họ có thể nhận ra nhau ở bất cứ nơi nào" . Việt reo lên nho nhỏ "sao em biết hay quá vậy", "em theo mấy anh của phòng vào mấy vũ trường nơi giới này sinh hoạt mới biết, ở đây chỉ dùng 2 chữ M&MM, mấy nơi kia nó còn làm chữ in to đùng trước ngực nhưng phải là MSM thì mới đúng nghĩa", "à ... ra vậy", Việt gật gù .

Khi gã bồi bàn bưng nước tới, Việt yêu cầu nói với Hoàng cho mình cần gặp . Gã bồi gãi tai nói :

- Anh thông cảm, anh Hoàng là chủ ở đây . Anh ấy khó tính lắm, không phải người quen, không hẹn trước, anh ấy không tiếp đâu .

Như để chứng minh câu nói đó . Mùi nước hoa After save thơm đậm, thoảng qua bên 2 người . Và 1 thanh niên ăn mặc lịch sự trong bộ âu phục áo vét, cà vạt nghiêm chỉnh vội vã đi vào . Đấy là nam ca sĩ Minh Sang rất nổi tiếng và được đông đảo giới trẻ thành phố hâm mộ . Gã bồi vội nở 1 nụ cười tươi và dẫn Minh Sang đi đến chỗ Hoàng, dường như anh ta đã dến chỗ này nhiều lần rồi, nên rất quen biết nơi này . Họ thì thầm gì đó rồi Hoàng miễn cưỡng theo Minh Sang đi vào căn buồng bên cạnh . Tuy không thấy gì, nhưng Việt và Trung vẫn thấy rõ hình ảnh 2 người hiện ra trên khung kính . Như 1 vở kịch câm, ca sĩ Sang, vung chân múa tay còn Hoàng thì lắc lư đầu đẩy anh ta ra, cứ vậy trong vài phút rồi cuối cùng 2 mái đầu ghé vào nhau đắm đuối trong giây lát . Biết ĐTLA là vậy, nhưng Việt thấy bực bội vì đối tượng đó lại là em trai của bạn mình .

Ca sĩ Minh Sang lướt nhanh qua chỗ 2 người ngồi, vừa đi anh ta vừa sửa lại mái tóc bị bù xù trên đầu, gương mặt bực tức vì không được thỏa mãn .

Tất cả diễn ra trước mắt Trung làm chàng trinh sát trẻ ngơ ngẩn . Anh không thể tin được, ca sĩ thần tượng của mình và là đối tượng si mê của biết bao cô gái trẻ đẹp lại là 1 kẻ ĐTLA ? nếu không được tận mắt chứng kiến chắc không bao giờ anh cho đó là sự thật . Anh ta quá nổi tiếng và trẻ như vậy ?

Bồi - Việt vẫy tay kêu gã lại . Anh thò bút viết lên trên bao thuốc 555 vẻn vẹn mấy chữ "Anh Quang Việt" và nói gã đừng sợ gì cả, cứ đưa mảnh giấy này cho Hoàng, nếu có gì anh chịu trách nhiệm .

Thoáng 1 chút ngần ngừ rồi gã cũng lại chỗ Hoàng và ngập ngừng đưa tờ giấy nhắn của Việt, với tâm trạng đón nhận 1 lời trách mắng . Nhưng không, Hoàng ngẩng đầu mừng rỡ khi đọc và vội vã vứt cái tạp dề lên bàn, chuyển việc pha rượu cho người khác, chạy lại bên bàn Việt ngồi, vui mừng reo lên :

- Anh Việt, đã lâu lắm rồi em không gặp anh . Anh đến đây hồi nào ? Tại sao biết em làm ở đây ? tại sao ngồi chỗ này ? tại ... ?

Nghe Hoàng hỏi dồn dập, Việt chỉ cười khì và vuốt mái tóc xoăn nhiều màu của Hoàng như khi còn nhỏ .

- Thằng quỷ, anh làm sao biết mày ở đây nếu không có người nói . Mày độ này ra sao ? làm ăn thế nào ?

- Bình thường anh ạ .

Hoàng nũng nịu ngả đầu vào vai Việt như ngày nào vẫn thường làm và rơm rớm nước mắt .

- Đã lâu lắm rồi em không có tin gì của anh, đọc báo vẫn thấy tên anh, cũng muốn liên lạc nhưng rồi ngại . Không ngờ anh biết mà tìm đến em .

Việt nhìn Hoàng thoáng thở dài .

- Mày lớn bộn tồi còn gì ... Ừ cũng mấy năm rồi không gặp, cũng không ngờ !

Sửa lại dáng ngồi, Hoàng đang nhìn Việt nói chuyện và chợt phát hiện có 1 thanh niên trẻ khác đang nhìn mình tò mò . Hoàng ngớ người ngỡ ngàng nhìn Trung, cả 2 ngơ ngẩn nhìn nhau chốc lát, thấy vậy, Việt vỗ vai Trung và giới thiệu .

- Đây là Trung, làm chỗ anh Lân mày, hôm nay cùng đi với anh đến chỗ em có chút việc .

Nghe Việt nói đến Lân khuôn mặt Hoàng bỗng căng thẳng lên . Có 1 cái gì đó bức rức hiện lên trên mặt Hoàng .

Trên đường chạy xe đến đây, Trung mới được nghe Việt kể sơ về hoàn cảnh gia đình thủ trưởng của mình với lời dặn dò không cho Lân biết là 2 anh em mình đến đây . Hồi chiều anh chỉ điện thoại cho Lân là muốn có 1 trinh sát hình sự đi cùng với anh để xâm nhập vào 1 số giới ĐTLA của thành phố, làm phóng sự chớ không báo cho Lân biết là mình đã có tin của Hoàng và sẽ tìm đến, vì sợ Lân cản . Trung kinh ngạc được biết Nguyễn Lân có 1 người em trai ĐTLA và giữa họ có mối quan hệ gia đình rất xấu, em trai của Lân đã bỏ nhà đi mấy năm nay rồi .

Bây giờ lần đầu tiên gặp Hoàng, Trung nhìn anh ta 1 cách chăm chú và thầm so sánh với thủ trưởng mình . Thật lạ, họ không có 1 đường nét nào giống nhau cả, có vẻ như không phải là anh em ruột . Hoàng rất đẹp trai, nhưng có 1 vẻ đẹp dịu dàng, mong manh đầy nữ tính . Còn thiếu tá Lân, là 1 sự khô cứng, xù xì gần như cục cằn nhưng rất vững chải . Ở anh luôn toát ra 1 khí thế làm cho người ta kính nể khi tiếp xúc .

Việt dụi thuốc vào chiếc gạt tàn, nhìn Hoàng thong thả nói :

- Anh có chút việc cần mày giúp, nghề nghiệp ấy mà .

Hoàng ngạc nhiên nhìn 2 người và lẳng lặng lắng nghe Việt và gật gù nói pha 1 chút buồn rầu .

- Em có biết công việc của anh, anh cần gì cứ hỏi . Nhưng anh có tính đưa quán Sài Gòn Boys của em lên báo không ?

Việt vội thanh minh :

- Em đừng có hiểu lầm ý của anh . Nếu em cảm thấy khó nói, không nói thì cũng không sao . Hôm nay anh chủ yếu là đến thăm em . Cũng lâu rồi 2 anh em mình không gặp mặt, ngồi với nhau .

- Em hiểu, anh đừng ngại, em sẵn sàng thôi . Chuyện của bọn em ư, cũng đang là 1 đề tài mà hiện nay báo chí đang khai thác đầy ra đấy .

- Đã lâu rồi, hình như em không về nhà phải không ?

- Nhà, nhà nào mà về ?

- Đừng nói vậy Hoàng, anh không đồng ý đâu - Việt sẵng giọng và nhìn Hoàng nghiêm nghị, nhìn ánh mắt của anh, chợt Hoàng rơi nước mắt, nức nở không giấu diếm .

Người đàn ông khi khóc trông thật yếu đuối và đáng ghét, nhưng đã để rơi lệ thì chắc là rất đau lòng, thế còn những người ĐTLA thì sao ?

- Em vẫn về đấy chứ, nhưng nhà có còn ai đâu mà về ? Em có lên chùa thăm má, lâu lâu qua nhà thăm chị Huệ và 2 đứa nhỏ . Với anh Hai thì ảnh coi em như đã chết từ lâu lắm rồi .

Nghe tiếng nức nở cố ghìm gần như thì thầm của Hoàng làm cho lòng Trung se lại, anh chỉ muốn đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt đẹp của Hoàng, nhưng không dám .

Việt rít từng hơi thuốc lá đỏ rực trong đêm, anh như nghe văng vẳng tiếng Lân gầm gừ bên tai .

- Từ lâu, em coi như mình đã chết rồi . Em sợ và lẩn tránh tất cả những người quen biết . Em sống những ngày tháng né tránh tất cả mọi người, sống như 1 loài chim ăn đêm trong tủi hổ, đau khổ, ăn năn và chỉ mong mỏi có 1 mai mình sẽ không bao giờ tỉnh nữa sau 1 giấc ngủ say . Thế thôi .

- Nhưng tại sao lại như vậy được hả em ? anh không hiểu, thực lòng không hiểu ? Em là 1 chàng trai đàng hoàng, khỏe mạnh, có học thức ... Nhưng tại sao lại như vậy ? hay có ai đó quyến rũ làm em hư ? Có đúng không ?

- Ba, má và anh chị Hai cũng đã từng nhiều lần hỏi em điều ấy . Nhưng em có thể khẳng định được là không ai làm gì em cả và đây là điều em tự chấp nhận cho chính bản thân mình, tự hiểu rằng mình sẽ phải trả giá . Nhưng cái giá phải trả đắt quá, không những em đã mất tất cả mà còn liên lụy đến cả gia đình, em ân hận vì đối với em thì coi như là bỏ đi, nhưng lại làm đau lòng ba má em và anh Hai . Đây là nổi dày vò em trong nhiều năm nay . Nó không cho em có được 1 giấc ngủ yên trong đêm .
Nhìn Hoàng kể lể, Việt thấy mình bất lực vì không thể hiểu nổi tại sao . Đây quả là những điều đã đi quá sự tưởng tượng của anh . Là phóng viên, anh va chạm với rất nhiều tầng lớp, tự cho mình dày dạn với đời, thế nhưng khi nghe Lân đau đớn thú nhận, Hoàng là 1 thằng pêđê thì anh không tin nổi . Trước mắt anh Hoàng vẫn là 1 chàng thanh niên trẻ, đẹp trai và đầy nhiệt huyết của trường đại học Bách khoa ngày nào . Một thằng em trai út mà anh hết sức thương mến . Thế mà ...

Anh cũng tự nhủ, khi đến đây sẽ hỏi Hoàng thật cặn kẽ và nếu Hoàng có gì khúc mắc về tâm lý thì động viên đi tìm bác sĩ tâm lý để tư vấn, với hy vọng sẽ keo được Hoàng trở về cuộc sống bình thường . Nhưng khi nghe Hoàng nói, nhìn khuôn mặt đau khổ nhưng tự tin của Hoàng, anh có cảm giác mình thất bại .

Nhìn Việt ngơ ngẩn . Siết chặt tay anh, Hoàng thì thầm :

- Anh sẽ rất bất ngờ về điều này, và bất kỳ ai từng quen biết em đều bị bất ngờ khi nghe tin em là 1 thằng pêđê, nhưng đây là sự thật . Em là 1 thằng ĐTLA, 1 thằng gay, hay pêđê gì đó, anh có hiểu không ? Và em chấp nhận điều đó, em muốn sống thật với chính bản thân mình .

- Hừ ! - Việt nhìn Hoàng chòng chọc khó hiểu - tại sao ?

- Em cũng không rõ, từ khi thằng đàn ông đang hình thành trong em cũng là lúc em thấy trong người có những bất ổn về tâm lý lẫn sinh lý . Tuy nhiên trong nhiêu năm nay em cố giấu, cố đè nén vì sợ mọi người biết sẽ khinh bỉ, chê cười, vì danh dự gia đình ... Thế nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, nó càng trở nên thôi thúc mạnh mẽ hơn cho đến 1 ngày em thấy không thể che dấu được nữa và em bung ra tất cả để chấp nhận .

- Anh không nghĩ vậy, tại sao em không yêu 1 cô gái nào, không tự tìm đến đàn bà để điều chỉnh mình . Yêu đi, ngủ với đàn bà đi rồi em sẽ thấy mình là đàn ông .
Việt bực bội gắt, Hoàng cúi đầu nói nho nhỏ trong cay đắng .

- Bởi vì anh không phải là 1 thằng pêđê nên anh không sao hiểu được những điều mà em đã trải qua . Em đã làm tất cả những gì có thể làm được, nhưng không thể ... không thể . Anh hiểu không ?

- Không

Việt cộc cằn trả lời cụt lủn . Nhìn vẻ mặt đau đớn thật sự của Hoàng, đột nhiên Việt thấy mềm lòng hẳn xuống . Anh bóp vai Hoàng .

- Nó .... Việt lúng túng tìm lời . Xảy ra với em lâu chưa, từ khi nào ?

Hoàng im lặng suy nghĩ, nhớ lại .

"Con là 1 thằng đàn ông rõ chưa ? phải mạnh bạo lên", bao giờ ba cũng nói vậy để động viên Hoàng . Dưới con mắt của ba, đàn ông phải là 1 người khỏe mạnh, hung hăng và phải có thành tích, có chiến công . Mỗi khi rảnh rỗi ông thường lôi thằng con trai út vào buồng để nghe ông kể say sưa những tháng ngày cầm súng gian nan ở chiến trường đánh Mỹ . Máu và gian khổ, hình như đấy là niềm yêu thích của ba, nên khi xem ti vi hoặc đọc báo, trước mỗi vụ việc xấu của xã hội, ba thường càu nhàu "bắn bỏ hết" . Nhiều lúc ba làm cho Hoàng thấy sợ hãi, có cảm giác trong ba chỉ có bắn giết mới làm cho ông thích thú .

Còn anh Hai, rất ít khi được gặp mặt . Từ nhỏ Hoàng ngấm ngầm ngưỡng mộ anh Hai và mong mình được như anh . Suốt ngày lăn lóc ngoài đường đá banh, đánh lộn, và lớn 1 chút là bồ bịch lung tung . Anh Hai là nổi khổ của má mỗi khi phải đi năn nỉ xin lỗi từng nhà hàng xóm khi có chuyện và lại là niềm hãnh diện của ba . Má la anh Hai là ba bênh liền "con trai là phải vậy" . Lúc nào Hoàng cũng thấy anh Hai hừng hực sức mạnh, xung quanh anh Hai bao giờ cũng như đang bị bốc lửa cháy rừng rực . Điều làm cho Hoàng hãnh diện nhất là từ bé chẳng có thằng nào dám bắt nạt mình bởi anh Hai uýnh liền, lũ con trai cùng tuổi sợ anh Hai ra mặt . Trở thành công an, anh Hai trong mắt Hoàng ngày càng trở nên vĩ đại hơn, Hoàng gần như sùng kính tôn thờ anh Hai của mình . Thế nhưng, tiếc rằng anh Hai rất ít quan tâm đến Hoàng . Họa hoằn lắm nhớ ra, anh Hai mới hỏi 1 câu "dạo này mày sống như thế nào ?", ở cùng 1 nhà, muốn hỏi, muốn tâm sự cùng anh Hai mong được sự chỉ dẫn, cũng như từ bé Hoàng rất muốn được đi chơi với anh Hai, thế nhưng tiếc rằng chẳng bao giờ anh Hai chú ý đến Hoàng . Mỗi khi Hoàng lại gần là bị anh Hai xua đuổi ngay, kiểu cách của Hoàng không làm cho anh Hai thích . Cũng dễ hiểu vì anh Hai lớn hơn Hoàng đến mười mấy tuổi nên dưới mắt anh Hai, Hoàng chỉ là 1 thằng bé con hay khóc nhè . Đàn ông trong mắt Hoàng phải là như anh Hai . Mạnh bạo, thô lỗ và cục cằn, nhưng ẩn trong tất vả cái đó là sức sống tiềm tàng, mãnh liệt của 1 người đàn ông .

Ba luôn sống với quá khứ oanh liệt va dù hưu trí nhưng ông vẫn hăng say họp hành ở câu lạc bộ cựu chiến binh của quận, phường . Vẫn sẵn sàng góp ý kiến về mọi vấn đề chính trị, xã hội của cuộc sống xung quanh với niền tin tưởng tận tâm huyết của 1 cựu chiến binh già và không chịu hiểu rằng, lời nói của mình nhiều lúc không đi đến đâu . Ông vẫn mày mò trăn trở, suy nghĩ đến mất ăn mất ngủ về những vấn đề trọng đại quốc kế dân sinh của đất nước . Nhiều lúc Hoàng thấy thương hại cho ba, ông đang tự đeo vào cổ mình 1 cái ách lớn và hãnh diện với trách nhiệm đó, ba cố tình làm như vậy hay ba không biết ? Ông quan niệm làm cách mạng là như 1 cái nghề . Và cả đời theo cách mạng nay lúc về già là cán bộ hưu trí, ông hoảng hốt nhận ra mình đang trở nên thừa thãi, mờ dần trong mắt con cháu . Chính ông cũng không biết mình sẽ phải làm gì, ba vẫn muốn tiếp tục khẳng định bản thân mình . Cũng vì vậy ông tiếp tục nghiên cứu, ban phát lời chỉ dẫn, ba quên mất rằng 1 thế hệ khác do chính ba đào tạo đang dần dần dần lớn mạnh và xứng đáng nhận những trọng trách do thế hệ ba chuyển giao . Ba có nghĩ rằng, nhiều lúc chính ba đang cản trở họ hay không ? dù rằng là ba không cố ý . Hoàng tự hỏi : Lịch sử đã xác định được vị trí và thế đứng của mỗi con người trong từng giai đoạn . Hãy để cho sự thật của lịch sử làm trọn hết nhiệm vụ của mình . Mỗi con người chỉ là 1 con ốc nhỏ trong bánh xe khổng lồ của lịch sử, xin hãy làm hết nhiệm vụ con ốc của mình, đó cũng là điều vĩ đại trong trang sử vàng của dân tộc . Nhưng dù sao, ba cũng có niềm vui trong công việc .

Má thì khác, ngoài việc chợ búa ra, má thường tìm thú vui đắm mình vào kinh kệ . Có lúc nhìn má lầm rầm trước bàn thờ, Hoàng không hiểu má đang nghĩ gì, có vẻ như má đang ước mơ bay bổng vào 1 không gian xa vời vợi ở tít tắp mơ hồ đâu đó và má hạnh phúc vì điều ấy . Thế giới của má là những làn khói sương lẩn quẩn và những


tiếng rầm rì không ngớt ngày đêm .

Trong căn nhà rộng của mình, nhiều lúc Hoàng thấy bơ vơ vì không biết tâm sự cùng ai . Hoàng lớn dần với những tò mò của tuổi thanh niên, biết bao nhiêu điều khám phá mới mẻ về bản thân . Tắm 1 mình dưới vòi nước, Hoàng tự ve vuốt và thú vị ngắm nghía vẻ nở nang của cơ bắp, sự lớn dần của các bộ phận trong cơ thể . Hoàng hãnh diện thấy mình đang trở thành 1 thanh niên đẹp trai và hấp dẫn hơn trong mắt mọi người . Cũng có những tò mò thầm kín Hoàng rất muốn được gặp ba để hỏi, nhưng chưa kịp nói câu nào thì ông đã hỏi trước "này con thấy kỳ họp Quốc hội lần này liệu có đổi mới bộ luật hình sự hay không ?", ba bao giờ cũng vậy, còn anh Hai thì bận tối ngày, về tới nhà là lăn ra ngủ và nếu Hoàng có hỏi thử thì anh đã trừng mắt nạt ngang "tầm bậy, con nít hỏi ba chuyện đó làm gì ?" . Những người đàn ông trong nhà luôn làm cho Hoàng cụt hứng, còn má thì khó nói quá, dù sao má cũng là đàn bà . Thế là Hoàng đành tự chiêm nghiệm lấy 1 mình .


Каталог: upload -> ebooks
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> Kính gửi Qu‎ý doanh nghiệp
upload -> VIỆn chăn nuôi trịnh hồng sơn khả NĂng sản xuất và giá trị giống của dòng lợN ĐỰc vcn03 luậN Án tiến sĩ NÔng nghiệp hà NỘI 2014
ebooks -> BÀi giảng hóa học vô CƠ Người soạn : ĐẶng kim triếT
ebooks -> Lý thuyết viễn thông Hệ thống viễn thông điện tử 1 Hệ thống viễn thông điện tử ngày nay
ebooks -> 500 CÂu hỏi trắc nghiệm cơ BẢn về chứng khoán và thị trưỜNG chứng khoán câu L
ebooks -> Chương 1 CƠ SỞ LÝ luận về du lịch và MÔi trưỜng lý luận chung 1 Du lịch
ebooks -> ĐẠi học quốc gia hà NỘi trường Đại học Công nghệ Nguyễn Việt Hà Bài giảng

tải về 1.42 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   ...   15




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương