Kim Vân Kiều Truyện



tải về 1.24 Mb.
Chế độ xem pdf
trang2/47
Chuyển đổi dữ liệu01.03.2023
Kích1.24 Mb.
#54303
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   47
kim-van-kieu-truyen

QUYỂN I
HỒI THỨ NHẤT
VÔ TÌNH HAY HỮU TÌNH,
GIỮA ĐƯỜNG VIẾNG MỘ ĐẠM TIÊN
HỮU DUYÊN HAY VÔ DUYÊN,
BỖNG KHÔNG GẶP CHÀNG KIM TRỌNG.
rong thiên này chữ tình tuy chỉ một chữ nhưng là đại kinh, và chữ
khổ tuy chỉ một chữ nhưng là đại vĩ 
[3]
, song tình tất đợi có cảnh
mới sinh, và khổ tất đợi gặp gỡ mà có. Bởi vậy, mở sách ra há có
thể thất ngay được. Cho nên sách này không phải vô cớ mượn một cô Lưu
Đạm Tiên ra làm người dẫn truyện, và rồi từ trong một hình ảnh lờ mờ, bay
ra được tám chín phần mười cái cảnh tình khổ suốt đời của Thúy Kiều, thật
là một tay khéo léo, dệt không nên có. Khéo hơn nữa là, cùng một cái tình
mà xét kỹ ra thì như có khác. Tả Kim Trọng từ xa đi đến, là tình vội; vì vội,
nên đến mộ liền xin gặp mặt, gặp mặt liền nổi tương tư; vì tương tư liền
phát thệ muốn cưới làm vợ. Tình vội khéo ở chỗ hé lộ. Còn tả Thúy Vân thì
từ từ đưa ra, là tình xa; vì xa, nên lúc Kim Trọng gặp lại hai Kiều, hơi hơi
hé thấy, lúc cô ta nói: nhờ tay dắt díu, em được phong quan; lại hơi hơi hé
thấy và lúc cô ta mặt mày đỏ ửng, cũng chỉ hơi hơi hé thấy. Tình xa khéo ở
chỗ kín. Còn Thúy Kiều là một giống tình có rễ, có cành, có hoa, có lá, lúc
nào cũng đẹp, lúc nào cũng tươi, lúc nào cũng thơm, lúc nào cũng ngát, tuy
hở mà kín, tuy kín mà hở. Có điều, cách dùng bút tả, nét đậm nét phai,
phỏng ai đã có thể ngó thấy? Nên tôi chỉ uống rượu cho say, đọc văn cho
khoái, rồi xin nâng lấy cánh hoa, mỉm cười và khen rằng:
- Đấy là cuốn viết của tay tài tử.
Bài từ rằng:


Mệnh bạc tựa đào hoa, bùn cát phận buồn sao!
Đẹp đã không đủ tiếc, thơm há đáng khoe nào!
Đông tây tan tác, biết về nhà nào?
Nghĩ thấy tình thương, mây ngại vẽ,
Chỉ thêm mấy phần ngẩn ngơ, mấy độ ngán ngao!
Thôi thôi! Oán trách chi nào,
Xưa nay sắc nước thêm người ghét,
Đành để ông xanh giết đã sao?
(Điệu Nguyệt nhi cao)
Khúc từ Nguyệt nhi cao trên đây chỉ là thở than riêng cho số phận giai
nhân đeo mệnh bạc, hồng phấn gặp sự không may; sinh ra có sắc đẹp, đã
không gặp được cái vinh sống ở nhà vàng, trở lại bị nỗi khổ phũ phàng hắt
hủi. Thử xem từ xưa tới nay, những bậc giai nhân đệ nhất, ít thấy trên đời,
phỏng có mấy ai đã thoát khỏi được vòng tai hại. Kia như Chiêu Quân sắc
trội ba nghìn không khỏi lầm than nơi ải Bắc; Quý Phi vua yêu nhất nước,
tránh sao chết thảm ở Mã Ngôi; rồi đến, nào Phi Yến, nào Hợp Đức, ai
được vuông tròn? Nào Tây tử, nào Điêu Thuyền, luống đeo tiếng xấu!
Chẳng qua là tạo hóa ghét sự vẹn toàn, hơn điều nọ tất phải kém điều kia,
cho nên sinh được một phần hồng nhan, thì phải chịu mười phần đầy đọa;
có được một chút tài tình, lại phải gánh thêm một phần nghiệp chướng. Tức
như nàng Tiểu Thanh ở Dương Châu, tài sắc tính tình, thảy đều tột bậc, mà
lấy phải anh chồng xuẩn ngốc nhường kia, tưởng cũng chịu đủ tội rồi, hay
đâu còn vướng phải vòng ghen của con ác phụ, để đến nỗi sống đọa thác
đày, thì há chẳng đáng đau xót. Ấy chính vì đáng đau xót mà cảm động đến
những mặc khách tạo nhân đã vì nàng than thở, vì nàng xót xa, lại đã vì
nàng chép truyện, để thơ lưu truyền bất hủ. Giả thử, Tiểu Thanh không gặp
phải bàn tay con mụ độc ác ấy mà được sống dễ dàng đôi chút trong hàng
lẽ mọn, làm cho mây sầu mưa thảm, thành ra cảnh tuyết nguyệt phong hoa
thì sao còn có thể lưu truyền bất hủ nữa? Đại để, ngọc không mài không rõ



tải về 1.24 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   47




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương