3. Kinh Đại Bảo Tích70,
Đức Phật bảo các vị Bồ-tát:
- Này các thiện nam tử! Thuở xa xưa trong giáo pháp của Phật Câu-lưu-tôn, các ông từng xuất gia tu hành, các ông không những tự thị đa văn, tu hành tịnh giới mà lại tu hạnh đầu đà, ít muốn biết đủ, nhưng lại thường có lòng cống cao phóng dật, sanh tâm chấp trước vào công đức có được ấy.
Bấy giờ, có hai vị Tỳ-kheo thuyết pháp, có nhiều thân hữu, tiếng tăm và lợi dưỡng. Với lòng tật đố ganh ghét, các ông vu khống cho hai vị ấy làm việc dâm dục phạm trọng tội. Những thân hữu và quyến thuộc của hai Pháp sư ấy bị các ông ly gián, nên họ nghi ngờ, không tin tưởng, không tùy thuận hai vị ấy nữa, làm mất các căn lành. Do ác nghiệp ấy, các ông bị đọa vào địa ngục A-tỳ trải qua sáu triệu năm, ác nghiệp chưa hết, phải đọa vào địa ngục Đẳng Hoạt bốn triệu năm, kế tiếp đọa vào địa ngục Hắc Thằng hai triệu năm, rồi tiếp đọa vào địa ngục Thiêu Nhiệt sáu triệu năm. Sau khi rời khỏi địa ngục, suốt năm trăm đời được sanh làm người nhưng bị mù bẩm sinh. Vì nghiệp tàn dư nên đời đời phần nhiều ngu độn, quên mất chánh niệm, che khuất căn lành, phước đức kém cỏi, thân hình xấu xí, các căn kém khuyết, người không thích nhìn, thường bị chê bai, khinh rẻ, chế giễu, khi dễ, luôn luôn sanh ở nơi biên địa, nghèo hèn, hạ tiện, của cải hao mất, cuộc sống khó khăn, không được ai kính trọng.
Khi thọ hết nghiệp báo này, sau năm trăm năm, chánh pháp sắp diệt, lại sanh vào nhà hạ tiện ở biên địa, bị đói khát, lạnh lẽo, bị người phỉ báng, quên mất chánh niệm, không tu theo pháp lành, dù có tu hành cũng gặp nhiều chướng nạn, tuy tạm thời phát khởi ánh sáng trí huệ, nhưng bị nghiệp chướng làm ẩn mất. Sau năm trăm năm đó, các nghiệp chướng mới tiêu diệt, các ông sẽ được sanh về thế giới Cực Lạc, đức Phật A-di-đà sẽ thọ ký cho các ông thành Phật.
4. Kinh Bồ-Tát Sanh Địa71:
Bấy giờ, tệ ma đến hỏi Phật:
- Bạch Thế tôn, có bao nhiêu người tin pháp này?
Phật nói:
- Có bốn trăm ức trời, người ở cõi Dục đều được an lạc trong pháp vô sanh này. Lúc ấy, Sai-ma-kiệt được Vô sanh pháp nhẫn72, năm trăm vị Tỳ-kheo, năm trăm thiện nam73 và hai mươi lăm tín nữ74 đều được giai vị Bất thoái chuyển. những vị này sau khi qua đời, đều được sanh về thế giới Cực Lạc của Phật A-di-đà ở phương Tây.
5. Kinh Đại Bi75:
Lúc ấy, Tỳ-kheo Tỳ-bà-ca dạy các thầy Tỳ-kheo mặc ca-sa, tâm nhu nhuyến, đầy đủ căn lành, tin sâu chánh pháp, được mọi người kính trọng bậc nhất. Đối với những vị mặc ca-sa, khởi tưởng trì giới, khởi tưởng là ruộng phước, thực hành bố thí, tu các phước lành. Tỳ-kheo Tỳ-bà-ca tu tập đạo Vô thượng bồ-đề. Sau khi ông qua đời sẽ được sanh về thế giới Cực Lạc của Phật A-di-đà76 cách thế giới Ta-bà ức trăm ngàn cõi Phật về phương Tây. Vị Tỳ-kheo này ở đó gieo trồng các căn lành, lại trải qua tám mươi ức cõi Phật tu các phạm hạnh. Do tu căn lành này, ở thời vị lai chín mươi chín ức kiếp, tỳ-kheo Tỳ-bà-ca sẽ thành Phật hiệu là Vô Cấu Quang, thế giới tên là Nhất Thiết Công Đức Trang Nghiêm.
6. Kinh Quán Vô Lượng Thọ77:
Sau khi nghe Phật nói kinh Quán Vô Lượng Thọ, hoàng hậu Vi-đề-hi và năm trăm cung nữ liền thấy Phật a-di-đà, Bồ-tát Quán Thế Âm, Bồ-tát Đại Thế Chí ở thế giới Cực Lạc. Tâm quý vị ấy vô cùng hoan hỷ, khen ngợi chưa từng có. Hoàng hậu Vi-đề-hi liền đại ngộ, chứng Vô sanh nhẫn. Năm trăm nàng hầu phát tâm A-nậu-đa-la-tam-miệu-tam-bồ-đề, đồng nguyện sanh về thế giới Cực Lạc của Phật A-di-đà. Đức Phật thọ ký cho quý vị ấy được sanh về đó và sẽ chứng chư Phật hiện tiền tam-muội.
7. Kinh Đại Bảo Tích78:
Bấy giờ, vua Tịnh Phạn nghĩ rằng: “Trong các pháp, không có pháp nào thật có. Vì không có pháp như thế, nên ai mà chứng được pháp không thật có thì gọi là Phật. Các pháp không thật có, Phật chỉ mượn ngôn từ để giảng nói cho chúng sanh nghe thôi”.
Khi Phật nói pháp này, vua Tịnh Phạn và bảy vạn người dòng họ Thích chứng Vô sanh Pháp nhẫn.
Phật nói kệ:
Nay Ta nói pháp đúng như thật
Dòng họ Thích được trí quyết định
Tất cả các pháp không thật có
Dòng họ Thích đều đã nhận rõ
Thế nên tâm họ cũng quyết định
An trụ vững vàng trong Phật pháp
Cả dòng họ Thích được khen ngợi
Nương tựa nơi pháp không thật có
Sẽ được thành tựu Vô thượng giác
Hiểu biết rành rẽ tất cả pháp
Vua Tịnh Phạn và dòng họ Ngài
Chắc chắn sẽ sanh cõi Cực Lạc
Khi đã an trụ nơi cõi ấy
Tận mặt gặp Phật A-di-đà
Dễ dàng chứng đắc quả Bồ-đề.
8. Kinh Phụ Tử Hợp Tập79:
Bấy giờ, đức Thế tôn nói kệ cho Tỳ-kheo Mã Thắng nghe:
Mã Thắng hãy lắng nghe
Ta phóng ánh sáng này
Lợi lạc dòng họ Thích
Khiến thấy trì chân thật
Họ hiểu rất tường tận
Các pháp không thể được
Tâm yên tĩnh an trụ
Trong chánh pháp của ta
Dòng Thích tiếng tăm lớn
Rõ pháp không chỗ nương
Dứt hết tâm nghi ấy
Vị lai sẽ thành Phật
Bỏ thân cuối cùng này
Sanh sang cõi Cực Lạc
Hóa sanh từ hoa sen
Phụng thờ Phật Di-đà
An trụ cõi Phật ấy
Tinh tấn không lui sụt
Du hóa khắp mười phương
Phụng thờ trăm ức Phật
9. Kinh Lão Mẫu Nữ Lục Anh80:
Một thời, Phật cùng với các vị Bồ-tát, Thanh văn dừng nghỉ ở xứ Nhạc Âm Quảng Hữu Sở Khai. Lúc ấy, có bà lão già lọm khọm, nghèo khổ, quỳ thẳng hỏi Phật: “Năm ấm, sáu căn hòa hợp thành thân ta, vậy ta là vật gì? Từ đâu đến, rồi sẽ đi về đâu? Cúi xin đức Thế tôn chỉ dạy cho con”.
Phật nói: “Quý hóa thay! Nên biết các pháp đều do nhân duyên hòa hợp mà có. Thí như việc lấy lửa, người ta dùng hai thanh gỗ cọ sát với nhau, một lúc lâu lửa phát ra bốc cháy thiêu rụi hai thanh gỗ. Lửa ấy không từ gỗ phát ra, cũng không từ cọ sát, chính là do nhân duyên hòa hợp mà có. Cũng như đánh trống, tiếng trống vang ra không từ nơi mặt trống, cũng không từ dùi trống, đó là do nhân duyên hòa hợp mà có. Cũng như gió, mây, sấm sét hợp lại thành mưa, chứ không phải chỉ do uy thế của rồng. Thí như họa sĩ hòa màu rồi mới vẽ ra tranh ảnh. Tất cả pháp đều phải do duyên hợp mới có, chứ không phải chỉ đơn độc mà có”.
Nghe Phật giảng xong, bà lão vui mừng, thân không mỏi mệt, liền chứng Pháp nhẫn.
Tôn giả A-nan thưa: Bạch Thế tôn, vì sao bà lão này chỉ hỏi Phật như thế mà được tâm khai ý giải, chứng đạo chân thật nhanh như vậy?
Phật bảo A-nan: Hãy nghe ta nói. Vào thuở quá khứ lâu xa, thời Phật Câu-lâu-tần, bà lão này là mẹ của ta. Khi ta muốn đi tu, bà quyến luyến cản ngăn, ta buồn bã, nhịn ăn một ngày. Do nhân duyên ấy, suốt năm trăm đời, bà bị nghèo đói. Nay ta thành Phật, muôn điều phước lành cũng đến với bà. Sau khi mãn báo thân này, bà sẽ sanh ra trước mặt Phật A-di-đà ở thế giới Cực Lạc. Trải qua sáu mươi ức kiếp tu học, bà sẽ thành Phật tên là Tát-bà, cõi nước tên là Đa Hoa, kiếp tên là Lễ Thiền. Nhân dân cõi nước Đa Hoa lúc ấy ăn mặc đầy đủ như dân ở cung trời Đao-lợi, sống lâu một kiếp, không có sự cực khổ vất vả.
Lúc ấy, bà lão, trời, người, rồng, dạ-xoa nghe Phật nói pháp đều rất hoan hỷ, tám vạn bảy trăm ngàn người đều được đạo ý chánh chân, cùng nhau lễ Phật mà lui về.
10. Kinh Tác Phật Hình Tượng81:
Phật bảo nhà vua:
- Này người làm điều thiện! Người tạo hình tượng Phật được phước đức như thế, không hề luống dối.
Vua Ưu Điền hoan hỉ đến trước Phật đảnh lễ, đầu, mặt áp sát chân Phật. Vua và quần thần lễ Phật rồi ra về. Phật nói: Những vị này sau khi qua đời, đều sanh về thế giới của Phật A-di-đà.
11. Kinh Bồ Tát Xử Thai82.
Lúc ấy, rồng nam nói kệ cho chim cánh vàng nghe:
Giết là nghiệp bất thiện
Tuổi thọ giảm, chết yểu
Thân như giọt sương mai
Mặt trời mọc, liền tan
Giữ giới, vâng lời Phật
Được sinh trời Trường Thọ
Nhiều kiếp tạo phước đức
Không đọa loài súc sanh
Nay tôi làm thân rồng
Giới đức hạnh trong sáng
Tuy đọa cõi súc sanh
Có ngày tự thoát khỏi.
Sau khi rồng nam nói kệ xong, rồng nam và rồng nữ tâm khai ngộ tỏ thông. Khi chúng bỏ báo thân này, đều sẽ sanh về thế giới Cực Lạc của Phật A-di-đà.
12. Kinh Đại Thừa Nhập Lăng Già83:
Đại Huệ, người nên biết
Sau khi Ta84 nhập diệt
Ở trong thời vị lai
Có người giữ pháp ta
Ở nước Nam Thiên Trúc
Tỳ kheo danh đức lớn
Người ấy tên Long Thọ
Phá trừ chấp có, không
Diễn pháp tối thượng thừa
Cho thế gian cùng nghe
Đắc Sơ Hoan hỷ địa
Sẽ sanh cõi Cực Lạc85
-ooOoo-
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |