L ời giới thiệu chưƠng 1 b ảY "cua" SÁng nghiệP



tải về 1.28 Mb.
Chế độ xem pdf
trang14/149
Chuyển đổi dữ liệu27.02.2022
Kích1.28 Mb.
#50895
1   ...   10   11   12   13   14   15   16   17   ...   149
Tam @ Quoc
Sachvui.Com-cong-nghe-blockchain-nhieu-tac-gia, BIM-cho-EVN (1), Hinh ve trong PAS
4. Thiên cơ hé lộ
 
- Các anh d
ạo này thế nào? – Sau ba tuần rượu, Lã Bố hỏi: có phần tự đắc. 
Lưu Bị rất khiêm tốn: 
- Chúng tôi không dám sánh v
ới phó tổng Lã, hiện chỉ làm quản lý cho một công ty nhỏ. 
Lã B
ố nói: 
- B
ạn bè với nhau, tôi nói thật, anh thật thà quá. Như tôi đây, lương một năm hơn hai triệu quan. Còn các 
anh, m
ỗi tháng lao lực vì hơn 1.000 quan. Có thể nói, các anh vất vả cả một đời không bằng thu nhập 
m
ột năm của tôi. Chúng ta ai cũng hai tay hai mắt giống nhau, chỉ có đầu óc khác nhau thôi. Đầu óc khác 
nhau nên v
ận mệnh khác nhau. 


Trương Phi vừa hớp hết ly rượu vừa hỏi: 
- Phó t
ổng Lã, vì sao tháng nào anh cũng là quán quân bán hàng? Anh có vũ khí bí mật gì vậy? Chẳng lẽ 
đúng là có cách bán lược cho sư thật? 
Lã B
ố cười: 
-
 Các anh đúng là quá thật thà – không – quá ngốc đến đáng yêu! 
C
ả ba nghe mà sững sờ. 
Lã B
ố nói: 
- Các anh có th
ấy sự tinh diệu trong câu chuyện "bán lược cho sư" không? Thử động não xem, nhà sư 
mua  lược  để  làm  gì?  Các  anh  có  thấy  tận  mắt  họ  mua  không?  Bán  lược  cho  sư?  Nhà  sư  trong  câu 
chuy
ện thật ngốc, người nghe câu chuyện cũng thật ngốc, chỉ có người kể câu chuyện là vĩnh viễn thông 
minh. 
Lưu Bị nói: 
- Anh nói th
ế, tôi cũng đã từng nghĩ vậy. Anh X kiên trì chịu đánh mắng, cuối cùng mới được một nhà sư 
"mua" cho m
ột chiếc lược. Giám đốc Đổng khen "kiên trì nhẫn nại", e là vờ tâng bốc. Nhà sư "mua" một 
chi
ếc vì thấy anh ta đáng thương, đúng không? Vậy không thể nói X "bán" được một chiếc lược, đúng 
không? Nh
ận bố thí, sao có thể tính là thành tích được? 
Quan V
ũ cũng nói: 
- Chuy
ện anh Y bán được 10 chiếc lược cũng rất đáng nghi. Anh ta nói để đầu tóc bù xù trước tượng 
Ph
ật là bất kính, vậy chải đầu trước tượng Phật có là kính trọng không? 
Trương Phi vỗ đùi, nói to: 
-
 Đúng rồi, chuyện ông Z cũng giả! Nhà sư mua một chiếc lược còn hiềm tiếng phong hoa tuyết nguyệt, 
mua đến 1.000 chiếc càng không thể được. Nếu là phương trượng, tôi nhất định không để mang tiếng 
c
ửa Phật như vậy. 
Lưu Bị nói: 
-
 Đúng vậy, lược và tích thiện liên can gì nhau? Chẳng thà tặng khách tranh thiền hay trà, trên hộp trà đề 
"thi
ện khí nghinh nhân" (khí thiện đón người ) còn phải lẽ hơn kiểu tặng lược lăng nhăng kia. 
Ba anh em t
ỉnh ngộ, hoá ra câu chuyện "bán lược cho sư" hoàn toàn bịa. 
- Th
ế nhưng…- Lưu Bị nhìn Lã Bố ngờ vực: - Anh chẳng bán được 999 chiếc đó sao? 
Lã B
ố uống sạch ly bia, nói rành rọt cho ba anh em: 
- Trong th
ời gian thử thách, đúng là tôi bán được 999 chiếc lược. 
-
 Sao anh làm được? - Cả ba hỏi đầy ngờ vực. 
- Tôi à! – Lã B
ố cười đắc ý: - Chẳng phải Đổng Trác dùng lương 16.000 quan làm mồi nhử đám nhân 
viên ti
ếp thị chúng ta sao? Muốn chỗ làm ngon, rất nhiều người đã bỏ tiền ra tự mua hàng… 
Trương Phi nói: 
- Vi
ệc đó tôi biết rồi. Nhưng anh làm thế nào? 999 chiếc lược, phải đến mấy trăm ngàn quan, anh lấy đâu 
ra ti
ền để mua? 
Lã B
ố cười: 
- Th
ế nào là khôn sống mống chết, là cá lớn nuốt cá bé? Là từ cái đầu mà ra! Vì thế, các nhà kinh doanh 
đều chăm chăm vào bọn ngốc. Đổng Trác thế nào, Lã Bố này thế đó. Ông ta dùng lương tháng 16.000 
quan làm m
ồi nhử đám tiếp thị; tôi cũng làm y cách đó, tìm một bọn tiếp thị để nhử mồi. 
Ba anh em s
ững sờ. Đúng là thương trường như chiến trường, bước bước là mưu kế. 
Trương Phi hỏi: 
-
 Anh bán được 999 chiếc, sao không phải là 1.000? 
Lã B
ố lắc đầu: 


-
 Đến việc đó mà anh cũng không hiểu? Đổng Trác tự nhận là Z bán được 1.000 chiếc lược, tôi sao có 
th
ể cướp kỷ lục của ông ta được? 
Trương Phi "a" một tiếng. 
- Các anh bi
ết không? – Lã Bố tiếp tục: - Công ty Kỳ Diệu phát triển thành tập đoàn Kinh Đô hôm nay là 
nh
ờ vào biện pháp truyền tiêu của tôi. Trong mấy trăm triệu doanh thu hàng năm của công ty, có đến 
90% là ti
ền túi của nhân viên tiếp thị. Các anh bảo có kỳ diệu không? 
Ba anh em l
ại sững sờ. Đám nhân viên tiếp thị ngốc nghếch không thể ngờ rằng chính họ là nhũng nhà 
sư trong câu chuyện bịa! 
M
ặt đỏ tưng bừng, dựa người thoải mái trên  ghế, châm một điếu thuốc, nhả đôi  vòng khói, Lã Bố nói 
ch
ậm rãi: 
- Ngày nay, phát minh c
ủa Đổng Trác – không, là phát minh của Lã Bố dựa trên tư tưởng câu chuyện 
nhà sư của Đổng Trác, đã được áp dụng trên lĩnh vực mĩ phẩm, bảo vệ sức khỏe, bảo hiểm nhân thọ, 
b
ồi dưỡng giáo dục và hướng nghiệp. Chỉ cần vào trang www. google.com trên internet, gõ cụm từ "bán 
lược cho sư", các anh sẽ thấy hàng nghìn link. Rất nhiều người đã cải tiến phát minh, gọi nói là cách bán 
hàng không c
ửa hiệu hay nhượng quyền. Đáng tiếc là tôi không đăng ký bản quyền phát minh cách bán 
hàng "nhà sư mua lược", chẳng có gì bảo vệ bằng sáng chế. 
Trương Phi hỏi bực tức: 
- Ch
ẳng nhẽ không ai quản các anh? 
- Ai qu
ản? – Lã Bố nghẹo đầu, nói: - Khởi thuỷ công ty của trường đại học chỉ để lấy lòng tin khách hàng. 
T
ục ngữ nói: "hiền ăn người", chóp bu trường Đại học Quản lý quốc tế Trường Giang chẳng đều trong 
tay Đổng Trác sao? Còn ai dám quản nữa đây? 

tải về 1.28 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   10   11   12   13   14   15   16   17   ...   149




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương