Tính bắt buộc của Mười Điều Răn
ĐTC Gioan Phaolô II nhân định như sau:
Con người đương thời tỏ ra rất nhạy cảm đối với chiều kích lịch sử và đối với văn
hóa, do đó một số người đã đi tới chỗ hoài nghi về tính bất khả đổi thay của luật tự
nhiên và bởi đó, về sự tồn tại của “những chuẩn mực khách quan trong địa hạt quản
lý” vốn là những chuẩn mực có giá trị cho mọi người trong hiện tại và tương lai,
như chúng đã từng có giá trị trong quá khứ: người ta chưa biết được đâu là tiến bộ
mà nhân loại phải đạt tới mai ngày thì thử hỏi làm sao có thể quả quyết được rằng
một số ấn định hợp lý nào đó đã được thiết lập trong quá khứ là có giá trị phổ quát
cho mọi người và là trường tồn?
8
Theo nhận định trên, chúng ta có thể hỏi rằng: Có phải chỉ những người Do Thái và những
người Kitô hữu tuân giữ Mười Điều Răn không? Như chúng ta đã trình bày trong phần trên,
Mười Điều Răn là những điều cần thiết cho đời sống tốt đẹp của dân Do Thái và những ai tin
vào Thiên Chúa. Như thế, Mười Điều Răn chỉ trói buộc những người Do Thái và những người
tin vào Chúa. Nhưng trong câu trả lời của DOCAT, chúng ta đọc thấy rằng, Mười Điều Răn
“diễn tả những đường lối hành động phổ quát ràng buộc tất cả mọi người và mọi nền văn hoá.”
Chúng ta phải hiểu điều này như thề nào?
Để hiểu câu nói trên trong DOCAT, chúng ta phải trở lại với khẳng định: Mười Điều Răn là
những giới răn của luật tự nhiên được mạc khải. Vì là những giới răn của luật tự nhiên, nên
5
Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo, số 2070.
6
Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo, số 2071.
7
Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo, số 2062.
8
ĐTC Gioan Phaolô II, Thông Điệp Veritatis Splendor, số 50.
Mười Điều Răn gắn chặt với “bản tính của con người.” Và vì gắn chặt với bản tính con người,
nên Mười Điều Răn ràng buộc tất cả những ai “là người” chứ không chỉ người Do Thái và Kitô
hữu. Thật vậy, con người sống trong những hoàn cảnh lịch sử và trong những nền văn hoá khác
nhau. Mỗi hoàn cảnh lịch sử và mỗi nền văn hoá có những giá trị và chuẩn mực luân lý cũng
rất khác. Tuy nhiên, bản tính con người thì siêu việt thời gian và không gian, tôn giáo và văn
hoá: Một người sống vào thời Chúa Giêsu và một người sống trong thời đại hôm nay, một
người da trắng và một người da màu, một người giàu và một người nghèo, một người học thức
và một người không học thức, tất cả đều có chung một điều: Họ được gọi là người. Vậy nếu là
người thì phải hành động theo “tính người” của mình, tức là hành động theo luật tự nhiên, theo
Mười Điều Răn.
Tóm lại, “vì [Mười Điều Răn] nói lên những bổn phận căn bản của con người đối với Thiên
Chúa [thượng đế] và đối với người đồng loại, cho nên nơi nội dung hàng đầu của chúng, các
điều răn vạch cho ta thấy những nghĩa vụ nghiêm trọng của mình. Các điều răn thì bất biến về
bản chất, cho nên tính bắt buộc của chúng có giá trị ở mọi thời và mọi nơi. Không một ai có
quyền chuẩn miễn cho mình. Mười điều răn đã được Thiên Chúa ghi tạc vào lòng con người.”
9
Và con người nhận ra Mười Điều Răn và tính ràng buộc của chúng qua tiếng nói của lương
tâm hay lương tri.
9
Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo, số 2072.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |